Ma Cà Rồng Xuyên Thành Omega Thì Phải Làm Sao? - Chương 1
1
Tôi là ma cà rồng xuyên không đến thế giới ABO rồi trở thành Omega.
Răng nanh sắc nhọn từng là niềm tự hào giờ đây lại phẳng lì.
Tôi thử dùng răng cắn ngón tay thật mạnh, nhưng chỉ thấy nước bọt đầy tay.
Tôi chợt hiểu ra ý nghĩa của việc xuyên không này, đó là để tôi chết đói.
Khi tôi đang nằm bên thùng rác, bụng đói cồn cào thì ngửi thấy một mùi thơm.
Mùi máu rất thơm.
Ngẩng đầu nhìn lên, tôi chắc chắn mùi này đến từ người đàn ông cách không xa.
Ngón tay hắn ta vẫn còn đang nhỏ máu.
Tôi quyết định theo dõi, lén vào nhà hắn, để đêm đến sẽ uống no.
Còn những giọt máu rơi trên đất, là quý tộc cao quý như chúng tôi, không bao giờ hạ mình ăn đồ trên mặt đất.
Thà chết đói chứ tuyệt đối không liếm một giọt!
Năm phút sau, tôi liếm môi, xoa xoa cái bụng vừa no một phần:
“Ợ~ Thật ngon~”
2
Tôi lén lút đi theo hắn vào trước tòa nhà, trèo qua cửa sổ rồi trốn vào trong tủ quần áo.
Nơi đây là một căn biệt thự riêng biệt, trước cửa có không ít bảo vệ, nhưng xem ra tất cả đều đang lơ là công việc, chẳng ai để ý.
Trong tủ quần áo, toàn bộ là quần áo của hắn, vương vất mùi hương của pheromone quyện với mùi sắt gỉ. Tôi hít lấy hương thơm đó đến mức mê mẩn, cơ thể bắt đầu có phản ứng, bụng thì càng lúc càng đói, đến mức chỉ còn cách cắn lấy những bộ quần áo để dằn cơn đói.
Từng bộ quần áo đều in lại những vết nước cùng dấu răng.
Khi tôi gần như sắp ngất đi vì đói, cuối cùng người ngoài kia cũng tắt đèn nằm xuống giường. Tiếng thở của hắn dần trở nên đều đặn.
Tôi lén lút bò ra khỏi tủ quần áo, thầm nhủ trong lòng: “Xin lỗi, tôi không cố ý vào đây đâu, chỉ là đói quá rồi, không chịu nổi.”
Ma cà rồng có thị lực rất tốt vào ban đêm, tôi nhìn thấy rõ ràng ngón tay của hắn thõng xuống mép giường. Tôi nhẹ nhàng quỳ xuống bên giường, đưa đầu lưỡi ra liếm thử đầu ngón tay ấy.
Vừa liếm, tôi vừa chăm chú quan sát phản ứng người nằm trên giường.
Sau khi chắc chắn người nọ vẫn đang ngủ say, tôi liền đưa toàn bộ ngón tay vào miệng và bắt đầu hút. Đầu lưỡi mềm mại chạm vào phần da thô ráp ở đầu ngón tay, cả cơ thể bỗng run lên.
Máu từ từ chảy vào, tràn ngập khắp khoang miệng. Đây là loại máu ngon ngọt nhất mà tôi từng hút trong cả hai kiếp sống luôn đó! Trong máu còn phảng phất mùi vị pheromone của Alpha, sự kích thích nhân đôi này khiến tôi tê dại cả người.
Nhưng khi tôi đang hăng say hút, đột nhiên cảm nhận được ngón tay trong miệng mình khẽ quẫy động, như thể đang xoáy lấy đầu lưỡi mềm mại.
Khoảnh khắc đó, tim tôi như ngừng đập nửa nhịp.
Ngón tay vẫn còn trong miệng tôi, nhưng giờ chỉ còn bị răng nanh nhẹ nhàng cắn lấy. Tôi sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy, mắt mở to nhìn hắn lo lắng.
Người đàn ông có đôi lông mày sắc bén, lạnh lùng, nhưng giờ đôi mắt kia vẫn nhắm chặt, không có dấu hiệu gì là đã tỉnh.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, đoán chắc chỉ là vô tình động đậy trong giấc ngủ mà thôi.
Bụng tôi chỉ mới được no khoảng năm phần, tôi lại đưa ngón tay hắn vào miệng và tiếp tục hút.
Không biết đã bao lâu trôi qua, bụng cuối cùng cũng đã no nê. Tôi tiếc nuối nhả ngón tay ra, liếc nhìn hắn một cái.
Mới liếc mắt thôi đã giật mình, vì miệng người ta trắng bệch như sắp chớt rồi á! Không nghĩ là bản thân lại hút nhiều đến vậy … Tôi cúi đầu, trong lòng áy náy.
