Kế Hoạch Cua Lại Bạn Gái Cũ Của Ảnh Đế Giang - Chương 2
9.
Thấy Giang Thời Dữ đồng ý, tôi lặng lẽ thở một hơi nhẹ nhõm.
Rồi lại kéo WeChat anh vào danh sách đen.
Nhưng tôi còn chưa kịp thả lỏng hoàn toàn thì đã phải chứng kiến cảnh Weibo sập.
Giang Thời Dữ: [Mọi người không cần đoán, tôi và cô Chu không có quan hệ gì. Mọi người tuyệt đối đừng nghĩ rằng cô ấy là bạn gái cũ của tôi, cũng đừng cảm thấy chúng tôi vẫn còn tình cảm với nhau, tôi cũng không bị đá, cố ý ghim số hay cố ý chơi thua trò chơi càng không có thật, cảm ơn mọi người. Giang Thời Dữ cảm ơn.gif]
…
Khu bình luận bùng nổ.
Nhưng cách bùng nổ lại không giống những gì tôi tưởng tượng.
Lông vũ lông vũ: [Giải thích tình huống chút, anh không có quan hệ gì với cô Chu, vậy vì sao anh bị đá dzị, đầu chó.jpg, là cô Chu không chịu được thói độc mồm và tính cách lạnh lùng của anh sao?]
Giang Thời Dữ trả lời: [Cô ấy chê tôi mọc mụn rồi xấu xí.]
Giang Thời Dữ trả lời: [Cô ấy là người mê sắc đẹp, cô ấy nói tình yêu sẽ biến mất.]
Sau đó fan hâm mộ điên cuồng chia sẻ link mua sản phẩm làm sạch mụn, chia sẻ cách giữ gìn nhan sắc các loại.
Đương nhiên cũng có một số lời không dễ nghe chút nào.
Nhưng đều bị một đống ha ha ha ha ha của người đi đường che phủ.
“…”
Tay đang cầm điện thoại của tôi vang lên răng rắc.
10.
Cứu mạng, tôi tức đến thở dốc luôn rồi đấy!
Tôi lại lần nữa kéo WeChat của Giang Thời Dữ ra khỏi danh sách đen, tức tối gõ màn hình: [Người anh quan tâm bốc hơi khỏi trái đất này rồi đúng không Giang Thời Dữ?]
Bên kia hết đánh rồi lại xóa, nhập rồi lại xóa…
Tôi chờ một lúc lâu cũng không thấy có tin nhắn: [Bây giờ, trả lời tôi, cảm ơn!]
Một giây sau, Giang Thời Dữ gọi video đến.
Đầu ngón tay tôi chạm vào màn hình, video được kết nối.
Giang Thời Dữ ở bên kia video vừa tắm xong, nước dính trên tóc chảy từ yết hầu gợi cảm xuống xương quai xanh, sau đó biến mất sau áo choàng ngủ đen mỏng.
Anh hơi di chuyển điện thoại, ống kính quay về phía cổ áo ngủ lỏng lẻo của anh: “Sao vậy?”
Cơ thể dưới lớp áo mỏng lờ mờ xuất hiện.
Thậm chí tôi có thể tưởng tượng ra một số hình ảnh không thể nhìn.
Cơn giận của tôi đột nhiên bị dập tắt, khuôn mặt cũng như cứng lại, giống như không biết vì sao mình lại tức giận.
Tôi cảm thấy mình bị mắc bệnh nói lắp rồi:
“Sao anh, ừ, sao anh lại ăn mặc như thế này rồi gọi, gọi video?”
Ánh mắt anh nhìn trang phục cũng không quá lộ liễu của mình, mắt chớp một cái: “Không phải cô Chu Chúc nói tôi phải lập tức trả lời sao?”
Tôi thiếu chút nữa quên chuyện này đó.
“À đúng rồi.” Tôi ho nhẹ hai tiếng, hắng giọng một cái: “Giang Thời Dữ, anh đăng Weibo như vậy không sợ bị sập phòng sao (1)?”
(1) ám chỉ sự sụp đổ hình tượng của thần tượng trong tâm trí người hâm mộ
Anh nhìn tôi, bên trong không có chút cảm xúc khác thường nào: “Không đến mức đó.”
“?”
“Chỉ là một người bạn gái cũ mà thôi, cũng không đến mức khiến tôi sập phòng được.”
“Vì sao?”
Anh hơi ngả về phía sau, mu bàn tay lau giọt nước đang lăn trên cổ, vừa tùy tiện vừa lười biếng.
