Đóa Hồng Của Hoàng Tử Bé - Chương 3
Sau đó mọi thứ dần thay đổi.
Mới đầu tình cảm của chúng tôi không được đón nhân, nhưng sau đó đã trở thành cặp đôi được mọi người chúc phúc nhiều nhất giới giải trí.
Người hâm mộ cũng dần chấp nhận.
Thậm chí trong mỗi bức ảnh hay video chúng tôi đứng chung cũng đều để lại bình luận.
“Em xin hai anh chị mau kết hôn đi!”
“Ảnh đế Bùi đúng thần tiên tỷ phu, con gái ngỗng ơi cô mau gả đi!”
Mà điều làm mọi người thay đổi lớn nhất là trong một lần tôi gặp tai nạn giao thông.
Lần đó tôi đang trên đường đến chỗ ghi hình.
Một chiếc xe bồn bị lật, gây ra tai nạn giao thông liên hoàn.
Tình trạng của tôi rất nặng, lúc được đưa đến bệnh viện đã mất ý thức.
Tôi nằm hồi sức trong phòng ICU ba ngày, Bùi Chi Hứa không ngủ không nghỉ ở bên ngoài chờ tôi ba ngày liên tục.
Chỉ là anh không ngờ, thứ anh chờ được lại là thông báo tình trạng khó qua khỏi của tôi.
Lúc đó mọi người đang tiếc thương cho tôi, chuẩn bị đưa tiễn tôi đoạn đường cuối, không ai chú ý tới Bùi Chi Hứa đã âm thầm để lại di chúc, chuẩn bị đi theo tôi.
May mà tôi đã chống chọi đến hơi thở cuối cùng rồi vượt qua được.
Người đầu tiên tôi nhìn thấy khi mới tỉnh lại là Bùi Chi Hứa.
Anh vui sướng mà cũng rất tiều tụy, gầy đi rất nhiều.
Anh cuống cuồng lo lắng nắm lấy tay tôi, như sợ nắm chặt quá tôi sẽ lại biến mất.
Anh đã òa khóc trong phòng bệnh chật chội ấy.
Anh nói: “Ý Ý, em mà đi thì anh biết phải làm sao?”
“Không có em, anh không muốn sống nữa…”
Khi đó tôi đã rất kinh ngạc, kinh ngạc nhìn anh.
Lúc trước tôi chỉ cảm thấy người ta nói anh yêu tôi rất giả tạo, rất phù phiếm.
Nhưng giây phút này, lần đầu tiên tôi cảm nhận được Bùi Chi Hứa rất rất yêu tôi.
Yêu đến nỗi sợ mất đi, yêu đến nỗi sợ ly biệt.
Nhưng…
Nhưng rất kỳ lạ.
Anh thích loài hoa rực rỡ nên đã tự tay chăm sóc.
Vậy tại sao sau đó lại chê hoa không còn vẻ mỹ lệ của ngày xưa?
“…”
16
Bộ phim tôi đang quay sắp đóng máy.
Vậy nên dạo gần đây tôi khá bận rộn quay bù cho một số cảnh trước đó.
Trong quá trình quay, Bùi Chi Hứa vẫn đến phim trường như trước.
Nhưng hôm nay anh chỉ dám đứng cách đó không xa, nhìn tôi từ xa.
Lúc về phòng nghỉ, tôi thờ ơ đi lướt qua anh.
“Ý Ý…”
Anh đau khổ cúi đầu, giọng khàn khàn run rẩy gọi tên tôi.
Mà tôi, từ đầu tới cuối không hề quay lại.
Ngày nào Bùi Chi Hứa cũng đến phim trường.
Nhưng ngoại trừ lúc quay phim thì anh không hề nhìn thấy bóng dáng của tôi.
Ngày nào anh cũng nhắn tin cho tôi.
“Ý Ý, có thể cho anh một cơ hội gặp em không?”
