Nắng Mai Rực Rỡ - Chương 4
10
Lúc đi lang thang bên ngoài, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ một số lạ.
Người đó nói cô ấy là bạn của Khổng Tĩnh, cũng là người phụ trách trung tâm dạy vẽ ở trên trấn, hỏi là tôi có muốn làm giáo viên ở trung tâm đó hay không.
Tôi thật sự rất thích bầu không khí ở trường học.
Một gian nhà gỗ với khoảng sân riêng, những bức tường chung quanh đều đầy những nét vẽ nguệch ngoạc của bọn trẻ.
Người phụ trách Tiểu Mai ngượng ngùng nói với tôi rằng phụ huynh ở đây thích đào tạo con cái theo hướng học tập thi cử, còn bộ môn nghệ thuật này vẫn luôn không khởi sắc.
Mà cái loại trung tâm nhỏ giống như cô ấy lại càng không vững chắc, cô ấy đã đến trường học phát tờ rơi rất nhiều nhưng hiệu quả không lớn cho lắm.
Bởi lẽ đó cô ấy nói tiền lương tôi nhận được có thể sẽ hơi ít.
Tôi nói tôi không cần tiền lương, tôi muốn làm cổ đông.
Tôi bỏ ra chút tiền, tân trang lại phòng học, lại mua họa cụ mới, cũng mang hết tất cả những bộ quần áo xinh đẹp mà Khổng Tĩnh cho đến phòng làm việc.
Tôi với Tiểu Mai chưng diện thật đẹp, mở một tài khoản lên mạng phát sóng trực tiếp vẽ tranh.
Lúc thời tiết tốt thì tìm một chỗ ở gần đây để vẽ tranh phong cảnh.
Việc cố gắng tiếp thị marketing ngay từ đầu sẽ phản tác dụng nên chúng tôi chỉ tập trung vẽ, nhận xét tác phẩm của nhau, trong lúc nói chuyện thì cố tình để lộ ra chúng tôi có mở một trung tâm dạy vẽ.
Dần dà, tài khoản chúng tôi cũng có một lượng người hâm mộ, tuy là không nhiều lắm.
Tiểu Mai tò mò hỏi tôi, như thế này thật sự hữu ích sao?
Tôi nói nhất định, bảo cô ấy cứ chờ xem.
Không lâu sau, trong nhóm chat tiểu thư nhà giàu vốn im lặng đã lâu bỗng có người chuyển tiếp một bài báo.
【Con trai cả của nhà họ Thang, Thang Vĩnh Minh có thể sẽ sớm có chuyện vui, phó chủ tịch tập đoàn Thang Lâm tiết lộ với phóng viên rằng Thang Vĩnh Minh định cầu hôn người bạn gái bí ẩn đã yêu nhau nhiều năm. Theo nguồn tin đáng tin cậy cho biết thì người bạn gái đó là tiểu thư của tập đoàn nhà họ Thôi.】
Nhắc đến cũng khéo, từ lúc tôi với Khổng Tĩnh ai về nhà nấy, thì cái nhóm bạn thân nhà giàu này liền im lặng chẳng nói chẳng rằng.
Tôi đoán, chắc là bọn họ lập một nhóm chat khác, xem như để lại chút thể diện cuối cùng cho tôi.
Tôi lập tức gửi lại một icon tủi thân khóc lớn.
Giống như ném một hòn đá xuống mặt hồ tĩnh lặng, cả nhóm dần trở nên sôi nổi.
Có người giả đò an ủi tôi, nhưng cũng có người thật tâm thật lòng hỏi thăm dạo này tôi thế nào.
Lòng nhiều chuyện ai mà chẳng có, chưa nói đến trong suy nghĩ của bọn họ thì phượng hoàng nghèo túng còn không bằng gà.
Thế nên tôi khóc lóc kể lể, tôi đã cố gắng đầu tư buôn bán như thế nào nhưng do gặp vấn đề về tài chính nên thật sự rất khó khăn.
Bọn họ lại luyên thuyên hỏi tôi đầu tư cái gì, có cần giúp đỡ hỗ trợ gì không, tôi lại bắt đầu che che giấu giấu, ngậm miệng im lặng.
Cuối cùng trong lúc bọn họ đang nháo nhào đua nhau hỏi thăm thì tôi tắt máy.
11
Hai vị trưởng bố của nhà họ Thôi với họ Thang từng là bạn cùng trường, thành lập công ty cũng là do công sức của hai người họ, từ trước đến nay họ luôn dùng hết sức mình để cạnh tranh lẫn nhau.
Tận cho đến lúc trên đường đua xuất hiện một con hắc mã là đứa con thứ ba, hơn nữa lại phát triển cực kỳ nhanh, đe dọa đến địa vị của hai nhà Thôi – Thang, thì lúc này hai ông bố này mới suy nghĩ tính toán.
