Đổi Mặt Báo Thù - Chương 4
10.
Một giây trước khi tôi chuẩn bị bị đẩy vào phòng phẫu thuật đã bị Lục Thi Hàng tìm thấy.
Mắt anh ta đỏ hoe, nhìn tôi chằm chằm:
“Sao em không nói với tôi là em có thai?”
Tôi né tránh ánh mắt của anh ta.
Cúi đầu xuống rồi nhẹ nhàng vuốt ve bụng.
“Nói với anh thì có ích gì?”
“Anh và Sầm Thiến Ninh muốn kết hôn rồi.”
Lục Thi Hàng tức giận đến mức bật cười.
“Vậy nên em đã lẻn ra ngoài và muốn tự mình phá thai?
“Trầm Nhan, em xem tôi là cái gì, hả?”
Mắt tôi không khỏi đỏ lên.
Sau đó bướng bỉnh ngẩng đầu lên nhìn anh ta:
“Bằng không thì sao? Sinh ra nó…”
“Để nó bị đối xử như một đứa con ngoài giá thú không tên không tuổi…”
“Để nó từ khi còn nhỏ bị người khác bàn tán nói xấu sau lưng?”
“Nói rằng nó có một người mẹ làm tiểu tam ư?”.
“Lục Thi Hàng, tôi…”
Tôi chưa kịp nói xong thì Lục Thi Hàng đã thẳng thừng ngắt lời.
“Tôi sẽ cưới em.”
“Cái gì?”
Tôi tựa hồ không hiểu, ngơ ngác nhìn Lục Thi Hàng.
“Tôi nói, tôi sẽ cưới em.”
Anh ta kiên nhẫn nói lại lần nữa.
Cùng với đó là những nụ hôn rơi xuống không ngừng.
Lục Thi Hàng khẽ thở dài bên tai tôi:
“Nhan Nhan, em biết không?”
“Trong lúc tổ chức đám cưới cùng Sầm Thiến Ninh..”
“Trong lòng tôi đều nghĩ đến là em sẽ trông xinh đẹp thế nào trong bộ váy cưới.”
“Trầm Nhan, , tôi thừa nhận là tôi đã sai, tôi cũng đã suy nghĩ rõ ràng.”
“Tôi đối với Sầm Thiến Ninh chỉ là theo quán tính…”
“Em mới là người tôi thực sự yêu.”
Sau khi Lục Thi Hàng thừa nhận tình yêu của mình, một đội truyền thông khổng lồ đúng lúc ập tới.
Anh ta không hề quan tâm đến ánh mắt hay ánh đèn nhấp nháy từ những người đó, ngược lại trang trọng quỳ một chân xuống trước mặt tôi.
Trao chiếc nhẫn lẽ ra phải ở trên tay của Sầm Thiến Ninh cho tôi.
Rồi thâm tình cẩn thận hôn lên bàn tay tôi.
11.
“Nhan Nhan, gả cho anh, được không?”
[Hàng Ninh CP BE]
[Lục Thi Hàng đào hôn]
[Lục Thi Hàng Trầm Nhan tra nam tiện nữ]
[Tiểu tam sẽ chết không được tử tế]
Trên weibo, mười tám đời tổ tông của nhà tôi đều bị lôi ra ngoài và mắng mỏ.
Họ hy vọng tôi sẽ chết không được tử tế.
Lại còn viết nhiều câu chuyện fanfic sáng tạo về việc tôi bị hành hạ đến chết.
Tiếc là tôi không có quan tâm nha.
Những thứ mà tôi để ý đến đều đã mất hết rồi…
Chỉ đơn thuần là sỉ nhục thì như thế nào?
Dù tôi không để ý đến, nhưng sẽ có người thay tôi để ý.
Không lâu sau, tất cả các tìm kiếm hot trên Weibo đều bị xóa.
Những tài khoản dẫn đầu mắng tôi đều bị khóa và nhận được thư của luật sư.
