Đợi Đến Ngày Em Quay Về Bên Anh - Chương 4
11.
Tôi đã đánh giá thấp sức ảnh hưởng trên mạng của ảnh đế Giang.
Vốn cho rằng cư dân mạng cùng lắm là hóng chuyện tình cảm thôi, nhưng sau khi chương trình phát sóng, chủ đề cư dân mạng thảo luận dần trở nên mất khống chế.
Giang Tầm, tôi và Nhiễm Nhiễm học chung trường đại học C bị đào ra, trên mạng có mấy người tự xưng là người học chung trường cũng lên bài viết nặc danh.
[Để tôi nói cho mấy người biết một tin nóng, giáo sư Tưởng vốn là chó liếm thời đại học, quấn lấy ảnh đế Giang rất lâu mới thành chính thất.]
[Tôi nhớ ảnh đế Giang ngày trước vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo, chỉ đi chung với Nhiễm Nhiễm, không biết tại sao sau này người bên cạnh biến thành Tưởng Kiều Kiều, ừ, tôi cũng không có ý nói giáo sư nào đó là người thứ ba đâu nha.]
[Sinh viên khoa tâm lý đại học C từng nói Tưởng Kiều Kiều lúc đó hết bia rượu lại thuốc lá, không biết sau này sao lại lên được tạp chí C, thậm chí còn ra nước ngoài học trường đại học nổi tiếng, chẳng lẽ là vì thân thiết với mấy giáo sư năm sao, ha ha, đoán mò thôi.]
Sau đó chuyện bố tôi qua đời cũng bị cư dân mạng đào lên.
[Có ai nhớ tin này không? Lúc trước ồn ào công nhân không được nhận lương nên nhảy lầu, công ty quỵt lương chính là nhà cô giáo Tương này đấy.]
[Bố giáo sư Tương lúc trước quỵt lương khiến công nhân nhảy lầu, con của loại người này còn vào được trường F để làm giáo sư, đại học F đưa ra lời giải thích đi.]
Tôi không có weibo cá nhân nhưng bên dưới weibo của chương trình Trái tim rung động và đại học F bị rất nhiều cư dân mạng tràn vào mắng mỏ, tôi từ chuyên gia tâm lí học được mọi người tôn trọng thành chuột qua đường người gặp người đánh trên mạng.
[Con gái của tội phạm giết người cút đi, đừng có kiếm chuyện cho ảnh đế Giang nữa.]
[Học hành không đàng hoàng thì thôi đi, vì sao còn quấn lấy anh trai nhà chúng tôi nữa?]
[Lại là Đát Kỷ mang danh chuyên gia, kiếp sau tôi cũng muốn xinh đẹp như người ta để làm Đát Kỷ.]
[@Đại học F, nói gì đi, có kiểu giáo sư như thế này sau ai dám đăng kí vào đại học F nữa.]
…
Tổ chương trình thông báo tôi dừng quay tập tiếp theo, trường học cũng nói tôi ở nhà nghỉ ngơi cho đến khi điều tra rõ ràng mọi chuyện, đợi phong ba qua đi rồi lại tính tiếp.
Chu Phỉ sợ tôi nghĩ quẩn, cậu ấy hẹn tôi ra ngoài bàn bạc xem nên xử lí như thế nào.
“Kiều Kiều, việc này cậu định xử lý như thế nào?”
“Tình cảm của mình và Giang Tầm, còn cả chuyện học hành những năm qua, mình đều trong sạch, không có gì để soi mói, những lời nói kia vô căn cứ, mình căn bản không để ý.”
“Nhưng chuyện của bố cậu…”
“Lúc đó công ty bên A không xoay được vốn đầu tư dự án, bố mình vì ứng trước tiền lương cho công nhân mà đã bán hết tài sản trong nhà, nhưng vẫn không đủ…”
Chuyện công nhân nhảy lầu đúng là ông ấy có trách nhiệm, chuyện này không thể cãi lại, cho nên lúc đầu bố tôi mới không chịu nổi sự nhục mạ của người đời mà chọn tự sát.