Tôi cầm điện thoại lên, cho anh vào danh sách đen.
Thấy không liên lạc được với tôi, Bùi Chi Hứa nhân lúc nghỉ trưa, nhờ người gửi một hộp cơm nóng đến phòng của ôi.
Tên hộp cơm có mẩu giấy, chữ viết rất đẹp “Ý Ý, em bị đau dạ dày, anh nấu cháo cho em, đợi bớt nóng rồi ăn.”
Tôi liếc nhìn rồi bảo trợ lý vứt đi.
Một nữ diễn viên trong phòng thấy vậy thì thắc mắc: “Thẩm Ý, cô định bao giờ thôi cãi nhau với anh Bùi?”
Tôi không thích thở than với người khác, chỉ lịch sự đáp: “Không phải cãi nhau, chúng tôi chia tay rồi.”
Mấy cô gái không tin, cười nói: “Còn phủ nhận, nhìn phát là biết cô đang giận, dạo này thấy tâm trạng tệ lắm, chắc chắn là giận dỗi nhau!”
“Anh Bùi yêu cô như vậy, giận thì giận nhưng đừng vì giận dỗi nhất thời mà phụ tình cảm của anh ấy!”
Nhìn đi, ngay cả người không quen thân cũng biết anh yêu thương tôi như báu vật.
Nhưng ai có thể ngờ chứ.
Tình yêu nở rộ rồi lụi tàn, lãng mạn cho đến khi tất cả kết thúc.
Bất luận ai đã từng trải qua đều đâu ngờ rằng đối phương đã thay lòng đổi dạ từ lâu.
“…”
17
Hai tuần sau có một chương trình truyền hình, tôi không thể tránh mặt Bùi Chi Hứa được nữa.
Đây là chương trình cặp đôi đã được lên lịch từ trước, nội dung quay là tập đầu của mùa một, tổ chương trình đã chọn ghi hình trực tiếp.
Khi hai chúng tôi xuất hiện trên trường quay, tôi nhìn thẳng, mà Bùi Chi Hứa thì im lặng ngồi xuống bàn bên cạnh, nhìn tôi đăm đăm.
Người dẫn chương trình không khỏi cảm thán: “Ảnh đế Bùi vẫn luôn giữ trọn đạo làm chồng.”
Kéo theo hàng loạt lời hùa: “Mau thêm một diễn viên nhí cho giới giải trí đi nào!”
Mà Bùi Chi Hứa cũng cho rằng tôi có thể tham gia buổi chương trình cặp đôi này là đang cho anh cơ hội làm lành.
Nhưng ngay khi anh liếc liếc tôi, đang định nói gì với tôi thì tôi lại bất ngờ đứng lên, nhìn thẳng vào máy quay trước ánh mắt mong chờ của anh.
Tôi cúi người, xin lỗi: “Xin lỗi vì không thể đáp lại nguyện vọng của mọi người.
“Tôi và anh Bùi đã chia tay rồi.”
“Không hợp tham gia chương trình này nữa.”
Nói xong tôi không quan tâm tới tổ chương trình đang hỗn loạn, quay người rời đi.
Mà Bùi Chi Hứa cũng vội vàng rời đi sau tôi.
Anh cuống quýt đuổi theo tôi, sắc mặt tái nhợt, đỏ mắt cầu xin tôi: “Ý Ý, Thẩm Ý, xin em, em nói gì cũng được, anh đều nghe theo, chỉ xin em đừng bỏ anh, được không?”
Nhưng từ đầu đến cuối tôi không đáp lại một câu.
Có những lời, có những chuyện, tin một lần là đủ rồi.
18
Tin tức tôi và Bùi Chi Hứa chia tay chiếm hotsearch rất lâu.
Chữ bạo đỏ, thậm chí hơi chuyển đen kia giống hệt năm năm trước khi chúng tôi công khai quan hệ.
