Lời Của Hoa Lan Chuông - Chương 3
07
Khi biết tin tôi sẽ về nhà, lại còn đi cùng Giang Tầm Chu, cả nhà họ Lâm náo nhiệt hơn cả Tết.
Ngay cả con chó trong vườn cũng được tắm sạch sẽ thơm tho.
Trên gương mặt ai nấy đều nở nụ cười rạng rỡ như thể đang ngắm nhìn một cặp đôi mới cưới.
Tôi ngồi như trên đống lửa, lòng lo sợ.
Mẹ tôi vui vẻ vỗ tay: “Ôi! Con gái đã nghĩ thông rồi thì tốt. Nhà mình đâu có ép con vào chỗ khổ!”
Bà tôi thì thầm trêu chọc: “Tôi đã nói mà, những người đàn ông bên ngoài chỉ để chơi thôi, lấy chồng thì phải lấy người như Tiểu Chu!”
Cô tôi cười gian xảo: “Mọi người nhìn hai đứa này đi, trai tài gái sắc, thật là đẹp đôi!”
Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt họ, sợ bị hỏi lung tung, đành quay sang nhìn Giang Tầm Chu đang ngồi chơi cờ với ông.
Anh ấy dường như cảm nhận được, cầm quân cờ nhìn về phía tôi.
Anh ấy cười rạng rỡ, sáng lóa hơn cả ánh nắng mùa xuân.
Tôi bối rối đến nỗi mặt đỏ bừng.
Ông tôi cười nói gì đó, anh ấy cười càng tươi hơn.
Có thể khiến cả gia đình tôi hài lòng, tôi phải thừa nhận Giang Tầm Chu quả thật có tài.
Để khen thưởng tôi đã biết quay đầu, các bậc trưởng bối vui vẻ tặng tôi rất nhiều tiền.
Cảm giác hạnh phúc vì được nhận tiền thật đã lâu rồi tôi mới cảm nhận lại được.
Nhưng khi nhìn thấy tin nhắn trên đầu danh sách, niềm vui của tôi giảm đi một nửa.
Tôi quên mất chưa xóa tên tên khốn Lục Tấn.
Thật là khó chịu!
Tôi phải nhanh chóng cắt đứt mọi liên lạc với Lục Tấn.
Mở ứng dụng video ngắn ra, ngay trang chủ là ảnh cặp đôi của Lục Tấn và cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta.
Đó là do Ôn Thiển Thiển đăng.
Có lẽ vì tôi có thành kiến với cặp đôi này nên khi đọc dòng trạng thái dưới video, tôi cảm thấy thật khó chịu:
“Chúng mình là bạn thanh mai trúc mã hơn mười năm, tình cảm anh em rất sâu đậm, hôm nay đột nhiên lại đến với nhau. Tôi hỏi anh ấy tại sao hồi cấp ba, lúc tình cảm thân thiết nhất lại không theo đuổi tôi, anh ấy nói biết là lúc đó yêu đương khó có kết quả, muốn đợi đến lúc kết hôn mới đến với tôi. Tốt! Tốt! Tốt! Thằng nhóc này, để tôi chờ cậu lâu như vậy!”
Một người bạn chung.
Thật xui xẻo! Nhanh chóng hủy theo dõi Lục Tấn.
Video này rất hot, có lẽ mọi người đều thích câu chuyện tình yêu thanh mai trúc mã.
Trong ảnh, Lục Tấn và Ôn Thiển Thiển, trai tài gái sắc, quả thật rất đẹp đôi.
Tôi mở phần bình luận và nhận ra mình đã quá nông cạn.
Mọi người không hề chúc phúc cho tình yêu của họ mà lại đồng loạt chế giễu:
【『Biết lúc đó yêu khó có kết quả, muốn đợi đến lúc kết hôn mới đến với tôi』 (Chắc là đã trải qua đủ mối tình rồi, đến tuổi kết hôn mới nhớ ra có người bạn thanh mai trúc mã, mở miệng ra là nói yêu từ lâu rồi).】
【Hahaha, trong tiểu thuyết mới có chuyện yêu đương vòng vo lại quay về với nhau, còn ngoài đời đa phần là lượn lờ lựa chọn rồi cuối cùng mới đến lượt mình thôi!】
【Ai mà điền nguyện vọng lại để trường mình thích nhất ở cuối chứ?】
【Đừng chỉ chửi con gái, thằng con trai kia cũng chẳng ra gì, mọi người cùng vào chửi cho đã, đừng để nó trốn tránh trách nhiệm nhé.】
…
Mỗi câu đều như mũi kim đâm thẳng vào tim.
Với hàng loạt bình luận như vậy, đủ để cặp đôi kia bẽ mặt.
Những lời lẽ cay nghiệt của cư dân mạng khiến tôi cảm thấy ấm lòng như được tắm nắng vậy.
Tôi tiếp tục lướt đọc bình luận, càng đọc càng vui, muốn chuyển tiền cho mọi người quá.
