Học Thần Trở Về - Chương 2
05
Thế là, một cách mơ hồ, trở thành bạn học đồng hành của Hạ Sơ Tầm.
Đến buổi tối, cô giáo chủ nhiệm đột nhiên lớp thông báo một tin tức chấn động.
Kỳ thi giữa kỳ vốn còn 10 ngày nữa đã đẩy lên một nửa thời gian, chỉ còn 5 ngày.
Cả lớp lập tức vang lên những tiếng than thở:
“Á á á xong , xong thật , còn cả đống bài làm nữa!”
“Tự nhiên quên sạch luôn, câu đầu tiên của Xuất Sư Biểu là gì nhỉ, ai đó cho với!!?”
“Chết mất thôi! Abandon, abandon… Trường học coi ai gì , thế làm ôn tập kịp !”
…
Có bạn ngay lập tức mang sách bài tập đến nhờ Chu Hân giảng bài. Cô vẫn giữ nụ môi, nhưng ngón tay run rẩy.
Để cho Chu Hân cơ hội lợi dụng, thời gian chẳng buồn mở sách, cũng làm bài tập nào cả.
Trong khi đó, cô ngày ngày lên mạng tán gẫu với đàn ông, đến mức quên sạch kiến thức. Hai họ thậm chí đã hẹn gặp ngoài đời.
Chỉ cần nghĩ đến đối tượng yêu qua mạng của cô , tim như siết chặt bởi một bàn tay vô hình. Bởi vì, Chu Hân đã dùng ảnh của để “yêu qua mạng”.
Kiếp , khi hai họ gặp , đã trở thành một kẻ ngốc ảnh hưởng của “hệ thống học tập” của Chu Hân.
Thế là, để mặc cô đưa đến quán bar. Chính tại nơi đó, cuộc đời đáng lẽ huy hoàng của đã kết thúc.
…
“Lạc Lạc?”
Giọng của Chu Hân kéo trở về thực tại.
Tôi ngẩng lên, thấy cô biết từ khi nào đã bên cạnh , trông rõ ràng tiều tụy hơn nhiều.
Dù sinh hoạt hàng ngày của cô thay đổi, nhưng hôm nay thấy làn da của cô lỏng lẻo trông thấy.
“Tớ làm một bài thi thử, nhiều câu biết làm, thể giảng cho tớ ?”
Nhìn cô vẻ chân thành, nhưng ánh mắt đầy toan tính thì thể che giấu . Nếu giảng bài cho cô , chẳng sẽ học bài đó !
Bạn lưng khẽ lẩm bẩm: “Chu Hân, tìm Lâm Lạc Lạc làm gì? Dạo ngay cả công thức cũng nhớ nổi.”
Tôi để ý, chỉ liếc qua bài thi của cô một chút dứt khoát : “Ừ, tớ cũng biết làm.”
Chu Hân tiếp tục hỏi: “Vậy biết thì tra sách học giảng cho tớ, ?”
“Không thích tra.”
Ánh mắt Chu Hân lập tức sa sầm xuống. Cô bắt đầu tỏ thái độ với .
Tôi thèm cô , dậy ngoài.
Đến giờ học đồng hành mà đã hẹn với Hạ Sơ Tầm, im lặng vài giây, thì tiếng Chu Hân từ phía vọng , giọng nhẹ nhàng đầy ẩn ý: “Lạc Lạc, cố gắng lên đấy, dạo trạng thái của lắm, học hành tử tế .”
Nực thật.
Sau mấy ngày “ chơi làm gì”, cảm thấy tinh thần đã hồi phục nhiều.
Dạy vài câu hỏi cơ bản cho học sinh kém cũng chẳng chuyện gì khó khăn cả.
Tôi , mỉm đáp: “Tất nhiên .”
06
Khi bước lớp của Hạ Sơ Tầm, lập tức gây một trận xôn xao.
Là học thần của lớp chọn “tên lửa”, các học sinh lớp khác biết rằng trạng thái của gần đây tệ đến mức nào, vẫn với ánh mắt ngưỡng mộ.
Mọi dõi theo bước , đồng loạt dừng bút, rời mắt khỏi .
Mỗi bước , họ đều hít sâu một , khẽ chọc cánh tay bạn cùng bàn, gương mặt lộ rõ sự phấn khích.
Hạ Sơ Tầm, ở vị trí gần cửa sổ, nhanh chóng thu dọn sách vở dậy.
Không biết nhầm , nhưng dường như cố tình chắn tầm của các bạn trong lớp, cho họ .
“Đi , lo học bài của , đây là… bạn thân của .”
“Ồ~”
Các bạn trong lớp đồng thanh kéo dài giọng, đầy ẩn ý.
Hạ Sơ Tầm liếc một cái, : “Đi thôi.”
Tôi theo , phát hiện vành tai của đỏ.
Để tiện cho việc học, Hạ Sơ Tầm đã mở một phòng học trống để chúng cùng . Cậu cúi đầu tìm sách trong cặp, mái tóc đen nhánh khẽ lay động.
Bên ngoài, những tán cây hương chương xum xuê đung đưa, phát tiếng xào xạc trong làn gió đêm.
Gió thổi , mang theo thở của mùa hè. Chúng gần, đến mức khuỷu tay thể vô tình chạm nhẹ .
“Cậu làm , làm xong so đáp án, những câu sai sẽ giảng cho .”
