Matcha Và YanDere - Chương 6
53
“Từ Hành Chi, mày đẩy Giai Giai làm gì?!”
Mẹ chồng cầm túi đập vào người hắn.
Hắn một bên bị đánh một bên muốn đỡ tôi dậy.
Tôi ôm bụng: “Đau quá~”
Hắn cau mày: “Nhịn một chút, anh đưa em đi bệnh viện.”
“Không cần đâu,” tôi nói: “Đau đến đâu cũng không bằng đau lòng, nhưng em sẽ không trách anh đâu, ông xã. Anh buông em ra đi, an ủi Bạch tiểu thư trước đi, đừng để cô ấy buồn lòng.”
Mẹ chồng đi qua, cho Bạch Sương Sương một cái bạt tai.
Tôi hoảng hốt.
Nhìn thấy Bạch Sương Sương bị đánh, tôi cảm thấy có chút… áy náy.
Tôi vội vàng nói: “Mẹ ơi, không liên quan gì đến cô ấy cả.”
Mẹ chồng nói với Bạch Sương Sương: “Nếu cô còn dám xuất hiện trước mặt con trai và con dâu của tôi, đừng trách tôi không khách sáo.”
Bạch Sương Sương che mặt chạy mất.
Từ Hành Chi cũng ôm tôi xuống lầu.
Tôi như một cô vợ nhỏ, cắn môi liên tục nói bản thân không sao, không sao cả.
54.
Trong phòng bệnh, tôi nằm trên giường, nhìn bố mẹ chồng mắng Từ Hành Chi.
Hai người họ nhận định rằng hắn đã đẩy ngã tôi.
Tôi giải thích không phải.
Nhưng hai người họ không tin.
Đợi đến khi bố mẹ chồng ra ngoài hỏi bác sĩ tình hình, tôi nhìn Từ Hành Chi, xoa trán cười khổ:
“Sao bố mẹ lại không tin em cơ chứ? Ông xã thực sự không phải anh đẩy em đâu.”
Hắn lặng lẽ nhìn tôi, không nói gì.
Tôi ngoan ngoãn rúc vào lòng hắn, nói: “Chà, anh thật sự quá lương thiện, lần nào bị hiểu lầm cũng không lên tiếng.”
“Xin lỗi anh, ông xã, anh không giận chứ?”
Hắn thấp giọng nói không.
Bàn tay thon dài xương cốt rõ ràng lấy ra điện thoại, bắt đầu xử lý công việc.
Tôi nhìn một lúc, sau đó lim dim mắt ngủ thiếp đi.
Lúc sau lại bị tiếng ồn ào đánh thức.
Giọng nói của mẹ chồng vui mừng vang lên: “Giai Giai mang thai rồi!”
Nói xong, bà đẩy Từ Hành Chi ra, ôm lấy tôi:
“Cái thằng ranh con kia, còn dám đẩy con, chúng ta không cho nó đụng vào con nữa.”
Bố chồng đứng bên cạnh hỏi:
“Giai Giai, con khó chịu ở chỗ nào? Con có muốn ăn gì không? Muốn ăn gì thì nói với bố, bố lấy cho con.”
Tôi hơi kinh ngạc, sau đó liền sáng tỏ.
Đây cũng là chuyện sớm muộn.
Tôi ngoan ngoãn nói với bố mẹ chồng:
“Bố mẹ, con không muốn gì cả. Chỉ cần hai người khỏe mạnh, vui vẻ là đủ rồi”.
Hai người vừa nghe liền vô cùng cảm động.
Tôi lại nhìn Từ Hành Chi, vừa ngượng ngùng vừa sùng bái:
“Con có chồng con là đủ rồi. Ông xã ơi, chúng ta có bé con rồi.”
Hắn nắm lấy bàn tay tôi.
[Ngoại truyện]
1.
Từ Hành Chi biết cô con gái út nhà họ Chu đang du học ở nước ngoài.
Hắn lớn hơn cô nàng 5 tuổi, trước đây đã từng gặp hai lần.
Lần đầu tiên, khi đó cô vẫn chỉ là một thiếu nữ, đi theo sau chị gái, buồn chán vừa ngồi ăn vừa ngắm sao trong bữa tiệc.
