Khách Cũ - Chương 6
14
Cuối cùng, đầu .
Ta thể để cho mọi hi sinh vô ích.
Ta thể trở thành gánh nặng của đường tỷ.
Chúng liều mạng chạy, nước mắt rơi xuống từng giọt trong gió.
Cuối cùng cũng thấy một đội quân sĩ mặc giáp bạc.
Đường tỷ lớn tiếng hỏi: “Phía là quân sĩ của Yến Vương.”
Những trả lời: “Chúng là quân đội của Yến Vương, tiểu cô nương biết?”
Đường tỷ thẳng lưng: “Hai chúng chính là đời thứ chín của Thiên tộc triều Đại Ung, đương kim thiên tử chính là đường tổ phụ của chúng , Yến Vương điện hạ là đường thúc của chúng , mong chư vị dẫn bọn gặp Yến Vương điện hạ.”
Mỗi một chữ nàng mạnh mẽ rõ ràng, giống như đã luyện tập trăm ngàn lần.
Những cũng nàng trấn trụ, nghi vấn chúng : “Mời hai vị tiểu thư theo chúng .”
Chúng về tới phủ thành chủ.
Thi thể tổ mẫu và tổ phụ đã thu .
Một nam tử trung niên bên cạnh tổ mẫu, thận trọng vuốt ve mặt tổ mẫu, khép mắt bà .
Đường tỷ quỳ xuống với : “Ngụy Yên và Ngụy Đề, tham kiến Bệ hạ.”
Thì , chính là đương kim thiên tử, đã từng cưới tổ mẫu.
Hắn là thiên tử, hôm nay thiên hạ hỗn loạn, vốn nên ở đây.
tới.
Thiên tử về phía hai chúng , với đường tỷ: “Ba năm gặp, ngươi càng thêm giống tổ mẫu ngươi.”
Đường tỷ kiêu ngạo, tự ti: “Tổ mẫu tôn nhi càng giống Bệ hạ ngài.”
Thiên tử hít một tiếng, kêu đưa bọn xuống nghỉ ngơi.
Ta cạn kiệt sức lực, hôn mê bất tỉnh.
Lúc tỉnh , thi thể của phụ thân và nương, còn đại nương đã mang về.
Người mang về , từ hiện trường thấy, là con chó cắn chết phụ thân , khi dính máu phụ thân thì độc phát, nương bổ một đao.
Chỉ là khi đó nương cũng đã là nỏ mạnh hết đà, cuối cùng chết bên cạnh đại nương.
Ta đến bên cạnh nương, bà tái nhợt nghiêm mặt, cánh tay là vết thương sâu tới xương.
cũng sợ hãi.
Ta xuống bên bà , dán mặt lồng ngực bà .
Dung nhan của bà vẫn như cũ.
cuối cùng cũng thấy tiếng tim đập của bà nữa, cảm nhận nhiệt độ bà .
Có cưỡng ép kéo lên, trẻ nhỏ thể ở cạnh thi thể quá lâu, nếu sẽ sinh bệnh.
Bọn họ mang thi thể nương .
Ta chăm chú đuổi theo phía: “Nương, đừng bỏ , đừng…”
Cuối cùng ngã sấp xuống mặt tuyết.
Tâm như đao cắt, rống lên.
Một trận gió thổi tới, khẽ vuốt mặt của .
Ba con bướm đột nhiên xuất hiện, vây quanh bên và đường tỷ bay múa.
Sau đó, một con rơi ngực đường tỷ, một con rơi tay của , một con dừng ở cánh tay thiên tử.
Ta nghĩ, là tổ mẫu, đại nương và nương tới.
Các nàng từng , nếu các nàng ở đây, sẽ biến thành bướm tới gặp chúng .
Về phần nhị thẩm nương, tam thẩm nương, tứ thẩm nương, các nàng nhất định cũng đã gặp nữ nhi của các nàng, lúc đã đoàn tụ cùng .
Thiên tử hỏi bướm: “Minh Nguyệt, pphảilaf nàng ?”
Bướm vỗ cánh, giống như đang đáp .
Thiên tử động dung: “Nàng yên tâm, chuyện trẫm đồng ý với nàng, nhất định sẽ làm .”
Cuối cùng ba con bướm chậm rãi bay , biến mất trong gió ôn hòa.
15
Sau đó, thiên tử hỏi và đường tỷ đồng ý theo về thành Thiên Đô .
Sau khi trở về, sẽ đặc xá cho chúng , khôi phục thân phận quận chúa cho chúng .
Đường tỷ lắc đầu.
Thiên tử hỏi: “Vậy các ngươi cái gì?”
Đường tỷ quỳ xuống: “Tôn nhi khẩn cầu Bệ hạ ban thành Hàn Xuyên cho chúng làm thực ấp.”
Nàng nhà đều chết ở chỗ , nàng nguyện lấy thành Hàn Xuyên làm lăng mộ, cả đời ở đây thủ lăng.
Thiên tử đồng ý, phong nàng là thành chủ mới, để quan viên và quân đội giúp đỡ đường tỷ quản lý cho đến khi đường tỷ cập kê, điều động ngàn hộ bách tính tới đây đóng giữ thành, thuế má đoạt đều do đường tỷ chi phối.
Ta bởi vì còn nhỏ tuổi, phong hào tương lai định .
Mà những thứ , đều là tổ mẫu đã sớm thương lượng với thiên tử.