“Đã là năm 2023 rồi, tiêu chuẩn đối với việc thần tượng sập phòng của fan hâm mộ đã rơi xuống rãnh biển Mariana rồi, chỉ cần tôi đóng thuế đầy đủ, không ngủ lang thì khó mà sập phòng được.”
“Hơn nữa cũng không phải là bạn gái hiện tại.”
“Chỉ là một bạn gái trước thời đại học mà thôi, không có gì quan trọng cả, đúng không cô Chu Chúc?”
11.
Kết thúc video call, tôi cắn ống hút cốc trà sữa dẹp lép, rồi lại cắn thành hình vuông.
Rồi lại lần nữa kéo WeChat của Giang Thời Dữ vào danh sách đen của mình.
Mặt mày ủ rũ.jpg
Cho nên công bố bạn gái cũ cũng không có ảnh hưởng gì lớn với Giang Thời Dữ, anh chỉ đơn giản là trả thù tôi, muốn tìm người tấn công tôi trên mạng chứ gì, phải không?
Vì chưa từng phải đối diện với một tình huống phức tạp như thế này nên tôi đã đăng một câu hỏi ẩn danh lên Zhihu:
[Bạn trai cũ là minh tinh, sau khi bị tôi đá anh ta lại công bố chuyện tình cảm của chúng tôi lên, anh chị em bạn dì thấy thế nào, người này đang muốn tôi bị bạo lực mạng đấy à?]
Online đợi mười mấy phút.
Cuối cùng cũng có một người trả lời tôi: [Chủ thớt phân tích cụ thể vấn đề đi, có thể nói rõ hơn chút không?]
Tôi suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn lại lần nữa chỉnh sửa lại câu hỏi.
12.
Nói thật, khi nhớ đến khoảng thời gian chúng tôi ở bên nhau, tôi thấy lúc đó còn kịch tính hơn cả tiểu thuyết.
Ngày tỏ tình, tôi uống rượu để tăng thêm lòng dũng cảm nhưng lại không may uống nhiều quá.
Lúc đối mặt với Giang Thời Dữ, đầu óc tôi như bị nhấn nút tạm dừng, những lời đã chuẩn bị xong lại thay bằng câu “này, ông xã”.
Sau đó tình hình đã lao thẳng xuống vực sâu.
Tôi quên sạch kịch bản tỏ tình, bắt đầu làm theo những gì mình muốn, thậm chí còn ôm lấy cổ anh, nhìn khuôn mặt dần đỏ lên của anh, cười hì hì nói:
“Sao anh giống nhân vật trong sách quá vậy, em càng nhìn càng muốn ngủ.”
Vô cùng mất mặt.
Nhưng chuyện này cũng không trách tôi được.
Tôi chỉ mắc phải sai lầm mà tất cả cô gái trên thế giới đều mắc phải mà thôi.
Chủ yếu là do anh quá đẹp trai, đường cong hàm dưới cứng cáp phóng khoáng, chân dài thẳng, dáng người cao ráo rắn chắc.
Ánh đèn hỗn loạn trong quán karaoke chiếu lên mắt anh, khiến đôi mắt anh càng trở nên quyến rũ.
Sau đó tôi nghe thấy tiếng anh cười bên tai mình, âm thanh rất nhẹ.
Giống như lông vũ lướt qua trái tim, hơi ngứa ngáy.
“Anh đồng ý.” Anh nói: “Nhưng tiến độ này có phải nhanh quá rồi không, bạn gái?”
13.
Ở bên nhau lãng mạn đến đâu thì chia tay thực tế bấy nhiêu.
Giang Thời Dữ nổi tiếng.
Anh bắt đầu trở nên bận rộn nhiều việc, chạy sự kiện, vào đoàn làm phim, tham gia chương trình truyền hình, nhận đại ngôn.
Thậm chí có rất nhiều tin tức của anh tôi phải nghe từ người khác mới biết.
Mãi mới có thể chờ đến ngày anh rảnh rỗi, chúng tôi đã bàn bạc với nhau sẽ đi công viên trò chơi, ngồi đu quay, ngắm pháo hoa, nhưng hôm đó tôi đợi từ sáng đến trưa, từ trưa đến tôi…
Cũng không thấy anh về.
Khi đồng hồ điểm mười hai giờ đêm anh mới rảnh rỗi gọi video cho tôi, anh nói anh xin lỗi, anh bất ngờ có việc đột xuất.
