Giúp Mẹ Chồng Xé Xác Trà Xanh Già - Chương 4
10
Tôi chạy thẳng đến công ty tìm Bùi Từ.
Đúng lúc, việc tôi nhờ anh điều tra về nhà họ Vương cũng có kết quả rồi, anh ấy đưa tài liệu cho tôi xem.
Phải nói là đầy những tình tiết ly kỳ hấp dẫn. Tôi đoán không sai, lý do ly hôn của Bùi Doanh Doanh hoàn toàn không phải như những gì bà ta nói.
Chồng cũ của bà ta, nhị thiếu gia nhà họ Vương, chưa bao giờ bạo hành bà ta, ngược lại, ông ta yêu bà ta đến phát đ//iên, đích thị là một ‘kẻ si tình’.
Còn Bùi Doanh Doanh, là một người phụ nữ đầy ham muốn chinh phục.
Rất nhanh bà ta cảm thấy nhị thiếu gia trở nên nhạt nhẽo, và bắt đầu đưa bàn tay ma quái của mình đến đại thiếu gia và tam thiếu gia nhà họ Vương.
Ba anh em nhà họ Vương đều hiểu rõ chuyện này, nhưng lại sẵn sàng chịu đựng vì bà ta.
Tuy nhiên, nếu ba anh em chịu đựng được, thì những người phụ nữ trong nhà họ Vương lại không thể nào chịu nổi, vì vậy họ đã có những cuộc chiến nảy lửa.
Toàn bộ nhà họ Vương bị bà ta làm cho rối tung rối mù. Cho đến khi chuyện này đến tai ông cụ nhà họ Vương, người đã nghỉ hưu. Ông cụ dùng biện pháp cứng rắn, buộc con trai thứ phải ly hôn, và che giấu tất cả những điều dơ bẩn kia.
Những thông tin này, Bùi Từ cũng đã phải tốn không ít công sức mới điều tra ra được.
Sau khi ly hôn, Bùi Doanh Doanh trở thành một phụ nữ bị nhà giàu bỏ rơi, bà ta chẳng kiếm chác được gì từ nhà họ Vương, nên mới trở về nước để bám lấy anh trai kế và trở thành một bà hoàng.
Tôi gấp tài liệu lại, rồi kể cho Bùi Từ nghe chuyện Bùi Doanh Doanh muốn hãm hại Tô Hiểu Nguyệt. Anh ấy tức giận đến mức buột miệng nói ra một câu chửi thề.
Tôi vội vàng trấn an anh, hỏi: “Em có cách đối phó với bà ta. Chỉ là nếu nhà họ Bùi đắc tội với nhà họ Vương, liệu có vấn đề gì không?”
Bùi Từ mặt lạnh như băng: “Em cứ việc làm. 20 năm trước nhà họ Vương còn là đối thủ, nhưng giờ nhà họ Vương chẳng là gì nữa.”
Vậy là không có gì phải lo rồi.
Tôi quyết định sẽ lên kế hoạch cho Bùi Doanh Doanh một bữa tiệc sinh nhật mà bà ta sẽ không bao giờ quên.
11
Sau khi Bùi Phục Lễ và Tô Hiểu Nguyệt trở về từ chuyến du lịch nước ngoài, ánh mắt giữa hai người họ có vẻ càng thêm tình tứ.
Bùi Doanh Doanh tức đến mức nghiến răng ken két, hôm đó khi Bùi Phục Lễ không có nhà, bà ta chặn Tô Hiểu Nguyệt và tôi lại ở tầng hai, cười nhạt: “Ồ, chị dâu đi nước ngoài tiêm nhau thai cừu đấy à? Trông da dẻ căng mịn hẳn ra, là bệnh viện nào thế? Tay nghề thật giỏi, trẻ ra ít nhất 5 tuổi đấy.”
Tô Hiểu Nguyệt nhẹ nhàng mỉm cười: “Em chưa nghe câu này sao? Tình yêu là liệu pháp làm đẹp tốt nhất cho phụ nữ, hiệu quả còn hơn cả nhau thai cừu nhiều.”
“Em cũng nên ít đụng chạm lên mặt mình đi, mới 44 tuổi mà mặt đã cứng đơ đến mức chẳng còn biểu cảm gì nữa rồi.”