Năm ngoái, ngày tứ đường tỷ ngựa giẫm chết, tổ mẫu cũng biết tin tức tổ phụ đông sơn tái khởi.
Bà lấy thân làm dẫn, câu danh ngôn “Nếu ba có thể cùng giường hoan hảo là lợi hại nhất”.
Bà biết tổ phụ nhất định sẽ tức giận, nhất định đến thành Hàn Xuyên tìm bà .
Bà thư cho thiên tử, bà sẽ giết tổ phụ và các con, diệt trừ đại họa trong đầu vì thiên tử.
Tranh giành ánh sáng cho con dâu và tôn nữ của bà .
Mỗi một bước đều trong tính toán của tổ mẫu.
Ngoại trừ phụ thân làm cũng chịu uống rượu và con chó khứu giác mẫn cảm của công chúa Bắc Địa.
Có lẽ đây chính là thăng trầm, trăng sáng đục tròn khuyết, nhân sinh thể viên mãn.
Chúng hậu táng thi thể tổ mẫu, thẩm nương và nương.
Thi thể tổ phụ, thúc bá, phụ thân và đám nam tử thì do thiên tử mang .
Nghe thiên tử treo bọn họ tường thành, răn đe.
Sủng phi cũng chết trong trận chiến loạn , nhưng nàng là Bắc Địa hành hạ chết.
Bọn họ vốn ưa nàng .
Thành chủ thành Hàn Xuyên và con của cũng do đường tỷ giám trảm.
Hôm đó thành chủ và con của dập đầu ăn năn, nguyện ý cả đời ăn chay chuộc tội.
“Các ngươi vậy mà coi là ăn chay chính là khổ lớn nhất, là thể chuộc tội ?” Đường tỷ lạnh hạ lệnh lăng trì bọn họ.
Cuối cùng, nàng cho cắt đầu của bọn họ đặt mộ đường tỷ giẫm chết.
Nàng vuốt ve mộ bia: “Tứ , chúng báo thù cho .”
Lúc rời , thấy bên mộ nương một chùm hoa màu lam.
Hiện tại là mùa đông, có thể nở lloạihoa nhỏ màu lam chỉ bến Già Lam cách thành Hàn Xuyên trăm dặm.
Ta nghĩ Bùi Cảnh đã tới.
Hắn thấy lá thư nương , đến bến Già Lam.
Chỉ là đợi là tin nương đã chết.
Ta cầm hoa nhỏ, mộ tiện tay ném .
Ta biết nương sẽ thích.
Bà thích phụ thân vứt bỏ bà .
Cũng thích Bùi Cảnh từng làm nhục bà .
Có lẽ bọn họ đều từng ái mộ bà , nhưng kém xa thật lòng và tôn nghiêm của bà .
16
Ngày qua ngày, năm qua năm.
Năm đường tỷ mười tám tuổi, cuối cùng thiên hạ cũng một lần nữa bình định, thiên tử cũng băng hà năm .
Nghe khi chết còn cầm một cái túi thuốc tổ mẫu tặng thuở thiếu thời.
Có cảm thán thiên tử si tình với tổ mẫu.
biết, ái mộ một thì tuyệt đối sẽ tùy ý để nàng chịu đói, tùy ý để nàng bán thân thể.
Ba năm chúng lưu vong, là thiên tử đang trả thù tổ mẫu chịu gả cho .
Trả thù bà mắt tròng, biết .
Chỉ là chính là nhất.
Sau khi chết, bắt đầu hoài niệm.
Hoài niệm cũng tổ mẫu tính kế, mới cuộc sống giàu bình thường của và đường tỷ bây giờ.
Ta cũng dần dần hiểu chuyện, biết vì những nam tử Ngụy gia bạc tình bạc nghĩa như thế.
Bởi vì bản tính của tổ tiên.
Bởi vì dục vọng với quyền lực.
Bởi vì thế đạo , nữ tử như vật quý trọng.
Tổ mẫu chính là biết rõ điểm , cho nên đã sớm căn dặn đường tỷ tuyệt đối nên tới thành Thiên Đô.
Để nàng lấy một nơi rời xa quyền thế làm thực ấp, làm một tự do tự tại.
Đường tỷ bây giờ đã phong phạm của tổ mẫu năm đó, quản lý thành Hàn Xuyên ngay ngắn rõ ràng.
Ngày sinh thần mười hai tuổi, sứ giả thành Thiên Đô tới, mang tới di chiếu của thiên tử.
Phong làm quận chúa, ban thưởng ngàn xe vàng bạc châu báu, điều động ́m trăm hộ để mở rộng thành Hàn Xuyên làm thực ấp của .
Ngày hôm đó, và đường tỷ cho bắn pháo hoa.
Vô số pháo hoa nở rộ trong đêm tối, long trọng chói lọi.
Trong pháo hoa chớp tắt, mấy con bướm nhẹ nhàng bay múa.
Ta và đường tỷ chảy nước mắt vươn tay với bọn chúng.
Bọn chúng đậu tay của chúng , thật lâu rời .
Chúng mang theo bọn chúng trong thành.
Để bọn chúng xem tiếng vui vẻ của bách tính phía pháo hoa.
Nơi còn là thành Tội Ác Chi, cũng tội.
Chỉ hai thiếu nữ nương tựa .
Các nàng sẽ mang theo nhớ nhung vô tận với nhà, quanh năm ấm no hạnh phúc, mùa màng bội thu.