Kiếp Sau trẫm Nhất Định Sẽ “Lên” Được! - Chương 2
11.
Trẫm ngã rồi.
Hoàng hậu đỡ được trẫm, ôm trẫm lên.
Trẫm phẫn uất bất bình: “Trẫm đường đường là nam tử, sao nàng có thể ôm trẫm như vậy!”
Hoàng hậu ồ một tiếng, buông lỏng tay ra:
“Vậy thần thiếp không ôm nữa.”
Mắt thấy sắp rơi xuống đất đến nơi, trẫm nhanh tay lẹ mắt ôm chặt lấy cổ Hoàng hậu.
Hoàng hậu mỉm cười:
“Bệ hạ, không mất mặt nữa sao?”
Trẫm vừa ôm chặt Hoàng hậu, vừa mạnh miệng:
“Trẫm vĩ đại như vậy, mất mặt chỗ nào?”
12.
Con mẹ nó, mặt của tôi, rơi đâu rồi!!!
13.
Trẫm lại đọc sách đến đêm.
Hoàng hậu xoa đầu trẫm:
“Bệ hạ, mau đi nghỉ ngơi thôi.”
Trẫm hừ một tiếng:
“Hoàng hậu không phải luôn hy vọng trẫm chăm chỉ sao, sao giờ lại khuyên trẫm nghỉ ngơi.”
Hoàng hậu nghẹn ngào:
“Nhưng bệ hạ, còn một canh giờ nữa ngài sẽ vào triều sớm, thần thiếp sợ ngài ngủ trên long ỷ.”
Trẫm: “…?
Trẫm la lên:
“Nói bậy! Trẫm là loại người như vậy sao?!”
Nói xong, trẫm đi về phía giường, chùm kín chăn, nhìn hoàng hậu vẫn đang đứng, nghi hoặc nói:
“Nàng còn chưa ngủ sao?”
Hoàng hậu cầm lấy bản thảo của trẫm, đem trẫm từ trong ổ chăn mà trẫm thật vất vả mới ủ được ấm kéo ra: “… “
“Bệ hạ đang chăm chỉ làm cái gì đây ?”
Trẫm vỗ tay nàng: “Chăn!! Chăn trẫm vừa mới ủ ấm mà!”
Hoàng hậu nắm lấy tay trẫm, tay của nàng cảm giác rất tốt, giống như ngọc ấm.
Trẫm được voi đòi tiên:
“Nàng làm ấm chân cho trẫm.”
Hoàng hậu thở dài.
Trẫm thoải mái nheo mắt lại, mơ mơ màng màng không bao lâu, lại bị hoàng hậu đánh thức:
“Bệ hạ, nên dậy rồi.”
Moẹ nó, trẫm ngủ rồi sao?
Đã đến giờ dậy rồi.
Ai thích làm hoàng đế thì đi mà làm.
14.
Trẫm lại ban bố quy định mới.
Mọi người trong hậu cung mỗi tháng phải thi một lần.
Về phần nội dung thi, là thành phẩm trẫm múa bút thành văn ra cả quầng thâm mắt.
Toán học.
Trẫm ở trên triều vắt hết óc, các nàng ở hậu cung cũng phải vắt hết óc.
Ai cũng đừng mong sống tốt.
Yeah yeah!
Trẫm thật ác độc.
Trẫm thề phải nâng cao bằng cấp phi tần hậu cung, bồi dưỡng tư duy toán học cùng tố chất văn hóa, tạo ra hậu cung chủ nghĩa toán học!
15.
“Bệ hạ.”
Hoàng hậu đứng sau lứng trẫm, gần như ôm trẫm vào lòng,
“Đề này tính sai rồi.”
Trẫm khiếp sợ:
“Làm sao có thể!”
Trẫm sẽ không sai! Trẫm đường đường là sinh viên một trường 985*
(* Dự án 985 (985工程) hay còn gọi là “Dự án các trường đại học hàng đầu thế giới”, được Đảng Cộng sản và Quốc Vụ Viện nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa đề ra vào ngày 4 tháng 5 năm 1998. Các trường được lựa chọn nằm trong “Dự án 985” là các trường có chất lượng hàng đầu, trọng điểm được lựa chọn ra trong “Dự án 211”.)
…… Chờ đã, hình như sai thật.
Nhưng đây là đề toán tiểu học cho các ái phi của trẫm mà!!!
