Hàng Xóm Mượn Mạng - Chương 4
Lúc này, mẹ của bé gái cũng đã phản ứng, lập tức gọi điện gọi chồng tới. Bà già kia làm sao chịu để cháu mình bị thiệt thòi? Ngay lập tức bắt đầu lớn tiếng khóc than.
“Trời ơi là trời, chẳng qua chỉ là hai đứa nhỏ chơi đùa với nhau thôi! Hay là muốn lấy mạng già này luôn đi!”
“Chỉ là một con bé con thôi mà, cháu tôi chỉ đang chơi với nó, có cần phải thế không?!”
“Thật là quá đáng! Còn có ai quản nữa không đây?”
“Tôi rõ ràng thấy cháu bà bốc cát ném lên đầu con bé đó mà.” Tôi chen vào, lạnh lùng nói.
Chọc tức bà ta là điều tôi thích nhất.
“Câm miệng! Đồ đê tiện! Mày với bọn chúng cùng một giuộc phải không? Cả đám hợp sức ức hiếp bà cháu tao à!”
“Tiểu Bảo, khóc lên! Cho mọi người thấy bọn này đang ức hiếp bà cháu mình thế nào!”
Nói xong, bà còn đẩy cháu trai đang ôm vào lòng. Nhưng thằng bé được nuông chiều từ nhỏ, sao mà nghe lời? Thấy bà nó bị chửi, nó bĩu môi rồi lao như con chó điên về phía bé gái.
“Đồ xấu xa! Dám để cha mẹ mày ức hiếp bà tao à!” Nói xong, nó cầm lấy tấm thẻ nhỏ trong tay rồi cứa vào mặt bé gái.
Da trẻ con vốn dĩ rất mỏng manh, trên mặt bé gái lập tức xuất hiện một vết rạch máu. Nhìn cảnh đó mà tim tôi thắt lại, còn nhỏ như vậy mà đã độc ác đến thế! Cứa thẳng vào mặt người ta!
Nhưng cha mẹ con bé không phải là kẻ ngồi yên, bị chọc tức như vậy làm sao có thể nhượng bộ.
13.
Nhưng tiếc thay, đi đêm lắm có ngày gặp ma.
Cha của bé gái lại chính là sếp của cha thằng nhóc. Vợ chồng bị hiếm muộn nên lớn tuổi mới sinh được một bé gái, cưng chiều hết mực, làm sao có thể tha thứ? Ông lập tức sa thải cha thằng nhóc, cho dù phải bồi thường cũng phải đuổi.
Cả gia đình xám xịt quay về nhà. Tôi lặng lẽ xách túi mận theo sau, ngắm họ như xem khỉ.
“Mẹ, mẹ chiều chuộng Tiểu Bảo quá rồi! Con vất vả lắm mới được thăng chức tăng lương, giờ thì tốt rồi!”
Nghe vậy, bà già không vui, lập tức đáp: “Làm sao? Lẽ nào vì cái công việc đó mà muốn để Tiểu Bảo chịu khổ à?”
“Đây là tổ tiên nhà mình đang phù hộ đấy! Nghe mẹ đi, ra ngoài tự làm chủ, kinh doanh!”
Cha của thằng nhóc nghe vậy thì mắt sáng lên: “Đúng vậy! Tôi sẽ tự làm chủ, có tổ tiên phù hộ, chắc chắn kiếm được nhiều tiền!”
Thấy con trai nghe lời, bà già vui ra mặt.
“Bảo con vợ mày nghỉ cái công việc không đứng đắn kia đi! Bảo nó về làm trợ lý cho mày, ra ngoài làm ăn, cần có thư ký trợ lý chứ!”
Vợ hắn nghe vậy, ban đầu còn không hài lòng, đáp: “Mẹ à, tháng này con cũng kiếm được gần hai vạn đó!”
Bà già trợn mắt, trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Biết kiếm sao mà không biết tự lượng sức chứ? Nếu không nhờ tổ tiên nhà mình phù hộ, làm gì có tiền!”
Không biết họ còn nói gì nữa, chỉ biết rằng họ đã vào thang máy, còn tôi thì không theo vào nghe tiếp.
Muốn kinh doanh? Muốn được tổ tiên phù hộ? Còn muốn làm đại gia? Ha, mơ tưởng hão huyền.
Đêm nay sẽ phù hộ cho các người!
14.
Tôi nghỉ việc và chuyển sang làm livestream khám phá những địa điểm ma ám ngoài trời. Mỗi đêm lúc nửa đêm, tôi sẽ phát sóng trực tiếp từ một nơi bị đồn là có ma. Khi thấy có ma xuất hiện, tôi sẽ đến nơi đó liên tục hai ba ngày, mỗi ngày đều “lướt qua” họ một chút.
Tài khoản của tôi đã thu hút hơn mười vạn người theo dõi.
[Mọi người ơi, chủ kênh này thật là can đảm! Quá tuyệt!]
[Đã theo dõi rồi! Xem nhiều kênh khám phá ngoài trời nhưng chỉ có chủ kênh này là đi một mình, không có đội hỗ trợ!]
[Ở kênh khác là ma thấy người thì hưng phấn, còn ở kênh này là người thấy ma thì phấn khích! Thật kích thích!]