Bố là uy hiếp duy nhất của tôi, tôi nghẹn ngào nói, sau khi nhớ đến bố thì gần như khóc đến khàn tiếng, Chu Phỉ thấy vậy cũng đau lòng ôm lấy tôi an ủi.
“Kiều, không sao cả, còn có mình ở đây, đã như vậy rồi thì không bằng làm rõ mọi chuyện, chuyện mình không làm thì không cần phải chịu uất ức.”
Đúng vậy, chi bằng làm rõ mọi chuyện.
Tôi đồng ý với cách của Chu Phỉ, cùng cậu ấy nghĩ bài viết giải thích cặn kẽ mọi việc.
Nhưng chúng tôi còn chưa kịp đăng bài thì cư dân mạng đã đột ngột thay đổi.
12.
Giang Tầm bình thường không hoạt động trên mạng xã hội đột nhiên đăng bài.
[Lúc đầu là tôi theo đuổi Tưởng Kiều Kiều, bây giờ cũng là tôi xin cô ấy quay lại, còn nữa, nếu như tôi nhớ không nhầm, bốn năm đại học Tưởng Kiều Kiều đều đứng đầu chuyên ngành học của mình.]
Có người xưng là đạo diễn Dương Bình cũng đăng weibo: [Nhận ủy thác của người khác, mong mọi người phân biệt rõ đâu là sự thật.]
Thầy giáo già ngành tâm lý học đại học C cũng ra mặt nói giúp cho tôi: [Thư đề cử của Tưởng Kiều Kiều là do tôi viết, bài luận văn cũng là tôi sửa, đứa nhỏ này rất có thiên phú trong tâm lý học chuyên nghiệp, cũng rất cố gắng học tập.]
Cùng lúc đó, mail của Chu Phỉ cũng đột nhiên nhận được mấy tin nhắn nặc danh, là hợp đồng chi tiết giữa bố tôi và công ty bên A, còn có cả thư giục tiền còn nợ.
Không biết là ai gửi, nhưng tóm lại có tác dụng.
Tôi không lên tiếng thanh minh, chỉnh sửa lại tài liệu và những tài sản bố tôi đã bán ngày trước để lấy tiền trả lương trước, sau đó lại đăng luận văn của mình lên cùng, sau khi chỉnh sửa và đánh dấu rõ ràng mới đăng lên weibo.
Mặc dù vẫn còn một nhóm nhỏ không tin mà mắng chửi ở dưới bình luận nhưng trước chứng cứ và thái độ thản nhiên không sợ hãi của tôi, phần lớn cư dân mạng cũng bình tĩnh lại, lời ra tiếng vào cũng dừng lại.
Lúc mọi chuyện dần lắng xuống, khi tôi muốn liên lạc với Giang Tầm để cảm ơn thì lại phát hiện không thể liên hệ với anh.
Phương thức liên lạc duy nhất của Giang Tầm mà tôi có chính là số máy anh gọi trên chương trình, tôi gọi nhưng luôn trong tình trạng tắt máy.
Tôi nhờ Chu Phỉ lấy số từ chương trình, người đại diện của Giang Tầm lại nói gần đây anh quá bận, nói không cần cảm ơn.
Vốn nghĩ rằng quan hệ của tôi và Giang Tầm đã dịu xuống, nhưng thái độ đột nhiên thay đổi một trăm tám mươi độ của anh khiến tôi nghĩ mãi không ra.
Có lẽ Giang Tầm đã phát hiện, tình cảm từ nhiều năm trước đã có thể bỏ qua, cho rằng tôi và anh bây giờ đã không còn sống chung một thế giới.
Tôi đổ tất cả mọi thứ cho sự tạm biệt khi đã trưởng thành, cũng không tiếp tục dây dưa, tôi lại vùi đầu đi làm, viết luận văn, tiết kiệm thêm tiền.
Cho đến khi mẹ Giang Tầm tìm đến phá vỡ cuộc sống bình thản của tôi.
Mặc dù vẫn là dáng vẻ phu nhân nhà giàu ngày trước, nhưng so với năm năm trước, bà ấy tiều tụy hơn không ít.
