Không Ngừng Rung Động - Chương 1
1.
Lúc Giang Nghiễn Xuyên đến thăm ban, tôi vừa lên hotsearch vì lén đọc tiểu thuyết ở phim trường.
Trong video, tôi cầm kịch bản, nhìn say sưa ngon lành.
Một giây sau, ống kính zoom lên, điện thoại kẹp trong kịch bản lộ ra.
Có thể thấy rõ tiểu thuyết đang hot trên màn hình điện thoại.
[Ha ha ha, hóa ra minh tinh nữ cũng thích đọc “Tổng giám đốc bá đạo yêu tôi” sao?]
[Đừng nói thế, lúc đi học tôi cũng lén đọc truyện.]
[Xin tên sách minh tinh nữ đang đọc.]
[Từ từ, các chị em có thấy hotsearch của Giang Nghiễn Xuyên không, sao tôi có cảm giác có gì đấy sai sai thế nhỉ?]
Lướt đến đây tôi cũng có chút tò mò, bấm vào hotsearch của Giang Nghiễn Xuyên.
Là video anh nhận phỏng vấn.
MC hỏi anh: “Anh từng làm chuyện gì có lỗi với người khác chưa?”
Giang Nghiễn Xuyên sửng sốt mấy giây, ngượng ngùng cười nói: “Có, lúc cấp ba bạn cùng bàn tôi lén đọc tiểu thuyết rồi bật khóc, sau đó bị thầy giáo bắt tại trận.”
“Tôi nói với giáo viên, cô ấy khóc vì không được gọi trả lời câu hỏi.”
Nắm đấm của tôi dần xiết chặt.
Giang Nghiễn Xuyên vẫn còn tiếp tục: “Sau này tiết nào giáo viên môn đó cũng gọi cô ấy, cô ấy tức giận đến mức block tôi.”
Màn hình tràn ngập tiếng cười của giang cư mận.
Chỉ có tôi là rắc một tiếng, bóp nát khoai tây chiên trong tay.
Vì bạn cùng bàn bị Giang Nghiễn Xuyên hại cả kỳ phải trả lời câu hỏi chính là tôi!
Hơn nữa chủ nhiệm còn sợ tâm lí của tôi có vấn đề.
Hôm đó thầy ấy còn lên văn phòng nói cho những giáo viên khác sau này lên lớp nhất định phải hỏi tôi.
Đừng làm tôi mất đi sự tích cực trong học tập.
Từ ngày đó trở đi, tôi rất ít khi ngồi khi đi học.
Mặc dù thành tích luôn lên nhưng gần nửa tháng tôi không thèm nói chuyện với Giang Nghiễn Xuyên.
Kết thúc video, hotsearch bắt đầu bùng nổ.
[Trùng hợp vậy? Kiều Dữu bên kia vừa bị bắt gặp lén đọc tiểu thuyết trong đoàn làm phim kia.]
[Hình như tôi biết được chuyện gì ghê gớm lắm thì phải…]
[Không biết nên muốn hỏi, đây là cách xào cp mới sao? Hay thật sự là bạn học cấp ba?]
Thậm chí có người còn nhắc nhở tôi, sau này tốt nhất đừng ở chung đoàn làm phim với Giang Nghiễn Xuyên.
Tôi đọc bình luận này rồi nhấn thích.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ không.
Vì tôi và Giang Nghiễn Xuyên đã nửa năm rồi không nói chuyện với nhau.
2.
Tôi và Giang Nghiễn Xuyên đã chia tay nửa năm.
Lúc trước vì để tránh dây dưa với nhau, tôi còn đặc biệt tìm một lí do anh không thể nào phản bác được.
Tôi nói, tôi chán ghét việc đi ẻ cũng phải chia sẻ với bạn trai.
Lúc đó Giang Nghiễn Xuyên bị tôi làm tổn thương rất nhiều.
Vì anh là một người nói nhiều.
Là kiểu người chiến tranh lạnh 10’ thôi cũng có thể ợ ra rắm.
Cũng vì vậy nên sau khi chia tay chúng tôi đã xóa hết phương thức liên lạc với nhau.
Thậm chí còn đều vô cùng phòng ngừa tình cảnh hít chung một bầu không khí với đối phương.
Hoạt động có anh tôi tuyệt đối không xuất hiện.
Giang Nghiễn Xuyên được mệnh danh là ủy viên tuyên truyền ở trong giới.
Chỉ cần là tác phẩm có tôi tham gia, anh tuyệt đối không quảng bá.
