Mong Con Bình An
Đánh giá
Tác giả
Editor
Lượt đọc
Mong Con Bình An
Ngày ta sinh con, Từ Ôn trên đường trở về thì ngã ngựa mà chết, lúc chết trong tay vẫn còn nắm chặt miếng ngọc đính hôn của chúng ta.
Ta vô cùng đau đớn, nguyện cả đời ở lại phủ Quốc công thủ tiết vì chàng.
Ta vất vả nửa đời, đáng lẽ đến lúc an hưởng tuổi già nhưng lại nghe tin dữ về đứa con trai duy nhất.
Lúc dầu hết đèn tắt, người chồng đã chết mười mấy năm của ta lại dẫn theo vợ đẹp con ngoan trở về phủ.
"Ngươi và con trai ngươi đã chiếm tiện nghi của Từ phủ chúng ta nhiều năm như vậy, giờ cũng nên trả lại cho chủ nhân thực sự của nó rồi."
Đến lúc chết ta mới biết, năm xưa Từ Ôn chỉ giả chết, thực ra là tư thông với phi tần đáng lẽ phải tuẫn táng, ở bên ngoài sống sung sướng.
Ta hận đến mức nước mắt chảy thành máu, chết không nhắm mắt. Mở mắt ra lần nữa, lũ quỷ dữ nhà họ Từ kia hãy xuống địa ngục hết đi.