Hẹn Hò Với Đối Thủ Của Anh Trai Tôi - Chương 3
09
Rất muộn mới về.
Tửu lượng của anh tôi kém, hết lần này tới lần khác mỗi lần đều uống không ít rượu.
“Lần này là Chu Hách Nhiên lái xe đưa chúng tôi trở về.”
Về đến nhà anh trai tôi bám cửa không chịu đi vào.
Mặt Chu Hách Nhiên không chút thay đổi đá người vào, sau đó đóng cửa.
“A, em còn chưa vào nhà.”
Tôi ở phía sau yếu ớt lên tiếng.
Hắn quay lại.
Chậm rãi cúi người nhìn thẳng tôi, môi nhếch lên ánh mắt lại trầm xuống.
“Ngoan, chúng ta còn chưa tính sổ xong đâu.”
Tôi biết ngày này sớm muộn gì cũng đến, nhưng không ngờ lại đến nhanh như vậy.
Đầu óc trống rỗng.
Tôi vội vàng giải thích: “Em không biết người yêu qua mạng là anh, nếu biết anh là bạn của anh trai em, chắc chắn em sẽ không yêu qua mạng với anh.”
“Chúng ta coi như chưa từng xảy ra chuyện gì đi, nghe anh trai em nói, anh có rất nhiều nữ sinh theo đuổi, lại còn rất được hoan nghênh, chắc chắn không chỉ có một mình em…”
Sắc mặt hắn càng ngày càng trầm, giọng nói của tôi nhỏ xuống.
Nhưng kỳ thật hắn rất thất vọng.
Cùng hắn yêu đương qua mạng là một tiểu cô nương ngây thơ già mồm cãi láo.
Đỉnh đầu phủ lên một bàn tay, xoa xoa đầu tôi.
“Lý do không muốn gặp mặt anh là vì anh là bạn của anh trai em?” Giọng hắn dịu dàng hơn rất nhiều.
“Không phải tất cả.”
“Còn có cái gì?”
“Em và trên mạng không giống nhau lắm, anh sẽ không thích em trong hiện thực đâu.”
“Làm sao em biết anh không thích?”
Ngoại hình tôi không đẹp, thành tích cũng bình thường…… Dáng người cũng không tốt.
Mà hắn thích loại chị gái chân dài, ngực to, mông vểnh.
Hắn nhéo mặt tôi: “Dáng người anh đẹp là được rồi.”
Tôi: “…?”
10
“Em có phát hiện, gần đây Chu Hách Nhiên tới nhà chúng ta số lần có chút nhiều hơn hay không?”
Anh tôi ngồi trên sô pha, chống má suy nghĩ.
Tôi khẩn trương: “Không có đâu, không phải lúc trước anh luôn kêu người ta tới chơi sao?”
“Không thích hợp lắm, gần đây cũng quá thường xuyên, trước kia cậu ta nào có thời gian như thế này, mấu chốt là mỗi lần còn luôn mang theo đồ ăn vặt tới, có lúc còn giúp em phụ đạo bài tập, tiểu tử này có lòng tốt như vậy sao?”
Anh tôi đột nhiên trừng to mắt, nhìn về phía tôi: “Không lẽ…”
Tôi nuốt một ngụm nước bọt, không dám động đậy.
Anh trai tôi: “Đậu má cậu ta thích thầm anh!”
Tôi: “… Đừng tự luyến.”
Anh trai tôi run rẩy cả người nổi da gà: “Xong đời rồi, ma lực của anh vẫn là quá lớn, không được, anh là trai thẳng, anh phải chạy trốn cậu ta thôi!”
Sau đó anh trai tôi ngày ngày chạy ra ngoài trốn.
Nhưng mục tiêu của Chu Hách Nhiên căn bản không phải anh ấy.
……
Hôm nay anh tôi không ở nhà.
Tôi sắp đóng cửa.
Chu Hách Nhiên đứng ở cửa, đưa tay ngăn lại, nở nụ cười: “Em cảm thấy, anh giống như là tới tìm cậu ta sao?”