Nhưng lúc này đây, tôi tắt tất cả các thiết bị điện tử, không muốn nhìn nữa mà vùi đầu tập chung chọn kịch bản tiếp theo.
Đúng lúc này chị Vương đi vào với sắc mặt rất khó coi.
“Thẩm Ý, em không nhường một bước được à?”
“Em nhìn lại em đi, sau khi công khai chia tay với Bùi Chi Hứa thì mất hết sạch đại ngôn.”
“Những bên kia chịu hợp tác cũng vì nể mặt vua màn bạc Bùi Cho Hứa mới cho em cơ hội.”
“Bây giờ em tuyên bố chia tay, giờ chẳng có nổi một kịch bản ra hồn!”
Tôi nghe chị ấy trách móc, gấp kịch bản lại, im lặng nhìn.
Tôi nói: “Tại sao không cho em diễn các vai diễn khác?”
Chị Vương sửng sốt, bất ngờ trước câu hỏi của tôi.
Dường như chị không ngờ sẽ được lựa chọn cái khác.
Điều này cũng không thể trách chị, cũng không phải chị không biết.
Mà do từ sau khi tôi quen Bùi Chi Hứa, vì anh không thích, vì anh không vui nên tôi chưa từng thử qua các vai diễn khác, cũng chưa từng được nhận đóng các vai diễn khác.
Tôi nhìn chị, ngay cả chị cũng ngầm thừa nhận, tôi rời xa Bùi Chi Hứa thì chẳng thể làm nên trò trống gì.
20
Nhưng hiện thực khó khăn mọi bề.
Không có cái danh bạn gái của vua màn bạc, không ai muốn mạo hiểm giao vai diễn quan trọng cho một “bình hoa cố định” là tôi.
Thậm chí còn không cho tôi cơ hội thử vai.
Tôi nhìn những thông báo thử vai, mấp máy môi, hạ quyết tâm.
Lại không ngờ quyết tâm này đã thay đổi cuộc đời tôi trong tương lai.
Mặc dù tôi không phải đỉnh lưu tuyến một, nhưng vẫn được coi là tiểu hoa có chút danh tiếng.
Trước kia, ít nhất cũng được đóng nữ hai trong các bộ truyền hình và phim điện ảnh.
Nhưng lần này, tôi lại lựa chọn thử sức với một vai diễn nhỏ của nữ đạo diễn Lâm Tri nổi tiếng.
Trong lúc tôi ngồi đợi đến lượt thử vai, những người nhận ra tôi đều xì xào bàn tán.
Tôi biết họ đang nói gì.
Chắc chắn là nói tôi không có Bùi Chi Hứa, tài nguyên rớt thảm tới độ phải đi tranh giành với người mới như họ.
Nhưng tôi không quan tâm, chỉ im lặng đọc kịch bản của vai diễn mình thử vai.
Đến lượt tôi, tôi cũng không quan tâm tới ánh mắt dò xét của ban giám khảo mà hoàn thành vai diễn của mình.
Phải mất một lúc lâu sau mới có kết quả thử vai, tôi đợi ở đây đợi đến tận tối mịt.
Tiếc rằng… Thứ đợi được lại là tin trượt vai.
Tôi thở dài, đang định đứng dậy ra về thì lại nghe thấy có người gọi tên tôi.
“Thẩm Ý, tên cô là Thẩm Ý đúng không?”
Tôi quay người lại, rất ngạc nhiên.
Không ngờ người gọi tôi lại là đạo diễn Lâm Tri.
Chị ấy nhiệt tình hỏi tôi: “Muốn ăn cơm với chị không? Chị vẫn chưa ăn cơm.”
Mặc dù tôi không hiểu nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Lâm Tri lái xe dẫn tôi vào một quán quen, trong lúc chờ món lên đã hỏi chuyện giữa tôi và Bùi Chi Hứa.
