Lâm Sở - Chương 4
25
Bùi Yến ngây ngẩn cả người.
“Làm sao có thể? Em rõ ràng yêu anh như vậy! Em…”
“Anh muốn nói, khi anh chán nản nhất, nghèo khổ nhất, thất vọng nhất, tôi xuất hiện, không rời không bỏ, làm bạn bên cạnh anh khi anh đau khổ nhất, ủng hộ anh, cổ vũ anh, chăm sóc ăn ở của anh, sinh con cho anh, yên lặng rửa tay nấu canh sau lưng anh?”
Tôi nói khiến Bùi Yến vô cùng mừng rỡ.
“Em cũng nhớ kỹ! Anh biết mà, em hoàn toàn không quên được anh!”
Tôi lắc đầu.
“Anh lại sai rồi, tôi làm như vậy, chỉ bởi vì đây đều là nhiệm vụ của hệ thống, không phải anh biết tôi là nữ công lược sao?”
“Anh cho rằng tôi làm như vậy là bởi vì yêu anh, trùng hợp ngược lại, tôi không có bất cứ tình cảm gì với anh, có thể làm được những chuyện này, là bởi vì bọn nó liên quan đến tích điểm của tôi, sẽ ảnh hưởng đến việc tôi thăng chức.”
Bùi Yến trầm mặc.
Nét mặt của anh ta giống như bị sét đánh.
Bùi Hiển Trạch gấp gáp kéo tay của tôi, nói: “Mẹ! Vậy con thì sao! Con là đứa bé mẹ mang thai mười tháng mới sinh ra! Mẹ cũng không thể không cần cả con chứ!”
Tôi đưa tay đẩy nó ra.
“Tao không phải mẹ mày đâu, Hiển Trạch.”
“Mày chỉ là sản phẩm cố định trong kịch bản, giống như ba củmày, một chuỗi dấu hiệu mà thôi, lúc trước mang thai mười tháng, cùng với đau khổ lúc sinh mày, đều là ảo cảnh mà hệ thống chế tạo, tao chưa từng giao lưu sâu với ba mày, cũng không mang thai.”
“Tao chăm sóc mày, dạy dỗ mày, cũng là nhiệm vụ của hệ thống.”
“Nhưng nếu không có những nhiệm vụ này, mỗi giây mỗi phút tao cũng không muốn nhìn thấy hai người, biết vì sao một tháng cuối cùng tao mặc kệ mày không? Bởi vì nhiệm vụ kết thúc rồi, cuối cùng tao cũng không cần lấy lòng mày nữa.”
Bùi Hiển Trạch lại bắt đầu gào khóc.
Nó ôm chặt bắp đùi của tôi không buông tay, nước mắt nước mũi cùng chảy ra quần tôi.
“Không thể nào! Không thể nào! Con chính là con của mẹ! Mẹ, mẹ đang lừa con!”
Tôi cúi đầu nhìn thoáng qua.
Có hơi buồn nôn.
Không hiểu sao tôi cảm thấy rất mệt mỏi.
Giao tiếp với người nghe không hiểu tiếng người, thật sự là một loại cực khổ.
26
“Cho dù là như vậy.” Bùi Yến nhìn tôi chằm chằm, trong mắt là sự cuồng nhiệt quỷ dị: “Anh cũng muốn em quay về cùng anh, tình cảm có thể bồi dưỡng! Chỉ cần chúng ta cả ngày lẫn đêm không xa rời nhau, em nhất định sẽ yêu anh!”
Tôi đã chẳng thèm nhiều lời với bọn họ thêm nữa.
Bảo an của công ty đã sớm chuẩn bị sẵn sàng chờ hành động.
Lúc này thấy tôi gật đầu, họ cùng nhau tiến lên, kéo hai người ra ngoài.
Tôi quay lại phòng học.
“Nhìn thấy không? Đây chính là đối tượng nhiệm vụ chân chính. Những người đang ngồi ở đây, phần lớn đều là nữ công lượ, nếu như các cô không thể giữ vững bản tâm trong quá trình công lược, tùy tiện bị cảm động, nhất định sẽ gây ra nhiễu loạn lớn.”
