Dịu Dàng Dành Hết Cho Em - Chương 1
1.
Tôi là sao nữ bị nhận xét có nhân cách kém nhất, thích xào cp với nam chính đóng chung phim.
Rõ ràng có khuôn mặt xinh đẹp đủ đề đè bẹp người khác nhưng lại vẫn cứ theo hình tượng hoa sen trắng thanh thuần yếu đuối công ty đã tạo ra từ đầu.
Hết lần này bị cư dân mạng mắng ra vẻ, trà xanh tâm cơ.
Lúc đi quay phim còn ngang ngược muốn kéo nam chính đi làm cp với mình nhưng lúc sau lại làm như mình là người bị hại.
Người bị mắng là tôi, người được hưởng là họ.
Thấy danh tiếng càng ngày càng nát, người đại diện lập tức nhận chương trình yêu đương phát sóng trực tiếp cho tôi.
Lợi dụng hình ảnh đen xì khắp giới của tôi để tôn lên vẻ chân thành đáng yêu cho minh tinh đang nổi Liễu Vi Vi.
Nhưng cho đến mấy ngày trước khi quay đột nhiên có tin ảnh đế Tống Xuyên cũng muốn tham gia chương trình lần này.
Thời còn đi học, tôi ỷ vào việc mình là đàn chị, có sắc mà kiêu căng, không may xảy ra một chút chuyện khó nói với vị ảnh đế mới này… Ừ, chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi.
Nhỏ đến mức không nên gặp lại nhau.
Nhưng cũng may đạo diễn đã lên xong chương trình.
Đơn giản mà nói, chương trình tình yêu lần này là vì phục vụ xào cp cho ảnh đế Tống Xuyên và sao nữ đang lên Liễu Vi Vi.
Mọi thứ khác đều là làm nền.
Nói cách khác, tôi và Tống Xuyên cơ bản không có gì cần tiếp xúc.
Điều duy nhất phải làm đó là đóng vai phông nền thật tốt, không cần tranh độ hot, để anh và Liễu Vi Vi ngồi cạnh nhau là đẹp rồi.
Không khác đi du lịch là bao.
Vui chết bổn cung, đây chính là niềm vui khi nằm không cũng ra tiền đúng không?
Ngày khai máy, Liễu Vi Vi trang điểm xinh đẹp, mặc một bộ váy trắng.
Vừa lên sân khấu đã nhận được cơn mưa lời khen từ phần bình luận.
[Đây chính là nguyên nhân anh Tống nhà tôi tự hạ bản thân xuống để tham gia chương trình yêu đương đúng không? Ánh trăng sáng xé truyện mà bước ra.]
[Chị Vi Vi thật xinh đẹp, nữ thần váy trắng trong lòng tui.]
Tôi đi theo sát phía sau, trang điểm như muốn lên trời, áo phông quần đùi, miễn cưỡng nhìn ống kính chào một câu.
Khu bình luận lập tức thay đổi.
[Sao cô ta cũng đến đây? Thật đen đủi. Lại còn đi phía sau bảo bối Vi, cố ý ké fame đấy à?]
[Nhưng mà cô ta đang mặc cái gì vậy? Bà cụ đi tham quan hả?]
[Từ chối đứng cạnh! Khiêng Trần Khanh Khanh ra ngoài giùm tôi.]
Ha, bà đây lười phải tốn công với ganh đo nhan sắc với mấy người.
Đây là giá tiền để thể hiện khía cạnh khác của tôi đấy nhé.
Trước khi Tống Xuyên xuất hiện, tôi vẫn rất nghiêm túc làm tốt nhiệm vụ của vật làm nền, nhìn mấy trai xinh gái đẹp thi đấu sắc đẹp.
Sau khi Tống Xuyên xuất hiện, tôi lập tức dời bản thân ra ngoài phạm vi quay, ngay cả nền cũng không làm tiếp.
Tránh nghi ngờ chứ gì, chị đây là dân chuyên rồi.
Tống Xuyên là người nổi tiếng lớn nhất trong số chúng tôi, những năm này anh vẫn rất khiêm tốn quay phim, không có scandal nào, hiếm khi tham gia chương trình truyền hình.
