Giới thiệu truyện
Đọa Tiên
Ta theo mẹ lên núi cắt cỏ heo, lúc trở về liền thấy cửa nhà một thiếu niên tuấn tú, phong thái ung dung.
Người rõ ràng đang hôn mê bất tỉnh, nhưng thấy giọng đầy kích động vang lên trong đầu.
“Tiểu nha đầu chính là sở hữu thiên linh căn, tương lai sẽ phi thăng trở thành Phù Ngọc Nữ Đế!”
“Chờ khi ngôi làng hủy diệt, ngày mai sẽ đưa nàng bôn ba khắp chân trời góc bể.”
“Thanh mai trúc mã, lưỡng tình tương duyệt, nàng tự nguyện vì mà gác kiếm nấu canh.”
Ta kinh nghi bất định, nhưng nào ngờ nửa đêm, trong làng quả thực bùng lên một trận hỏa hoạn kinh thiên động địa.
Thiếu niên ôm lấy đang mê man lòng, cẩn thận khẽ đặt một nụ hôn nơi mi tâm.
Khi hồn, thanh đoản đao nhỏ bằng bàn tay đã đâm sâu xuyên qua tim .
Nhìn cơ thể tan biến trong lưỡi lửa cuồng bạo, khẽ nhếch môi, nở một nụ nhàn nhạt.
“Không bao giờ gặp , kẻ công lược.”
Cái cảm giác ghê tởm của nữ chính có lẽ là con gái nên mình cũng hiểu được phần nào. Con gái trong quá trình lớn lên sẽ luôn có những kẻ xấu rình rập chỉ là trong câu chuyện này được khắc họa dưới danh “kẻ công lược”, dù kết thúc có nhiều người thấy chưa thực sự là HE nhưng với mình mình thấy đây là HE rồi. Vì La Phù Ngọc từ đầu đã không để ai xâm phạm mình ( còn nếu là ngoài đời thật những cô bé ngây thơ rơi vào tay những con yêu râu xanh thì thật khó). Trong quá trình lớn lên La Phù Ngọc luôn không ngừng phát triển và hoàn thiện bản thân để rồi không 1 kẻ nào có thể xâm phạm mình. Một câu chuyện đẹp, giá như trong cuộc sống mỗi cô gái chúng ta đều có thể có sức mạnh để bảo vệ bản thân như La Phù Ngọc thì sẽ bớt đi những bi kịch và tổn thương.
Truyện siuuu hayyyyy