Bùi Doanh Doanh lập tức đưa tay lên che mặt, sờ tới sờ lui, vừa kinh hãi vừa tức giận: “Nói bậy! Mặt tôi có cứng đơ chỗ nào chứ?!”
Tôi suýt thì cười đến rách cả miệng. Bà Tô sau chuyến trăng mật cuối cùng cũng đã cứng cỏi hơn rồi.
Chúng tôi định rời đi, khi lướt qua Bùi Doanh Doanh, bà ta đột nhiên nghiêng người, ngã về phía cầu thang.
Tôi nhanh mắt, lập tức kéo bà ta lại, vừa cười vừa nói: “Cô Doanh Doanh sao thế này, cứ chơi mấy trò cũ rích thế này mãi, cũng nên đổi mới chút chiêu trò chứ.”
Quả nhiên, ngay lúc đó Bùi Phục Lễ và Bùi Từ bước vào, nhìn thấy chúng tôi đều đang đứng ở tầng hai.
Bùi Phục Lễ lên tiếng: “Doanh Doanh, nếu em đã khỏe rồi thì dọn ra ngoài đi, nhà mới đã chuẩn bị xong rồi, cũng không xa đây lắm.”
Bùi Doanh Doanh khóc lóc, làm loạn, thậm chí định tự tử, nhưng cũng không thay đổi được gì. Thấy không hiệu quả, bà ta đề nghị đợi qua sinh nhật rồi mới dọn đi, Bùi Phục Lễ đồng ý.
Rất nhanh, ngày sinh nhật đã đến.
Buổi tiệc được tổ chức tại một hội quán cao cấp tư nhân, nơi tôi đã cẩn thận lựa chọn.
Bùi Doanh Doanh mặc một chiếc váy dài màu xanh lá cây cao cấp, vừa kiều diễm vừa quyến rũ.
Tam thiếu gia nhà họ Vương cũng đến, nhưng chỉ lộ mặt một lát rồi rời đi, tôi ra hiệu cho vệ sĩ theo dõi ông ta.
Sau khi các nghi thức như cắt bánh và ước nguyện kết thúc, các doanh nhân lớn cầm ly rượu vang đi khắp hội trường, còn bố con nhà họ Bùi cũng có những mối quan hệ xã giao của riêng họ, chỉ còn tôi ở cạnh Tô Hiểu Nguyệt.
Lúc đó, tôi bất ngờ bị ai đó hắt rượu lên người, buộc phải rời đi để thay đồ.
Ngay sau đó, Bùi Doanh Doanh tiến lại gần và bắt đầu mời rượu Tô Hiểu Nguyệt, bà không hề đề phòng và đã uống.
Rất tốt, mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của tôi.
12
Bùi Doanh Doanh bị đánh thức bởi một tiếng thét chói tai. Đầu bà ta có chút mơ hồ.
Căn phòng đông nghịt người, ai nấy đều há hốc miệng, kinh hãi nhìn bà ta. Bà ta cúi xuống nhìn mình, cũng hét lên một tiếng và vội vàng kéo chăn lên che cơ thể.
Cú kéo này khiến ba người đàn ông đang trốn trên giường càng không thể ẩn nấp, họ vội vàng che mặt.
Bùi Doanh Doanh như phát đ//iên, hét lớn: “Không phải thế này, không phải thế này, sao lại thành ra thế này?”
Bà ta đột nhiên nhìn thấy Tô Hiểu Nguyệt đứng giữa đám đông, liền lao tới như một con chó đ//iên: “Tô Hiểu Nguyệt, đồ tiện nhân, tất cả là do cô! Cô hại tôi!”
Bảo vệ đã kéo bà ta ra, và đám người hiếu kỳ cũng bị bảo vệ đưa ra khỏi phòng. Ngay trong ngày hôm đó, tin tức đã lan truyền, chiếm lĩnh top 10 trên mạng xã hội.
#Bùi Doanh Doanh 1v3#
#Ba anh em nhà họ Vương biến thái#
#Đây là cuộc sống nhà giàu sao?#
Chỉ sau một đêm, vụ bê bối giữa Bùi Doanh Doanh và anh em nhà họ Vương đã lan truyền khắp mọi ngóc ngách trên internet.
Bùi Doanh Doanh cuối cùng cũng đạt được ‘mong muốn’ của mình, thân bại danh liệt. Còn nhà họ Vương thì phải chịu thiệt hại nặng nề khi cổ phiếu của gia tộc rớt giá thảm hại.