Trên mạng và thực tế không giống nhau.
Trên mạng là tôi trêu chọc hắn.
Sự thật là hắn trêu chọc tôi.
Tuy rằng cũng không có làm cái gì mập mờ, chỉ là hắn đơn thuần giúp tôi phụ đạo việc học, nhưng có hắn ở bên cạnh không khí đều trở nên khô cằn.
Lúc giảng bài cho tôi, giọng nói của hắn cố ý đè thấp, như là lông vũ ở trong lòng gãi rất ngứa ngáy.
Có đôi khi cánh tay hoặc là đầu ngón tay lơ đãng chạm vào đều sẽ làm cho tim tôi đập nhanh hơn.
Tôi nghĩ hắn cố ý.
Nhưng vẻ mặt hắn lại đứng đắn như vậy.
Khi nhìn về phía hắn, hắn sẽ ôn hòa hỏi: “Sao, có chỗ nào không hiểu à?”
Hắn không đề cập đến chuyện tình yêu qua mạng.
Nhưng thỉnh thoảng ánh mắt nhìn tôi lại giống như muốn ăn thịt tôi.
Tôi tự nhủ.
Chờ ở chung một thời gian, hắn sẽ mất đi hứng thú với tôi.
……
Kỳ nghỉ hè sắp kết thúc.
Số lần Chu Hách Nhiên đến nhà tôi càng ngày càng ít.
Tuần này thậm chí cũng không thấy hắn.
Rõ ràng là kết cục như dự đoán, nhưng lòng lại cảm thấy thiếu thiếu.
Cho đến khi từ trong miệng anh trai tôi nghe được, trong nhà Chu Hách Nhiên xảy ra chút chuyện phiền toái đang bận rộn xử lý.
Nhưng hắn chưa từng nói với tôi.
Tôi do dự thật lâu vẫn gửi tin nhắn.
“Gần đây anh thế nào rồi?”
Vài phút sau hắn mới trả lời tôi.
“Không sao, không cần lo lắng. Cuối tuần em rảnh không, anh muốn dẫn em đi một nơi.”
Thời gian đã định là vào sáng thứ bảy.
Đến nơi mới phát hiện đây là một khu vui chơi.
Chu Hách Nhiên gầy đi không ít, dáng người càng thêm thon dài, ánh mắt càng thêm trầm ổn.
Anh trai tôi nói hắn từ chối một số sắp xếp trong nhà, gần đây tự mình mở một phòng làm việc.
Phòng làm việc vừa mới khởi bước, cái gì cũng muốn hắn tự mình xử lý.
Cho dù có mấy người anh tôi hỗ trợ cũng vẫn rất mệt mỏi.
Rõ ràng cũng lớn hơn tôi vài tuổi, lại cảm giác hắn không gì không làm được.
Tôi cùng hắn đứng chung một chỗ, tôi thật sự giống như là em gái của hắn.
Tôi không thể không lạc lối.
Đỉnh đầu phủ lên một bàn tay.
“Gặp anh, em không vui à?”
“Đi thôi, hôm nay anh sẽ dẫn em đi chơi thật vui.”
Hắn rất tự nhiên nắm tay tôi đi vào trong sân chơi.
Tôi nhìn bàn tay bị nắm lấy làm cho sững sờ.
Rất nhiều người, hắn vẫn bảo vệ bên cạnh tôi, không cho tôi bị người qua đường chen lấn.
Bên cạnh có một bác gái nhịn không được cảm thán:
“Hai anh em tình cảm thật tốt.”
Tôi cúi đầu xuống suốt quãng đường.
“Ở cùng với anh như vậy không được vui sao?”
Hắn nâng cằm tôi lên và như thể hắn đang làm ảo thuật, lấy ra loại kem matcha yêu thích của tôi.
“Nghe nói ăn cái này, tâm trạng sẽ tốt hơn?”
Kem lạnh lẽo vào miệng, nội tâm quả thật bình tĩnh hơn rất nhiều.
Tôi liếm liếm môi, không chú ý tới ánh mắt tối sầm của hắn.