Nếu trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi thì không bằng để bọn họ trở thành người một nhà.
Cứ như vậy, dưới sự sắp xếp của hai nhà, tôi với Thang Vĩnh Minh mới có cơ hội quen biết.
Địa vị cao, lại là người hào hoa phong nhã, bố mẹ nuôi đều nói anh ta sẽ là một người chồng tốt, bảo tôi nhớ phải giữ chặt anh ta.
Bố nuôi lại càng nói nhiều hơn, cuộc hôn nhân này không chỉ rất quan trọng đối với tôi mà đối với sản nghiệp nhà họ Thôi còn có ý nghĩa lớn lao hơn.
Đó là lần đầu tiên ông ta nói những lời hòa ái với tôi…
Ông ta cầm lấy tay tôi, hiền từ vỗ nhẹ mu bàn tay của tôi: “Con gái ngoan, bố hy vọng con hạnh phúc, càng hy vọng trong tương lai sản nghiệp của nhà họ Thôi có thể phát triển mạnh mẽ trong tay con.”
Mà có một lần trên đường trở về nhà, Thang Vĩnh Minh cũng thổ lộ tình cảm với tôi.
Lời anh ta nói tới giờ tôi hẳn còn nhớ rõ như in.
Anh ta nói: “Lúc anh nghe bố mẹ nói muốn sắp xếp xem mắt, trong lòng anh thật sự rất mâu thuẫn, thậm chí có thể nói là phản cảm.”
“Anh cũng là một người bình thường, cũng không muốn ràng buộc chuyện cả đời với công ty.”
“Nhưng lúc anh nhìn thấy em, anh mới thầm cảm thấy may mắn, cảm thấy may rằng bản thân đã không từ chối bữa tiệc đó.”
“Em mặc một chiếc váy trễ vai màu trắng thuần khiết hệt như một tiểu tiên nữ.”
Khi anh ta nói lời này, mặt anh ta đỏ lựng, ngay cả vành tai cũng ửng hồng.
Anh ta vụng về nắm lấy tay tôi: “Ninh Ninh, may mắn là em, thật may mắn.”
Hết thảy đều là nước chảy thành sông, tận đến lúc thân thế của tôi bị phát hiện.
Anh ta từng nói, là mẹ ruột của tôi hủy hoại tiền đồ với tình yêu của tôi.
Giờ tôi thật sự muốn nói mẹ tôi nào có lợi hại như vậy.
Tương lai của tôi trước nay đều là do tôi tự mình nắm giữ trong tay.
Còn cái gọi là tình yêu sao… Tôi chỉ muốn nói là cảm ơn bà đã hủy hoại nó một cách xinh đẹp đến thế.
Ngược lại với nhà họ Thang thích phô ra những chuyện trong nhà thì bên phía Khổng Tĩnh lại chẳng có phản ứng gì.
Từ lúc chúng tôi đổi lại thân phận thì nhà họ Thôi trước sau vẫn luôn phong tỏa tin tức, chắc là muốn công bố trong lúc đính hôn, để tăng độ nóng cũng như nâng giá cổ phiếu cho công ty.
Tôi nghe những người trong ngành lặng lẽ tiết lộ là hai nhà bọn họ còn hợp tác đầu tư một nhà máy, cùng làm công nghệ gì đó.
Tôi cũng không mong cầu điều gì, chỉ hy vọng lúc bọn họ ăn thịt, tôi có thể đi theo húp một ngụm canh.
12
Cứ như vậy, ngày hai nhà ký kết hợp đồng nhà máy thì Thang Vĩnh Minh cũng đã tổ chức một buổi họp báo khác.
Anh ta quỳ một gối xuống, giơ một cái nhẫn kim cương to như trứng chim bồ cô lên cầu hôn Khổng Tĩnh.
Mà bố Thôi cũng rèn sắt khi còn nóng, chính thức tuyên bố Khổng Tĩnh mới là thiên kim thật của nhà họ Thôi lưu lạc bên ngoài.
Hai người họ kẻ xướng người họa, khiến những trang báo kinh tế tài chính nhanh chóng tràn lan những tin tức khác.
Rốt cuộc thì Thang Vĩnh Minh đẹp trai lắm tiền, cũng đã từng tham gia show giải trí, đã có lượng người hâm mộ nhất định.
Hơn nữa còn là liên hôn giữa hai gia tộc quyền thế, thêm chuyện thiên kim thật giả, có mùi y chang phim truyền hình máu chó lúc tám giờ tối, rất nhiều dân cư mạng ngày thường không quan tâm đến lĩnh vực kinh tế tài chính giờ cũng chạy đi hóng chuyện.