Sau đó, tôi hạ quyết tâm đứng dậy, nhẹ nhàng mở miệng hắn ra, dùng răng nanh sắc nhọn của Alpha chích vào ngón tay mình, nhỏ một giọt máu vào miệng hắn.
Máu của ma cà rồng có thể coi như thuốc bổ, thậm chí còn có khả năng cải tử hoàn sinh. Mỗi giọt đều vô cùng đắt giá.
Tôi cảm thấy hơi đau lòng, nhưng vẫn cố nặn thêm vài giọt nữa. Dù sao cũng phải tuân thủ chiến lược phát triển bền vững, nếu lỡ hút người ta chết thì sau này tôi cũng đâu còn gì mà ăn.
Sau khi vài giọt máu chảy xuôi xuống miệng, sắc mặt hắn nhanh chóng trở nên hồng hào trở lại.
Tôi lại trốn về tủ quần áo, ôm chặt những bộ đồ vương mùi pheromone kia, đánh một giấc ngon lành.
3
Sáng hôm sau, thức dậy, người đàn ông đã đi mất, trên giường trống trơn.
Trong rổ đựng đồ bẩn vẫn còn mấy bộ quần áo của hắn, tôi mang chúng vào máy giặt. Tiện thể tôi cũng dọn dẹp sạch sẽ cả căn nhà, dù sao thì ở nhà người khác “miễn phí” cũng phải giúp họ làm chút việc.
Bộ quần áo tôi mặc khi xuyên không tới đây đã bẩn rồi, tôi mở tủ quần áo của hắn, lựa mãi chỉ chọn được một chiếc áo sơ mi trắng nhỏ nhất.
Nhưng nó vẫn còn quá to, đủ để che kín cả mông tôi.
Lại lục thêm một chiếc quần lót mặc vào, nó nằm ở hàng cuối cùng, có lẽ đã rất lâu không được mặc đến.
“To thật đấy…” tôi lẩm bẩm, chiếc quần lót mặc trên người lỏng lẻo như sắp tuột luôn khỏi hông.
Chưa kể chỗ phía trước để đựng “thứ đó” còn quá rộng.
Alpha ở thế giới này đều đáng sợ như vậy sao?
Tôi rùng mình.
Không dám tưởng tượng cảnh Omega kết hợp với Alpha sẽ đau đớn đến nhường nào.
Tối đó, hắn lại về nhà, lần này trên người còn mang theo vết thương, nhưng vết thương hôm nay lại nằm trên ngực hắn.
Tôi lặng lẽ bò lên giường, nằm sát vào phần da thịt gần vết thương đến mức gần như chạm vào. Cơ thể hắn nóng hổi, mũi tôi ngửi thấy mùi sắt gỉ tỏa ra từ da thịt, như mùi máu, thật thơm.
Đến ngày thứ ba, vết thương của hắn lại nằm ở bụng dưới.
Tôi bắt đầu thấy có chút kỳ lạ, nhưng cũng không nghĩ ngợi nhiều.
Thế nhưng, đến ngày thứ tư, vết thương của hắn lại nằm ở giữa hai chân!
Tôi sững sờ, chẳng lẽ hắn ra ngoài đánh nhau mỗi ngày sao? Tại sao cứ mỗi ngày lại có một vết thương khác nhau như vậy.
Mà ai lại đánh nhau để rồi bị thương ở chỗ đó chứ?
Tôi đứng ngơ ngác, không biết phải làm gì.
Một phút trôi qua, tôi vẫn đứng đó nhìn chằm chằm vào vết thương kỳ lạ kia.
Mùi pheromone và máu tươi tràn ngập khắp căn phòng, không ngừng kích thích dây thần kinh thị giác.
Máu của người này đúng là ngon thật, nhưng vị trí vết thương này thật sự quá khó xử.
Ai… ai mà lại bị thương ở đó cơ chứ…
Nhưng nếu tôi không ăn tối nay, thì lại phải đói thêm một ngày nữa.
Tôi sờ vào bụng rỗng, trong đầu đang diễn ra cuộc chiến giữa hai phe thiện và ác.
Đúng lúc tôi còn đang do dự, thì người mà tôi nghĩ đang “ngủ say” đột nhiên từ từ mở mắt ra.
“Hôm nay không hút nữa sao?”
4
Tôi ngã sõng soài xuống đất, hồn vía lên mây.
Ngay cả khi hắn xuống giường đỡ tôi dậy, tôi vẫn còn run rẩy không ngừng.
Tôi lắp bắp: “Anh… anh đã biết tất cả sao?”
Hắn nhướng mày: “Biết gì? Là em lén theo tôi về nhà, hay là nửa đêm trèo lên giường tôi, hay là lén mặc quần áo và đồ lót của tôi?”
