Phần 3 - Hải Sa Và Mèo Trắng Báo Thù - Chương 3
14.
Ngay khi ông Khương trở về Trung Quốc, gia đình của những người đi theo Khương Siêu lần lượt phải chịu tai ương, và họ bị ông Khương làm cho sống dở chết dở.
Đặc biệt là Trương Vũ.
Dưới áp lực của ông Khương, vợ chồng nhà họ Trương đã gửi Trương Vũ đi ở rể cho một thiên kim tiểu thư thích bạo lực.
Người ta kể rằng vào đêm tân hôn, Trương Vũ đã bị chọc mù mắt.
Sau khi xử lý xong nhóm người này, ông Khương lại chĩa mũi dùi vào tôi.
Khoảng thời gian tiếp theo, tôi liên tục gặp phải những vụ tai nạn ô tô, cháy nổ, bắt cóc và ám sát…
Khi tôi vào đồn cảnh sát lần thứ mười để ghi chép, đồng chí cảnh sát đã thuần thục đón hung thủ từ tay tôi.
“Hải Sa lại đến rồi. Trà hoa hồng cô yêu cầu đã chuẩn bị sẵn.”
“Người này hơi khó bắt, anh nhất định phải thẩm vấn, tra ra là ai hại tôi đấy.”
Sau khi viết xong bản tường trình, tôi uống một ngụm trà hoa hồng.
“Không còn việc gì nữa thì tôi đi đây. Lần sau cho tôi thêm một ít đường vào trà hoa hồng. Tôi thích đồ uống ngọt.”
15.
Không giết được tôi, ông Khương nhét thẳng tiền vào tất cả các nền tảng lớn và không cho phép chúng tôi công bố video.
Tôi quay lại và nhờ Triệu Lâm phát sóng trực tiếp.
Chỉ một phút sau khi nó được công bố, phòng phát sóng chưa có được mấy người xem thì tài khoản đã bị khoá.
Ồ, bà đây đã sống hàng ngàn năm, kỹ năng phụ đầy mình.
Tôi lấy máy tính ra và đăng ký một lúc 10.000 tài khoản ảo để phát video trực tiếp cùng lúc.
Nền tảng đều chặn không nổi.
Chỉ qua một đêm, đoạn video đã được lan truyền khắp mạng.
Một mình Khương Siêu thống trị năm tìm kiếm nóng.
Trong số đó, chủ đề #Thái tử nhà họ Khương cùng Pig# đã thẳng tiến lên đầu danh sách tìm kiếm nóng.
[Trời ơi, con heo này thật đáng thương.]
[Á, á, á, á, làm ơn trả lại tôi một đôi mắt chưa từng xem video này.]
[Cứu mạng, hình ảnh Thái tử đã sụp đổ rồi…]
[Kẻ có tiền chơi đến sướng như vậy, nhưng tôi lại thấy tam quan sụp đổ…]
[Nhìn bộ dạng mê sảng của Khương Siêu có phải bị chuốc thuốc không vậy.]
[…]
Qua một đêm, giá cổ phiếu của nhà họ Khương giảm mạnh.
Nhìn hắn xây một tòa nhà cao tầng, nhìn hắn tiếp đãi khách khứa, nhìn tòa nhà của hắn sụp đổ.
Các cổ đông lớn lần lượt rút vốn, đối thủ cạnh tranh lợi dụng tình thế mà tiến vào, ông Khương bận đến sứt đầu mẻ trán.
Khương Siêu bị trầm cảm nặng, bị đả kích đến phát điên.
16.
Tôi đã lợi dụng tình hình hỗn loạn của nhà họ Khương đã kiếm bộn tiền bằng cách bán cổ phiếu.
Trong khi tôi đang bận đếm tiền trong hầm nhỏ thì tên điên Khương Siêu chạy ra khỏi bệnh viện và bắt cóc Triệu Lâm.
Trong điện thoại, giọng nói của Khương Siêu tràn đầy hưng phấn.
“Con khốn, muốn cứu con chó cái này thì phải tới đây một mình.”
Hắn nói phải một mình, nhưng hắn không nói là không thể mang theo mèo.
Thế là tôi ôm Tiểu Bạch đi.
Còn bật chương trình phát sóng trực tiếp trên điện thoại di động và nhét camera bên ngoài túi quần.
Đây là một nhà máy bị bỏ hoang.
Khi tôi đến, mái tóc xoăn của Triệu Lâm dính đầy bụi bẩn, quần áo rách tả tơi.
“Tao biết mày, mày là bạn của Bạch Lộ, không phải cha mẹ mày đã nhận tiền của nhà tao rồi sao? Nhưng vì sao lại không chăm sóc tốt cho mày?”
