Ký Ức Phai Màu
Đánh giá
Lượt đọc
Văn Án
Vào ngày phế hậu, Tạ Uyên bị ngã ngựa mất trí nhớ.
Trí nhớ của hắn dừng lại vào ba năm trước, thời điểm chúng ta yêu nhau nhất.
Hắn quên mất việc từng phạt ta quỳ dưới ánh mặt trời thiêu đốt chỉ để lấy lòng cô gái xuyên không.
Cũng quên mất việc đã lấy tính mệnh của toàn tộc ta ra áp chế, buộc ta phải vì cô gái xuyên không kia lấy thân thử thuốc.
Trong lãnh cung.
Tạ Uyên giống như một đứa trẻ làm sai chuyện, che mặt khóc rống, hắn không muốn tin rằng mình đã làm ra những điều khốn nạn đó.
"Ninh Ninh, nàng đừng không quan tâm ta... cầu xin nàng... đừng rời bỏ ta..."
Ta cũng quỳ xuống nói: "Thần thiếp cùng bệ hạ, đường xuống Hoàng Tuyền, mong không gặp lại.”
Đêm đó, trong cung mọi người đều biết, Tạ Uyên điên rồi.