Lương Duyên Trời Định - Chương 5
17
“Sao cậu lại quay lại nữa vậy?”
Lục Kỳ Niên nghe tiếng động, gắng sức ngồi dậy nhìn.
Tôi đưa tay ấn hắn nằm xuống.
“Nằm yên nghỉ ngơi đi.”
Lục Kỳ Niên sững sờ vài giây, giọng điệu có chút kinh ngạc.
“Sao em lại đến đây?”
“Xin lỗi.”
Tôi cúi đầu, không dám nhìn hắn.
Hắn nắm lấy tay tôi.
“Không sao đâu, anh biết em chỉ là đang không vui, không kiềm chế được cảm xúc, có đúng không?”
“Đó là lỗi của anh, anh đã không thể ở bên em vào ngày sinh nhật.”
Trong mắt hắn đầy sự chân thành, giống như chỉ cần tôi gật đầu, hắn sẽ tin ngay.
Tôi không muốn lừa dối hắn, tôi muốn thử nói ra, lần này, trong đầu tôi không còn những giọng nói kỳ lạ nữa.
Tôi nói: “Ngày ấy, bức thư tình đó vốn là dành cho anh, em đã định tỏ tình, nhưng rồi em lại nghe thấy một giọng nói kỳ lạ…”
Nghe thật hoang đường.
Nếu có ai đó kể cho tôi những điều này, tôi cũng sẽ khuyên người đó đi khám bệnh.
Nhưng Lục Kỳ Niên lại nghe rất nghiêm túc.
Tôi có chút ngại ngùng.
“Em biết nghe có vẻ vô lý, nhưng đó thực sự là những gì em đã trải qua.”
“Nếu có ai…”
Tôi chưa kịp nói hết câu, Lục Kỳ Niên đã nghiêm túc trả lời:
“Anh tin em.”
Trong cổ họng tôi còn nghẹn lại hàng trăm lời giải thích, không nói được một lời.
Tôi nhìn vào mắt hắn, hắn thật sự rất nghiêm túc, nhưng như vậy lại càng làm tôi cảm thấy khó tin.
“Tại sao?”
Hắn nhìn tôi, đôi mắt trong veo như nước, tinh khiết không chút vẩn đục.
“Bởi vì anh yêu em.”
“Vì vậy anh sẵn sàng tin em.”
“Anh không nghĩ em bị điên sao?”
Lục Kỳ Niên gật đầu.
“Lần em nằm trên lưng anh, nói mấy câu kỳ lạ, anh đã nghĩ, có lẽ em hơi điên một chút.”
Tôi nhớ lại hành động của mình khi đó, không nhịn được bật cười.
“Vậy mà anh vẫn muốn ở bên em?”
“Thích em, dù em có điên cũng vẫn thích em.”
“Dù em điên mà không chịu đi khám bệnh, anh vẫn thích em. Hôm sinh nhật em, anh đã nhờ Kiều Lạc giúp, muốn cô ấy thuyết phục em để anh đưa em đi khám tâm lý.”
Hắn nghiêm túc giải thích.
Tôi bỗng nhớ đến câu nói cuối cùng của giọng nữ đó trước khi biến mất.
[ Rõ ràng đây là cốt truyện gốc, tại sao lại sai lệch? ]
Tôi nghĩ, có lẽ vì nhân vật cũng có linh hồn, cuối cùng, khiến trái tim mỗi người rung động đều là những linh hồn thật sự chứ không phải cốt truyện lạnh lẽo.
Vì vậy mới có chuyện “cốt truyện sai lệch.”
Tác giả ban cho nhân vật sự sống, nhưng không thể tước đi ý chí của họ.
Tôi nắm tay Lục Kỳ Niên, giả vờ hỏi vu vơ:
“Chúng ta có thể quay lại không?”
Hắn ngạc nhiên nhìn tôi, rồi mỉm cười, khẽ hôn lên đầu ngón tay tôi.
“Anh tưởng rằng, chúng ta chưa từng chia tay.”
Tôi cười híp cả mắt.
“Anh thật tốt.”
“Ngay từ lần đầu tiên gặp anh, em đã biết, anh sẽ là chồng tương lai của tôi. Ôi, kẻ xui xẻo từ đâu rơi xuống đó, khiến em phải không biết bao lâu mới có thể yên tâm ở bên anh.”
Tôi ra vẻ muốn trèo lên giường, trêu chọc khiến Lục Kỳ Niên vui vẻ.
Hắn đưa tay xoa đầu tôi, tay kia kê dưới đầu.
“Anh cũng chờ em rất lâu rồi.”
“Đừng để bị đập đầu vào đâu nữa nhé.”
Ngoại truyện
1.
Đây là nhiệm vụ thứ ba của cô.
Nếu thất bại thêm một lần nữa, cô sẽ bị xóa bỏ.
Vì vậy cô đã trở nên vội vàng, háo thắng khác thường.
Lần này, cô không chọn cảm hóa phản diện, cũng không chọn đồng hành cùng nhân vật chính lên ngôi.
