Điệu Múa Chung Tình - Chương 1
1
Buổi biểu diễn vở kịch múa đầu tiên của đoàn chúng , trai đã thất hẹn.
Anh rõ ràng đã , cho dù trời đổ dao cũng sẽ trở về xem biểu diễn.
chương trình của đã diễn xong , điện thoại của vẫn trong tình trạng tắt máy.
Tôi vốn dĩ từ sáng sớm đã cảm thấy bồn chồn rõ nguyên do.
Bây giờ liên lạc với trai, dự cảm ngày càng mãnh liệt.
Tay run rẩy gọi điện thoại cho ba ở bên bờ đại dương.
“Cục cưng , ba đã xem chương trình phát sóng trực tiếp cuộc thi của con , con gái cục cưng của ba thật tuyệt!”
“Ba ơi, ba liên lạc với trai ?”
“Thằng bé đến hiện trường cổ vũ cho con ?”
Tim hoảng loạn dữ dội, khuôn mặt phản chiếu trong gương gần như còn chút máu.
“Không…”
Đột nhiên điện thoại giật lấy, một mùi hương thanh nhã ập mặt.
Ngẩng đầu lên, đó là chồng mà đã nửa năm gặp.
“Ba, con là Chương Hi Hoài… ừm, con đã về . Khương Thán vì lở núi, tạm thời ở huyện Hoài về …”
“Không cần lo lắng, con đã liên lạc với , điện thoại của rơi hỏng, , đợi bên xử lý xong, sẽ liên lạc với ba…”
Không biết ba đã gì với , nụ mặt càng sâu hơn, đầy ẩn ý.
“Không vấn đề gì…”
Đợi trả điện thoại cho , ba với : “Cục cưng, Hi Hoài mới về, hai đứa cứ bồi dưỡng tình cảm với , chuyện của trai con đừng lo lắng, Hi Hoài thì sẽ .”
“Ba?”
“Con gái ngoan, ba còn một cuộc họp, gì nhé!”
Không đợi gì, bên đã cúp máy.
Bầu khí nhất thời chút lúng túng.
Đây là phòng trang điểm riêng của , khác.
Tôi và Chương Hi Hoài vẫn là lần đầu tiên ở chung trong gian riêng với tư cách vợ chồng.
Tôi chút rụt rè cúi đầu, biết làm gì.
“Anh… về đây?”
Anh nhẹ nhàng vén những sợi tóc mái trán , giọng nhẹ nhàng: “Buổi biểu diễn đầu tiên của đoàn múa của em, tại chỉ mời trai, mời ?”
“Em tưởng là bận.”
“Em còn hỏi , đã biết bận ? Em biết để xem em biểu diễn, đã làm việc liên tục một tuần, xử lý xong tất cả mọi việc mới vội vàng trở về ?”
Anh , thật sự để ý đến như ?
Nếu để ý, tại kết hôn đã nước ngoài nửa năm hỏi han gì đến ?
“Anh trai em, thật sự chứ?”
Anh nắm lấy tay , áp lên má .
“Yên tâm , nhất định sẽ .” Sau đó giọng nhỏ , như đang lẩm bẩm một , “Lần , tất cả vẫn còn kịp.”
“Anh gì?”
Anh khẽ nhướng mày, hôn lên lòng bàn tay : “Không gì, Ngâm Ngâm, mệt quá, ở bên một lát, ?”
Tôi vẻ ngoài trai và giọng lười biếng của mê hoặc, bế bổng lên đặt bàn trang điểm.
“Ừm?”
Đôi mắt sâu thẳm của môi , yết hầu chuyển động: “Anh cần sạc điện .”
“Ưm…”
Không thêm một lời nào, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, ngừng quấn quýt sâu hơn, giữa môi răng là mùi bạc hà nhàn nhạt.
“Thật , Ngâm Ngâm, gặp em .”
2
“Cốc cốc cốc…”
Cánh cửa phòng trang điểm đột nhiên gõ.
Tôi theo bản năng đẩy đàn ông đang ôm , nhảy xuống khỏi bàn trang điểm.
“Anh là chồng hợp pháp của em, cần phản ứng lớn như ?” Chương Hi Hoài bất lực .
Tôi đỏ mặt, để ý đến , tới mở cửa.
Đập mắt là một bó hoa hồng đỏ tươi.
Ngay đó, từ phía bó hoa lộ một khuôn mặt tươi rạng rỡ.
“Anh Chu!”
“Ngâm Ngâm, chúc mừng, trận đầu thắng lợi! Em biết bây giờ mạng cũng là video khiêu vũ của chúng , là khen chúng thôi!”
“Cảm ơn!” Tôi định nhận hoa, Chương Hi Hoài đã nhanh tay nhận lấy.
Nhìn thấy đàn ông đột nhiên bước từ phòng trang điểm, Chu Nghiêu khựng một chút.
Chương Hi Hoài khinh thường liếc bó hoa hồng trong tay, tiện tay đặt lên bàn trang điểm.
“Ngâm Ngâm, vị là?”
Tôi vội vàng kéo Chương Hi Hoài đến bên cạnh , giới thiệu với Chu Nghiêu: “Anh … là trai !”
Vẻ mặt đắc ý của Chương Hi Hoài cứng đờ, ánh mắt đột nhiên trở nên tủi thân: “Anh trai?”
