Đừng Giả Vờ - Chương 2
05
Bạch Ngọc Lâm sống bên cạnh nhà
Cửa sát cửa sở thích lớn nhất của đây là lén qua cửa sổ phòng ngủ theo dõi từng cử động của ở nhà
“Thầy Bạch hình như quên chìa khóa”
Tôi lục túi ngẩng đầu lên vẻ mặt ngây thơ với
“Bố mẹ ở nhà ”
Anh khóa xe đút tay túi và xuống
“Không ”
Tôi cố ý mang theo chìa khóa
Tôi biết bố mẹ sẽ về
Người đàn ông chằm chằm một lúc lâu mặt mày của cong lên thành hình lưỡi liềm
“Được ”
“Cho đến khi chú và dì đành thu lưu ”
06
Đây lần đầu tiên nhà Bạch Ngọc Lâm
Cách trang trí trong nhà kỳ thực hợp với luôn mang đến cho cảm giác nhẹ nhàng trang nhã nhưng đồ đạc đều theo phong cách lạnh lùng
Xa cách lạnh lẽo bất kỳ đồ vật trang trí dư thừa nào
Tôi ghế sofa bận rộn trong bếp
Đột nhiên cảm thấy chút háo hức tò mò…
“Em uống gì”
“Giải rượu”
Anh
Sau đó lẽ vì dáng vẻ nghiêm chỉnh của chọc
“Khẩn trương cái gì”
“Cũng lần đầu tiên tới nhà ”
Nước ép táo mở và rót ly mặt
Anh rót cho mỗi một ly tự đập thành ly của ngẩng đầu uống hết
Tôi chằm chằm đôi môi mỏng của thật hôn xuống
“Thầy Bạch”
“Ừm”
“Em học kỳ một nữ sinh viên trong trường vì mà tự sát Là thật ”
Anh đặt cốc xuống và
“Ừm”
“Anh ghét loại con gái ”
“Ghét”
Vậy chắc chắn sẽ chán ghét vì còn điên hơn cả cô
“Đối với một coi thường sinh mạng của chính cho dù chết vì cũng cảm thấy thật buồn nôn”
“Mọi nên biết thế giới chỉ một thể cùng họ đến cuối cùng chính là chính bản thân họ”
07
Trong phòng tắm vòi hoa sen ngừng tuôn dòng nước
Vì đã ở nhờ tại nhà phòng tắm của đương nhiên cũng chiếm đoạt
Tôi nghĩ về điều
Tôi nghĩ nếu một ngày nào đó ghét sẽ đem cùng chết chung với
Bằng cách liền thể xem là chỉ coi thường sinh mệnh của chính bản thân
Dù thì cũng là một kẻ đáng khinh
Vừa khi Bạch Ngọc Lâm đang tìm đồ uống cho đã nhét máy lén xuống gầm ghế sofa của
Tôi bước khỏi phòng tắm lau tóc
Nhìn bản thân trong gương khi bước ngoài
Mặc dù tất cả những gì nên mặc đều mặc từ xuống nhưng cũng thiếu những chỗ lộ ngoài
đàn ông chỉ khẽ thậm chí thở cũng chút hỗn loạn
“Phòng đã sẵn sàng cho nó ở tầng hai
“Nhớ khóa trái cửa phòng và ngủ sớm một chút”
Thật bình tĩnh và lịch sự
Tôi nhếch khóe miệng lên và mỉm với
Tôi thể làm gì đây mặt đóng vai một cô hàng xóm ngoan ngoãn ưu tú
08
Chỗ ở mà Bạch Ngọc Lâm sắp xếp cho là phòng dành cho khách
Trang trí vẫn như cũ gì để dòm ngó thở dài xuống giường
Có lẽ tối nay thực sự đã quá mệt mỏi mà tửu lượng luôn mà mơ mơ màng màng ngủ
Mơ hồ cảm giác như đang mơ
Trong giấc mơ cánh cửa đã khóa trái đang từ từ mở
Có bước tấm thảm dày cố nhưng thể làm gì
Sau đó cảm thấy giường chìm xuống
“Bé con”
“Thật năng lực còn cài máy trộm”
Thanh âm trầm thấp làm linh hồn lạc lối
Tôi cố gắng mở mắt và quả nhiên đã thấy khuôn mặt thâm thúy
Thì lúc ngủ ở nhà Bạch Ngọc Lâm thật sự thể mơ thấy …
Tôi giơ tay định chạm nhưng nắm lấy cổ tay
Anh nhẹ nhàng hôn lên cổ tay khiến ngứa ngáy chịu nổi
Bạch Ngọc Lâm hôn trong mơ
Tôi thực sự xác nhận xem tất cả những điều là sự thật nhưng đầu choáng váng đến mức chỉ thể để mặc loay hoay
Anh nâng cằm lên và hôn cần cổ
Cái chạm ấm áp khiến rùng nụ của vang lên bên tai
Bạch Ngọc Lâm trong mộng tại như thế …
Trong ánh sáng mờ ảo và đầu óc còn tỉnh táo ngơ ngác khuôn mặt tựa thần thánh đang tiến gần
Sau đó một nụ hôn rơi xuống khóe môi
Sau khi cạy mở đôi môi của hề dịu dàng chút nào
Đó là sự chiếm hữu tàn sát công thành đoạt đất một cách trắng trợn
Thật điên rồ
Không gì giống cả nên chắc chắn là đang mơ
Chỉ thể ở trong mộng mới làm những điều với
Anh nâng cổ tay lên đỉnh đầu đó cầm đầu gối đẩy hai chân của
Tôi thể nhịn hừ một tiếng
Anh dừng cúi xuống bóng tối vô tận bao trùm trong đêm đen
Anh đưa tay lên chạm mạch đập cổ
“Em tỉnh ”
Câu hỏi thật nhẹ nhàng và ấm áp
Tôi nheo mắt trong đêm tối bao giờ thấy nét cố chấp như trong mắt
Nó giống như một làn sương mù dày đặc ai tới gần sẽ hút trong đó
Tôi giơ tay lên chạm
“Bạch Ngọc Lâm…”
Anh nhướng mày
“Sẽ thật nếu đây là một giấc mơ…”
Tôi buông tay
Một lúc khúc khích ngón tay lướt qua khóe môi dẫn màn đêm nhất