Thay vào đó, cô lựa chọn đi vào một câu chuyện tình ngọt ngào, loại bỏ một yếu tố không ổn định, giúp nam nữ chính có thể ở suôn sẻ bên nhau.
Để phù hợp với mạch truyện ngọt ngào, cô không thể trực tiếp giết chết nữ phụ đáng ghét đó.
Nữ phụ này vừa nham hiểm vừa xảo quyệt, còn thường xuyên lấy nam chính ra đe dọa cô. Nam chính luôn nhẫn nhịn, và thậm chí giá trị tình cảm của hắn dành cho cô ta còn không hề giảm, mà ngược lại còn tăng lên.
Cô không thể hiểu được.
Vất vả chờ đến lúc cốt chuyện mở ra, cô kinh ngạc phát hiện nữ chính đã thay đổi, không chỉ cảm thấy nữ phụ dễ thương mà còn trở thành quân sư tình cảm cho cô ta.
Cô kìm nén.
Cho đến sinh nhật của nữ phụ, cô đã đổi hết toàn bộ điểm số, đánh cược tất cả.
Cô tạo cơ hội cho nam và nữ chính gặp nhau, gây hiểu lầm.
Nhưng nam chính quá nhanh nhẹn, cô phải tiêu tốn rất nhiều năng lượng để trì hoãn thời gian hắn gặp nữ phụ.
Rất nhiều khó khăn.
Cô đã gây ra bao nhiêu phiền phức cho đứa con cưng của thiên đạo, nếu nhiệm vụ không hoàn thành, cô sẽ hoàn toàn kết thúc.
Cô gieo suy nghĩ vào đầu nữ phụ, khiến cô ta tin chắc rằng nam chính đã thay lòng.
Nhưng nữ phụ vẫn không chịu nói lời tổn thương.
Cô đã dày công sắp đặt, nhưng vẫn không thể ngăn cản quyết tâm gặp mặt của hai người họ.
Bất đắc dĩ, cô dùng hết công cụ cuối cùng, điều khiển cơ thể của nữ phụ.
Thành công rồi.
Chưa kịp thở phào, nữ chính đã rộng lượng chúc mừng nữ phụ.
Thất bại.
Thất bại.
Thất bại.
Những dòng chữ đỏ tươi như máu hiện lên, nữ phụ và nam chính đã thẳng thắn bày tỏ tình cảm của bản thân, và thậm chí còn được thiên đạo đồng ý.
Nhiệm vụ của cô chính thức thất bại.
Cô không hiểu.
Cô vật lộn để chống cự, nhưng cuối cùng vẫn lặng lẽ chết đi, không tiếng động.
Giống như để bù đắp, thiên đạo mượn miệng của nữ phụ nói ra sự thật.
Đó là giá trị cuối cùng của cô.
2.
So với tất cả mọi người tưởng tượng, Lục Kỳ Niên còn yêu Trần Du Hi từ sớm hơn rất nhiều.
Anh thường xuyên thấy cô thả tóc, khoác túi chạy vội vào lớp.
Thỉnh thoảng, cô lại bị thầy giáo nghiêm khắc nhắc nhở, đôi mắt tròn xoe liền cong cong như chiếc cầu nhỏ, cười nịnh nọt.
Cô dường như chưa bao giờ có muộn phiền, luôn giống như một mặt trời nhỏ.
Sau đó, thi thoảng anh sẽ bắt gặp Trần Du Hi vừa cho mèo ăn vừa khóc.
Nước mắt cô rơi như trân châu đứt đoạn.
“Khó quá, khó quá, phiền quá đi mất.”
Nhưng đó chỉ vài phút ngắn ngủi, vừa khóc xong, cô lại ổn ngay.
Cô có một hệ thống tư duy tự xoa dịu bản thân.
Không biết từ lúc nào, sự chú ý của anh đối với cô đã vượt quá mức tò mò.
Chẳng bao lâu sau, anh nhận ra, đó chính là tình yêu.
Lục Kỳ Niên bắt đầu tìm cơ hội tiếp cận cô.
Trong mắt Trần Du Hi, anh vẫn chỉ là “một anh bạn cực kỳ đẹp trai”.
Cho đến khi anh nghe được cô nói với bạn cùng phòng: “Nhìn cơ bụng này, muốn chạm quá.”
Lục Kỳ Niên đã làm một việc rất mất lịch sự, đến mức sau này khi hai người yêu nhau, khi nhớ lại chuyện này, anh chỉ muốn quỳ xuống xin lỗi cô. Anh đã liếc trộm màn hình điện thoại của cô.
Một người đàn ông đang cởi trần uốn éo.
Ồ, hóa ra cô thích kiểu đó.
Lục Kỳ Niên không làm được, nhưng anh có thể học.
Anh ghi nhớ ID của người đó, rồi thông qua việc phân tích một loạt các blogger cùng loại, anh đại khái hiểu được sở thích của Trần Du Hi.
Kế hoạch dụ dỗ Trần Du Hi của anh bắt đầu từ đây.
Vợ của mình, tất nhiên là phải để tự mình câu rồi.
– FULL –