Lời Nguyền Của Cánh Đồng Lúa Mì
Đánh giá
Tác giả
Editor
Lượt đọc
Lời Nguyền Của Cánh Đồng Lúa Mì
Tôi luôn biết rằng mình là một "thiên kim" giả.
Bởi vì năm đó, mẹ tôi đã cố tình đổi tôi, đứa trẻ vừa mới chào đời, không phải để lấy một thiên kim tiểu thư mà là một cậu con trai.
Mưu kế của bà ta thực sự quá tuyệt diệu: Tôi nhận được danh phận của một tiểu thư nhà giàu, còn bà ta cuối cùng cũng có một đứa con trai để dựa vào.
Ông bà nội tôi vì thế mà ngẩng cao đầu trước mặt họ hàng, còn ba tôi thì tự hào rằng ông đã thắng người bạn từ thuở nhỏ đang làm lớn ở thành phố.
Còn Tĩnh Tử Ngôn, người bị đổi đến sống ở nông thôn, từ nhỏ đã hiếu thảo, từ nhỏ đã xuất sắc, dù bị ba tôi đ//ánh g//ãy cả chân ghế vẫn phải đứng ra che chở cho mẹ ta.
Cho đến khi cậu ấy phát hiện ra rằng, người mẹ mà cậu ấy bảo vệ bằng cả m//ạng sống chính là kẻ đã đánh cắp thân phận của mình.
Cho đến khi cậu ấy nhận ra rằng, tôi – kẻ tr//ộm này và con cháu của kẻ tr//ộm, đã không biết xấu hổ mà chiếm lấy hạnh phúc vốn dĩ thuộc về cậu ấy