Nhưng sau khi thấy độ hot của tôi và Giang Nghiễn Xuyên, công ty động lòng rồi.
Thậm chí còn dùng giá cao để mời Giang Nghiễn Xuyên đến tham gia chương trình tình cảm với tôi.
Tôi lập tức từ chối!
Đùa gì thế! Đã nói cả đời này không qua lại với nhau rồi mà.
Nhưng chị Tống, người đại diện của tôi lại liếc nhìn tôi một cái: “Em không muốn kiếm tiền chứ gì?”
Tôi lập tức xì hơi.
Một lúc lâu sau chị ấy lại trấn an tôi: “Cũng không cần làm gì đâu, quay mấy phần, ké tí độ hot là hết, làm gì còn chuyện gì được.”
Tôi vẫn im lặng.
Lúc chúng tôi chia tay đã ồn ào như vậy, bây giờ còn muốn cùng tham gia chương trình tình yêu à.
Ai nghĩ ra cái trò này đấy!
Chị Tống ngồi bên cạnh tôi, tận tình khuyên bảo: “Nhân lúc mọi người đang tập trung về chuyện bạn học bị Giang Nghiễn Xuyên lừa thời cấp ba là em thì ké tí độ hot này là được, đến lúc đó chính chủ không nói gì, em cũng không thừa nhận, thế không phải là được sao?”
Tôi: “?”
Nhớ lại mới thấy, hình như chị ấy không biết chuyện của tôi và Giang Nghiễn Xuyên.
Chị Tống khuyên vài câu, không còn kiên nhẫn, trực tiếp lấy đòn sát thủ ra: “Nếu em không đồng ý, chị sẽ đăng lịch sử những quyển tiểu thuyết em đọc lên Weibo!”
Tôi sợ: “Đừng! Em đi!”
Tôi không chỉ đọc mình ngôn tình.
Nếu lịch sử bị lộ trên mạng, tôi nhất định bị mắng chết!
Dù sao đọc cái gì cũng là vì muốn cân đối dinh dưỡng cho bản thân mà thôi.
3.
Hành động của chị Tống rất nhanh.
Tôi đồng ý còn chưa đến hai ngày, chị ấy đã đóng gói tôi đến thẳng chương trình.
Ngày đầu tiên khai máy, nhóm khách mời được hỏi thích điểm nào nhất ở mối tình đầu.
Mọi người không khen tính người kia tốt thì cũng là khen bề ngoài nổi bật.
Chỉ có Giang Nghiễn Xuyên ngượng ngùng cúi đầu cười một tiếng: “Lúc cô ấy ngồi cạnh tôi, tôi thi toán được 140 điểm, cô ấy thi được 14 điểm, tôi rất muốn nhìn xem trong đầu cô ấy chứa gì.”
Tôi ngồi một bên không nhịn được mà cười lạnh: “Vậy có phải anh chưa từng thấy ai thi toán được 0 không?”
Ai chẳng học lệch?
Lúc đó anh còn có môn không đủ điểm chuẩn đâu!
Khuôn mặt Giang Nghiễn Xuyên hiện lên ý cười: “Từng thấy rồi, cô ấy làm bài chọn đáp án đúng, vì không tin mình chọn sai mà cuối cùng được 0 điểm.”
Ngụm máu đang chuẩn bị phun ra của tôi tắc ngay cổ họng.
Tôi còn chưa điều chỉnh xong cảm xúc, ống kính đã quay về phía tôi.
Tôi trừng mắt với Giang Nghiễn Xuyên, tiếp tục đề tài: “Lúc đó anh ấy thi lịch sử được 3 điểm, tôi muốn xem xem anh ấy là loại giặc Oa nào.”
Nụ cười của Giang Nghiễn Xuyên cứng đời.
Tôi đắc ý nhíu mày: “Mà lúc đó hôm nào anh ấy cũng vui vẻ, tôi nghĩ rằng là anh ấy đang dũng cảm đối mặt với khuyết điểm của mình nên mới thích.”
Lời này vừa dứt, ngoài Giang Nghiễn Xuyên ra, mọi người đều bật cười.
Bao gồm của cư dân mạng.
[Tôi nói mà, điểm khác biệt của hai người quá rõ ràng.]
[Một người thi toán được 14 điểm, một người thi lịch sử được 3 điểm, đây là Ngọa Long Phượng Sồ à ha ha ha…]
[Thật lo lắng cho con của họ, hai người kết hợp… Một môn cũng không học được à?]
