Mùa Xuân Bên Bờ Biển - Chương 3
4.
Đồ đạc của Mộc Diệp là bị một nhóm tội phạm quen thuộc cướp đi, trước khi Mộc Diệp bị cướp, cảnh sát đã bắt đầu điều tra đám băng đảng đua xe kia, chỉ là tội phạm quen thuộc sở dĩ bị gọi là tội phạm quen thuộc, chính là bởi vì cáo già không dễ dàng bị bắt.
Nói ngắn gọn chính là, cô không thể lấy lại đồ đạc trong một khoảng thời gian.
Mặc dù sống an nhàn ở nhà chú Hứa Luật, nhưng Mộc Diệp vẫn hết sức ngại ngùng.
Cô muốn giúp đỡ làm chút việc gì đó nhưng chú không cho vì vậy cô liền đi theo phía sau làm trợ thủ của Hứa Luật.
Cho nên trong mắt khách mới tới, Mộc Diệp và Hứa Luật đã trở thành một đôi vợ chồng son ân ái.
Mộc Diệp một mình nướng bánh mì ở dưới lầu, nữ khách mới tới từ lầu trên đi xuống, hỏi Mộc Diệp:
“Em gái, bạn trai em đâu?”
Mộc Diệp đầu tiên là sửng sốt, sau đó mới kịp phản ứng là chỉ Hứa Luật, nói:
“Cậu ấy đi ra ngoài mua đồ.”
Cô nghĩ một chút, vẫn bổ sung một câu:
“Chị hiểu lầm rồi, cậu ấy không phải bạn trai em.”
Nữ khách có chút xấu hổ cười cười:
“Thì ra không phải, nhưng mà hai người nhìn xứng đôi như vậy, không phải một đôi thật sự đáng tiếc.”
Người thời nay chỉ cần nhìn thấy hai nam nữ trẻ tuổi ở cùng một chỗ, đều nói xứng đôi.
Mộc Diệp không thể phủ nhận cười cười, không nói gì nữa.
Nữ khách tìm Hứa Luật là bởi vì máy nước nóng trong phòng xảy ra vấn đề, chờ sau khi Hứa Luật trở về, Mộc Diệp liền nói lại tình huống với Hứa Luật, bảo anh đi lên sửa.
Người ở trọ phần lớn đều là trẻ tuổi, thích chơi thích náo nhiệt, hẹn buổi tối cùng đi bờ biển nướng thịt, sau đó ngủ ngoài trời bên bờ biển cả đêm, ngày hôm sau lại ngắm mặt trời mọc.
Là một người không tốn tiền ở trọ, Mộc Diệp chủ động gánh vác vài việc vặt.
Những cô gái khác đang ca hát khiêu vũ vung chân đạp bọt sóng, còn Mộc Diệp mang theo tạp dề găng tay đi làm việc nặng, lửa nướng không bốc lên được, cô quỳ trên mặt đất nhóm lửa, tay sờ than đá, trên mặt lại ra mồ hôi, cô không để ý, trực tiếp dùng tay lau mồ hôi, bỗng chốc khuôn mặt trắng nõn lấm lem như mèo.
Hứa Luật đem đồ cần dùng từ trong nhà trọ ra, không tìm thấy Mộc Diệp trong đám nữ sinh đang chụp ảnh, hỏi người khác mới biết cô đang nhóm lửa.
Mộc Diệp đang chuyên tâm bỏ than vào bếp nướng thì bị người xách cổ áo đứng lên.
Vẻ mặt Hứa Luật u ám:
“Ai bảo cậu làm những thứ này?”
Mộc Diệp ngồi xổm quá lâu, hơn nữa than lửa làm da mặt nóng lên, đầu óc cô có chút choáng váng, sửng sốt một lát mới nhớ ra trả lời câu hỏi của Hứa Luật.
“Không ai làm thì tôi làm, nhóm lửa, không phải chuyện gì khó.”
Sắc mặt Hứa Luật càng khó coi, quay đầu tìm nam sinh được phân công nhóm lửa kia, giờ phút này cậu ta đang ngâm mình trong nước biển.
Hứa Luật cũng không chậm chạp, buông Mộc Diệp ra liền đi về phía nam sinh kia, nắm lấy chân kéo cậu ta từ trong nước biển lên bờ.
Nam sinh không câu nệ tiểu tiết, hai người cãi nhau ầm ĩ vô hại, Hứa Luật kéo nam sinh kia về nhóm lửa, còn mình thì đưa Mộc Diệp đi rửa mặt sạch sẽ, còn bảo Mộc Diệp quay về lều thay quần áo.