Lục Thi Hàng đã đăng một bài đăng đặc biệt trên weibo:
“Vốn dĩ tôi đã chia tay với cô @Sầm Ninh khi đang hẹn hò với Trầm Nhan.”
“Cả hai bên đều độc thân, không có chuyện tiểu tam ở đây.”
“Nếu tùy ý vu khống về vợ của tôi, bộ phận pháp lý của tập đoàn Lục thị trước giờ không phải là cơm mềm.”
“Có thể tôi thực sự là một kẻ cặn bã.”
“Nhưng cô ấy không phải là tiểu tam.”
Kỳ thực Lục Thi Hàng tuy là người hoa tâm nhưng chưa bao giờ một chân đạp hai thuyền.
Trước đây, mỗi lần anh ta có bạn gái mới đều là trong khoảng thời gian chia tay với Sầm Thiến Ninh.
Dù vậy, người hâm mộ vẫn cho rằng họ là một cặp.
Mọi cô gái hẹn hò với Lục Thi Hàng đều sẽ bị chế giễu và sỉ nhục.
Dưới những bình luận có chủ ý của Lục Thi Hàng về việc mua thủy quân khống bình, dư luận trên mạng lại đứng về phía tôi.
“Chỉ mỗi tôi cảm thấy Lục thiếu gia với Trầm Nhan gặm khá ngọt sao…”
“Thật ra anh ta nói cũng không sai.”
“Nam chưa cưới nữ chưa gả, tại sao không thể ở bên nhau?”
“Nghĩ theo cách này, người ta mới là một cặp thật sự…”
“Việc đính hôn đã được công bố chính thức từ trước.”
“Có vẻ như Sầm Ninh mới càng giống tiểu tam hơn.”
Tôi biết Lục Thi Hàng cố ý làm vậy là để cho tôi thấy thái độ của anh ta.
Anh ta muốn nói với tôi rằng hiện tại người anh ta thực sự yêu tôi chứ không phải Sầm Thiến Ninh.
Vì vậy, tôi đã đồng ý với lời cầu hôn của Lục Thi Hàng.
Tin tức vừa ra, lập tức trở thành chủ đề tìm kiếm nóng.
Cùng lúc đó, xuất hiện tin tức liên quan đến Sầm Thiến Ninh cũng đang gây sốt:
[Sầm Thiến Ninh bị trầm cảm]
[Sầm Thiến Ninh tự sát]
12.
Tất nhiên là cô ta không chết được.
Làm sao một tai họa như vậy có thể rời khỏi thế giới này một cách dễ dàng như vậy?
“Đừng quản cô ấy.”
“Chẳng qua chỉ là thủ đoạn nhằm lừa anh qua đó gặp cô ấy mà thôi.”
Lục Thi Hàng nói không chút gợn sóng.
Nói đến đàn ông, thật sự rất thần kỳ.
Khi yêu thì coi như báu vật.
Một khi không còn yêu nữa, liền vứt đi như giày rách.
Việc Sầm Ninh tự sát quả nhiên là giả.
Nhưng nỗi đau và sự tuyệt vọng của cô ta chắc chắn là thật.
Nhưng bây giờ trong mắt lẫn trong lòng Lục Thi Hàng đều chỉ có tôi.
Dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, cô ta cũng chỉ đang hành động như một chú hề gây phiền toái mà thôi.
Thấy rằng không thể nào chuyển hồi được tâm ý của Lục Thi Hàng.
Sầm Thiến Ninh bắt đầu quấy rối tôi.
Đa số là dùng những lời lăng mạ và đe dọa.
Đôi khi cũng có sự thay đổi phong cách.
Ra vẻ hèn mọn đáng thương, kể cho tôi nghe về quá khứ của cô ta với Lục Thi Hàng.
Sau đó van nài trong nước mắt:
“Cầu xin cô hãy trả lại A Hàng cho tôi đi…”
“Muốn tôi làm gì cũng đều được…”
“Tôi quỳ xuống cầu xin cô có được không?”.
