Không Phải Duy Nhất - Chương 2
4
Những ngày khi biết Chu Việt đã chết, giống như mất cảm giác, chỉ cảm thấy đầu đau nứt , thậm chí đau đến xuất hiện ảo giác.
Trong ảo giác của , Chu Việt chết, vẫn ở phòng làm việc xử lý công việc trong công ty.
Tôi hâm sữa bò đưa cho , đẩy kính .
“Em làm ban ngày cũng vất vả, nghỉ em.”
tất cả chỉ là ảo giác.
Mà hiện tại…
Hắn rõ ràng xuất hiện ở mắt .
Mà lúc đã biết bí mật của .
Bây giờ vẫn chuyện gì xảy .
“Làm Tư Tư, em vui?”
Tôi hồn, đối diện với ánh mắt lo lắng của Chu Việt.
Cảm xúc trong lòng vô cùng phức tạp, như thể sóng thần đang rít gào.
Tôi nắm chặt chiếc đũa, nhỏ giọng : “Chu Việt, thể đáp ứng một nguyện vọng của em ?”
Hắn bất đắc dĩ mà : “Em đừng như , cho dù nhân dịp sinh nhật, cũng sẽ đáp ứng tất cả nguyện vọng của em.”
Tạm dừng một chút, nhẹ nhàng : “Tư Tư, cho đến bây giờ đều vì em mà nỗ lực làm việc.”
Tôi gắt gao cắn môi, ngăn nước mắt chảy xuống.
“Nếu , cô gái hôm nay chúng đụng đến công ty phỏng vấn, đừng tuyển dụng cô ?”
Chu Việt kinh ngạc một giây, ngay đó dở dở .
“Nguyện vọng gì nè… đàn bà đanh đá chúng gặp hôm nay đúng là xui xẻo. Đời quan hệ gì với cô nữa!”
Kiếp cũng hình dung như về Kiều Mộc.
6 năm , Kiều Mộc mang thai đứa con của .
Tôi bỗng nhiên nhớ tới kiếp , khi Chu Việt tử vong do tai nạn xe, trong tay nắm chặt một chiếc nhẫn.
Chiếc nhẫn đó là tặng cho … là dùng để cầu hôn Kiều Mộc?
Cho đến hiện tại cũng thể biết .
Chắc là do thảm như , Chu Việt tính tiền an ủi , ôm lên xe về nhà.
Hắn bất đắc dĩ khó hiểu mà thở dài: “Rõ ràng là ăn sinh nhật, chuyện thế em thành như ?”
“Từ khi gặp phụ nữ em liền trở nên kỳ lạ, Tư Tư, thật cho biết.” Ngữ khí của Chu Việt bỗng dưng nghiêm túc lên: “Cái đàn bà đanh đá hôm nay liên quan đến giấc mơ của em đúng ? Em gặp tai nạn xe cộ, chẳng lẽ là cô gây ?”
Chu Việt quá thông minh.
Cho nên mới thể mang theo , từ một thị trấn nghèo khó lạc hậu đến thành thị xa hoa . Chỉ từ một chút manh mối linh tinh đã thể phán đoán nguyên nhân vì trở nên kỳ lạ.
chỉ im lặng lắc đầu, cái gì cũng .
Sinh nhật qua , công ty sắp xếp cho đến chỗ khác công tác.
Trước khi , Chu Việt giúp chuẩn hành lý: “Tư Tư, gần đây trời đổi mùa, khí hậu định, em nhớ uống thuốc suyễn ?”
Tôi chằm chằm sườn mặt nghiêm túc của , nhất thời ngẩn ngơ.
Mỗi điều nhỏ nhặt về , Chu Việt đều nhớ rõ ràng.
Hắn hiểu như thế, tại biết điều ghét nhất chính là sự phản bội?
Thấy chỉ chằm chằm mà phản ứng gì, Chu Việt chút thất vọng.
“Giấc mơ liên tục ảnh hưởng tới em. Tư Tư, nếu cứ như thì chờ em trở về chúng bác sĩ tâm lý, ?”
Tôi im lặng hồi lâu, cuối cùng chỉ nhỏ giọng đáp ứng một cái.
Đáng lẽ chỉ công tác năm ngày, vì vài lý do ngoài ý mà kéo dài đến hơn nửa tháng.
Khi trở về là buổi chiều, đem tư liệu đưa về công ty xong, thấy thời gian còn sớm dứt khoát gọi taxi đến công ty Chu Việt tìm .
Cửa thang máy mở , ánh đèn mắt lóe lên, thấy một âm thanh vô cùng quen thuộc.
“Chị Triệu, cần đưa một ly cho Chu tổng ?”
“Không cần, Chu tổng thích uống đồ ngọt.”
Gương mặt trẻ trung mỹ miều của Kiều Mộc xuất hiện mặt , trong nháy mắt đại não trống rỗng, máu thân như ngừng chảy.
