Mưu Toan Tính Kế - Chương 3
9
Sau khi về nhà.
Bạn bè của Lục Châu đến nhà thăm tôi.
Giống y như kiếp trước.
Thăm dò hỏi tiền nhập viện, chữa bệnh của tôi có đủ hay không, điều kiện kinh tế có khó khăn hay không.
Nói rằng bảo tôi mở rộng lòng mình.
Cho dù bây giờ mắc bệnh ung thư không thể đi làm, cũng có thể livestream, quay video để kiếm tiền.
Kiếm ít kiếm nhiều cũng là giúp đỡ được một chút cho người nhà.
Còn cố ý vô ý nói ra dạo gần đây áp lực kinh tế của Lục Châu cực kỳ lớn, vì để chữa bệnh cho tôi mà đã đi vay không ít tiền.
Tôi đau lòng đến mức trực tiếp rơi lệ.
Cầm lấy điện thoại liền bắt đầu nghiên cứu quay video, livestream như thế nào.
Thấy tôi mắc câu, người này hài lòng rời đi.
“…”
Có lẽ là sắp làm phẫu thuật rồi.
Mấy ngày qua Lục Châu rất bận.
Thường xuyên lén lút ra ngoài lúc nửa đêm.
Còn tôi, cũng thuận lợi lấy được báo cáo thành phần các vị thuốc của Trương Phong gửi đến.
Giống như tôi nghĩ.
Từng liều thuốc và Vương Kiến Quốc kê cho tôi, cái này cũng có vấn đề lớn!
Toàn bộ đều là thuốc nội tiết tố và thuốc chống trầm cảm, bản thân tác dụng phụ của nó đã rất rõ ràng và kích ứng.
Dùng cho người mắc bệnh cũng phải cẩn thận.
Giống như Vương Kiến Quốc, bảo tôi uống từng nắm thuốc một, cơ thể không xảy ra vấn đề mới lạ!
“…”
Vì để xoa dịu cảm xúc của tôi.
Lục Châu cố ý đón mẹ Lục đến ở cùng tôi, an ủi tôi.
Điều này đúng như tôi mong.
Trong khoảng thời gian ở cùng mẹ Lục, tôi biết được rất nhiều chuyện lúc trẻ của bà ấy.
Ví dụ như, bố của bà ấy là một bác sĩ Trung y tài giỏi nổi danh, chỉ đáng tiếc là qua đời sớm.
Sau khi bà ấy và bố Lục kết hôn, mạng lưới giao thiệp vào toàn bộ số sách y học mà người bố để lại đều giao cho bố Lục.
Ví dụ như bà ấy cũng là đột nhiên chẩn đoán mắc bệnh ung thư, trước đó chưa từng có triệu chứng.
Sau khi bà ấy cắt chi, bố Lục cũng từng bởi vì không rời không bỏ, trung trinh trọng tình với bà ấy mà được lên báo.
Từ đó danh tiếng vang dội.
Y thuật, danh vọng đều là trong những năm đó đi đến đỉnh cao.
Những điều này đều khiến cho tôi cảm thấy không rét mà run.
Bây giờ tôi vô cùng cho rằng, bệnh tình của mẹ Lục.
—- Tuyệt đối không đơn giản.
Có lẽ tôi không phải nạn nhân đầu tiên của tội ác này.
Nhưng tôi rất hy vọng.
Tôi sẽ là người cuối cùng.
10
Thực ra tôi cũng hoàn toàn có thể chạy ngay lúc này.
Cầm lấy tiền của Lục Châu chuyển cho tôi, cao bay xa chạy.
Trong xã hội pháp trị.
Lục Châu và Vương Kiến Quốc không thể đuổi cùng giết tận, sống chết dây dưa với tôi.
Với lại.
Chuyện này bọn họ cũng không dám báo cảnh sát.
Với những chuyện bọn họ làm, chột dạ còn không kịp, sao có thể làm loạn đến mức khiến mọi người đều biết.