Một vài bình luận đang được nhiều người quan tâm thu hút sự chú ý của tôi:
【Thằng con trai này là người trong trường tôi, hôm qua còn đang hẹn hò với đàn chị, hôm nay đã công khai với cô nàng này rồi, đỉnh đỉnh đỉnh, cặp đôi tra nam tiện nữ này thật xứng đôi!】
【Hihi, chắc là đã lén lút qua lại với danh nghĩa anh em từ lâu rồi đúng không? Cô nàng trà xanh kia đừng vội cãi, tôi ở trường biết rõ mọi chuyện, vì tôi cũng từng là trà xanh!】
【Cô đợi anh ta lâu như vậy à? Còn tưởng anh ta là bông hoa cao quý, hóa ra đàn em tôi tán tỉnh vài lần là đổ rồi.】
【Vì một người như này mà anh ta chia tay với đàn chị của tôi à? Vậy thì tôi chỉ có thể chúc mừng đàn chị, người con gái tốt không nên ở với người đàn ông không tốt.】
Tất cả đều là bạn cùng trường của tôi.
Có những bạn học nhiệt tình khác còn chủ động tag tài khoản của Lục Tấn, để mọi người cùng vào chửi.
Bọn họ thực sự… làm tôi muốn khóc quá đi mất.
Kiếp sau, tôi vẫn muốn làm bạn cùng lớp với các bạn. Vừa thề xong thì nhận được tin nhắn riêng của một người lạ.
【Chị ơi, em là sinh viên trường A, em có đoạn video trong hội trường, em có thể đăng lên được không ạ? Chị yên tâm, em sẽ cắt tiếng chị ra.】
Cũng chẳng có hại gì cho tôi, tại sao phải từ chối?
Lục Tấn đã đối xử với tôi không ra gì, giờ đây đương nhiên là phải làm cho cháy nhà đổ tường rồi.
【Được thôi, nhưng cho chị xin một bản nhé? Chị muốn tự tay xử lý hắn ta.】
【Vâng vâng, thấy chị không hề tha thứ cho hắn, em yên tâm rồi. Mong chị sớm tát cho hắn một cái thật đau!】
Tôi cũng rất mong chờ xem cặp đôi môn đăng hộ đối, hiểu nhau như lòng bàn tay này có thể đến được với nhau hay không.
08
Ăn tối xong, người lớn thúc giục tôi và Giang Tầm Chu ra ngoài chơi, với lý do rất hay là để vun đắp tình cảm.
Một vầng trăng lưỡi liềm treo lơ lửng trên bầu trời, ánh trăng mờ ảo như khóe môi của một mỹ nhân đang cười mỉm.
Chúng tôi ngồi trên xích đu trong vườn, cách nhau nửa người, không ai nói gì cả.
Giang Tầm Chu thận trọng phá vỡ sự im lặng, ánh mắt anh ấy hỏi han nhẹ nhàng như lông vũ: “Cái đó… lúc nãy bác gái nói muốn tổ chức hôn lễ thật nhanh, có vẻ em không vui lắm.”
Lúc đó tôi đang mải nghĩ cách trả thù Lục Tấn nên hồn bay phách lạc.
Chưa kịp trả lời, anh ấy tiếp tục nói một mình: “Thật ra tôi cũng thấy không cần thiết phải vội vàng tổ chức hôn lễ, chúng ta có thể thử hẹn hò trước đã…”
“Nếu thử hẹn hò mà cuối cùng mình thấy không hợp nhau để kết hôn, chẳng phải anh lỗ à?” Giang Tầm Chu thông minh như vậy mà lại nhượng bộ, tôi không nhịn được mà trêu chọc, “Một người thực dụng như anh, chẳng lẽ không thấy yêu đương tốn thời gian, tốn sức, tốn tâm sao?”
Ánh trăng dịu nhẹ chiếu lên khuôn mặt anh ấy, khiến anh ấy trông vừa lạnh lùng vừa quyến rũ.
Đôi mắt sâu thẳm và hấp dẫn của anh ấy như một vòng xoáy nguy hiểm, cuốn hút người khác.
Ánh mắt chúng tôi chạm nhau, Giang Tầm Chu sững sờ, rồi cười nhẹ một tiếng, giọng nói có chút không tự tin: “Người ta nói muốn đạt được thành công lớn thì phải chấp nhận rủi ro, tôi chỉ cần cố gắng, biết đâu… em lại yêu tôi thì sao?”
Giang đại thiếu gia vốn kiêu ngạo tự đại, sao lại trở nên e dè thế này?
Nhận thấy sự khác thường của anh ấy, tôi nhíu mày nhẹ: “Giang Tầm Chu, anh đang do dự và sợ hãi thế này không giống anh chút nào, chẳng lẽ… anh thích tôi sao?”
Giang Tần Chu im lặng một lúc lâu, vành tai đỏ ửng, miệng vẫn cố tỏ ra cứng rắn: “Có thích một chút, nhưng không nhiều.”
Anh ấy cúi đầu, che giấu nỗi buồn khi nhớ lại quá khứ: “Tôi biết em không thích Tôi. Nếu không em đã không phản đối mối hôn sự này rồi.”