Nghe nói đạo diễn mời anh lần đầu còn bị từ chối.
Về sau không hiểu vì sao lại thay đổi suy nghĩ.
Ảnh đế lạnh lùng tự hạ mình xuống tham gia chương trình tình yêu lập tức khiến cư dân mạng bùng nổ.
Mọi người ồn ào suy đoán chắc anh đến vì Liễu Vi Vi.
Dù sao Liễu Vi Vi vừa bước chân vào giới đã lộ ra tin tức bản thân và Tống Xuyên là bạn thời đại học.
Còn có tin đồn Liễu Vi Vi là ánh trăng sáng Tống Xuyên yêu nhiều năm mà không có được, anh độc thân đến bây giờ cũng vì chờ bảo bối Vi Vi quay lại nhìn mình.
Trong giới có luật bất thành văn, người nào hot nhất người đó là vua.
Ảnh đế Tống Xuyên vừa ra trận, tất cả mọi người đều niềm nở tiếp đón, ồn ào tự giới thiệu bản thân.
Lúc ống kính lướt qua tôi, tôi đang ngẩn người suy nghĩ xem hạt dưa trước mặt mình có phải là đạo cụ hay không.
Khu bình luận lại ầm ĩ.
[Cô ta giả vờ thanh cao cái gì vậy, vậy mà lại không để ý đến anh Tống nhà tôi! Vì độ hot không giới hạn mà bày nhiều trò thật đấy!]
[Nhưng mà tôi đột nhiên get được nhan sắc của người này là thế nào vậy các chị em, trang điểm thành cái dạng này mà vẫn thấy đẹp là sao?]
[Chị em, cô ổn không? Get được vẻ đẹp trà xanh của Trần Khanh Khanh? Ai mà biết trong bụng cô ta có ý định gì chứ?]
Liễu Vi Vi thuận thế ngồi xuống bên cạnh Tống Xuyên.
Hai người họ mặc quần áo cùng màu, nhìn rất giống như trang phục tình nhân.
Khu bình luận lại xuất hiện một loạt lời như “trai tài gái sắc” và “nhân duyên trời ban”.
Tôi ở một bên cắn hạt dưa, im lặng nhìn Tống Xuyên.
Nhiều năm không gặp, anh so với ngày trước càng đẹp trai hơn, giá trị cấm dục max điểm.
Nhưng càng nhìn càng thấy lạnh lùng, không còn đáng yêu mềm mại như trước.
Bình luận điên cuồng chạy.
[Xuyên Vị (Vi) cp vừa đứng cạnh nhau là đã thấy bong bóng màu hồng, nguyện quỳ xuống.]
Liễu Vi Vi tùy ý vuốt tóc hay che miệng cười đều có thể khiến khu bình luận ầm ĩ.
[Khí chất của bảo bối Vi tốt thật đấy, đây mới thật sự là hoa nhài thuần khiết. Hàng nhái loại A như Trần Khanh Khanh sao có thể so với người ta được?]
2.
Đúng lúc này, Tống Xuyên đột nhiên đi về phía tôi.
Tôi đang há miệng cắn hạt dưa, ánh mắt còn chưa kịp thu lại.
Bốn mắt nhìn nhau, tôi lập tức nhìn về phía anh đẹp trai ở cách mình gần nhất, liếc mắt đưa tình với người ta.
Ánh mắt Tống Xuyên lập tức trầm xuống.
Có cư dân mạng tinh mắt lập tức bình luận: [Sao tôi có cảm giác ánh mắt này của anh Tống hơi uất ức nhỉ? Anh ấy nhìn gì vậy?]
[Hướng anh Tống nhìn hình như là phía Trần Khanh Khanh.]
[Chị em, mau nhổ nước bọt rồi thắp nén hương đi. Đừng để tên của anh Tống và trà xanh họ Trần đứng cạnh nhau.]
Vị anti này nói thật có lý.
Tôi cũng không muốn dính chút xíu nào đến Tống Xuyên.