Nhưng tôi không thể làm như vậy.
Cho dù chỉ lo thân mình rất tốt.
Nhưng sống lại một lần, tôi hy vọng khiến cho bọn họ ác có ác báo, kẻ có tội sẽ bị trừng phạt.
Rất nhanh, tin tức tôi mắc bệnh ung thư phải làm phẫu thuật đã được truyền khắp nơi.
Bạn bè, thầy cô cùng với đồng nghiệp đều đến thăm hỏi.
Thậm chí đã có từ tiện tự phát quyên tiền ủng hộ tôi.
Bọn họ đều biết.
Tôi là cô nhi.
Lại vừa mới tốt nghiệp, đối với tôi mà nói chi phí phẫu thuật là một khoản tiền rất lớn.
Cũng có người đăng những chuyện tôi gặp phải lên mạng, hi vọng nhận được sự giúp đỡ của những người hảo tâm.
Số tiền quyên góp này, cuối cùng đều chảy vào trong túi của Lục Châu.
Tất cả mọi người đều biết rõ quan hệ của tôi và Lục Châu.
Cũng biết Lục Châu không rời bỏ tôi, giao cho Lục Châu cũng rất bình thường.
“..”
Chưa được mấy hôm.
Vậy mà lại có phóng viên nhà báo tìm đến cửa rồi.
Nghe nói là nhìn thấy tình hình của tôi ở trên mạng, muốn phỏng vấn một chút.
Đương nhiên Lục Châu sẽ không bỏ qua cơ hội nổi tiếng này.
Từ đầu đến cuối đều canh ở bên cạnh tôi.
Hết lòng chăm sóc, đưa thuốc xoa bóp, làm đủ mọi dáng vẻ bạn trai thâm tình.
Mới đầu.
Sau khi đoạn phỏng vấn này mới được đăng lên mạng.
Quả thực phải ứng giống như Lục Châu mong đợi, hình tượng không rời không bỏ của anh ta thành công thu hút được không ít sự quan tâm và khen ngợi của cư dân mạng.
Nhưng rất nhanh.
Có người mò ra được video anh ta và Vương Kiến Quốc bị tôi mắng chửi vụng trộm ở bệnh viện.
Lần này, coi như là một hòn đá khuấy lên ngàn sóng rồi!
Chú ý của cư dân mạng hoàn toàn lệch sang chỗ khác rồi.
[Bạn trai thâm tình bỗng biến thành đàn ông ngoại tình??? Còn tìm một người thứ ba là đàn ông?]
[Mẹ ơi! Lục Châu với người thứ ba kia hoàn toàn không phản bác á…. chắc chắn là thật rồi!]
[Đúng thế, đoạn cuối Lục Châu nói rõ ràng là chột dạ thừa nhận rồi!]
[Đây là trai đểu tuyệt thế gì vậy? Để con giáp thứ mười ba điều trị cho bạn gái, thật sự không sợ đồng tay động chân trong phẫu thuật à…]
Rất nhanh.
Thông tin của Lục Châu và Vương Kiến Quốc bị người ta mò tận gốc.
Đặc biệt là Vương Kiến Quốc.
Ông ta bị bóc tin mâu thuẫn với bệnh nhân, nhận hội lộ, chẩn sai bệnh, có mấy người bệnh chủ động đứng ra, dùng tên thật để tố cáo ông ta.
Bệnh viện trực tiếp đuổi việc Vương Kiến Quốc.
Hơn nữa còn treo bằng bác sĩ của ông ta.
11
Mặc cho sau đó tôi chủ động ra mặt, giải thích đây chỉ là hiểu lầm.
Cũng không có mấy người tin tưởng.
Cư dân mạng nhất trí cho rằng tôi bị uy hiếp rồi.
Bọn họ cảm thấy tuy rằng Vương Kiến Quốc làm người thứ ba, nhân phẩm tồi tệ, nhưng y thuật thì được công nhận.