“Làm thế nào mà mày lại đi thông đồng cùng con khốn Hải Sa đấy?”
“Tại sao ông trời lại muốn chống lại tao ở mọi nơi? Tao chỉ muốn có một khoảng thời gian vui vẻ, rốt cuộc là ai khiêu khích ai chứ?”
Triệu Lâm bị trói vào ghế, hai má sưng tấy đỏ bừng, ngơ ngác nhìn Khương Siêu trước mặt điên cuồng độc thoại.
Tôi ho một tiếng, buông lỏng tay để Tiểu Bạch đi vào.
“Cháu trai, dì của cháu đến rồi đây!”
Khương Siêu bỗng nhiên quay đầu lại, đôi mắt đỏ hoe nhìn tôi, con dao trong tay vung lên: “Đừng tới đây! Tránh xa tao ra!”
Tôi nhướng mày tiến về phía trước vài bước: “Không phải mày bảo tao tới sao?”
“Chỉ cần đứng đó và đừng nhúc nhích!”
Khương Siêu hét lên: “Dưới chân mày có một thanh thép, bây giờ mày dùng thứ đó tự sát thì tao sẽ thả con nhỏ này đi!”
Tôi chậm rãi nhặt thanh thép lên và múa nó trong tay.
“Khương Siêu, mày bắt cóc bạn của Bạch Lộ, mày không sợ Bạch Lộ tới lấy mạng sao?”
“Ha ha ha ha…”
Khương Siêu ngẩng đầu cười hai tiếng, hai mắt đỏ ngầu.
“Lúc Bạch Lộ còn sống còn không thể đối phó tao, giờ nó chết rồi, tao càng không sợ…”
“Nhưng Bạch Lộ đáng chết, cho tiền nó không cần, một hai cứ đòi nhảy lầu làm liên luỵ đến ông đây.”
“Ngay cả khi nó xuất hiện trước mặt tao lần nữa, tao vẫn sẽ giết.”
Triệu Lâm nãy giờ vẫn im lặng, ngẩng đầu phẫn uất hét lên: “Khương Siêu, mày là đồ súc sinh!”
Triệu Lâm đột nhiên đứng dậy, ném sợi dây đã được cởi ra từ lâu, tiến lên tát Khương Siêu một cái.
Khương Siêu sửng sốt, con dao trong tay trượt xuống dưới chân.
“Mày dám đánh tao, tao sẽ giết chết mày!”
Khương Siêu phản ứng lại, lao tới đẩy Triệu Lâm xuống đất rồi dùng một tay bóp cổ cô ấy.
Một cái bánh bao trắng từ sau ghế nhảy ra, cắn vào tay Khương Siêu.
Hiện trường bây giờ rất hỗn loạn.
Tôi tắt chương trình phát sóng trực tiếp rồi dùng thanh thép đập Khương Siêu bất tỉnh.
17.
Triệu Lâm ôm ngực, phải một lúc sau cô ấy mới ổn định tinh thần.
Cô ấy bế Tiểu Bạch bám bụi lên trong sự nghi ngờ.
“Hải Sa, cô có thể nói cho tôi biết lai lịch của Tiểu Bạch được không?”
“Trông nó giống, trông rất giống…”
Tôi trấn an Tiểu Bạch một chút, bình tĩnh hỏi: “Trông giống cái gì?”
Giọng Triệu Lâm run rẩy: “Vừa rồi Tiểu Bạch nhảy lên ghế cởi dây cho tôi, chân phải của nó vỗ nhẹ vào cánh tay tôi ba cái để an ủi.”
“Khi Bạch Lộ còn sống, mỗi lần tôi cần an ủi, cô ấy đều dùng tay phải vỗ tôi ba cái, và nó đã thành thói quen của cô ấy.”
“Tại sao, tại sao…”
Nước mắt Triệu Lâm trào ra tràn mi.
“Có phải tôi nhớ Bạch Lộ quá nên tôi nghĩ một con mèo trông giống cô ấy không…”
Tôi nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhẹ nhàng lắc đầu với tôi.
Cuối cùng tôi đã không nói gì cả.
18.
Khương Siêu lại nổi tiếng.
Nói chính xác thì Khương Siêu chưa bao giờ nằm ngoài danh sách tìm kiếm nóng.
Nhưng lần này lại có một cái tên khác lọt top tìm kiếm #Bạch Lộ là ai#
Buổi phát sóng trực tiếp đó như một vụ nổ. Mười nghìn tài khoản của tôi được phát sóng đồng thời gây ra tác động rất lớn.
Khương Siêu bị cảnh sát trực tiếp bắt giữ vì tình nghi bắt cóc.
