Đoạt Thê - Chương 1
1
Sau khi kết hôn được ba năm, Chu Dĩ Sênh cũng không phải lần đầu tạo ra scandal.
Chỉ là lúc trước những cô gái kia, hắn có dịp thì chơi.
Hoặc là một đêm chơi qua đường rất nhanh liền cắt đứt.
Cũng sẽ không làm loạn đến trước mặt tôi.
Nhưng lần này hắn có chút khác với bình thường.
Người phụ nữ kia tên Kiều Lộ, từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài tác phong lớn mật không kiêng kị gì.
Khi tôi bước vào nhà.
Kiều Lộ đang mặc bộ đồ ngủ mới mà tôi chưa từng mặc qua, nằm ở trên sô pha.
Trong phòng tắm mơ hồ có tiếng nước truyền đến, chắc là Chu Dĩ Sênh đang tắm rửa bên trong.
Thấy tôi, Kiều Lộ cũng chỉ cười quyến rũ: “Chu phu nhân.”
2
Tôi kéo vali đứng ở cửa trước.
Một hồi lâu mới có chút khô khốc nói một câu: “Cô đang mặc hình như là áo ngủ của tôi.”
Kiều Lộ từ chối cho ý kiến nhìn tôi một cái.
Đứng lên cho tôi thấy thân hình đầy đặn, uyển chuyển của cô ta.
“Nhưng bộ đồ ngủ này tôi mặc thích hợp hơn.”
“Chu phu nhân cô có chút quá gầy, mặc có chút không thích hợp.”
Áo ngủ là loại thắt lưng ren có đệm ngực.
Tôi nhớ rõ là Chu Dĩ Sênh tháng trước mua tặng tôi.
Thẩm mỹ của đàn ông đại loại là như thế.
Nhưng từ nhỏ tôi đã học khiêu vũ nên dáng người hơi gầy.
Căn bản không phải thứ đồ ăn của Chu Dĩ Sênh.
Mà Kiều Lộ…… Tôi nhìn cũng cảm thấy rất quyến rũ.
Cũng khó trách Chu Dĩ Sênh lần này lại dây dưa lâu như vậy.
Yêu đương cùng cô ta cuồng nhiệt ba tháng.
Thậm chí không thể chờ đợi được nữa, thừa lúc tôi không ở nhà mang người về phòng ngủ của chúng tôi.
3
“Vậy tặng cô.” Dù sao tôi cũng sẽ không chạm vào, cô ta thích thì cho cô ta là được rồi.
“Chu phu nhân thật hào phóng.”
Kiều Lộ nhướng mày cười một tiếng.
“Muốn ngủ lại sao?” Tôi bình tĩnh nhìn cô gái trước mặt.
Chuyến bay đường dài khiến tôi rất mệt mỏi, chỉ muốn nhanh chóng tắm rửa rồi ngủ bù.
Nếu Kiều Lộ ngủ lại vậy tối nay tôi sẽ ở khách sạn.
Kiều Lộ còn chưa lên tiếng, cửa phòng tắm mở ra.
Chu Dĩ Sênh chỉ quấn một cái khăn tắm đi ra.
Nhìn thấy tôi, hắn cũng chỉ hơi giật mình trong nháy mắt.
Rất nhanh thần sắc vẫn như thường.
“Niệm Niệm, trở về sao không gọi điện thoại?”
Chu Dĩ Sênh buông khăn xuống, đi tới trước mặt tôi.
Giọng nói hắn hạ thấp, có chút ôn nhu: “Xin lỗi, anh lập tức đưa cô ấy rời đi.”
“A.”
Tôi đẩy hắn ra: “Em đi tắm trước, mệt chết đi được.”
Chu Dĩ Sênh vuốt mái tóc rối bời của tôi: “Chờ anh.”
4
Khi tôi tắm xong đang chăm sóc da đơn giản.
Chu Dĩ Sênh đưa Kiều Lộ về.
Hắn đứng bên cạnh tôi, không hề kiêng dè những vết hôn lộ ra trên cổ.
Ngón tay bôi kem của tôi dừng lại một chút.
“Hình như cô Kiều không độc thân, có phải anh cần chú ý một chút không?”
Chu Dĩ Sênh nhìn bộ dạng nghiêm túc của tôi, bỗng nhiên nở nụ cười.
Hắn cúi người, đè vai tôi: “Niệm Niệm, cuộc sống hôn nhân nếu giống như một đầm nước đọng, sẽ xảy ra chuyện.”
“Chúng ta cũng không thể ly hôn, cho nên tìm kiếm sự kích thích, cũng là điều cần thiết để giữ mối hôn sự này.”
Tôi nhìn khuôn mặt người đàn ông trong gương.
Sinh ra trong gia đình như chúng tôi, hôn nhân không thể tự do, tôi đã biết từ khi còn nhỏ.
Nhưng lúc kết hôn, lại vẫn không thể không ôm ấp một ít hy vọng đối với chồng của mình.