“A, tổng giám đốc phu nhân tới.”
Triệu Thanh , vội vàng chào đón: “Chu tổng đang họp để nghiên cứu phát minh mới. Phu nhân chờ một chút nhé. Tiểu Kiều, đem trà sữa đưa cho phu nhân.”
Kiều Mộc mang ly trà sữa tới, dùng ánh mắt từ xuống đánh giá .
Một lát , cô ý vị rõ mà khẽ một tiếng: “Phu nhân đây ?”
5
Cổ họng thoải mái, thể uống đồ lạnh .
Tôi dùng hết lực mới thể áp xuống cảm xúc trong lòng, lẳng lặng đánh giá Kiều Mộc đối diện.
Nghiêm túc mà đây chính là lần đầu tiên thẳng mặt cô .
Kiều Mộc mới nghiệp đại học, một gương mặt xinh , làn da trắng nõn, mặt mày sáng sủa, chỉ ở đó thôi cũng đã mang theo một loại công kích sắc bén.
Cô tự nhiên , một lát mỉm , : “Thật ngại quá, lần phá hư hoa của chị.”
Tuy rằng như nhưng ánh mắt của cô một chút ý tứ xin nào.
Khiến nhớ đến kiếp , khi cô đến tìm trong tang lễ của Chu Việt, vẻ mặt oán hận giống như mới chính là kẻ thứ ba chen giữa bọn họ.
Nghĩ đến đây hít sâu một , đầu chất vấn Triệu Thanh: “Vì tuyển loại ?”
Giọng ác liệt đến mức tự kinh ngạc.
Triệu Thanh ngạc nhiên , ngừng một lát mới : “Là Chu tổng đích thân tuyển.”
Chu tổng đích thân tuyển.
Những lời giống như một thanh kiếm sắc bén, trong nháy mắt đâm thủng trái tim .
Tôi mờ mịt tất cả những gì xảy mắt, Triệu Thanh khó hiểu cùng với Kiều Mộc đắc ý, thấy cửa phòng họp cách đó xa mở .
Mà Chu Việt , thấy đối diện với Kiều Mộc, bước chân dừng .
Biểu tình phức tạp mà gọi một tiếng: “Tư Tư.”
Tôi đầu nhưng .
Bởi vì Kiều Mộc túm lấy cánh tay của : “Đừng mà, nếu như chị để ý hoa như , đền cho chị là , cùng Chu tổng đã bắt tay giảng hòa, chị cũng là nhân vật chính trong lần xung đột đó, cứ mãi canh cánh việc trong lòng ?”
“Được , em về làm việc .”
Chu Việt đến, cau mày hướng Kiều Mộc một câu, đó mang văn phòng của , nắm lấy tay của .
Tôi lùi về phía một chút, né tránh .
“Tư Tư, đừng vô cớ gây rối ?” Chu Việt đè thấp giọng, : “Em đã 25 tuổi , đừng trẻ con như , thật khó coi.”
Tôi ngơ ngác .
Vừa đại học 2 năm chúng đều trải qua những ngày tháng nghèo khổ, dù Chu Việt vẫn cứ trích tiền lương làm thêm mỗi tháng để đưa đến công viên giải trí chơi.
“Khi còn nhỏ, ở công viên giải trí cũ , ngựa gỗ xoay tròn đều rỉ sắt, ba mẹ em dẫn em trai em chơi, em chỉ thể giúp bọn họ xách hành lý, ở bên cạnh . Từ khi đó liền nghĩ, Tư Tư, nhất định sẽ mang em công viên giải trí lớn nhất thế giới.”
Cả buổi chiều hôm , chơi bất kỳ một trò chơi nào khác, chỉ một lần một lần ngựa gỗ xoay tròn.
Có một bé gái chỉ hỏi mẹ của bé: “Chị lớn như vì chơi trò chơi của con nít ạ?”
Chu Việt dịu dàng cúi xuống, hướng cô bé nhẹ nhàng một tiếng: “Bởi vì chị là bé con của .”
Thật Chu Việt chỉ lớn hơn 3 tháng nhưng vẫn thích ở mặt đòi bảo vệ .
thật là đã làm .
Tôi từng nghĩ tới một ngày, vĩnh viễn làm vui vẻ sẽ nhắm thẳng họng súng .
“Anh dối.”
Những ân oán kiếp kịch liệt giằng co trong đầu , cơn đau đầu trở , cật lực áp xuống tiếng run rẩy: “Nửa tháng đã đáp ứng em sẽ tuyển cô công ty, cũng đã sẽ bất cứ quan hệ gì với cô , nhưng mà hiện tại cô đang làm việc ở công ty , còn với em hai đã bắt tay giảng hòa.”
“Chu Việt, lời hứa của chỉ thể duy trì nửa tháng ?”