“Sao chỉ có một cây kem?”
“Nghe nói hai người ăn một cây kem, tâm trạng sẽ tốt hơn, cho anh nếm thử một miếng?”
Hắn cúi đầu nhìn tôi, ánh mắt mỉm cười, rất khó từ chối.
Ma xui quỷ khiến, tôi đưa tới bên miệng hắn, hắn cắn một miếng.
Cắn vào chỗ tôi đã cắn.
Mặt tôi nóng lên, cũng chú ý tới đáy mắt hắn có màu xanh, rõ ràng đây là không được nghỉ ngơi tốt.
Sau khi chơi vòng quay ngựa gỗ lần thứ tư, hắn bật cười:
“Thích chơi cái này như vậy à?”
“Đúng vậy!”
Trong tiếng cười nói vui vẻ của khu vui chơi, hắn dựa vào vai tôi ngủ thiếp đi.
Có đứa bé chạy qua bên cạnh, có đứa bé đồ chơi bị rơi, tôi nhặt lên đưa cho nó.
Con mắt đứa bé sáng lấp lánh: “Cảm ơn chị! Anh trai bên cạnh đang ngủ sao?”
Tôi gật đầu: “Anh ấy hơi mệt.”
“Vậy chị phải bảo vệ tốt nha, ngủ ở khu vui chơi dễ bị người xấu trộm mất đó.”
Tôi buồn cười: “Biết rồi, chị sẽ bảo vệ anh ấy thật tốt.”
Đứa bé nhảy nhót chạy đi, bả vai cảm nhận được hơi thở phập phồng của hắn, trong lòng tôi cũng mang theo một tia vui mừng.
Nếu như thời gian dừng lại ở giờ phút này thì tốt rồi.
== Ủng hộ nhà dịch tại web metruyen.net.vn ==
11
“Không cần đưa tới cổng, ở giao lộ phía trước thả em xuống là được.”
Hôm nay anh trai tôi ở nhà.
Cũng không thể để cho anh ấy thấy Chu Hách Nhiên đưa tôi về nhà được.
Chu Hách Nhiên vẫn nhìn phía trước không nói gì.
Tôi tưởng hắn giận.
Xe ở giao lộ, hắn nghiêng người, giúp tôi cởi dây an toàn.
Hormone nam xâm nhập vào mũi tôi.
Tim tôi đập nhanh lên muốn tránh tiếp xúc quá gần với hắn.
Nhưng cả người đều bị hắn vây quanh ở giữa cánh tay không chỗ nào có thể trốn.
Đành phải chuẩn bị nói một ít lời hóa giải bầu không khí quá mức mập mờ lúc này.
Hắn lại mở miệng trước, giọng nói ôn nhu:
“Sau này anh sẽ bộn bề nhiều việc, nếu không kịp thời nhìn thấy tin nhắn, nhớ anh thì trực tiếp gọi điện thoại cho anh. Nếu anh em bắt nạt em, cũng gọi điện thoại cho anh, anh giúp em trút giận.”
Tôi sững sờ nhìn hắn: “Anh không giận sao?”
Hắn: “Giận cái gì, giận em vẫn cất giấu quan hệ của chúng ta, không chịu để cho anh em biết?”
Tôi chột dạ cúi đầu.
Hắn tiến đến bên tai tôi, nhất quyết không buông tha: “Chị.”
Tôi mở to mắt và cảm thấy xấu hổ.
Chu Hách Nhiên giống như rất thích nhìn bộ dạng lúng túng thẹn thùng của tôi.
Giống như lúc trước tôi đùa giỡn hắn ở trên mạng vậy.
Hắn nhéo nhéo mặt tôi: “Chị, bây giờ thì chị nên học tập cho thật tốt, chờ tốt nghiệp, em sẽ tặng chị một phần kinh hỉ.”
Nghĩ đến cái gì đó, hắn nghiêm túc một chút, giọng nói thấp một chút.
“Trong khoảng thời gian em vắng mặt.”
“Chị không được yêu sớm.”