“Kiều Kiều, thật xin lỗi, dì muốn giải thích với con, lúc trước… là dì không đúng, bây giờ dì xin con, con có thể đến bệnh viện thăm Giang Tầm được không?”
“Năm năm trước, sau khi con đi, nó nổi điên tìm con nhưng không thấy, ngày đêm uống rượu, cuối cùng đau dạ dày nhập viện. Sau khi xuất viện, dì vốn nghĩ rằng nó đã ổn, chỉ cần nó không uống rượu nữa, có muốn vào giới giải trí dì cũng chiều theo ý nó.”
“Đầu tuần này nó lại bắt đầu uống rượu, dạ dày bị thủng phải nhập viện, nó không cho dì tìm con, nhưng dì… dì thật sự rất sợ.”
13.
Sau khi mẹ Giang Tầm đi, một mình tôi đến bệnh viện.
Người đại diện của anh ở ngoài trông coi, thấy tôi đến cũng không ngăn cản.
Hai mắt Giang Tầm nhắm chặt, anh nằm trên giường bệnh, tôi nhẹ nhàng vuốt phần tóc rủ xuống trước trán anh.
Anh giật mình tỉnh dậy, mắt hơi mở ra, thấy tôi đến thì đưa tay nắm lấy cổ tay tôi, nhưng một lúc sau lại hoảng hốt buông ra: “Tưởng Kiều Kiều, em đến đây làm gì?”
Tôi nắm lấy tay anh, cũng không cho phép anh trốn tránh, tiến gần lại giường hỏi: “Đến thăm bệnh, thuận tiện nói cảm ơn, sao, không được sao?”
Vành tai Giang Tầm đột nhiên đỏ ửng: “Thăm bệnh thì được, lại gần như vậy thì không được.”
Anh cố chấp quay đầu đi.
Sắc mặt Giang Tầm trắng bệch nhưng vẫn rất đẹp mắt, không thể nào phủ nhận, anh vẫn rất có sức hấp dẫn với tôi, năm năm ở ngoài nước ngoài, tôi không gặp được người nào như anh, không thấy ai hợp từ tính cách đến bề ngoài như anh.
Nghĩ đến những lời mẹ Giang Tầm nói và thời gian ở bên cạnh anh gần đây, trái tim tôi mềm xuống, nhìn cần cổ trắng nõn của Giang Tầm, không biết nên nói như thế nào, cuối cùng cúi đầu hôn nhẹ xuống.
Cổ Giang Tầm rất mẫn cảm, lúc trước khi chọc anh tức giận, tôi sẽ không ngừng hôn từ xương quai xanh anh lên trên, anh sẽ lập tức tha thứ cho tôi, mặc dù cái giá sau khi hôn xong là cả đêm không thể ngủ.
Quả nhiên sau khi tôi hôn lên, cả người Giang Tầm run rẩy, anh khàn giọng nói: “Tưởng Kiều Kiều, em xem anh là gì?”
“Anh có ý gì?”
“Em biết ý của anh là gì, Chu Phỉ thì sao? Em muốn anh làm người thứ ba sao?”
Quanh đầu tôi đầy dấu chấm hỏi, không hiểu gì nói: “Chuyện này thì liên quan gì đến Chu Phỉ?”
Giang Tầm nói: “Không phải hai người ở bên nhau sao? Anh tận mắt thấy cậu ta ôm em ở quán cà phê dưới nhà em.”
Tôi thở dài trong lòng, hóa ra ảnh đế Giang vì chuyện này mà khó chịu, tôi nhìn thẳng vào mắt anh, chân thành nói: “Chu Phỉ có bạn trai, em và cậu ấy không phải là quan hệ như anh nghĩ.”
Giang Tầm nghe xong thì mím môi, sau đó tức giận đưa tay kéo tôi lại, xoay người đè tôi xuống giường.
“Tưởng Kiều Kiều, năm năm sau vẫn là em trêu chọc anh trước, lần này đừng có mơ có thể chạy thoát khỏi anh.”