Mỗi lần thấy cô ta hèn mọn như vậy, tôi đều có thể ăn thêm hai bát cơm.
Sau đó, những lời cô ta gửi cho tôi bắt đầu trở nên khùng khùng điên điên.
Thường thì lời nói đầu không khớp với cuối câu.
Trong giây lát, đem tôi trở thành Lục Thi Hàng rồi hồi tưởng lại thời niên thiếu của họ.
Một lúc sau, lại đột nhiên nổi điên và nói muốn chặt tôi thành từng mảnh…
Một lúc sau lại quỳ xuống tự tát mình qua điện thoại………….
Có vẻ như tin tức đăng trên mạng việc Sầm Thiến Ninh bị trầm cảm nặng là thật.
Không ngờ trên đời lại có người như vậy.
Rời xa đàn ông liền muốn sống muốn chết.
Có điều, như vậy lại hợp với ý của tôi.
Điên đi, điên thêm một chút mới tốt…
Tôi hóa thân thành trà xanh, chia sẻ cuộc sống ân ái của mình với Lục Thi Hàng cho cô ta mỗi ngày.
Tất nhiên thỉnh thoảng tôi cũng không quên nhắc nhở cô ta.
Ví dụ như câu mà Lục Thi Hàng đã nói: “Đừng quản cô ấy. Chẳng qua chỉ là thủ đoạn nhằm lừa anh qua đó gặp cô ấy mà thôi.” Tôi cũng không quên gửi cho cô ta.
Lại ví như, Lục Thi Hàng nhằm để chứng minh sự trung thành trong tình yêu của chúng tôi, đã đốt tất cả những món quà mà Sầm Ninh từng tặng anh ta từ khi còn nhỏ ngay trước mặt tôi.
Tôi không chỉ nói cho Sầm Ninh biết mà còn quay video cho cô ta xem nữa.
Đầu bên kia điện thoại, Sầm Thiến Ninh đang điên cuồng gào thét bất lực.
Cô ta hét lên một cách điên cuồng:
“Tôi giết chết cô!”
“Tôi nhất định sẽ giết chết cô, con khốn này!”
Thật sự là một con hề.
Nhưng mà lại hợp ý tôi.
Tôi thản nhiên đề cập đến:
“Đúng rồi, địa điểm tổ chức đám cưới của chúng tôi chính là khách sạn nơi diễn đám cưới thất bại của cô lần trước…”.
“Ban đầu Thi Hàng cho là xui xẻo, muốn chọn địa điểm khác.”
“Nhưng tôi nghĩ ở đó khá tốt.”
“Sầm tiểu thư, có thời gian nhớ đến nhé!”.
“Tôi sẽ nhờ người gửi thiệp mời cho cô.”
Thời gian và địa điểm tôi đều chọn xong rồi…
Sầm Thiến Ninh, đừng có làm tôi thất vọng.
13.
Để thể hiện việc coi trọng tôi…
Đám cưới này còn hoành tráng hơn đám cưới của Sầm Thiến Ninh.
Vì là hoành tráng hơn cũng có nghĩa là có nhiều người hơn.
Dễ dàng đục nước béo cò.
Tại hiện trường đám cưới, Lục Thi Hàng nhìn tôi không chớp mắt.
Anh ta cứ cười mãi.
Vui đến mức nói năng có chút không mạch lạc, liên tục nói:
“Nhan Nhan, hôm nay em thật xinh đẹp.”
Tôi có hơi mất tập trung.
Ánh mắt quét qua đám đông, không ngừng tìm kiếm bóng dáng của Sầm Ninh.
Cuối cùng, tôi nhìn thấy một bóng người lén lút khả nghi trong góc.
Nhìn vào bộ dạng nhếch nhác của cô ta…
Khóe môi tôi hơi nhếch lên.
“Thi Hàng, em hơi choáng chút.”
“Ra kia hít thở không khí xong lập tức sẽ quay lại ngay.”