Chị đây chỉ muốn nằm ườn ba tháng, nhận thù lao kếch xù rồi rời đi về thôi.
Chạng vạng tối, mọi người phải gửi một bức thư rung động và mời hẹn hò nặc danh.
Tổ chương trình như bùng nổ ý tưởng, để chúng tôi bịt mặt lại, tự do đi lại và kết đôi trong căn phòng chật hẹp, bắt được ai thì tối nay hẹn hò với người đó.
Thậm chí họ còn đặt mộ cái tên không hợp với lẽ thường cho tiết mục này… Đoán xem ai mới là thần tình yêu.
Bổn cung muốn bay lên trời hơn.
Có cư dân mạng không vui: [Trò này không công bằng, quỷ ké fame Trần Khanh Khanh chắc chắn sẽ cố ý chiếm hời từ anh trai chúng tôi!]
[Đúng vậy, người đàn ông khác không được chạm vào bảo bối Vi nhà chúng tôi! Vi Vi là của Tống Xuyên.]
Sau khi mất đi thị giác, các giác quan khác trở nên vô cùng mẫn cảm.
Trong căn phòng nhỏ hẹp, tiếng hít thở của mấy người đan xen vào nhau, da thịt đụng chạm, không khí lập tức trở nên mập mờ.
Thần kinh tôi kéo căng, trong đủ các loại mùi nước hoa cố gắng nhận biệt ra mùi sữa tắm đặc biệt của Tống Xuyên.
Tiếp đó trốn anh.
Khu bình luận như bị điên: [Tổ chương trình thật biết cách làm việc, quá kích thích rồi.]
[Vi Vi đi bên phải, anh Tống ở bên trái. Ôi ôi, hai người thiếu chút nữa va vào lòng nhau kìa.]
[Này, mọi người có phát hiện ra không, đường đi của Trần Khanh Khanh thật kì lạ. Cmn, sao cô ấy một phát đạp người ta ra rồi vậy!]
[Chị em, tôi cũng nhìn ra rồi, Trần Khanh Khanh luôn đi tránh người khác, nhất là anh Tống. Sự cảm ứng này đúng là tuyệt thật.]
[Quan trọng là sao anh Tống luôn đi về phía Trần Khanh Khanh thế! Người khác như ruồi không đầu, sao hai người họ lại giống có mặt thần quá vậy!]
[Cô trốn, anh tìm, cô có mọc cánh cũng khó mà chạy thoát.]
[Cứu mạng, lầu trên, chọc tôi cười chết rồi bạn có lợi gì thế.]
Mười phút sau đạo diễn thổi còi, tiết mục ghép đôi kết thúc.
Những người khác cố gắng lao về phía người khác để tạo cảm giác mập mờ.
Còn tôi thì theo nguyên tắc “tránh xa bà ra”, người nào đến thì đạp người đó, thành công tránh tất cả giới tính nam trong chương trình.
Đương nhiên cũng tránh được Tống Xuyên.
Nhưng khi lấy bịt mắt xuống.
Ai cũng tay trong tay với người khác, chỉ có tôi và Tống Xuyên là đứng ở hai góc chéo nhau.
Sắc mặt Liễu Vi Vi lập tức thay đổi, cô ta hất tay người đang nắm ra.
Việc này có hơi… biến khéo thành vụng thì phải?
Liễu Vi Vi nở nụ cười ngọt ngào: “Đạo diễn, vừa rồi chúng tôi còn chưa quen với quy định, hay là làm lại lần nữa đi?”
Tôi vội vàng bước đến.
Khu bình luận ồn ào.
[Haiz, chị gái trà xanh chắc chắn không đồng ý với bảo bối Vi nhà chúng tôi, đợi màn biểu diễn vụng về của cô ta.]
[May mắn chọn được anh Tống, chắc trong lòng đang vui gần chết đấy.]
3.
Tôi lao đến trước mặt đạo diễn: “Cô ấy nói rất đúng, tôi đồng ý, nhất định phải làm lại!”