Giọng nói anh khàn khàn mệt mỏi.
Nói được mấy câu anh đã ngủ thiếp bên kia video.
Cánh tay hơi cong, đầu gối lên tay, cứ thế ngủ thiếp đi.
Tôi nghe tiếng hít thở đều đặn của anh, suy nghĩ rất nhiều, cũng suy nghĩ rất lâu.
Không thể phủ nhận, tôi thích Giang Thời Dữ, anh cũng thích tôi.
Nhưng chúng tôi không có tương lai.
Trong tương lai sau này, Giang Thời Dữ cuối cùng rồi sẽ vì bôn ba khắp nơi mà chia tay tôi, hoặc có thể vì tình cảm làm cản trở đường thành công mà chia tay, hoặc có thể vì gặp được người xuất sắc hơn tôi mà chia tay…
Nói tóm lại, chúng tôi sẽ chia tay.
Cho nên vì không để bản thân nhếch nhác lúc kết thúc, tôi quyết định ra tay trước.
Thế là tôi cúp máy với anh, lấy một lý do vô cùng buồn cười để kết thúc mối quan hệ này:
[Giang Thời Dữ, chúng ta chia tay đi.]
[Anh mọc mụn, xấu đi rồi.]
[Tình yêu cũng vì thế mà biến mất rồi, anh hiểu không?]
Sau đó chặn hết tất cả phương thức liên lạc của anh, quyết liệt đến khó tin.
…
Tôi chỉnh sửa xong câu hỏi, lại load đi load lại đến mấy lần.
Nhưng không có người trả lời.
Bao gồm cả người bạn tri kỉ “phân tích cụ thể vấn đề” trước đó.
Đúng lúc này đồng hồ báo thức nhắc nhở bản thảo cần phải xong nửa tiếng sau vang lên, tôi tắt Zhihu rồi mở WPS (1) lên.
(1) WPS Office là một bộ ứng dụng văn phòng cho Microsoft Windows, Linux, iOS và Android, phát triển bởi Kingsoft, một công ty phần mềm Trung Quốc có trụ sở ở Châu Hải
Cuộc sống thật không dễ dàng chút nào, tiểu thư Chu Chúc thở dài.
14.
Lỗ Tấn nói, chuyện càng không muốn gặp thì càng dễ gặp.
Chuyện xưa càng muốn tránh thì càng dễ lặp lại hơn.
15.
Tôi xuống tầng nhận đồ ăn ngoài.
Thật không may, tôi nhìn thấy người nào đó mặc áo lông màu đen, đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang kín mít.
Quần dài đen tuyền hơi xắn lên để lộ cổ chân trắng đến phát sáng.
Nếu không phải trong ngực anh là bé cưng mà tôi nhớ ngày nhớ đêm đang “meo meo” rồi nâng chân nhỏ lên chào hỏi, chỉ dựa vào dáng vẻ ăn mặc như tội phạm này của Giang Thời Dữ thôi cũng đủ để tôi tiễn thằng nhãi này vào đồn cảnh sát một lần nữa rồi.
Tôi cúi đầu xuống, cố ý làm như không thấy anh.
Lúc đi ngang qua người anh, móng vuốt nhỏ của Giang Niệm lướt qua người tôi.
“Meo~”
“Cô Chu Chúc.”
Giang Thời Dữ cũng lên tiếng gọi tôi.
Tôi nở nụ cười công nghiệp: “Anh Giang tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Năm ngón tay thon dài xinh đẹp của anh vuốt ve bộ lông của Giang Niệm: “Tôi có việc phải đi công tác mấy ngày, Giang Niệm lại không đi máy bay được, cho nên có thể làm phiền em chăm sóc Giang Niệm giúp tôi không?”
“Đương nhiên là…” Tôi kiên định không chút do dự: “Không thể.”
Từ trước đến giờ tôi đối xử với bạn trai cũ vẫn luôn vô tình như cơn gió thổi qua lá thu.
Ừ, mặc dù bổn cô nương chỉ có đúng một bạn trai cũ.
“Quan hệ của anh với mọi người kém thế cơ à, ngoài bạn gái trước là tôi đây không thể tìm người nào nhờ chăm sóc mèo được sao?”
Giang Thời Dữ bị tôi chặn họng.
Anh im lặng một chút, sau đó mang thái độ vò đã mẻ không sợ rơi trả lời: “Ừm, quan hệ của tôi với người khác không tốt lắm.”
“Cho nên có thể nhờ em không, bạn gái trước?”