Dù sao buổi lễ vẫn chưa chính thức bắt đầu nên dù có di chuyển một chút cũng không thành vấn đề.
Quan trọng nhất là…
Nếu không một mình rời đi, làm sao có thể cho Sầm Thiến Ninh có một cơ hội?
Lục Thi Hàng gật đầu bảo tôi sớm quay trở lại.
Tôi cẩn thận lựa chọn một sân thượng.
Không quá gần để ai đó có thể chạy tới và ngăn chặn điều sắp xảy ra,
Không xa những người này sẽ được xem một màn biểu diễn tuyệt vời.
Sầm Thiến Ninh thấy tôi chỉ có một mình liền lén lút đi tới.
Tôi giả vờ như không để ý, còn cố tình chạm vào cái bụng hơi phình ra của mình.
Hiện tại tôi đang mang thai được hơn 4 tháng.
Dù váy cưới được thiết kế đặc biệt nhưng vẫn không thể che hết phần bụng bầu.
Quả nhiên, theo động tác của tay, ánh mắt Sầm Thiến Ninh liền rơi vào bụng tôi.
Cô ta bất ngờ chạy tới, rút con dao gọt trái cây giấu trong tay áo ra.
Đâm thẳng vào bụng tôi!
“Ah—”
Khung cảnh hỗn loạn, tiếng la hét nối tiếp nhau.
Lục Thi Hàng lập tức chạy tới.
Anh ta lao lên dùng một chân đá bay Sầm Ninh ra.
Đôi mắt đỏ hoe ôm lấy tôi rồi lao ra ngoài.
“Đừng sợ, Nhan Nhan, đừng sợ…”
“Em sẽ ổn thôi.”
Tôi không sợ.
Bởi vì tôi đã tính toán chính xác rồi, chết không được.
Chỉ là đứa bé không thể cứu được.
Dù sao thì từ đầu đến cuối tôi cũng không hề có ý định sinh con ra.
Mặt khác, Lục Thi Hàng người liên tục nói “Đừng sợ”, đầu ngón tay lại run rẩy.
Thậm chí trong giọng nói còn hàm chứa tiếng khóc.
Quen biết Lục Thi Hàng lâu như vậy, đây là lần đầu tiên anh ta hoảng loạn vô thố như vậy.
Trước khi ngất đi, tôi không khỏi hả hê nghĩ:
Có kẻ gặp xui xẻo rồi!
14.
Tôi nằm trên giường bệnh cả tuần mới tỉnh dậy.
Sẩy thai do chấn thương là một nguyên nhân.
Hơn nữa, trong thời gian này tôi cũng đã quá mệt mỏi rồi.
Thật sự quá mệt rồi.
May mắn khi tỉnh dậy nghe được tin tốt…
Sầm Ninh bị bắt bỏ tù.
Đám cưới được truyền hình trực tiếp trên mạng.
Hàng chục triệu người đã chứng kiến, cô ta phạm tội giết người nơi công cộng, cố ý giết người.
Sầm gia dù có mạnh đến đâu cũng không thể cứu được cô ta.
Hơn nữa, Sầm gia chỉ có thể được coi là một tập đoàn tầm trung trong giới Bắc Kinh.
Khả năng đi ngang khắp Bắc Kinh của Sầm Thiến Ninh trong nhiều năm qua chủ yếu là do sự dung túng của Lục Thi Hàng.
Còn cô ta suýt nữa thì giết chết chân ái của Lục Thi Hàng, hại chết đứa con còn chưa kịp chào đời của anh ta.
Làm sao Lục Thi Hàng còn sẽ giúp cô ta?
Không ra tay giết chết cô ta đã xem như tận tình tận nghĩa rồi.
Sầm Thiến Ninh bị bắt tại chỗ và bỏ tù.
Đây mới là khởi đầu thôi…
Vài ngày sau, một nhóm người bắt đầu tố cáo trên mạng.
