Mộng Xuân Ở Kim Lăng

Hoàn Thành
4.6
Your Rating
Đánh giá
Mộng Xuân Ở Kim Lăng 4.6 / 5 từ 87 lượt
Tác giả
Editor
Lượt đọc
146.3K

Mộng Xuân Ở Kim Lăng

Khi ta xuyên không đến đây, câu chuyện đã gần đi đến hồi kết.

Nữ chính đã mang long thai, hoàng đế vì nàng mà chuẩn bị một lễ sắc phong hoàng hậu long trọng.

Hắn còn muốn giải tán hậu cung, giữa ba nghìn giai lệ, chỉ chọn lấy một người.

Còn ta, chính là bạch nguyệt quang trong lòng hắn, Nhuyễn Quý phi, người bị đưa ra khỏi cung.

Vừa rồi tại yến tiệc, tên cẩu hoàng đế Vệ Kỳ Niên đã không kìm được mà tuyên bố ý chỉ giải tán hậu cung.

Hắn phân cho mỗi người chúng ta một ít ruộng đất, trang viên cùng tiền bạc, lại nói từ nay việc hôn phối tự do, bảo rằng sáng mai liền rời khỏi cung.

Một vài người tâm trạng không vững đã khóc ngất ngay tại bàn tiệc.

Ta nhìn bàn tiệc đầy thức ăn trước mặt, khó khăn nuốt nước bọt.

Hay là, ăn xong rồi hãy đi?

Ta nâng chén canh hầm lên uống một ngụm lớn, bên trong là món Phật nhảy tường, hầm đến mềm nhừ, hương vị ngọt lịm đến mức khiến chân mày cũng muốn rụng ra.

Còn có sườn dê nướng này, thịt mọng nước, một miếng cắn xuống thơm ngon đến mức làm người ta muốn gọi "nãi nãi".

Trên bàn, từ bào ngư, yến sào đến vi cá, không món nào còn sót lại, tất cả đều tiến vào bụng ta.

"Nương nương!"

Cung nữ Đông Thanh bên cạnh thấy ta ăn uống như thế, cứ tưởng ta vì đau lòng quá độ mà buông thả, ánh mắt nhìn ta đầy đau xót.

Ta lau đi vết dầu bên miệng, đưa bát ra, ra hiệu nàng múc cho ta một bát cháo hải sản để lót dạ.

Đông Thanh rưng rưng nước mắt, múc cho ta một bát cháo hải sản. Ta hài lòng gật gật đầu.

Đang chuẩn bị ăn tiếp, trên đầu bỗng truyền đến giọng nói của nữ chính Thẩm Quân Mai, suýt chút nữa khiến ta sặc chếc.

"Muội muội Tô Nhuyễn quả nhiên khẩu vị tốt."

"Ha ha."

Ta ngây ngô cười. Ánh mắt Thẩm Quân Mai thoáng qua một tia nghi hoặc, dường như nàng rất ngạc nhiên khi thấy ta bình tĩnh chấp nhận ý chỉ giải tán hậu cung của hoàng đế, chẳng khóc cũng chẳng làm loạn.

Vệ Kỳ Niên nhìn về phía Tô Nhuyễn đang ngồi ở ghế dưới, trong một thoáng thất thần.

Hắn vốn đã chuẩn bị tâm thế để quát mắng nàng, nhưng không ngờ nàng lại cứ thế tiếp nhận.

Nhìn dáng vẻ nàng ăn ngon lành, trong lòng hắn bỗng trỗi lên một cảm giác mất mát khó hiểu.

Chẳng lẽ nàng thực sự, không đau lòng chút nào sao?

xem thêm
Comments
17 Users bookmarked This