Lần thứ hai là khi ở nước ngoài, hắn tham gia một bữa tiệc của bạn bè.
Lần này cô đã là sinh viên đại học, đang quấn quýt ôm hôn bạn trai ở một góc.
Hắn nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt mơ màng và cả cơ thể cô toàn bộ chìm trong vòng tay của người đàn ông tóc vàng đó, vô cùng ghen tị.
Giá như cô ấy ngoan ngoãn như vậy trong vòng tay hắn thì tốt biết mấy.
Công việc bận rộn, vì vậy sau khi về nước, rất nhanh sau đó hắn đã chia tay với Bạch Sương Sương.
2
Hắn thuê người điều tra Chu Giai Giai.
Kết quả cho thấy, cô nàng thay người yêu như thay áo, trung bình nửa năm một người, hẹn hò với đàn ông đủ các nước, hơn nữa, dường như còn có ý định sưu tầm bẹn trai từ các quốc gia khác nhau.
Mỗi mối quan hệ, cô đều dốc hết lòng.
Luôn luôn tỏ ra hoàn toàn tin tưởng yêu thương đối phương.
Nhưng khi chia tay, cô cũng không hề mềm lòng.
Lý do cô thường sử dụng nhất là:
“Xin lỗi, bố mẹ em không chấp nhận người nước ngoài. Họ muốn em liên hôn. Huhu, gia đình em đang nợ một khoản tiền khổng lồ. Là một người phụ nữ truyền thống nước Z, em còn có thể làm gì nữa đây?”
3
Hắn nhìn khuôn mặt đáng thương của cô, chìm vào suy tư.
Hắn có ý định tìm cơ hội tăng cường hợp tác với nhà họ Chu.
Sau đó, bố mẹ hai bên liền nghĩ đến chuyện liên hôn.
Hắn không thích con gái lớn nhà họ Chu.
Chu Giai Giai tự nhiên cũng vì vậy mà trở thành đối tượng xem mắt.
Cô e thẹn nhìn anh, như một thiếu nữ ngây thơ, lần đầu đối mặt với một người đàn ông trưởng thành.
4.
Hắn rất kiệm lời, không thích nói chuyện.
Nhưng hắn cảm thấy tình cảm giữa bản thân và vợ mới cưới rất tốt.
Cô quả nhiên là một người phụ nữ dễ động lòng người khác.
Ánh mắt cô nhìn hắn, như thể trên thế giới này chỉ có một mình hắn.
Vô cùng sâu đậm.
Trên giường, cô ngại ngùng bất lực, luôn mang theo vẻ mặt nhẫn nhịn, chỉ cần hắn vui vẻ, cô sẽ cam chịu tất cả.
Cuối cùng, hắn cũng đạt được điều mình mong muốn.
5.
Hắn thích nhìn cô tan vỡ trong vòng tay hắn, cầu xin hắn, rưng rưng nước mắt, bất lực hôn hắn.
Mặc dù đôi khi cô hơi ngốc nghếch.
Những lời cô nói ra đều khiến người khác không thể tin tưởng.
Nhưng hắn tin tất cả chỉ là do suy nghĩ của cô có chút hỗn loạn, không thể diễn đạt rõ ràng, cho nên mới dẫn đến hiểu lầm mà thôi.
Mặc dù cuối cùng người bị hiểu lầm luôn là hắn.
Nhưng hắn hoàn toàn không quan tâm.
Hắn thích vẻ mặt khẩn trương của cô mỗi khi ở bên mình.
Luôn luôn thừa nhận trước mặt tất cả mọi người rằng hắn là người đàn ông cô yêu nhất, sẵn sàng làm mọi thứ cho hắn.
Vẻ mặt đó rất nghiêm túc, rất kiên cường.
6.
Nhưng cô lại dám lén lút bao dưỡng một thằng đàn ông sau lưng hắn.
Thậm chí còn nói đợi đến khi hắn đi công tác sẽ đi gặp gỡ thằng đàn ông đó.
Hắn tức giận đến mức muốn g.iết người.
