Mong Xuân Về - Chương 7: Ngoại Truyện - Lục Thịnh
Đêm bị Ngụy Ninh ban thưởng rượu đ//ộc, nha dịch đặc biệt bảo ta tắm rửa thay quần áo. Người sắp chet, dù phải đi thì cũng nên có thể diện một chút.
Thức ăn phong phú, còn có một bầu rượu bỏ đ//ộc dược. Đại thái giám bên cạnh Ngụy Ninh nhìn ta: “Lục tướng quân, lão nô đã quen nhìn nhân tình ấm lạnh trong cung này, Hoàng thái nữ điện hạ chịu giữ th//i hài nguyên vẹn cho ngài đã là nể tình cũ lắm rồi. Ngài đó, mau lên đường đi.”
Nàng từng bước từng bước đi lên vị trí Hoàng thái nữ. Bây giờ còn nắm giữ quyền sinh sát của ta.
Ta nhìn lão thái giám kia, vẫn nhịn không được hỏi: “Ngụy Ninh, nàng sẽ ở cùng một chỗ với Lương Quân sao?”
Lão thái giám kia cười cười: “Hôn sự của Hoàng thái nữ điện hạ, lão nô cũng không dám nhiều lời.”
Ta uống rượu đ//ộc, nội tạng đau đớn kinh khủng. Kí ức trong đầu như đèn kéo quân, mỗi một hình ảnh hiện lên đều liên quan đến Ngụy Ninh.
Ta vốn muốn phản thiên hạ này, lên làm Thái tử, để nàng trở thành Thái tử phi của ta, vừa có thể thực hiện khát vọng của ta, lại có thể cùng nàng ở bên nhau.
Lúc trước ta quỳ trên mặt đất cầu phụ thân xin bệ hạ tứ hôn, phụ thân cười lạnh: “Nếu trở thàng phò mã, ngươi sẽ không thể cầm quyền, không thể ở quân doanh, không thể làm quyền thần, ngươi còn muốn ta đi cầu nữa không?”
Ta cầu phụ thân ngày sau đăng cơ, ta làm Thái tử, thì hãy để ta cưới Ngụy Ninh làm Thái tử phi.
Phụ thân đã hứa. Nghĩ đến là ta lại buồn cười, Ngụy Ninh là thiên chi kiêu nữ, làm sao có thể khuất phục người khác.
Ta không xứng với nàng. Phù hoa mộng một hồi, ta phụ nàng, cũng đã phụ chính ta.
[HẾT]