Tôi không ngờ cô ấy lại quan tâm tới tin đồn về tôi, thế là mỉm cười đáp lại: “Bọn em chia tay thật, không còn gì để nói nữa.”
Chỉ là không ngờ khi nghe tôi nói vậy, Lâm Tri lại nở một nụ cười rất hài lòng với tôi, chị ấy nói: “Chị biết em sẽ trả lời vậy mà.”
“Nếu con gái quá cố chấp, cắm đầu vào tình yêu và nhăm nhăm để được công nhận thì dù có tài năng và tài nguyên thế nào cũng rất khó cứu khỏi khốn cảnh được.”
“Vậy nên Thẩm Ý à, em muốn làm nữ chính cho chị để tự cứu lấy bản thân không?”
“Làm một đóa hồng nở rộ giữa bụi gai chứ không phải con rối trong nhà kính của hoàng tử bé.”
Tôi cho rằng đây sẽ là một ngày tệ hại nữa.
Nhưng không ngờ lại nhận được những lời này giữ đêm đen.
Thế là tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên, đối mặt với ánh mắt chờ mong của Lâm Tri, không nhịn được nghẹn ngào khóc.
Có lẽ không ai trên cõi đời này hiểu được tôi, nhưng con gái sẽ luôn đồng cảm với nhau.
Tôi nói: “Vâng ạ, đạo diễn Lâm.”
“Đây là điều em mong còn không kịp.”
“…”
20.
Tôi bắt đầu chuẩn bị cho bộ phim tên “Hóa bướm”.
Sau khi đọc kịch bản, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao Lâm Tri chọn tôi.
Bởi vì hoàn cảnh của nữ chính Đường Lạc trong “Hóa bướm” cũng giống tôi bây giờ.
Lâm Tri nói: “Mặc dù chị không biết giữa em và Bùi Chi Hứa đã xảy ra chuyện gì, nhưng chị đã nhận ra những trong mắt em chất chứa chuyện cũ.”
Chuyện cũ.
Tôi nhắm mắt, che giấu cảm xúc trong lòng.
Khoảng thời gian trước khi tôi vào đoàn làm phim, ngày nào Bùi Chi Hứa cũng đứng dưới tòa nhà chờ tôi cùng với một câu duy nhất: “Chỉ muốn gặp em một lần.”
Tôi kéo rèm cửa, coi như không thấy.
Nhưng chuyện chúng tôi chia tay nổi rần rần, hơn nữa hai người trong cuộc lại không nói gì.
Thế là chuyện này trở thành mục tiêu của cánh nhà báo.
Cuối cùng vào ngày thứ bảy anh đợi dưới nhà tôi, hai chúng tôi lại bị đẩy lên hot search.
Dáng vẻ lạnh lùng đứng hút thuốc trước xe cũng được mạng xã hội tung hô minh chứng cho tấm chân tình của anh.
Người hâm mộ chúng tôi ùa vào weibo cầu xin tôi:
“Chị Thẩm Ý ơi, em không biết hai người đã xảy ra chuyện gì nhưng chị tha thứ cho Ảnh đế Bùi đi mà.”
“Đúng vậy, anh ấy yêu chị như vậy, có chuyện gì không thể tha thứ chứ!”
“Hai người đừng cãi nhau nữa, là lỗi tại em, lỗi tại em hết! Hãy để em chịu tội thay anh chị!”
Tôi lướt những bình luận đáng yêu này, im lặng đọc, không trả lời.
21.
Bùi Chi Hứa đợi dưới nhà tôi ngày thứ mười, cuối cùng cũng thấy được tôi.
Hôm đó tôi ra ngoài đi gặp Lâm Tri.
Thấy tôi đi từ trong nhà ra, anh vội vàng dập điếu thuốc trong tay, lảo đảo bước tới hỏi tôi: “Ý Ý, nghe nói mấy hôm trước em tập diễn với dây cáp bị thương?”
“Em bị thương ở đâu? Có đau không?”