Và cảnh sát đã tiến hành điều tra chuyên sâu về vụ án của Bạch Lộ.
Triệu Lâm đứng ra nộp toàn bộ bằng chứng về vụ án Bạch Lộ mà cô ấy đã thu thập được trong suốt một năm qua cho cảnh sát.
Trong đó có đoạn video Khương Siêu gửi để uy hiếp Bạch Lộ.
Mặc dù bản gốc đã bị xóa nhưng Triệu Lâm đã bí mật sao chép nó vào điện thoại di động của mình.
Điều này trở thành chìa khóa để giải quyết vụ án và trực tiếp giáng một đòn chí mạng vào Khương Siêu.
Ông Khương bận rộn ở công ty đến mức không có thời gian để giải quyết công việc của Khương Siêu.
Cho nên chuyện này rơi xuống trên đầu bà Khương.
Bà Khương bị chặn ngoài đồn cảnh sát, bà ta tuyệt vọng nên quyết định liên lạc với tôi.
Bà Khương và tôi ngồi đối diện nhau trong quán cà phê, khuôn mặt duyên dáng xinh đẹp của bà ta lộ rõ vẻ mệt mỏi.
“Cô Hải, tôi cầu xin cô, hãy để con trai tôi đi, nó cũng là bất đắc dĩ…”
Tôi không buồn sửa lại quan điểm của bà nên đã trực tiếp ngắt lời.
“Nếu tôi không đồng ý thì sao?”
“Cô muốn như thế nào?” Sắc mặt bà Khương lập tức thay đổi, tức giận nhìn tôi.
“Cô muốn tiền phải không? Tôi có rất nhiều tiền.”
Tôi nhún vai. Ba thành viên trong gia đình này đều theo khuôn mẫu giống nhau. Trong tiềm thức, bọn họ đều tin rằng tiền có thể giải quyết được mọi vấn đề.
Nhưng Bạch Lộ đã chết, đó là một mạng người đang sống sờ sờ.
Không, là hai mạng.
“Tôi muốn gì không quan trọng, bà nên đi xuống hỏi Bạch Lộ ấy, xem cô ấy muốn cái gì đi.”
“Cô!” Bà Khương tức giận đến suýt nữa ngất đi.
“Nhưng tôi nghĩ Bạch Lộ chỉ muốn mạng sống của Khương Siêu mà thôi.”
Sắc mặt bà Khương thay đổi mấy lần, cố đè nén lửa giận trong lòng, hừ lạnh nói: “Khương Siêu là con trai của tôi, đương nhiên không muốn nó bị kết án, nếu cô dám động đến một sợi lông trên người nó, tôi nhất định sẽ không tha cho cô!”
Ba thành viên của gia đình này đều có biểu cảm giống hệt nhau khi buông lời cay đắng.
Tôi nhấp một ngụm cà phê.
“Chồng và con trai của bà đều đã nói những lời cay nghiệt như vậy với tôi. Một người hiện đang ở trong tù, còn người kia sẽ sớm vào tù thôi.”
“Có vẻ như bà muốn gia đình đoàn tụ.”
Bà Khương dùng ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn tôi: “Cô bé, cô còn quá nhỏ, gia đình chúng tôi sẽ không sụp đổ, cuối cùng con trai tôi sẽ được bình yên.”
“Đến lúc đó, cô…”
Tôi cúi đầu bấm hai lần vào điện thoại rồi chỉa thẳng màn hình trước mặt bà ta.
Bản tin thời sự cho biết: “Sáng sớm nay, Chủ tịch Khương đã bị cảnh sát bắt giữ. Có thông tin cho rằng ông ta có liên quan đến nhiều vụ án, bao gồm rửa tiền, giết người và tài trợ trái phép…”
Bà Khương liếc nhìn màn hình điện thoại, mặt tái mét.
Tôi đặt điện thoại xuống, nghiêng đầu nhìn bà Khương: “Mà này, vừa rồi bà muốn nói gì với tôi thế?”
Bà Khương tái mặt đứng dậy, loạng choạng bước ra ngoài, đến nỗi quên luôn cả điện thoại di động của mình.
Khi chúng tôi đang nói chuyện, điện thoại của bà ta có vô số cuộc gọi nhỡ.
Tôi nhìn những cuộc gọi đó, đơn giản là dậu đổ bìm leo mà thôi.
Trên thế giới này luôn có một nhóm người ngu ngốc coi tiền là tất cả và cố tình thao túng cuộc sống của người khác nhưng họ không biết rằng có những con sói luôn theo dõi họ trong bóng tối.
Việc quạt gió thêm củi vào chuyện nhà Khương Siêu của tôi đến đây là chấm dứt.