“Lâm Ngôn Tư!”
Hắn gọi cả tên lẫn họ của mà mắng, trong đầu bỗng dưng trỗi dậy cơn đau đớn dồn dập mà kịch liệt.
Giây tiếp theo, mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.
6
Khi tỉnh dậy đã ở bệnh viện.
Quanh mũi lượn lờ mùi thuốc sát trùng, Chu Việt ở mép giường, thấy tỉnh liền nắm lấy tay .
“Tư Tư, bác sĩ em gần đây vẫn luôn căng thẳng, thể là áp lực quá lớn nên mới ngất xỉu, đừng nghĩ nhiều , đó chỉ là một giấc mộng. Kiều Mộc cũng đã giải thích với , hôm đó bởi vì em thất tình nên tâm tình , thật lúc bình thường vẫn là một cô gái lễ phép.”
“Hơn nữa tuyển em là bởi vì trong lúc phỏng vấn, em đã nêu lên những phương án sáng kiến. Tuy rằng cũng còn vài điểm thiện, nhưng nhiều điều công ty của đang cần em đều đáp ứng . Tư Tư, em biết là công ty của chúng đang ở giai đoạn phát triển, nhu cầu tuyển dụng nhân tài cấp bách.”
Hắn với thật nhiều lời, nhưng từng phản ứng gì cả.
Giọng của Chu Việt bỗng nhiên nôn nóng lên: “Tư Tư, em rốt cuộc như thế nào mới thể lòng?”
Tôi thấp giọng : “Đuổi việc cô .”
Hắn , vẻ mặt tràn đầy thất vọng: “Lâm Ngôn Tư, từ lúc nào em trở thành một ngang ngược như ?”
Trái tim kịch liệt đau xót.
cái gì cũng , chỉ nhắm mắt lặp một lần nữa: “Đuổi việc cô , bằng em sẽ dọn khỏi nhà .”
“Nhà ?”
Chu Việt như là cái từ chọc giận, đột nhiên dậy, cong lưng chằm chằm.
“Lâm Ngôn Tư, chúng kết hôn ba năm, bài trí căn nhà đều là dựa theo sở thích của em, hiện tại em đem nhà của chúng gọi là “nhà ”?”
Dừng hai dây, sắc mặt của tạm hòa hoãn : “Đừng giận nữa, Tư Tư, rời khỏi nhà em còn thể chỗ nào?”
Chu Việt đúng.
Tính cách hướng nội, thường xuyên bận việc, lúc học đại học cũng giao lưu với bạn bè gì.
Chỉ vài bạn nữ mối quan hệ tệ lắm, nhưng mà các cô đều làm việc ở thành phố cũ nơi từng sống, mà đã chuyển công tác để theo Chu Việt tới Thượng Hải gây dựng sự nghiệp, cũng chỉ thể duy trì mối quan hệ với các cô ở mạng.
Ở nơi , sinh mệnh của trừ công việc cũng chỉ .
Hiện giờ nảy sinh mâu thuẫn, thậm chí còn tìm thấy một nơi để ở nhờ.
Vì thế khi xuất viện, vẫn theo Chu Việt trở về nhà. Chỉ là từ đầu tới cuối hề chuyện với quá một câu.
Tôi cùng Chu Việt liền như bắt đầu chiến tranh lạnh.
Hắn tựa hồ chịu ảnh hưởng, vẫn là như một mà làm bình thường, công tác, ký hợp đồng, thậm chí cùng Kiều Mộc công tác hai .
Mà sở dĩ biết điều là bởi vì Kiều Mộc chủ động gửi lời mời kết bạn Wechat với .
Đầu tiên cô xin , khi kết bạn với đã đăng nhiều điều về Chu Việt.
Trong đó một bài là ở văn phòng của Chu Việt, chống tay lên mặt bàn, đầu cúi xuống máy tính, làm việc cùng cô cái gì đó, cách giữa hai gần .
Mà cô cầm điện thoại di động chụp góc nghiêng của : “Ông chủ trai đang chỉ đạo công việc cho Tiểu Kiều.”
Ở phần bình luận cô đăng một câu: “Cảm ơn mọi , nhưng mà ông chủ còn trẻ đã kết hôn , thực sự là gia môn bất hạnh.”
Tôi chụp màn hình đưa cho Chu Việt xem.
Hắn ngẩn , lấy di động của lướt hai cái, bất đắc dĩ mà ngẩng đầu: “Em xóa , chắc cũng biết lời của , thiếu nữ mới lớn mà, khó tránh khỏi suy nghĩ thấu đáo.”
Tôi trầm mặc một chút, áp xuống sự đau đớn đang cuồn cuộn trong đáy lòng: “Chu Việt xem, ngay cả lý do biện minh cũng đã nghĩ xong cho cô .”