Hoàng Quyền - Chương 7: Ngoại Truyện - Niên Thị
1
Ta không hiểu gì về tình yêu.
Chỉ biết ta là nữ nhân của tứ gia, chỉ có thể vì ngài mà suy nghĩ.
Ngay cả người nhà ngoại cũng phải xếp sau.
Tứ gia thích ta thế nào, ta sẽ thế ấy.
Ta biết, ngài thích ta trẻ đẹp, thích tính tình ta hiền lành, không tranh không giành.
Vậy thì ta cứ như vậy.
2
Ngài yêu ai, ta không quan tâm.
Bởi vì ta đã sinh con.
Con là chỗ dựa của ta.
Ta cũng là chỗ dựa của con.
Cho nên trên giường ta cũng hết sức lấy lòng ngài.
Ngài ở bên ta, thoải mái nhất.
Bởi vì thư người nhà viết cho ta, ta đều đưa cho ngài xem trước, rồi ta mới xem.
Trước mặt một người thông minh, ta không tỏ ra thông minh, ta bày hết ra, cho ngài xem.
3
Lý trắc phi hắt dầu hại ta.
Ta đã ngửi thấy mùi dầu.
Cố ý đi qua.
Ta không dẫm vào chỗ có dầu, giả vờ ngã.
Lý trắc phi bị phế.
Ta lên ngôi.
Tứ gia thật sự rất quan tâm ta.
Hiền phi nói móc ta vài câu.
Nói thật, cái vẻ vênh váo hung hăng của ả, tứ gia chắc chắn sẽ không thích.
Ta chỉ mong ả nói nhiều thêm vài câu.
Kết quả ả bị cấm túc nửa năm.
Ngay cả con trai mình cũng không được gặp.
Nếu ta không được gặp con trai và con gái của ta, ta chắc chắn sẽ phát điên.
Ta thầm thề, chắc chắn phải hầu hạ tứ gia thật tốt.
Vị trí của tứ gia trong lòng ta, còn cao hơn cả con cái.
Nhưng ta quan tâm ngài như vậy, cũng là vì tương lai của bản thân và con cái ta có thể tốt hơn.
4
Nữ tử xuyên không là mối đe dọa của ta sao?
Ta cũng luôn suy nghĩ.
May mà con gái thích đi khắp nơi nghe ngóng chuyện phiếm.
Nó là quận chúa, sau này lại là công chúa.
Tốt hơn nhiều so với việc ta đi dò la.
Nữ tử xuyên không thật sự quá ngây thơ.
Cư nhiên tin lời đường mật của nam nhân.
Ta nói lời chân thành với bà ta, bà ta lại cho rằng ta cổ hủ vô tri, chỉ biết ở trong một cái viện đấu đá hậu cung.
Ta muốn cười chết.
Một nữ nhân, trên thế gian này, dựa vào không phải là quyền thế phú quý và con cái, chẳng lẽ là tình yêu trong miệng một nam nhân sao?
Được rồi.
Bà ta thậm chí còn không xứng làm đối thủ của ta.
Bà ta còn thương hại ta.
Bà ta còn thương hại tứ gia!
Thương hại ngài vì ngôi vị hoàng đế nên mới đến đây hiến thân!
5
Một thần tử quyền lực lớn đến đâu, chỉ cần bỏ ra vài năm, cũng có thể diệt cả nhà hắn.
Cần gì hoàng đế phải nhẫn nhục cầu toàn lâu như vậy!
Hơn nữa, nhà họ Niên ta, nói là tứ gia một tay nâng đỡ cũng không quá đáng.
Có lúc, ta không hiểu nổi sự tự lừa dối của bà ta.
Có lúc, ta lại thấy, bà ta sống trong thế giới của riêng bà ta, cũng rất tốt.
Ít nhất bà ta đã mơ một giấc mộng tình yêu cả đời.
Nếu không, cả cuộc đời bà ta, thật quá tàn khốc.