Dứt lời anh giữ tay tôi lên trên, cúi đầu hôn mạnh xuống.
14.
Quay lại với Giang Tầm không nằm trong dự kiến của tôi, đại thiếu gia Giang ồn ào thông báo đã quay lại cũng không nằm trong dự kiến của tôi.
Đêm quay lại với nhau, anh đăng liên tục ba bài viết.
[Ừ, quay lại thành công.]
[Năm năm, cuối cùng anh cũng chờ được em rồi @Tưởng Kiều Kiều.]
[Cảm ơn mọi người đã chúc phúc, sẽ nhanh ở chung một cách hợp pháp với “chị gái”.]
Thậm chí ảnh đế Giang lạnh lùng còn lần đầu tiên trả lời từng bình luận chúc phúc một của fan hâm mộ, weibo liên tục lên hotsearch, fan hâm mộ vui như ăn tết.
Cùng lúc đó, WeChat của tôi cũng rộn ràng tin nhắn xin chữ kí và ảnh từ sinh viên và đồng nghiệp, thậm chí còn có người chúc chúng tôi sớm sinh quý tử.
Dư luận toàn những lời tốt đẹp, dường như chuyện ngày trước chưa từng xảy ra, những bình luận như Đát Kỷ mang danh giáo sư, con gái của tội phạm giết người vừa xuất hiện đã bị cư dân mạng mắng đến mức phải đi xóa bình luận.
Giang Tầm ôm lấy tôi, đưa cho tôi một tệp tài liệu.
“Đã điều tra mấy IP tung tin đồn trên mạng, đều đến từ một phòng làm việc, đã hỏi thử, là thủy quân Nhiễm Nhiễm thuê, chứng cứ ở đây, em muốn công bố hay không là quyết định của em.”
Giang Tầm đã giải thích cho tôi lí do vì sao năm năm trước anh ôm Nhiễm Nhiễm, là Nhiễm Nhiễm đồng ý sẽ hủy hôn với Giang Tầm, trừ chuyện đó ra giữa họ không có bất kì mập mờ nào.
Tôi nghiêng đầu hỏi: “Nhiễm Nhiễm? Tại sao cô ta lại làm vậy, oán hận em vì đã cướp mất anh sao?”
“Đâu ra mà cướp, bà cố của anh ơi, em đừng hiểu lầm anh nữa, lúc trước cô ấy nói ôm như hai người bạn nên anh mới đồng ý, lớn lên từ nhỏ với nhau, anh không muốn phát triển thêm mối quan hệ đó.”
Ý của Nhiễm Nhiễm là gì tôi cũng không muốn tìm hiểu nữa, nhưng xưa nay tôi không phải người sẽ nín nhịn, không gây chuyện không có nghĩa là tôi sợ phiền phức, huống hồ chuyện lần này người bị tổn thương không phải chỉ có mình tôi.
Tôi chỉnh sửa lại kết quả Giang Tầm điều tra được rồi đăng hết lên.
[Mặc dù chuyện đã lắng xuống nhưng tôi cảm thấy vẫn cần phải công bố chân tướng, để mọi chuyện kết thúc một cách trọn vẹn.]
[Tôi đã đi rất xa mới ra khỏi được sự sụp đổ vì bố mẹ qua đời, lại một lần nữa tươi cười đến lớp, trên đường đi tôi đã gặp được rất nhiều nhà nghiên cứu nữ ưu tú chính trực, cũng thấy rất nhiều người bị thành kiến của người đời ngăn cản, cuối cùng phải dừng bước.]
[Với những cô gái đã từng phải trải qua như tôi, tôi muốn nói với các bạn rằng, nghèo khó và cực khổ không thể đánh bại được ánh sáng của mặt trời, kì thị và nghi ngờ cũng không lật đổ được đại bàng mạnh mẽ, người có thể định nghĩa được bản thân và tương lai là chính bản thân bạn.]
[Cuối cùng, tôi muốn nói thêm một câu, cảm ơn @Giang Tầm, cảm ơn anh đã vượt qua ngàn khó khăn chờ ở đó khi em đánh quái trở về.]
[Hết]