Ít nhất từ nhỏ chúng tôi đã quen biết xem như thanh mai trúc mã.
Ít nhất sau khi đính hôn, hắn đối xử với tôi chu đáo dịu dàng.
Nhưng khi hắn hết lần này đến lần khác không rõ ràng với những cô gái khác, tôi liền hoàn toàn tỉnh táo lại.
“Anh muốn nói cái gì?”
“Vị hôn phu của Kiều Lộ, nghe nói là một người đàn ông rất tuyệt.”
Chu Dĩ Sênh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên má tôi.
“Niệm Niệm, em có muốn…… Cùng hắn thử xem?”
“Anh nhớ rõ nam minh tinh em thích cũng có phong cách như vậy.”
“Chúng ta có thể gặp nhau như bạn bè trước.”
“Nếu như em đối với hắn có cảm giác không tệ, cảm thấy có thể thử xem, vậy lại tiếp tục bước tiếp theo, em thấy như thế nào?”
Tôi có chút hoảng hốt nhìn mình trong gương.
Chồng tôi khuyên tôi nên chấp nhận một người đàn ông xa lạ.
Phát triển một mối quan hệ.
Nhưng hắn cũng không biết, kỳ thật tôi đi Hồng Kông cũng không phải đi công tác.
Mà là đi gặp người đàn ông từng cùng tôi qua đêm một lần kia.
Chúng tôi ở bên nhau ba ngày ba đêm, sống mơ mơ màng màng.
Đây cũng là lần đầu tiên tôi nếm được khoái cảm trả thù.
“Được, gặp một lần vậy.”
5
Tiệc tùng với tư cách bạn bè, định vào buổi tối ngày hôm sau.
Khi chọn quần áo.
Đột nhiên Chu Dĩ Sênh hỏi tôi: “Niệm Niệm, cổ em làm sao vậy?”
Tôi đang giơ tay đeo một sợi dây chuyền ngọc trai.
Liếc mắt nhìn vết hôn kia, lạnh nhạt nói: “Ở khách sạn, bị muỗi chích một chút.”
“Có muốn che một chút không?”
“Không cần.”
Chu Dĩ Sênh không hỏi nữa, bắt đầu chọn cà vạt.
Cuối cùng tôi không chọn màu nhạt mà thay một chiếc váy dài màu đỏ.
Chu Dĩ Sênh nhìn thoáng qua: “Không phải em không thích váy đẹp sao?”
“Màu nhạt có chút chán mặc rồi.”
Chu Dĩ Sênh giúp tôi kéo khóa, thấy tôi lấy son môi ra trang điểm lại.
Bỗng nhiên có chút chua xót nói một câu: “Sao tự dưng lại không muốn cho em đi.”
“Vậy không đi?”
Chu Dĩ Sênh nhíu mày, suy nghĩ một lát.
Nhưng vẫn kiên trì: “Đã hẹn rồi, không thể rút lời.”
“Ừ, em đổi giày.”
Tôi cúi xuống thay giày cao gót.
Ánh mắt Chu Dĩ Sênh dừng ở mắt cá chân và bắp chân tôi.
“Niệm Niệm, sao anh lại cảm thấy em đi công tác vài ngày, hình như đã trở nên xinh đẹp hơn?”
Tôi cười với hắn: “Có lẽ khí hậu Hồng Kông tương đối tốt.”
6
Tại câu lạc bộ tư nhân cao cấp, trong phòng riêng bí mật.
Chu Dĩ Sênh kéo cánh tay tôi đi vào.
Tôi nhìn thoáng qua người đàn ông đối diện Kiều Lộ.
Bộ âu phục màu đen may thủ công.
Nút áo sơ mi được cẩn thận cài tỉ mỉ.
Khuôn mặt kia rụt rè mà lại lạnh lùng.
Toàn thân đều là sự từ chối người ngàn dặm.
Ngay cả Kiều Lộ tính tình phóng khoáng lớn mật, lúc này cũng an tĩnh ngồi yên bên cạnh.
Tôi chỉ nhìn thoáng qua, liền chậm rãi rũ mi xuống.
Ngón tay nắm túi xách, có chút khẩn trương siết chặt.
Tôi không hề nghĩ đến chuyện đó.
Hoắc tiên sinh ngày đêm dây dưa với tôi ở Hồng Kông vài ngày trước.
Là người tôi muốn gặp tối nay, vị hôn phu của Kiều Lộ.
“Hoắc tiên sinh đây là vợ tôi Hứa Niệm.”
Lúc Chu Dĩ Sênh dẫn tôi qua giới thiệu.
Giống như rất khẩn trương, giọng nói không hiểu sao có chút run rẩy.
“Hoắc tiên sinh, hân hạnh được gặp anh.” Mà khi nhìn về phía Hoắc Kỳ Sâm, tôi đã khôi phục sự bình tĩnh.
Tất cả đều là người lớn.