Khi Mộc Diệp sạch sẽ từ trong lều đi ra, sắc mặt căng thẳng của anh mới hơi buông lỏng.
Anh không để Mộc Diệp làm việc nữa, đuổi cô đi chơi với những nữ sinh kia, nhưng gần đây Mộc Diệp đều đi theo Hứa Luật, không quen với những nữ sinh kia, cô thật sự không hòa nhập được với đại hội chụp ảnh của các cô ấy, dứt khoát ngồi một mình trên tảng đá nghe hát ngắm biển.
Lúc bọn họ từ trong nhà trọ đi ra đã là gần chạng vạng tối, bận rộn trong chốc lát, vừa vặn có thể nhìn thấy mặt trời lặn bên bờ biển.
Có một cô gái thấy cô ngồi một mình, liền đưa đồ uống tới cho cô, giữa nước trái cây và cocktail, Mộc Diệp nhận lấy cocktail trong tay cô gái.
Đại quân bên cạnh đã bắt đầu đốt lửa trại, không khí náo nhiệt, Mộc Diệp hâm mộ bầu không khí này, cô rõ ràng đi hai bước là có thể đi vào, nhưng cô lại cảm thấy như mình không thuộc về bầu không khí này.
Hứa Luật làm chủ nhà trọ, tự nhiên là trung tâm hoạt động, thật ra trong nhóm có rất nhiều nam sinh đẹp trai, nhưng người có răng nanh cười rộ lên như mặt trời chiếu rọi kia luôn khiến người ta chú ý nhất.
Một số người được sinh ra đã như một chùm ánh sáng, sạch sẽ, trong sáng và đáng khao khát.
Xem xong, Mộc Diệp lại hướng tầm mắt ra biển rộng, cũng không lâu lắm, Hứa Luật liền cầm đồ uống ướp lạnh đi về phía cô, anh dán coca lên mặt Mộc Diệp, lạnh đến mức Mộc Diệp nhanh chóng hoàn hồn.
Mộc Diệp quay đầu nhìn thấy là anh, một tay nhận lấy coca, tay kia thì làm bộ đánh anh một cái, sau khi đánh xong mới thấy động tác này lại có chút thân mật.
Hứa Luật ngồi bên cạnh cô, mở lon coca trong tay mình uống một ngụm, nói:
“Lâu như vậy, còn chưa hỏi cậu tới đây làm gì?”
“Ngắm biển, còn có thể làm gì? ”
Hứa Luật lại quay đầu, rất nghiêm túc nhìn cô nói:
” Ý tôi là vì sao cậu tới đây, mà không phải sau khi tới thì làm gì. ”
Mộc Diệp cắn cắn môi, một lúc lâu sau mới nặng nề thở dài một hơi:
” Bị cắm sừng, cho nên muốn tới bờ biển, dùng sóng biển rửa sạch màu xanh* trên đầu mình một chút. ”
(* bị cắm sừng= đội mũ xanh)
Hứa Luật ” À “một tiếng, thật lâu không nói gì nữa.
Mộc Diệp nhịn cũng rất lâu, mới tìm được một người để phát tiết, lúc này liền không ngừng được, tiếp tục nói:
“Chia tay ba tháng, gần đây tôi mới phát hiện bạn gái mới của anh ta mang thai hơn bốn tháng, đỉnh đầu của tôi chính là một mảng thảo nguyên xanh tươi…”
Mộc Diệp tự giễu cười cười.
Câu chuyện về bạn trai cũ của cô, ban đầu cũng là một đoạn tình cảm khiến người ta ghen tỵ.
Năm thứ hai đại học cô và bạn cùng phòng đi quán bar, anh ta tới bắt chuyện, cự tuyệt không được, sau khi thêm wechat bạn trai cũ liền điên cuồng theo đuổi cô, lúc đầu cô cũng không có cảm giác gì, nhưng sau đó cùng đi bơi, phát hiện vết dao trên vai anh ta.
Lúc học cấp ba Mộc Diệp bởi vì áp lực học tập, thường xuyên cãi nhau với cha mẹ, ngày đó sau khi cãi nhau, giận dữ cô liền bỏ nhà trốn đi, ai biết lại gặp phải cướp bóc.
Mộc Diệp lúc ấy cũng không biết nghĩ như thế nào, cảm thấy trong túi là bài thi đã viết xong cùng giấy báo thi tháng sau, tuyệt đối không thể mất, trong lúc tranh chấp cô bị đẩy ra, đầu đụng vào tường, trước khi mơ hồ ngất xỉu, liền thấy một nam sinh ngược sáng từ ngoài ngõ nhỏ chạy vào.