13
Bùi Phục Lễ tìm tôi để nói chuyện.
Chưa nói được hai phút, Bùi Từ đã lao vào thư phòng: “Tất cả đều do con làm, không liên quan đến Oánh Oánh!”
Sau đó chúng tôi cãi nhau nửa ngày, cuối cùng quyết định cùng chịu trách nhiệm, là do cả hai chúng tôi cùng làm.
Kế hoạch của Bùi Doanh Doanh là định bỏ thuốc Tô Hiểu Nguyệt, còn sắp xếp truyền thông trước để chụp cảnh bắt gian trên giường, nhằm hủy hoại Tô Hiểu Nguyệt.
Nhưng hôm đó tôi luôn đi theo sát Tô Hiểu Nguyệt, nên bà ta không thể ra tay. Để khiến tôi rời đi, bà ta còn cố tình sắp xếp người hắt rượu vang đỏ lên người tôi.
Tôi thuận theo ý bà ta mà rời đi, và bà ta liền bắt đầu hành động. Nhưng bà ta không biết rằng tôi đã sớm đổi ly rượu của bà ta.
Tô Hiểu Nguyệt uống rượu vang bình thường, còn ly rượu mà Bùi Doanh Doanh uống chính là ly đã bị bỏ thuốc, có thể nói là tự làm tự chịu.
Còn về chuyện tại sao ba anh em nhà họ Vương lại xuất hiện.
Là do tôi gọi họ đến.
Lần đó ở tầng hai, khi Bùi Doanh Doanh định ngã xuống cầu thang để vu oan cho Tô Hiểu Nguyệt, tôi đã kéo bà ta lại.
Tiện tay, tôi lấy luôn điện thoại của bà ta. Tôi dùng điện thoại của Bùi Doanh Doanh để gửi tin nhắn qua WeChat mời ba anh em nhà họ Vương đến dự sinh nhật, sau khi gửi xong thì xóa hết tin nhắn.
Đến ngày sinh nhật, cả ba người họ đều đến.
Ban đầu tôi định bỏ thuốc họ, nhưng không ngờ ba anh em nhà họ Vương lại đạt được thỏa thuận với nhau, quyết định không để Bùi Doanh Doanh khó xử, cả ba cùng ‘sở hữu’ bà ta.
Tôi giả vờ đi nhầm phòng, xông vào phòng của họ. Và đúng lúc đó, truyền thông mà Bùi Doanh Doanh sắp xếp đã có dịp phát huy tác dụng, họ chụp lia lịa.
Cứ thế mà tin tức bùng nổ trên mạng.
Sau khi giải thích hết đầu đuôi sự việc, tôi và Bùi Từ giống như những đứa học sinh nhỏ, cúi đầu chờ thầy giáo phê bình.
Bùi Phục Lễ im lặng một lúc rồi nói: “Làm tốt lắm, nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân.”
“Trần Doanh Doanh vốn dĩ đã không có lòng dạ tốt, nếu cô ta không có ý định hãm hại Tô Hiểu Nguyệt thì cũng sẽ không rơi vào tình cảnh này, tất cả đều là do cô ta tự chuốc lấy.”
“Cuối cùng tôi cũng hoàn thành lời hứa với cha. Từ hôm nay, cô ta không còn là người nhà họ Bùi nữa.”
Tôi và Bùi Từ nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy nụ cười trong mắt đối phương.
14
Nghe nói sau đó, Bùi Doanh Doanh bị ông cụ nhà họ Vương trong cơn giận dữ nhốt vào bệnh viện tâm thần.
Ba anh em nhà họ Vương trở thành trò cười trong giới.
Thế hệ thứ hai của nhà họ Vương hoàn toàn sụp đổ, thế hệ thứ ba lên nắm quyền, nhưng thế hệ thứ ba còn tệ hơn thế hệ thứ hai.
Nhà họ Vương ngày càng suy tàn.
Còn tôi, lại trở về với cuộc sống như trước. Chồng tôi vẫn là một người si tình, yêu vợ hết mực, mẹ chồng tôi thì dịu dàng và gần gũi, không khác gì mẹ ruột.
Sau một năm nỗ lực, tôi đã thi đỗ công chức và có được một công việc ổn định.
Một bức tranh tươi đẹp của cuộc sống mới đang dần dần mở ra trước mắt.
[HẾT]