[Quay lại bằng tốc độ ánh sáng cho tôi! Chìa khóa tôi ăn luôn rồi!]
Vì độ thảo luận quá cao.
Thậm chí trên Weibo còn nổi lên chủ đề “Thích điểm nào nhất của người yêu”.
[Tôi hỏi bạn trai thích điểm nào của tôi nhất, anh ấy nói lần đầu tiên thấy có người có thể ném tạ lùi về sau một mét, quá ngốc, anh ấy rất thích.]
[Mọi người ai hiểu thấu, anh ấy nói lần đầu tiên gặp người có gỉ mắt phát sáng, giống như Mỹ Hầu Vương vậy, khiến anh ấy mê mẩn, nhưng đấy là phấn mắt của tôi mà!]
[Không đùa, điểm chính trị của bạn trai tôi là 6, tôi muốn xem anh ấy thất đức đến mức nào.]
[Anh ấy nói chưa thấy người nào có thể phi máy bay giấy vào mặt thầy như tôi.]
[Bạn trai tôi chơi trốn tìm rất giỏi, tôi tìm vài chục năm rồi vẫn chưa thấy.]
4.
Vì độ hot của tôi và Giang Nghiễn Xuyên quá cao nên bị cưỡng ép vào chung một nhóm.
Địa điểm hẹn hò đầu tiên của những đôi tình nhân khác đều là rạp chiếu phim, tiệm lẩu.
Chỉ có tôi là Giang Nghiễn Xuyên là trong căn phòng bí mật.
Hơn nữa còn là chủ đề kinh dị.
Là kiểu cần phải giải mới có thể ra khỏi phòng ấy.
Nhìn thẻ nhiệm vụ trong tay, tôi cẩn thận hỏi: “Đây là loại hình gì vậy?”
Toán học thì thôi đi, tôi chịu chết rồi đấy.
Đạo diễn thần bí cười nói: “Là thứ mà cô am hiểu nhất.”
Tôi nhìn chằm chằm ông ta một phút, không nhìn ra được người này có đang nói dối hay không.
Tôi lập tức bừng bừng sức sống.
Trước khi vào mật thất, tôi còn vỗ vai Giang Nghiễn Xuyên: “Đừng sợ, tôi sẽ cố gắng ra nhanh.”
Khóe môi Giang Nghiễn Xuyên nâng lên, không nói gì.
Vừa bắt đầu, độ khó không cao, tôi và Giang Nghiễn Xuyên cũng phối hợp với nhau rất ăn ý.
Cảnh xung quanh dần trở nên khủng bố hơn.
Tôi và Giang Nghiễn Xuyên đang đi trên đường, NPC đột nhiên lao ra từ phòng bên cạnh rồi kéo tôi đi.
Tôi hét lên một tiếng, xoay người ôm chặt lấy eo Giang Nghiễn Xuyên.
Giang Nghiễn Xuyên cứ như vậy bắt đầu trận chiến tranh đoạt với NPC.
[Giang Nghiễn Xuyên hình như ôm lấy cô ấy thật kìa!]
[NPC tiếp tục cố lên!]
[Ha ha, quay nhiều lên, tôi thích xem.]
NPC thấy không tranh được với Giang Nghiễn Xuyên thì buông tay, lại gọi thêm mấy người nữa đến.
Tôi và Giang Nghiễn Xuyên hoảng hốt chạy bừa trốn vào phòng bên cạnh.
Vừa đóng cửa lại, âm thanh cửa phòng bị khóa vang lên.
Loa trong phòng vang lên câu nói: [Ba đề tiếp theo sẽ do Giang Nghiễn Xuyên giải, Kiều Dữu không thể nào thấy được câu hỏi, có thể cung cấp manh mối, xin tuân theo nguyên tắc, nếu không sẽ bị nhốt trong phòng tối 5’.]
Nghe đến đây, tôi đột nhiên có dự cảm không tốt.
Quả nhiên là đề lịch sử Giang Nghiễn Xuyên không rành nhất.
Hơn nữa khắp nơi đều là bẫy.
Cư dân mạng cười lăn lộn.
[Ha ha ha, dáng vẻ lùi về sau nửa bước nghiêm túc này của Giang Nghiễn Xuyên là sao vậy?]
[Lần đầu tiên tôi thấy có người còn dừng cười nhanh hơn cả tiền của tôi biến mất.]
[Tôi đoán có khi ba tiếng họ cũng không ra khỏi được mật thất này.]