Hoắc Kỳ Sâm cũng ngước mắt nhìn tôi, giống như lần đầu gặp gỡ: “Hứa tiểu thư, rất hân hạnh.”
7
Vị trí của tôi là ngồi kế bên Hoắc Kỳ Sâm.
Chu Dĩ Sênh ngồi bên cạnh Kiều Lộ.
Toàn bộ không khí trong phòng đều rất cổ quái.
Nhưng lại lộ ra sự ngầm hiểu.
Cho đến khi dùng cơm được nửa.
Có lẽ là do uống chút rượu, Kiều Lộ dần dần nói nhiều hơn.
“Kỳ Sâm, anh cảm thấy Chu phu nhân thế nào?”
“Em đã nói với anh cô ấy rất xinh đẹp, chỉ là quá gầy.”
“Nhưng hình như anh thích cô gái vừa trắng vừa gầy…”
Tôi không nói tiếp, chỉ cụp mắt im lặng ăn một miếng điểm tâm nhỏ.
Cho đến khi một bàn tay to nóng bỏng đột nhiên rơi vào trên đầu gối trần trụi của tôi.
Tay tôi run lên món tráng miệng xinh đẹp bị chọc đến vỡ vụn.
Chu Dĩ Sênh ân cần hỏi: “Niệm Niệm, sao vậy?”
Tôi lắc đầu, “Không sao, trượt tay.”
Nhưng sau gáy đang nóng lên.
Đôi tai như bị lửa thiêu đốt.
Sáng sớm rời giường phát hiện lỗ tai có chút bị nhiễm trùng, lúc này bỗng nhiên vừa đau vừa ngứa.
Tôi nhịn không được giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa xoa.
Rồi lại bỗng dưng nghĩ đến.
Đêm đó khi tình nồng lưu luyến, hình ảnh người nọ ngậm lấy vành tai tôi.
Mà giờ phút này.
Khăn trải bàn ren màu trắng che chắn.
Ngón tay thon dài hữu lực của người nọ, đã rơi vào bên trong đùi tôi.
Tôi căng thẳng đến mức toàn thân căng thẳng.
Nhưng Hoắc Kỳ Sâm lúc này lại mở miệng.
Giọng nói của hắn rất nhạt, không nhanh không chậm.
Nhưng cũng không có chút ấm áp nào.
“Thật có lỗi, tôi không có hứng thú với vợ người khác.”
8
Tôi nhịn không được lén nhìn Hoắc Kỳ Sâm một cái.
Đêm hôm đó ở trên giường, bất mãn cầu xin tôi quấn lấy hắn.
Cũng không phải nói như vậy.
Kiều Lộ có chút xấu hổ cười cười.
Lúc đầu Chu Dĩ Sênh hơi giật mình.
Nhưng ngược lại, chính hắn cũng chưa từng phát hiện mình lại giãn lông mày ra.
Cười nói: “Thật đúng là tiếc nuối.”
Tôi cúi đầu im lặng ngồi.
Tay lại chậm rãi vươn đến dưới khăn trải bàn, cố gắng đẩy bàn tay làm loạn của người nọ ra.
Nhưng Hoắc Kỳ Sâm lại trở tay nắm lấy ngón tay tôi.
Tôi không đề phòng, nhíu mày khẽ kêu một tiếng.
“Niệm Niệm?”
Chu Dĩ Sênh nhìn về phía tôi, làm bộ muốn đứng dậy.
“Không cẩn thận đụng phải tay, không sao đâu.”
Tôi khẩn trương đến mức sau lưng chảy ra một tầng mồ hôi nhỏ.
Hoắc Kỳ Sâm nhẹ nhàng nắm tay tôi như trấn an.
Mới vừa buông ra.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, sửa sang lại làn váy lộn xộn.
Lúc rời đi, vốn Chu Dĩ Sênh định đưa tôi về.
Lại đột nhiên nhận được điện thoại.
Vẻ mặt lộ vẻ khó xử nhìn về phía tôi: “Niệm Niệm, công ty có chút việc, anh bảo tài xế tới đón em?”
Kiều Lộ đột nhiên xen vào: “Hay là để em và Kỳ Sâm đưa Chu phu nhân về đi.”
“Có phiền phức quá không?” Chu Dĩ Sênh có chút cẩn thận nhìn Hoắc Kỳ Sâm.
Hoắc Kỳ Sâm không đồng ý nhưng cũng không từ chối.
“Không phiền, anh Chu có việc thì đi làm đi. ” Kiều Lộ vội nói.
Chu Dĩ Sênh lại dịu dàng dặn dò tôi một phen, cam đoan nhanh chóng về nhà, mới vội vàng rời đi.
Nhưng hắn mới vừa đi, Kiều Lộ lấy cớ đi toilet, người liền không thấy bóng dáng.
Tôi mơ hồ cảm thấy được một ít không thích hợp.
Theo bản năng nhìn về phía Hoắc Kỳ Sâm.