Còn lại cứ để luật pháp trừng phạt bọn họ đi.
Tôi uống hết cà phê đắng trong cốc, đứng dậy, thanh toán rồi rời đi.
19.
Vụ án của Bạch Lộ liên quan rất rộng nên tòa án quyết định truyền hình trực tiếp phiên tòa.
Khương Siêu và đám đàn em đều bị kết án tử hình.
Hơn nữa cả gia tộc đều bị liên lụy.
Cùng ngày hôm đó, ông Khương bị kết án tử hình vì vụ án phức tạp mà ông dính líu vào.
Vào ngày ông Khương hành quyết, bà Khương đã gây xôn xao dư luận.
Đó là vì bà ta đánh nhau với tình nhân để tranh giành tài sản còn lại của gia đình.
Hình ảnh phu nhân duy trì bấy lâu đã hoàn toàn sụp đổ.
Ai cũng thở dài tiếc nuối, cặp đôi quốc dân cùng lắm cũng đến thế mà thôi.
20.
Tôi dồn hết số tiền trong két nhỏ vào một tấm thẻ rồi theo Triệu Lâm đến gặp cha mẹ Bạch Lộ.
Tôi ôm Tiểu Bạch cười với cha mẹ Bạch Lộ.
“Xin chào cô chú, chúng cháu là bạn của Bạch Lộ, trước đây chúng ta đã gặp nhau ở trên toà.”
Vào ngày Khương Siêu bị kết án, cha mẹ Bạch Lộ đã bật khóc trong phòng xử án, nếu không bị ngăn cản e rằng họ đã lao tới và tự tay đánh chết con súc sinh đó.
“Chú biết các con, cảm ơn các con đã tìm lại công lý cho Tiểu Lộ, cảm ơn con…”
“Linh hồn của Tiểu Lộ trên thiên đường có thể yên nghỉ rồi.”
Nước mắt của mẹ Bạch lại sắp rơi, còn mắt của cha Bạch thì đỏ hoe.
Tiểu Bạch meo meo, nhảy vào lòng mẹ Bạch, duỗi chân ra lau nước mắt cho bà ấy.
Bạch Mộc bắt lấy Tiểu Bạch, ngơ ngác nhìn nó.
“Cô gái, không biết tại sao nhưng tôi luôn cảm thấy con mèo của con rất thân quen.”
Cha Bạch vuốt đầu Tiểu Bạch, lấy ra một cái đuôi cá đút cho nó.
Kết quả, Tiểu Bạch quay đầu lại, chạy tới nhấc đầu cá lên, gắp miếng thịt hình trăng lưỡi liềm dưới mang cá lên ăn.
Cha Bạch sửng sốt: “Con mèo này cũng kén chọn như Tiểu Lộ của tôi vậy.”
Cha Bạch ngượng ngùng nhìn tôi.
“Khi gia đình chú khởi nghiệp, điều kiện tương đối tốt vì vậy khẩu vị của Tiểu Lộ cũng bị hai vợ chồng chú nuôi hơi cao.”
“Một con cá nguyên con, không ăn bụng hay đuôi, chỉ ăn phần thịt hình lưỡi liềm ngon nhất dưới mang.”
“Nhìn con mèo này, chú có cảm giác như Tiểu Lộ còn sống và đang ở ngay bên cạnh mình.”
Triệu Lâm vẫn luôn im lặng, ngơ ngác nhìn Tiểu Bạch, môi không ngừng run rẩy.
Tiểu Bạch duỗi chân phải ra vỗ vỗ cánh tay cô ấy ba cái.
Triệu Lâm bật khóc: “Sao muộn thế này tôi mới phát hiện ra…”
21.
Cha mẹ Bạch Lộ vội vàng tìm khăn giấy cho Triệu Lâm lau nước mắt.
Tôi lấy thẻ ngân hàng ra và lặng lẽ đặt nó lên bàn với một mảnh giấy bên dưới.
“Chú và cô, đây là khoản bồi thường cháu yêu cầu cho Bạch Lộ, hy vọng nó có thể giúp hai cô chú vực dậy công ty.”
“Mọi chuyện đã trôi qua, tất cả đều phải tiến về phía trước. Bạch Lộ cũng hy vọng cô chú có thể sống tốt.”
“Con mèo này là bạn thân nhất của cháu, cháu gửi lại nó cho cô chú, hy vọng nó có thể mang lại hạnh phúc cho mọi người.”
“Nhân tiện, nó tên là Tiểu Bạch.”
Tôi mỉm cười nhìn Tiểu Bạch nhảy qua nhảy lại giữa cha mẹ Bạch và Triệu Lâm.
Sau đó tôi lặng lẽ rời đi.