Thật ra cũng không phải là không thích.
Mà chỉ cảm thấy hôn ước đó quá không trong sáng.
Gió đêm thổi qua, giọng nói trầm ấm của Giang Tầm Chu như vỡ tan trong gió:
“Nhưng Lâm Chi Dữ, theo tôi, mọi mối quan hệ khi bắt đầu đều không trong sáng, chắc chắn sẽ có mục đích nào đó.
“Có thể là vì tiền, vì ngoại hình, hoặc vì những lý do khác.
“Tình cảm phải được vun đắp và xây dựng mới dần loại bỏ những tạp chất và trở nên thật sự trong sáng.
“Em muốn một tình cảm trong sáng nhưng lại không cho tôi cơ hội bắt đầu.
“Liệu mối quan hệ của em với Lục Tấn có trong sáng không…”
Chắc chắn là không trong sáng rồi.
Đó là lý do tại sao khi chia tay, trái tim tôi như vỡ nát.
Tôi đưa ngón tay lên miệng: “Thôi nào! Đừng nhắc đến anh ta nữa.
“Tôi đã liên lạc với đội ngũ PR rồi, sẽ sớm xử lý gã khốn kiếp đó và chấm dứt mối tình ngốc nghếch ấy.”
Giang Tầm Chu ôm ngực, ánh mắt lộ rõ vẻ ấm ức: “Việc quan trọng như vậy mà không rủ tôi cùng làm? Tôi mà tham gia thì hắn chắc chắn sẽ phải hối hận?”
Anh ấy lấy điện thoại ra, mắt sáng lên đầy hứng thú, vẻ mặt rất đắc ý: “Không được! Tôi phải xem vụ này đến đâu rồi, còn cơ hội nào để tôi thể hiện bản thân không.”
Tôi rất yên tâm về khả năng PR của đội ngũ chuyên nghiệp nhà họ Lâm.
Trên mọi nền tảng, với nhiều định dạng khác nhau, nhanh chóng, chính xác và mạnh mẽ.
Nội dung tổng hợp bao gồm timeline mối quan hệ của tôi và Lục Tấn, lời khai và tiết lộ của các bạn cùng lớp, ảnh chụp tương tác giữa Lục Tấn và Ôn Thiển Thiển, video tình cờ trong hội trường,…
Chi tiết đến từng ngóc ngách.
Cư dân mạng tinh tường, phân biệt đúng sai, trực tiếp tấn công cặp đôi thanh mai trúc mã này.
Ôn Thiển Thiển không chịu nổi sức ép từ dư luận, đã xóa video gốc, nhưng câu chuyện vẫn được hàng trăm tài khoản marketing bàn tán.
Sự việc càng ngày càng lớn, kéo theo nhiều chuyện xấu về Ôn Thiển Thiển bị phơi bày.
Việc tạo ra những tin đồn thất thiệt về bạn cùng phòng còn chưa là gì, cô ta còn bịa đặt những tin đồn xấu về bạn thân và người yêu của bạn thân nữa…
Các nạn nhân lần lượt lên tiếng, không bỏ lỡ cơ hội này để trả thù.
Đây quả là một bất ngờ thú vị.
Hàng triệu bình luận chỉ gói gọn trong một câu: “Trai hư gái hư, trời sinh một cặp, khóa chặt lại đừng làm phiền người khác nữa.”
Nhớ lại những gì Lục Tấn nói về Ôn Thiển Thiển, tôi đoán anh ta không hề biết về những hành vi xấu xa của cô ta.
Trong mắt anh ta, Ôn Thiển Thiển là cô bạn thanh mai trúc mã, ngây thơ trong sáng, đáng yêu.
Cảm giác khi những ảo tưởng sụp đổ, anh ta cũng nên nếm thử.
Giang Tầm Chu bên cạnh gãi đầu, cất điện thoại, ngước nhìn lên trăng: “Chậc! Không cần tôi làm gì rồi, còn giành hết lời thoại của tôi nữa, tôi chỉ có thể mua một vài bài đăng quảng cáo cho em thôi…”
Anh ấy quay mặt lại, ánh mắt chân thành, nghiêm túc đưa ngón út ra về phía tôi: “Vậy thì nói trước nhé, sau khi chuyện này kết thúc, em không được nghĩ về hắn ta nữa.
“Em đã đưa tôi về nhà rồi, vậy thì hãy cho tình cảm mới của chúng ta một cơ hội.
“Chúng ta hứa với nhau bằng cách móc tay.”
Thật trẻ con.
Nhưng tôi vẫn giơ tay ra, móc vào ngón út của anh ấy, lắc lắc, lập ra một lời hứa.
Khoảnh khắc hai ngón cái chạm vào nhau, một tia lửa điện nhỏ bùng lên.
Có chút tê tê.
Chúng tôi cùng lúc nở nụ cười.
Khoảnh khắc hai đôi mắt cười nhìn nhau, ngọn lửa bùng cháy, toàn thân tê dại.
Hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, tình yêu bắt đầu nảy mầm vào lúc này.