“Đàn ông là sinh vật thích khuếch đại nhất, một phần tình cảm có thể thổi thành mười phần, cho dù không có tình cảm, cũng có thể bịa đặt ra, một khi thả lỏng, bọn họ sẽ được đà lấn tới, giống như đỉa, hút khô đến giọt máu cuối cùng của cô.”
“Nếu như vừa rồi, lúc hai ba con này tỏ ra thảm thương mà tôi động lòng, thì sẽ không nhìn thấy sắc mặt bọn họ lúc sau.”
Nói xong câu nói sau cùng.
Tôi cười với đám người một tiếng.
“Huấn luyện hôm nay kết thúc, hẹn ngày mai gặp lại.”
27
Sau khi về đến nhà, hệ thống đã đang chờ tôi.
Vừa nhìn thấy tôi, cô ấy lo lắng nói: “Bọn họ chạy trốn rồi.”
Tôi gật đầu không có vấn đề gì.
“Cô không lo lắng sao?” Hệ thống chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Bùi Hiển Trạch còn tốt, chỉ là một đứa bé, nhưng Bùi Yến đã điên dại! Anh ta nhất định phải mang cô về tiểu thế giới, hiện giờ người chạy mất rồi, cô sẽ nguy hiểm!”
Tôi đương nhiên biết.
Thật ra Bùi Yến đối với tôi chỉ là lòng ham chiếm hữu mà thôi.
Nếu như trước đó Bùi Hiển Trạch không có ngón tay vàng, không nghe thấy cuộc trò chuyện của tôi và hệ hống, Bùi Yến cũng sẽ không như vậy.
Anh ta sẽ tuân theo kịch bản, đi từng bước một.
Sở dĩ điên thành dạng này, chỉ là bởi vì biết tôi không chết, đồng thời còn không muốn ở lại bên cạnh anh ta thôi.
Hệ thống càng bất đắc dĩ.
“Tiểu thế giới đã sụp đổ, Lâm Sở, Bùi Yến sinh ra ý thức của bản thân, đã không còn nằm trong sự khống chế của công ty nữa, chúng ta bây giờ cũng không tra ra được bọn họ rốt cuộc làm thế nào đi vào được thế giới hiện thực, nếu như cô thật sự bị anh ta mang đi, sau này sẽ không về được.”
“Tôi tìm cho cô một chỗ ở mới, mấy ngày nay trước tiên cô cứ tới nơi này tránh đầu gió, chờ chúng tôi tìm được ba con Bùi Yến thì cô hẵng quay lại.”
Tôi lắc đầu.
“Bé thống, tôi không thể tránh, không gặp được tôi, Bùi Yến không thể nào mắc câu.”
“Muốn tìm được bọn họ, tôi nhất định phải xuất hiện.”
28
Hệ thống không lay chuyển được tôk.
Bùi Yến vốn cũng không phải là người tốt lành gì, bây giờ đi vào thế giới hiện thực, cũng coi như là thành phần đen.
Làm cái gì cũng không sợ.
Anh ta giống như quả bom không hẹn thời gian mai phục ở chỗ tối, nếu ngày nào còn chưa tìm thấy thì ngày đó còn nằm trong nguy hiểm.
Mỗi một ngày sau đó.
Tôi vẫn sinh hoạt, đi làm như thường lệ.
Bùi Yến mãi không có xuất hiện.
Hệ thống vội muốn chết: “Tên chó chết này rốt cuộc đi đâu rồi?”
Tôi cười cô ấy: “Cô gấp gáp cái gì, dục tốc bất đạt, lớn như vậy đã trưởng thành được chưa?”
Hệ thống: “Được thôi, tôi sốt ruột là bởi vì anh đẹp trai tìm cho cô ngày mai sẽ đến, nếu cô đã không vội, vậy tôi cũng không vội.”
Tôi: “?”
Tên chó chết Bùi Yến này rốt cuộc đi đâu!
29
Bùi Yến không để chúng tôi đợi lâu.
Khi anh đẹp trai tới cửa công ty chờ tôi, Bùi Yến đột nhiên không biết từ nơi nào nhảy ra.
Anh ta nắm chặt cổ tay của tôi, đáy mắt đỏ rực.
“Lâm Sở, em lại dám lén tìm những người đàn ông khác sau lưng anh sao?”
Bùi Hiển Trạch cũng xuất hiện.
“Mẹ, sao mẹ có thể lăng nhăng như thế?”
Tôi bị hai người một trái một phải khống chế lại.