Sau đó cô tỉnh lại ở bệnh viện, những người cướp bóc kia đã bị cảnh sát bắt được, Mộc Diệp nghe y tá thảo luận, nói là có một nam sinh đi cứu cô, bởi vậy trên lưng còn bị chém một đao, nhưng đi hỏi cảnh sát, cảnh sát lại nói nam sinh kia bảo bọn họ giữ bí mật.
Mà lúc bạn trai cũ học trung học, cũng học ở một trường trung học gần đó, Mộc Diệp hỏi chuyện này, cậu cũng nói vết thương của mình là do hồi cấp ba thấy việc nghĩa hăng hái làm.
Ân cứu mạng, ấn tượng của Mộc Diệp đối với anh ta hoàn toàn thay đổi, đồng thời cũng đáp ứng cùng anh ta kết giao, nhưng mà chỉ mới hơn một năm, anh ta cũng bởi vì cô không muốn cùng anh ta phát sinh quan hệ, nói chia tay.
Đáng giận nhất chính là, chia tay ba tháng, bạn gái mới của anh đã mang thai bốn tháng, có nghĩa là bọn họ còn chưa chia tay, tên cặn bã kia đã làm bụng con gái nhà người ta lớn lên.
Mộc Diệp càng nghĩ càng tức, nhưng cô lại cảm thấy loại chuyện này, nói với một nam sinh như Hứa Luật thật sự không tốt, liền tự mình giấu ở trong lòng, nhưng nghẹn, Mộc Diệp liền không nhịn được.
Cô hét lớn với biển rộng:
“Không yêu đương, không có rắc rối!”
Hứa Luật chưa từng yêu đương, hơn nữa nam sinh thần kinh thô, nào hiểu được tâm tư của con gái, nhưng Mộc Diệp là một người bình tĩnh lại lạnh lùng, đều bị chọc giận thành như này, có thể tưởng tượng được là một chuyện cực kỳ tức giận.
Mắng xong, Mộc Diệp cũng thoải mái hơn một chút, liền cùng Hứa Luật trở về cùng mọi người ăn thịt nướng.
Chơi cũng chơi đủ rồi, các nam sinh cởi trần xuống nước bơi lội, còn muốn tỷ thí xem ai bơi giỏi hơn.
Nhắc tới cũng khéo, số lượng nam nữ vừa vặn bằng nhau, ở thời điểm này, nam sinh nữ sinh đều tự động phân chia, mọi người cùng nhau chơi lâu, tự nhiên cũng biết ai hợp ai, nam sinh tự giác cởi áo của mình ra đưa cho nữ sinh cầm, đến cuối cùng, chỉ còn lại Hứa Luật và Mộc Diệp.
Mộc Diệp cũng hào phóng, chủ động đưa tay về phía Hứa Luật:
“Đưa tôi áo đi.”
Hứa Luật cởi áo, lúc Mộc Diệp nhận lấy, trên áo còn có nhiệt độ cơ thể của cậu, những nam sinh khác đều đã xuống nước, ở trong nước gọi tên Hứa Luật.
Hứa Luật đáp lời, quay đầu chạy xuống biển.
Nhưng ngay khi anh xoay người, tầm mắt Mộc Diệp đảo qua lưng anh, đồng tử đột nhiên trừng lớn.
Trên lưng Hứa Luật, cũng có một vết sẹo.
Trái tim Mộc Diệp lại bắt đầu rối loạn, lúc học cấp ba người cứu cô ra khỏi tay tên cướp, ở trong lòng cô vẫn luôn tồn tại giống như cứu tinh, cho nên lúc trước Mộc Diệp mới có thể đồng ý với bạn trai cũ.
Nhưng sau khi ở bên nhau, hành động của bạn trai cũ, thật sự làm cho cô không thể liên tưởng được người này sẽ gặp chuyện xả thân, bởi vì có một lần đi dạo phố, có người bị cướp túi, tên trộm kia chạy qua bọn họ, lựa chọn của bạn trai cũ là tránh đi.
Lúc trước ở bên nhau không nghĩ nhiều, hiện tại chia tay còn bị cắm sừng, Mộc Diệp đột nhiên nghĩ đến:
Có lẽ nào, là bạn trai cũ của cô nói dối, lúc trước người cứu cô căn bản không phải bạn trai cũ, mà là một người khác.