Tôi xong, lấy một quyển sách từ trong cặp . Ba tiết tự học buổi tối, nghĩ cách giết thời gian chứ.
Hạ Sơ Tầm cạnh gật đầu một cách ngọt ngào, nhưng khi ánh mắt rơi xuống quyển sách bàn , lập tức hóa đá.
“Bá… Bá…”
“Bá đạo tổng tài cưỡng chế yêu.”
Tôi xong thì bắt đầu nghiêm túc học thuộc lòng cả quyển sách. Chu Hân, xem “ học” thế nào để khiến cô tức chết!
Hạ Sơ Tầm kinh ngạc một cái, dám gì thêm.
07
Cách tiểu thuyết như đang học thuộc sách giáo khoa khiến Hạ Sơ Tầm sốc.
Cậu thỉnh thoảng liếc , tờ bài tập dày cộp gần như dấu vết nào của việc tính toán, giống như điền đáp án bừa .
Rõ ràng là tâm trí đặt việc học.
Thế nhưng, trong lúc lén lút so đáp án và bài làm của , phát hiện một điều thể tin —
Tên mà làm đúng hết!
08
Sau một tiết học, Chu Hân mặt đỏ bừng bừng lao đến cửa lớp . Cô run rẩy chỉ tay về phía , nhưng thốt nên lời.
Tôi gấp sách .
Ồ, thuộc mấy đoạn “ tiện miêu tả”. Muốn phá vỡ hệ thống “phản học bá”, chẳng cần làm như ?
Chu Hân nghiến răng nghiến lợi chạy tới chỗ .
“Lâm Lạc Lạc, , …”
“Tôi làm ?”
Cô mắng , sợ chuyện lộ, khiến mặt đỏ bừng như máu.
Hạ Sơ Tầm bên cạnh , cũng dùng ánh mắt giống , cô như một kẻ ngốc. Trong lúc chúng còn giằng co, cửa lớp vang lên ba tiếng gõ.
Một cô gái tóc dài, khí chất lạnh lùng xuất hiện cửa.
Mái tóc đen nhánh, đôi môi đỏ thẫm, đôi tay khoanh ngực, ánh mắt đến ngừng thở.
Cô bước , như một bức tranh sơn dầu thời trung cổ, từng cử chỉ đều mỹ thể chê .
“Chị?”
Hạ Sơ Tầm sững sờ, đó vui vẻ : “Sao chị tới đây? Không đang tham gia trại huấn luyện học sinh xuất sắc ?”
Tôi chợt nhận , đây chính là chị gái của Hạ Sơ Tầm, Hạ Vi Nhiên.
Ánh mắt chúng giao , cô khẽ mím môi, gật đầu nhẹ với .
Cứu với.
Tim đập loạn nhịp.
Chị thật thơm! Chị thật !!
“Trời ơi, chị, chị rời khỏi trại huấn luyện làm gì thế? Mau học chứ! Cả nhà chúng trông cậy chị đó, gia nghiệp đều do chị quản lý hết, trong nhà một đứa phá gia chi tử là đủ …”
Hạ Sơ Tầm lẩm bẩm, nhưng ánh mắt sắc lạnh của chị gái chặn , dám tiếp nữa.
Hạ Vi Nhiên lạnh lùng sang Chu Hân, ánh mắt sắc như dao: “Kỳ thi giữa kỳ còn tới, mà cô đã biết điều đến quấy rối em trai , chết ?”
Chu Hân tuy làm mưa làm gió trong ký túc xá, nhưng gặp Hạ Vi Nhiên là lập tức nhũn như con chi chi.
Tôi cũng hiểu lý do.
Hạ Vi Nhiên nổi tiếng là hoa khôi của trường, theo đuổi cô đông đếm xuể, trong đó cả tên côn đồ ngông cuồng nhất trường.
Hắn từng công khai tuyên bố, ai dám động đến một sợi tóc của Hạ Vi Nhiên, sẽ đánh gãy chân đó.
Chu Hân mím môi run rẩy, Hạ Vi Nhiên lạnh một tiếng: “Là con gái mà biết tự trọng, bản thân biết hổ thì cũng đừng trách khác năng khó .”
“Không , chị!”
Chu Hân đột nhiên chỉ tay về phía , lớn tiếng : “Là Lâm Lạc Lạc cản trở Hạ Sơ Tầm học hành, em chỉ đến giúp thôi!”
Hạ Sơ Tầm lập tức nổi giận: “Cậu bệnh ?!”
Chu Hân chịu thua, tiếp: “Thật mà! Nếu chị tin thì hỏi Lâm Lạc Lạc . Cả tiết , đã dạy cái gì ? Em thật cho chị biết, giờ Lâm Lạc Lạc học hành tệ, lớp gặp vấn đề, cả lớp em đều biết…”
“Rồi nữa?”
Chị gái cao quý và lạnh lùng chẳng thèm liếc Chu Hân, ánh mắt chậm rãi chuyển sang , ngờ mang theo sự dịu dàng.
“Chỉ cần bạn Lạc Lạc cạnh em trai , bất kể cô dạy , đều ủng hộ.”
09
Tôi ngờ Hạ Vi Nhiên tin tưởng đến .
Tôi cũng biết nên cho cô biết , rằng em trai vẻ lười biếng, học hành gì của cô , thực là một thiên tài với IQ cực cao.