Giây phút biết được sự thật, trong đầu hắn chớp mắt hiện lên vô số cách để đôi g.ian p.hu d.âm p.hụ đó chết không toàn thây.
Nhưng đáy lòng hắn đau đớn. Chẳng phải cô yêu hắn nhất sao?
Tại sao lại phản bội hắn?
7.
May mắn thay, cô phản bội hắn không phải vì thực sự muốn phản bội hắn.
Mà là vì Bạch Sương Sương.
Sau khi Bạch Sương Sương rời xa hắn liền bị người ta gây khó dễ, cũng có người muốn chơi trò quy tắc ngầm với cô ta.
Vì vậy cô ta đã tung ra một số tin đồn.
Để mọi người nghĩ rằng cô ta vẫn còn được hắn bảo vệ.
Cô ta muốn bảo vệ bản thân.
Hắn cũng lười quan tâm.
Kết quả là Chu Giai Giai lại tin là thật.
Nhưng hắn cũng biết rằng, những gì cô nói, nửa thật nửa giả.
Và cô sống chết cũng không chịu thừa nhận bản thân đã ngoại tình.
Thấy q.uan t.ài cũng không đổ lệ.
8.
Hắn thực sự muốn nhốt cô lại.
Mỗi ngày chỉ được gặp một mình hắn.
Hắn thực sự muốn b.ẻ g.ãy đôi chân của cô.
Để cô chỉ có thể dựa dẫm vào một mình hắn.
Xem xem cô còn có thể phản bội hắn được hay không.
Hắn thực sự muốn gi.ết chết cô.
Lại muốn cùng cô đồng quy vu tận.
Chết cùng nhau, cũng được.
9.
Sau khi Chu Giai Giai mang thai, Từ Hành Chi ít đến công ty hơn.
Hai người thường làm tổ trên sofa, Từ Hành Chi đọc sách cho cô nghe.
Cô dựa vào ngực hắn, cười khanh khách.
Mỗi lần Từ Hành Chi đọc đến khô cả miệng, cô lại tự uống một ngụm nước, thân mật đút cho hắn, sau đó hôn lên mí mắt, chiếc mũi, lên đôi môi hắn.
Chu Giai Giai vui vẻ nói: “Hôn ông xã là thích nhất! Em yêu anh chết đi được!”
Hai người cùng đến bố mẹ chồng ăn tối.
Vừa bước vào cửa, cô đã nhanh chóng cúi người đưa dép cho hắn, còn quỳ gối trên sàn nhà định mang dép cho hắn.
Cô cảm động nhẹ giọng nói: “Ông xã, ở nhà lúc nào anh cũng đeo dép cho em, em cũng muốn đeo dép cho anh một lần.”
Hắn lập tức có chút cảm động.
Còn tự kiểm điểm lại bản thân, cảm thấy bản thân đã kiểm soát cô quá mức.
Hắn không chỉ cài đặt định vị theo dõi điện thoại của cô.
Mà còn lắp đặt camera giám sát trong nhà.
Nếu cô ra ngoài khi hắn không ở bên, hắn sẽ cử người âm thầm theo dõi.
Cô yêu hắn nhiều như vậy, sao có thể nỡ lòng rời xa hắn được chứ.
10.
Nhưng cô vợ ngốc của hắn.
Haizz.
Hắn quả nhiên lại bị bố mẹ mắng cho một trận.
Cô cắn môi, rưng rưng nước mắt, lo lắng bất lực nhìn về phía hắn, đúng một bên ra sức giải thích.
Nhưng bố mẹ hắn hoàn toàn không chịu nghe.
Đợi đến khi hắn bị mẹ hắn mắng xong.
Cô lại lao đến trước mặt hắn, thân hình mảnh mai và mềm mại che chắn trước mặt hắn, thề non hẹn biển rằng bản thân sẽ bảo vệ hắn.
Hắn lặng lẽ nhìn cô.
Cô ấy tốt như vậy.
Làm sao hắn có thể cam lòng ly hôn với cô?
Làm sao hắn có thể cam lòng để cô ra ngoài vui vẻ với những thằng đàn ông khác?
Cho dù có chết, cũng phải chết chung.
– HẾT –