Có hơi câm lặng.
Có thể đừng không biết xấu hổ như vậy hay không?
A?
Tôi có tìm một vạn tên đàn ông thì cũng không liên quan gì với hai người giấy này có được không!
30
Nhưng Bùi Yến hiển nhiên không nghĩ như vậy.
Không biết anh ta lấy đâu ra một con dao găm, đè lên cổ tôi.
Bên tai, là giọng khàn khàn nói khẽ của anh ta.
“Lâm Sở, trở về với anh, anh sẽ tha thứ cho em.”
Tôi tức cười: “Anh tha thứ cho tôi cái gì? Anh có tư cách gì tha thứ cho tôi?”
Dao găm cách tôi gần thêm, rạch rách một lớp da.
“Em đã có anh, có con rồi, vẫn còn ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, không phải là cắm sừng anh sao? Lâm Sở!” Giọng Bùi Yến đột nhiên vút cao: “Quay về với anh! Em vĩnh viễn đừng mong rời khỏi anh và con trai!”
“Phải, mẹ, vĩnh viễn đừng mong rời khỏi chúng ta! Mẹ không muốn thì đi chết đi!”
Bùi Hiển Trạch kêu la theo.
Bên khóe mắt, tôi thấy mấy đồng nghiệp bộ phận IT ngụy trang thành người qua đường chậm rãi tới gần.
Sau khi xảy ra vấn đề Bùi Yến, nội bộ công ty mở họp khẩn cấp.
Sau khi kiểm tra trên nhiều phương diện, là do ý thức của bản thân người trên giấy tạo ra, mà sinh ra dấu hiệu rối loạn.
Nếu phát hiện ra trước, sửa chữa dấu hiệu là có thể giải quyết vấn đề.
Đáng tiếc hai người này đã đến thế giới hiện thực.
Đã không thể nào khống chế dấu hiệu tầm xa được nữa
Nhất định phải rút ra tổ chức cơ thể của bọn họ, thành lập kết nối một lần nữa.
Mắt thấy mấy người đã bao vây chúng ta lại.
Tôi cười nhạo một tiếng, lật tay cướp lấy dao găm, một cước đạp ngã Bùi Hiển Trạch, lui lại.
Bởi vì Bùi Yến giãy dụa, trên mặt bị rạch ra một vết thương thật dài.
Máu tươi nhỏ tí tách.
Anh ta lại không thèm quan tâm, chỉ nhìn chằm chằm vào tôi.
Đồng nghiệp sau lưng nhân cơ hội cắt tóc anh ta.
Bốn mắt nhìn nhau.
Tôi giống như lúc mới gặp, cong môi với Bùi Yến.
Chỉ là không còn lấy lòng bắt chuyện giống trước đó.
Lần này.
Tôi nói là ——
“Đồ ngu ngốc, sau này không gặp lại.”
31
Cuối cùng ba con Bùi Yến cũng bị khống chế.
Sau này bọn họ sẽ bị công ty xử lý.
Tôi đã từng hỏi hệ thống, bọn họ có thể được đưa về thế giới ban đầu hay không.
Hệ thống lắc đầu: “Làm sao có thể, tiểu thế giới bởi vì hai người bọn họ mà sụp đổ, loạn hết cả lên, đồng nghiệp bộ phận IT khó khăn lắm mới chữa trị được, tôi nghe ngóng, bên kia cảm thấy hai người này là phần tử nguy hiểm mức độ cao, sẽ không đưa đến thế giới bình thường.”
“Nếu như tôi không nghe lầm, hẳn là sẽ bị đưa vào thế giới H văn.”
Tôi sững sờ.
Không hiểu sao lại nghĩ đến mấy thế giới mới biến thái gần đây thấy ở bộ phận IT.
“Tất cả đều là loại văn học đó à?”
Hệ thống cười hì hì: “Không chỉ có những thứ này! Còn có mấy trăm thú nhân! Thiết lập mới của bọn họ, là 0! Nhưng mà Bùi Hiển Trạch còn chưa trưởng thành, công ty sẽ không bỏ vào luôn, Bùi Yến, tôi từng qua bên cạnh nhìn lén, anh ta đang che mông chạy trốn khắp nơi!”
Tôi: “…”
Bùi Yến.
Chúc anh may mắn.
( Hết )