Tôi đứng chết trân tại chỗ.
Hóa ra từ đầu hắn đã biết hết rồi.
Tôi vội vàng cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi.”
Sau đó giải thích cho hắn lý do tại sao tôi làm vậy.
Hắn bước đến quầy bar rót một ly rượu vang đỏ, trong ánh sáng mờ ảo trông giống như một vị công tước cao quý trong tộc ma cà rồng.
Cao quý, thanh lịch, điềm tĩnh và tự chủ.
Qua cuộc trò chuyện, tôi biết được tên hắn: Tịch Thần Dị.
“Vậy là, em là một ma cà rồng xuyên không đến đây? Theo tôi chỉ vì máu tôi ngon?”
“Ừm ừm.” Tôi gật đầu, rồi sợ hắn hiểu lầm, vội vàng nói thêm, “Tôi không phải chỉ lợi dụng anh đâu, ban ngày tôi còn giúp anh dọn dẹp nhà cửa đó.”
“Hừm.” Tịch Thần Dị bỗng khẽ cười, hỏi ngược lại tôi, “Em bao nhiêu tuổi rồi?”
“19 tuổi.”
Tuổi trưởng thành ở liên bang thiên hà là 20 tuổi.
Tịch Thần Dị có vẻ nghiến răng: “Chậc, còn là một ma cà rồng nhỏ chưa đủ tuổi trưởng thành.”
“Có biết kiểm soát tin tức tố không?”
Tôi ngơ ngác lắc đầu: “Tin tức tố còn có thể kiểm soát được sao?”
Tịch Thần Dị bất lực đưa tay lên trán: “Từ ngày bắt đầu theo tôi, tin tức tố đã bay khắp nơi rồi.”
“Bây giờ căn phòng này, toàn là tin tức tố của em thôi.”
“Tô Đường, tôi cũng là một Alpha đã trưởng thành.”
5
Bữa tối hôm qua là Tịch Thần Dị rạch ngón tay để tôi hút máu.
Nhưng tay hắn không hề an phận, cứ quấy rối mãi.
Sáng sớm hôm sau, hắn đưa tôi đi làm giấy tờ, trở thành công dân hợp pháp của Liên bang.
Sau đó còn mua cho tôi rất nhiều quần áo, hầu hết đều do chính hắn chọn.
Khi mua đồ lót, hắn chính xác tìm được size phù hợp với tôi, rồi thản nhiên nói:
“Lần sau đừng có lén mặc quần của tôi nữa, size quá lớn, em mặc không vừa đâu.”
Mấy nhân viên bán hàng đứng bên cạnh cười không ngậm được miệng, nói: “Chồng cậu tốt với cậu thật đấy.”
Tôi nắm chặt nắm đấm, thật muốn cho hắn vài cú đấm.
Chuyện riêng tư thế này mà hắn có thể nói ra mặt không đổi sắc, tôi không cần thể diện hay sao?
Hơn nữa, trước đây size của tôi đâu có nhỏ, chẳng qua là xuyên không thành Omega nên mới nhỏ đi thôi mà?
Cuối cùng, hắn còn đưa tôi đến trường đại học gần nhà học.
Qua mạng internet, tôi cũng biết được thân phận thực sự của hắn – Thượng tướng Liên bang.
Không chỉ sở hữu tin tức tố cấp cao nhất, ngay cả sức mạnh tinh thần cũng mạnh đến mức khó tin.
Những Omega theo đuổi hắn có thể xếp hàng từ Liên bang sang tận Đế quốc.
“Hèn gì trên người anh ta lúc nào cũng có vết thương.” Tôi lẩm bẩm.
Không hổ danh là Thượng tướng Liên bang, đúng là người tốt, biết tôi là người xuyên không đến, còn đặc biệt làm giấy tờ cho tôi, mặc dù không cùng một hộ khẩu.
“Này, lại đang xem Tịch Thần Dị à. Đừng mơ nữa, anh ta không phải loại chúng ta có thể với tới đâu.”
Bạn cùng bàn liếc nhìn màn hình điện thoại của tôi nói.
Mấy Omega ngồi hàng trước không phục, quay người lại phản bác:
“Ai bảo không thể. Lão gia Tịch gia năm đó từng nói, nếu anh ta đến 30 tuổi mà vẫn chưa tìm được Omega kết hôn, sẽ phải ghép đôi bắt buộc.”
“Đúng đấy, Tịch Thần Dị còn một tháng nữa là 30 tuổi rồi, vạn nhất đạp phải shit may mắn được ghép đôi thì sao?”
“Hừ, các cậu không xem tin tức hôm nay à? Tịch Thần Dị đã cùng một Omega khác ra vào khách sạn rồi, các cậu nghĩ mình còn cơ hội sao?”