Trẫm làm như không có việc gì xé tờ giấy kia đi, đổi một tờ khác:
” Nháp.”
Trẫm chỉ là một sinh viên đại học hoàn toàn không biết gì cả!
Không được làm khó trẫm!!
16.
Trẫm cả ngày bị nhốt trong cung, sắp mọc rêu đến nơi.
Trẫm đã suy nghĩ cặn kẽ, quyết định – – cải trang xuất cung!
Hoàng hậu:
“Bệ hạ, mang thêm vài người đi.”
Trẫm nhe răng:
“Trẫm là đi cải trang vi hành! Dẫn nhiều người như vậy, không phải như cầm loa lớn hô khắp bốn phương tam hướng, trẫm là người có thân phận à.”
Hoàng hậu không có biện pháp, nói:
“Vậy để thần thiếp cùng bệ hạ xuất cung?”
Trẫm cảnh giác nhìn nàng:
“Nữ nhân, nàng chẳng qua là muốn cùng trẫm xuất cung đi chơi thôi, còn lấy cớ!”
Hoàng hậu nghe vậy kinh ngạc trong chớp mắt, bất đắc dĩ nói:
“Vâng. Thần thiếp muốn cùng ngài xuất cung chơi. Bệ hạ nguyện ý không?”
Trẫm lắp bắp: “Nàng đã muốn đi như thế, trẫm miễn cưỡng đồng ý vậy.”
Chắc chắn rồi.
Trẫm biết ngay!
Mị lực của trẫm không giảm!
Tất cả mọi người đều mê trẫm!
17.
“Bệ hạ.”
Trẫm nhìn mỹ nhân trước mặt mà sững sờ.
Hồi lâu, trẫm mới tìm lại được giọng nói của mình:
“Hoàng hậu rất hợp với nam trang.”
Moẹ nó, không hề có cảm giác không thích hợp, ôn nhuận như ngọc, dịu dàng như ánh trăng.
Trẫm hận.
So với trẫm còn đẹp trai hơn!!
Trẫm không tin!
18.
Trẫm ở bên cạnh hoàng hậu, thật giống một củ khoai tây.
Trẫm: “….”
Trẫm lấy ra đệm giày cao quý bị giấu đã lâu, quyết định ra khỏi cung sẽ đi cà kheo hai mét, tức chết hoàng hậu.
19.
Trẫm đi đường, nhìn phố xá phồn vinh, vô cùng xúc động.
Hoàng hậu giúp trẫm sửa sang lại đầu tóc:
“Làm sao vậy?”
Trẫm thành thật nói:
“ May mà dân chúng sống tốt, nếu không mỗi ngày trẫm mệt chết mệt sống lại mà quốc gia còn không ổn định, trẫm chết cũng có thể tức điên mà bật dậy.”
Hoàng hậu bật cười: “May mắn bệ hạ không uổng công.”
Trẫm đột nhiên ôm lấy nàng:
“Ra ngoài, nàng gọi trẫm ca ca đi.”
Hoàng hậu không nói gì.
Tuy rằng nàng không có biểu hiện gì cả, nhưng trẫm cảm nhận được cảm giác chế giễu mãnh liệt.
Trẫm thẹn quá hóa giận:
“Có ý gì! Không vui có phải hay không!?”
Hoàng hậu than nhẹ một tiếng:
“Được rồi, ca ca.”
Trẫm: “…!”
Thật sảng khoái!! Ta thích!!
20.
“Hai vị tiểu công tử, có muốn nếm thử gà nướng vừa ra lò không?”
Một vị chủ quán bên cạnh thấy trẫm cùng hoàng hậu nửa ngày không đi, lên tiếng hỏi thăm.
Nhìn cục diện trước mặt, như nghĩ tới điều gì đó, lại nói với hoàng hậu:
“Vị công tử này, mua cho thê tử ngươi một cái đi?”
Trẫm: “…?
Trẫm: “…?”
“Ngươi nói lại lần nữa, ai là vợ của ai?”
Hoàng hậu nhếch môi, gật đầu:
“Vậy lấy cho ta một phần.”
Trẫm âm thầm véo nàng một cái:
“Nàng làm gì!?”
Hoàng hậu:
“Mua đồ ăn.”
Trẫm lớn tiếng nói với chủ quán:
“Nàng là thê tử của ta!”
Trong chốc lát, cả con phố đều nhìn sang bên này.
Trẫm: “……”
Moẹ nó, thật muốn tiêu diệt xã hội này!