Sớm biết vậy tôi đã tùy ý tìm một người để ghép đôi rồi, trai đẹp rapper sáng nay cũng không tệ, ông chú cao lớn chếch chếch kia cũng ổn…
Dù sao cũng tốt hơn Tống Xuyên.
Liễu Vi Vi dường như không ngờ tôi sẽ đồng ý, cô ta ngẩn người.
Tống Xuyên lạnh nhạt nói: “Không còn sớm nữa, không cần tốn thời gian làm lại.”
Đạo diễn không dám bỏ qua ý kiến của Tống Xuyên, chỉ có thể xem như đây là kết quả.
Liễu Vi Vi đi đến trước mặt Tống Xuyên, vẻ mặt dịu dàng: “A Xuyên, không sao, em chờ anh quay lại.”
Ống kính phóng to, miêu tả họ một cách cận cảnh.
Liễu Vi Vi chậm rãi rời đi, mắt đỏ lên như đang phải trải qua giờ phút sinh ly tử biệt.
Khu bình luận rôm rả.
[Đau lòng cho bảo bối Vi, đều do thứ trà xanh Trần Khanh Khanh này, cái gì cũng muốn cướp, cố ý gây sự với Vi Vi nhà chúng tôi.]
[Cạn lời, mắt mờ thì đừng phát biểu. Tôi là một người qua đường cũng không nhịn được nữa, rõ ràng Trần Khanh Khanh không làm gì hết.]
[Các chị em, trà xanh Trần nhất định là đang giả vờ không tranh không giành, mọi người đừng để bị lừa. Lát nữa chắc chắn cô ta sẽ lộ nguyên hình, liều mạng ké fame của anh Tống, đợi mà xem.]
Danh sách hẹn hò đã được chốt.
Tôi không cam tâm nhìn Tống Xuyên một cái, từ đầu đến cuối luôn duy trì khoảng cách một mét với anh.
Khu bình luận dừng lại, có người rón rén hỏi một câu:
[Là tôi điên rồi à, sao Trần Khanh Khanh lại nhìn Tống Xuyên với ánh mắt ghét bỏ như vậy?]
[Như vậy mà không cọ gì hết sao? Đây là trà xanh Trần sao? Đổi tính à?]
[Cười chết, thỉnh thoảng Tống Xuyên lại quay đầu xác nhận xem Trần Khanh Khanh có ở đây không, sao vậy, sợ người ta chạy à?]
[Nhưng tôi thấy Trần Khanh Khanh giống như muốn chạy thật.]
Địa điểm hẹn hò là bờ biển, ánh đèn lờ mờ, trên bàn có nến hoa hồng, tôi vừa nhìn đã muốn trợn mắt.
Tôi lên tiếng trước: “Bình thường anh thích bật điều hòa bao nhiêu độ?”
Tống Xuyên: “26.”
Tôi: “Tôi thích bật 17 độ, chúng ta không hợp nhau.”
Im lặng bao trùm.
Tống Xuyên nhẹ nhàng nói: “Tôi cũng có thể bật 17 độ.”
Anh… bị làm sao vậy?
Tôi hỏi tiếp: “Lúc ăn sữa chua anh có liếm nắp không?”
Tống Xuyên: “Không.”
Tôi: “Tôi liếm. Chúng ta không hợp.”
Tống Xuyên: “Tôi…”
Tôi xua tay: “Đúng tám giờ là tôi phải đi ngủ, trước khi ngủ còn muốn nghe Second Hand Rose (1). Về trước đây.”
(1) nhóm nhạc Trung Quốc
Khu bình luận cười muốn rung trời.
[Mau, đến xem nhóm của Trần Khanh Khanh cho tôi! Đảm bảo khiến bạn cười vỡ bụng.]
[Nhìn ảnh đế Tống nhà chúng ta uất ức thành cái gì rồi kìa.]
[Bầu không khí giữa hai người này có gì đó là lạ, không hiểu sao lại hơi muốn chèo thuyền…]
[Cp có thể ít được quan tâm nhưng không thể tà môn được, đôi này đâu có gì để chèo. Cp Xuyên Vị mới là ánh sáng!]