[Dữu Tử xông lên! Trông cậy vào cô hết đấy!]
Tôi được đưa đến căn phòng bên cạnh căn phòng Giang Nghiễn Xuyên đang đứng.
Nhìn mấy mốc thời gian khá rõ ràng trong câu hỏi, tôi thở dài.
Lúc đi học Giang Nghiễn Xuyên đau đầu nhất là mấy mốc thời gian này, bây giờ nên nhắc kiểu gì đây?
Tôi ở bên này suy nghĩ, Giang Nghiễn Xuyên cũng đã bắt đầu giẫm hố.
Thấy anh không chút do dự muốn chọn đáp án kì quái nhất, tôi nhanh chóng gọi anh: “Dừng lại cho tôi!”
Người Giang Nghiễn Xuyên run lên một cái, ngoan ngoãn thu tay về.
Nghĩ một lúc lâu, tôi dùng đủ các loại âm thanh để đưa manh mối cho Giang Nghiễn Xuyên.
Lúc đầu tôi nghĩ tiếp đó sẽ không còn những câu hỏi như thế nào.
Kết quả câu hỏi cuối cùng lại là toán học!
Giọng nói nhắc nhở trong loa vang lên: “Câu hỏi này do Giang Nghiễn Xuyên hoàn thành, có thể trực tiếp viết đáp án nhưng quá trình giải nhất định phải do Kiều Dữu viết.”
Chân tôi mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ xuống đất.
Ba năm cấp ba của Giang Nghiễn Xuyên đều không thể cứu được thành tích toán học của tôi.
Bây giờ chúng tôi cần phải dùng thành tích đấy để hoàn thành nhiệm vụ này, sao có thể được!
Giang Nghiễn Xuyên xắn tay áo lên, ánh mắt ngập ý cười: “Lại đây, tôi giảng cho em.”
Chỉ trong nháy mắt, hai mắt tôi đỏ bừng.
Đừng hỏi, câu trả lời là tôi bị toán dọa.
[Kiều Dữu sắp khóc đến nơi rồi, ha ha ha.]
[Thấy gì không! Một người học lịch sử kém, một người học toán tệ, tôi xem xem ai còn nói hai người họ không phải là mối tình đầu của nhau!]
[Mật thất ở đâu vậy? Để tránh bị dí, mấy người thi toán được 10 điểm nhớ tránh xa ra nha!]
[Đề này rất đơn giản, ngày trước tôi chỉ cần 20’ là giải được, đáng tiếc bây giờ tôi là sinh viên.]
[Không phải chứ, khó như vậy mà mấy người còn bắt Kiều Dữu làm?]
Khu bình luận vui vẻ ồn ào, tôi kéo góc áo Giang Nghiễn Xuyên: “Làm thế nào? Tôi nghe không hiểu.”
Tôi nhớ năm đó tôi học lệch đến mức thầy toán còn xoa tay hỏi tôi có phải có ý kiến gì với ông ấy không.
Giang Nghiễn Xuyên cũng biết rõ tôi trời sinh đã mất đi dây thần kinh học toán.
Anh suy nghĩ rồi cúi người xuống nói bên tai tôi: “Tôi đọc cách giải cho em, em viết, dù sao người ta cũng bảo có thể nói đáp án cho em biết.”
Mắt tôi sáng lên.
Nhưng thời gian dần trôi qua, tôi và Giang Nghiễn Xuyên không thể cười được nữa.
Anh đọc đến cả nửa ngày tôi cũng chỉ viết ra được mấy chữ.
Giang Nghiễn Xuyên hít sâu mấy lần, viết mấy công thức lên giấy, sau đó tiếp tục nhỏ giọng nói: “Kí hiệu tôi viết hết ra cho em rồi, đọc thêm đáp án một lần nữa.”
Tôi thở dài, lại cố gắng rất rất lâu, cuối cùng cũng có thể hoàn thành được câu hỏi kia.
Thời gian càng trôi Giang Nghiễn Xuyên càng muốn cầm tay tôi viết thay.
Nhìn đôi mắt sắp sưng lên vì khóc của tôi, tổ chương trình cũng không nói gì, cứ như vậy bỏ qua cho tôi và Giang Nghiễn Xuyên.
Dù sao cũng quay được các cảnh ngọt ngào rồi, chủ đề cũng có rồi.
Tiếp tục nữa thì người chịu tra tấn chính là bọn họ.
Dù sao không ai muốn nghe một đề toán đến 10 lần cả.
Không ai cả!