Vì để sống sót, chắc chắn tôi phải bảo vệ Vương Kiến Quốc.
Với lại bọn họ cũng phát hiện, số tiền bọn họ quyên góp cho tôi đều vào trong tay Lục Châu.
Tài khoản nhận tiền hoàn toàn không phải của tôi.
Phát hiện tôi một không có tiền, hai bị bệnh nặng.
Ngoại trừ nghe theo sắp xếp của Lục Châu và Vương Kiến Quốc ra, tôi hoàn toàn không có lựa chọn khác.
“…”
Đối mặt với kết quả này.
Lục Châu và Vương Kiến Quốc gần như tức phát điên rồi.
Mới đầu hai người gặp mặt cùng nhau bàn bạc kế sách, có trùng hợp hay không, đúng lúc bị cư dân mạng gặp được.
Trực tiếp biến thành âm mưu đã lộ, trai đểu gặp mặt con giáp thứ mười ba.
Lúc này.
Hai người hoàn toàn không dám gặp nhau rồi.
Toàn dựa vào việc gửi tin nhắn, liên lạc qua điện thoại, còn chỉ có thể đợi đến buổi tối sau khi tôi ngủ.
Cho dù có bất tiện đến đâu, Lục Châu cũng hoàn toàn không dám rời khỏi tôi.
Anh ta sợ chân trước anh ta vừa rời đi, chân sau liền bị người ta đồn rằng mình bỏ trốn với Vương Kiến Quốc!
Mắt thấy câu chuyện lên men càng ngày càng nghiêm trọng.
Vương Kiến Quốc là kẻ đầu tiên không chịu nổi nữa.
Vốn dĩ ông ta có cả danh lẫn lợi, y thuật cao minh.
Tiếng thơm làm bác sĩ hơn nửa đời người đổi lấy được, bây giờ trực tiếp bị hủy hoại hơn phân nửa.
Ông ta liên lạc với Lục Châu, muốn dừng tay.
Nói con người tôi không an phận, tác oai tác quái quá rồi.
Cho dù làm phẫu thuật, cũng không thể thấy ngoan ngoãn nghe lời.
Nhưng hết thảy đều muộn rồi.
Bệnh tình của tôi đã ồn ào đến mức tất cả mọi người đều biết, không thể từ bỏ giữa đường.
Cho dù trước mắt khó khăn đến đâu.
Cũng nhất định phải nhắm mắt đi tiếp.
“…”
Mắt thấy thời cơ sắp được rồi.
Tôi chủ động đề nghị muốn đến bệnh viện kiểm tra lại.
Còn yêu cầu đổi một bệnh viện hạng một.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Vương Kiến Quốc đã bị đuổi việc rồi, đương nhiên tôi phải tìm lối ra khác.
Lần này, coi như là Lục Châu nóng ruột muốn chết rồi.
Anh ta nào dám để tôi đi đến bệnh viện khác, gặp bác sĩ khác.
Vậy thì không phải lộ tẩy hoàn toàn rồi sao?
Vì để giữ được tôi lại, anh ta trực tiếp gia tăng lượng thuốc.
Để tôi uống thuốc an thần như ăn kẹo.
Đưa cho tôi từng nắm, từng nắm một.
May là số thuốc này đã bị tôi đổi rồi, bằng không, tôi đã bị anh ta đầu độc chết tại chỗ rồi.
Mỗi ngày anh ta không ngừng lảm nhảm tẩy não tôi, nói Vương Kiến Quốc phẫu thuật giỏi như vậy, trước nay chưa từng thất bại.
Còn nói chuyện này do tôi mà ra, cho dù người khác không tin Vương Kiến Quốc, tôi cũng không thể bỏ đó xuống giếng!
Bảo tôi đừng nóng ruột.
Nhất định phải tin tưởng, ủng hộ Vương Kiến Quốc.