Hoa Bồ Công Anh - Chương 6 - Ngoại Truyện: Thái Tử
Cả đời này ta chỉ trao tự do cho hai người.
Một là thứ nữ Phương gia muốn thoát khỏi trói buộc của Túc quốc công, nàng gãy một chân vì ta, thế nên ta không thể không trả lại ân tình này.
Huống chi Túc quốc công là người dối trá, luôn muốn dùng ân tình đó để khống chế ta, vậy nên ta vui vẻ thấy cảnh cha con họ bất hòa.
Thứ hai là nữ nhi của Lận tướng quân, Lận Lan Song.
Nàng là nữ tử duy nhất ta từng yêu trong cuộc đời này.
Năm đó rong ruổi khắp chốn cùng nàng, vui vẻ biết bao.
Nhưng mẫu hậu lại không thích nàng, để củng cố địa vị ở Đông Cung, ta không thể không chiều theo ý mẫu hậu, trơ mắt nhìn nàng bị những phu nhân thế gia khác nhục nhã coi khinh.
Và cũng từ giây phút đó ta đã biết, cả đời này ta không còn cơ hội để có được nàng nữa.
Sau đó Phương Ngọc Thương phụng chỉ tới Hoài Châu, nàng cưỡi ngựa đưa tiễn, từ đó về sau không hồi kinh lần nào nữa.
Ám vệ nói rằng nàng và Phương Ngọc Thương uống rượu mua vui ở Hoài Châu, còn sáng tạo ra rất nhiều thứ kỳ lạ.
Mỗi khi nghe thấy những chuyện này, ta đều có suy nghĩ rằng muốn hạ chỉ trói nàng về kinh.
Nhưng ngoại trừ vị trí đế vương, ta không còn dư lại thứ gì để cho nàng nữa.
Không thể cho nàng tự do mà nàng thích nhất, cũng không thể cho nàng lời hứa chung thủy cả đời.
Nếu đã như vậy thì trói buộc nàng có tác dụng gì chứ?
Thế là ta rút ám vệ về, không chú ý tới nàng nữa.
Năm đó tuyển tú, có một tú nữ có dung mạo giống với nàng.
Ta biết đây là các đại thần bên dưới đang phỏng đoán suy nghĩ của ta, nhưng ta vẫn giữ tú nữ kia lại.
Nhưng tiếc thay, giống nàng, nhưng lại không phải nàng.
Có lẽ đời người vốn dĩ không hoàn mỹ, cho dù là đế vương như ta cũng sẽ có tiếc nuối.
Thôi.
Nếu đã không chiếm được, vậy thì chúc nàng trôi chảy cả đời vậy.
-HẾT-