Bọn họ không phải ai khác chính là nhóm người thân của các cô gái bị người hâm mộ gọi một cách khinh thường từ số 1 đến số 17.
Một người dù có ti tiện đến đâu thì vẫn có trái tim lẫn cảm xúc…
Sầm Thiến Ninh cho rằng dựa vào quyền thế của mình có thể tùy tiện chà đạp họ.
Cô ta cũng đã làm như vậy, những người đó không có cách nào lên tiếng, chỉ có thể buộc phải im lặng.
Nhưng ngọn lửa hận thù trong lòng họ vẫn chưa tắt.
Ngược lại lửa được giữ lại chỉ chờ gió thổi.
Sớm ở một năm trước, tôi đã tìm thấy họ trước khi tôi tiếp cận Lục Thi Hàng.
Chúng tôi đã thành lập một liên minh bất thành văn.
Họ cũng đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong con đường chinh phục Lục Thi Hàng.
Tất cả chúng tôi đều đã chờ đợi ngày này, tự tay kéo Sầm Ninh xuống địa ngục.
Cô ta đeo hàng chục mạng người trên người.
Không có sự giúp đỡ của Lục Thi Hàng, đợi chờ cô ta chỉ có con đường chết!
Chỉ là tôi không ngờ đến, Sầm Thiến Ninh còn không đợi đến ngày xét xử, không biết lấy được đâu một cây bút bi…
Đêm khuya, khi xung quanh không có ai, cô ta đã dùng bút cắm xuống cổ họng…
Dùng phương thức bi thảm này, kết thúc cuộc đời mình.
Quá trình cái chết diễn ra chậm rãi và đau đớn.
Người ta nói rằng máu chảy ra trong một thời gian dài.
Mãi đến sáng hôm sau khi cai ngục mới phát hiện ra cô ta mới tắt thở chết.
15.
Tôi vẫn kết hôn với Lục Thi Hàng.
Cùng anh ta ân ân ái ái ba năm…
Ba năm sau, cuối cùng tôi cũng đã thu thập được tất cả bằng chứng chống lại anh ta…
Có nghiêm trọng như tội tham nhũng, nhận hối lộ, giúp Sầm Ninh phi tang xác và che đậy một số vụ án giết người…
Cũng có cái nhỏ như trốn thuế, mại dâm hoặc đánh nhau ẩu đả.
Đống bằng chứng dày đặc này đủ để anh ta phải ngồi tù suốt những năm còn lại.
Khi cảnh sát tới cửa, Lục Thi Hàng tỏ vẻ khó tin.
Anh ta nhìn tôi hỏi đi hỏi lại:
“Tại sao vậy, Nhan Nhan?”.
“Tại sao em lại làm điều này?”
“Rõ ràng là anh yêu em rất nhiều.”
Tôi cười cười ra nước mắt.
Cười chút nữa là nôn mửa ra rồi…
“Ở đâu có nhiều như vậy nguyên nhân?”
Tôi nhìn Lục Thi Hàng đang bị còng tay.
“Một kẻ cặn bã như anh, người người đều muốn giết!”.
Nếu không có hắn ủng hộ, Sầm Thiến Ninh sẽ không như vậy vô pháp vô thiên.
Bọn họ đều là những kẻ giết người.
Vì vậy ai tôi cũng không bỏ qua.
Lục Thi Hàng bị bỏ tù, tôi nhanh chóng đệ đơn ly hôn và được chia phần lớn tài sản.
Đó là một số tiền khổng lồ mà tôi chưa từng thấy trước đây.
Một số tiền khổng lồ có thể dễ dàng bóp nát cả cuộc đời của những người như chúng tôi.
Tôi đã phân phát phần lớn số tiền này cho những nạn nhân như tôi.
Kẻ ác cuối cùng bị tống vào địa ngục.
Còn chúng ta, cuối cùng cũng có thể đứng dưới ánh mặt trời một lần nữa!
Hoàn.