Trong livestream, tôi nhờ các bạn đề xuất địa điểm càng kỳ lạ càng tốt. Những nơi càng kỳ dị thì từ trường càng không ổn định, vận xui càng dễ bám theo. Ban ngày, tôi ngủ mê man cho đến chiều tối. Sau một đêm phát sóng nữa, tôi ngủ một mạch đến khi bị đánh thức bởi tiếng ồn từ trên lầu.
Nhóm chat của cư dân trong khu chung cư cũng đang náo loạn. Tôi được Tiết Nhạc Nhạc kéo vào nhóm này, ban đầu không thích lắm nhưng hóa ra lại giúp tôi hóng được tin tức nóng hổi.
[Nghe nói thằng con của bà già chuyên đi mượn vận mạng kia bị lừa tiền làm ăn rồi!]
[Bị lừa mấy trăm vạn đấy! Đúng là làm ăn không hợp thì đừng dính vào, người hay ma cũng không phân biệt được. Nghe nói bị một người bạn mới quen lừa, đối tác không giao hàng cho hắn, trong khi hắn đã nhận đơn hàng của khách, giờ bị khách đến đòi bồi thường rồi!]
[Ha ha, người ác có trời trị! Còn muốn hút vận của người khác, đáng đời! Vừa nãy tôi nhìn lén một chút, bà già ấy tưởng người ta không dám động tới mình, lại giở trò cũ, kết quả là bị xử đẹp rồi!]
[Gia đình này thiếu đức nhiều quá, đáng đời!]
Có người còn liều mạng chụp lén, tôi mở hình ảnh ra xem, thấy cả nhà kia đang rúc vào phòng khách như lũ chim cút, không ai dám hé miệng. Trên mặt bà già còn hằn rõ vài dấu tay.
[Bà già kia còn muốn giả chết, nhưng người ta chẳng sợ, đạp cho mấy cú, thằng cháu nhỏ thì sợ đến đơ người!]
Cư dân tầng tôi cũng nghe được tin tức, ai nấy đều thấy hả lòng hả dạ. Ai cũng nghĩ rằng đến trời cũng không thể nhìn họ làm việc ác nữa.
Sau khi chào hỏi vài cư dân, bốn gia đình dưới tầng đã thuê múa lân để mừng chuyện tốt lành xảy ra. Tôi quay video gửi cho Tiết Nhạc Nhạc xem, suýt nữa cô ấy cười lăn lộn.
Sau đó, gia đình kia không trả nổi nợ, muốn bán nhà. Khi người mua đến xem, chúng tôi cố tình tiết lộ rằng đây từng là nhà giữ tro cốt, khiến khách hàng sợ chạy hết. Những người không sợ thì đến mua với giá rẻ, nhưng gia đình họ cũng chẳng có quyền lựa chọn, đành cắn răng bán lỗ.
Mẹ thằng nhóc không chịu nổi cảnh túng thiếu, cuối cùng bỏ đi theo một ông chủ là khách quen cũ. Ngày chị ta bỏ đi, bà già phát hiện và cố ngăn lại, muốn con dâu ở lại kiếm tiền trả nợ giúp con trai, nhưng bị đàn em của ông chủ kia đánh cho một trận.
Thằng nhóc không còn mẹ, suốt ngày khóc lóc, đi học thì bị bắt nạt. Mặt mũi lúc nào cũng dính đầy nước mũi, cha nó cũng không quan tâm. Bà già thì thương cháu, nhưng vì gánh nặng nợ nần, lại già cả, bà phải đi làm thêm nên không chăm sóc chu đáo được.
Cha thằng nhóc chẳng còn gì, vợ cũng bỏ đi, càng ngày càng căm hận mẹ mình vì đã bày mưu xúi quẩy, thỉnh thoảng lại đánh bà già để trút giận. Cả gia đình giờ phải chuyển đến sống trong một ngôi làng ổ chuột chật hẹp, sống như lũ chuột.
Mượn vận, mượn mạng, mượn mà không có phúc xài thì mượn làm gì.
Sau đó, tôi và Tiết Nhạc Nhạc trở thành bạn tốt. Cô ấy biết tôi làm nghề khám phá ngoài trời, trở thành fan cuồng số một của tôi. Tiết Nhạc Nhạc hỏi sao tôi không đi chọc tức bà già, nói ra sự thật cho bà biết. Tôi thấy chẳng cần thiết nữa, vì giờ bà ta chắc cũng đã khổ sở lắm rồi. Những người chẳng còn gì nếu bị chọc thêm, có khi sẽ kéo người khác chết chung mất.
Thà tránh xa cho yên thân, hưởng cảm giác hả hê nhất thời chẳng bõ công.
Có khi không phát sóng, tôi sẽ đi chơi với Tiết Nhạc Nhạc, ban ngày ăn uống các địa điểm nổi tiếng, tối lên mạng khám phá các hiện trường kinh dị, cuộc sống kích thích vô cùng.
Vậy nên, đôi khi đừng tùy tiện mượn mạng. Có khi thứ mà bạn mượn không phải ai cũng có thể gánh nổi.
-HẾT-