【Thiên kim thật mới nhận về? Thế thiên kim giả đâu?】
【Hình như tôi nhớ là lần trước trên báo nói Thang Vĩnh Minh với bạn gái yêu đương đã lâu? Có phải là yêu đương với thiên kim giả không?】
【Thang Vĩnh Minh của chúng tôi là thiếu gia hàng thật giá thật, sao có thể kết hôn với thiên kim giả được chứ, các người đi hóng chuyện mà quên mang não à?】
【Ha ha, thế nên thiên kim giả bị thiếu gia thật quăng ra chuồng gà rồi?】
Không phụ sự mong đợi của mọi người, cái thân phận thiên kim giả của tôi đã nhanh chóng bị đào ra.
Báo mạng đăng lên đoạn clip ngắn của tôi với Tiểu Mai, tiêu đề là: 【Phượng hoàng nghèo túng biến thành gà rừng, thiên kim giả không còn hào quang nhà giàu, 『 Tiểu thư quyền quý』Thôi Ninh Thuận khóc lóc kể lể gây dựng sự nghiệp gian nan.】
Tuy nhiên giang cư mận nhanh chóng phát hiện, nét mặt của tôi trong đoạn clip đó rất thưu thái, cũng thực sự tận hưởng niềm vui mà hội họa mang lại.
【Đây là thiên kim giả? Vẽ ổn đấy! Tôi là giáo viên dạy vẽ chuyên nghiệp, duyệt!】
【Trong vòng một phút, tôi phải có được tài khoản của các cô ấy.】
【Các đồng chí nghe tôi, theo tôi tìm tòi nghiên cứu thì đó hình như là trung tâm dạy vẽ, đúng lúc tôi cũng muốn bồi dưỡng sở thích của mình, thôi tôi đi báo danh trước đây.】
Cái tôi chờ chính là giờ phút này.
Tôi nhìn số lượng người hâm mộ tăng lên nhanh chóng, cũng như số lượng người đăng ký đăng khóa học ngày càng nhiều.
Trên mạng lẫn ngoài trung tâm đều có.
Tiểu Mai sợ ngây người.
Cô ấy hỏi tôi: “Rốt cuộc là nhà hảo tâm nào đã phát hiện ra đoạn clip của chúng ta? Rõ ràng chúng ta chưa từng tuyên truyền, tôi cũng nghe cậu nói, luôn giữ thái độ khiêm tốn.”
Tôi cười: “Là nhà hảo tâm đến từ nhóm tiểu thư nhà giàu.”
Lúc bạn thành công, người khác không nguyện gửi lời chúc phúc.
Nhưng lúc bạn túng quẫn thì tò mò cùng với nhiều chuyện luôn nhiều hơn những thứ khác một bước.
Không phải tôi lợi hại, mà là do những năm phiêu bạc ở bên ngoài, tôi đã có những trải nghiệm sâu sắc về bản chất của con người.
Mặc kệ là các cô ấy có mục đích gì, cười nhạo cũng được, bỏ đá xuống giếng cũng được, dù sao thì mục đích của tôi cũng đã đạt thành.
Mặt mũi tuy quan trọng, nhưng so với vàng thật bạc trắng thì tôi vẫn chọn vế sau.
Tôi thống kê lại danh sách học viên báo danh, nhẩm tính trong đầu xem có đủ phòng học với đủ giáo viên hay không.
Đôi mắt Tiểu Mai nhìn chằm chằm màn hình.
Cô ấy nuốt nước miếng, kéo ống tay áo của tôi.
“Nhưng bạn trai cậu muốn cầu Khổng Tĩnh, cậu không đau lòng sao?”
Tôi cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên, thuận miệng nói: “Đương nhiên là đau lòng, đau lòng vì Khổng Tĩnh. Một cô gái tốt như vậy, lại trở thành con cờ của gia tộc.”
“Nếu giữa bọn họ có tình cảm thì tất nhiên tôi sẽ chúc phúc, nhưng…”
Tôi ngừng viết, tự giễu cười nói: “Tôi từng cảm thấy bản thân mình thật sự rất may mắn, đối tượng xem mắt ưu tú môn đăng hộ đối còn đối với tôi vừa gặp đã yêu.”
“Nhưng sau này tôi mới nhận ra, cái anh ta vừa gặp đã yêu là thân phận tiểu thư nhà họ Thôi này của tôi, nên có thể là tôi, cũng có thể là người khác.”
“Anh ta là phó giám đốc, anh ta có áp lực của chính mình, để ngồi vững vị trí đó thì anh ta sẽ làm mọi cách bằng bất cứ giá nào.”
“Với kỹ thuật diễn của anh ta, không gia nhập giới giải trí đúng là lãng phí, tôi thấy anh ta rõ ràng có thể đảm nhận được cái danh ảnh đế Oscar.”