Mặc dù việc liên hôn giữa hai nhà Khương và Chương đã giới thương gia biết đến rộng rãi.
tham gia giới kinh doanh, ngày thường hầu như tham dự các hoạt động thương mại.
Vì , ít thể liên hệ với đại tiểu thư nhà họ Khương.
Tôi Chương Hi Hoài với ánh mắt cầu xin, bất mãn bí mật véo eo một cái.
Chu Nghiêu dường như thở phào nhẹ nhõm, : “Thì là trai của Ngâm Ngâm, chào ! Tôi là bạn nhảy của Ngâm Ngâm, Chu Nghiêu.”
Chương Hi Hoài như , làm như thấy bàn tay Chu Nghiêu đưa .
Chu Nghiêu đến gọi chúng tham gia tiệc mừng công.
“Anh vốn đã gửi tin nhắn cho em điện thoại, nhận phản hồi, nên đã đến tìm em.”
Tôi chiếc điện thoại đặt bàn, hai má nóng bừng lên.
Vừa nãy hôn quá nhập tâm, để ý.
3
Trong tiệc mừng công, Chương Hi Hoài bên cạnh liên tục đỡ rượu cho .
Tửu lượng của thật cũng bình thường, còn uống bao nhiêu đã chút say khướt.
Say , vẫn quên gắp thức ăn cho .
Tôi thức ăn trong bát như một ngọn núi nhỏ, bất lực kéo tay .
“Em ăn hết nhiều như …”
Anh khẽ nhướng mày: “Không , em ăn hết thì ăn là .”
Có một chị gái : “Quan hệ của hai em thật ! Không giống và trai , gặp là ghét bỏ .”
“ , trai Ngâm Ngâm biết đã bạn gái , đối xử với em gái như , đối với bạn gái chắc chắn còn hơn!”
Chương Hi Hoài với mọi với khuôn mặt say, tự nhiên khoe chiếc nhẫn cưới ngón áp út tay trái.
“Tôi đã kết hôn .”
“Haizz, thật đáng tiếc…”
Không biết ảo giác , cảm thấy ánh mắt của Chương Hi Hoài quét qua ngón áp út trống trơn của .
Tôi chút chột giấu tay xuống bàn, nắm chặt lấy.
Tôi cố gắng rút tay .
Anh hề lay chuyển, thậm chí còn xa cù lòng bàn tay .
“Anh trai cũng đã kết hôn , em gái cũng thể cân nhắc chuyện chung thân đại sự của .”
“Trong đoàn chúng nhiều trai trẻ tuổi trai, Ngâm Ngâm ai mắt nào?”
Vừa mọi đều hiểu ý về phía Chu Nghiêu cũng đang đỏ mặt.
Khi cảm thấy thì đèn trong phòng riêng đột nhiên tắt.
Đèn nhấp nháy lần lượt sáng lên, biết ai đã bật một bản nhạc lãng mạn lên.
Dưới ánh sáng ấm áp, Chu Nghiêu sự chú ý của mọi tiến về phía .
“Ngâm Ngâm, hôm nay những mặt đều là bạn bè và thân của chúng , chúng quen từ thời đại học, cùng thành lập đoàn múa.”
Khi bầu khí đang nồng nhiệt thì “bốp!” một tiếng, đèn sáng.
“Chuyện gì ?” Mọi đang chờ đợi lời tỏ tình đầy nhiệt huyết của Chu Nghiêu đều ngơ ngác.
Tôi ngơ ngác đó, biết làm gì.
Chương Hi Hoài vốn đang bên cạnh ở bên cạnh công tắc đèn, lảo đảo, vẻ mặt say khướt.
“Anh trai Ngâm Ngâm, ý gì ?”
Hai má Chương Hi Hoài đỏ bừng, bước tới kéo từ ghế dậy.
“Xin Chu…, mặc dù biết ý đồ của , nhưng gia đình chúng , cho phép con cái yêu sớm.”
Chương Hi Hoài xong liền mang khỏi phòng riêng mà hề ngoảnh đầu .
Không cho, yêu sớm?
Tôi đã 25 tuổi !
4
Chương Hi Hoài đưa về phòng tân hôn.
Vừa cửa đã thể chờ đợi nữa mà áp lên cửa hôn.
Nụ hôn của gấp gáp, thở chút mùi rượu khiến cũng cảm giác say.
“Ngâm Ngâm hôm nay sân khấu thật .”
Tôi thể từ chối .
Biết rõ trong lòng , nhưng chỉ cần ngoắc tay, sẽ cam tâm tình nguyện chìm đắm.
Nỗi ấm ức trong lòng lúc phóng đại, khi nhẹ nhàng cắn lên cổ .
Tôi nhịn , nghẹn ngào : “Chương Hi Hoài, em ghét …”
Cơ thể cứng đờ trong giây lát, bàn tay áp lên má , cảm nhận một mảnh ướt át.
Đang định gì đó thì điện thoại đột ngột vang lên.
Bầu khí ái tan biến trong nháy mắt, liếc màn hình hiển thị cuộc gọi, là một dãy số lạ.
Kết nối, giọng nữ quen thuộc từ đầu dây bên truyền đến, giọng dường như còn chút kích động.
Là Ngụy Thiên Nhiên, phụ nữ mà và Chương Hi Hoài luôn thể tránh khỏi.
Sau khi điện thoại, Chương Hi Hoài với vẻ mặt phức tạp.
“Ngâm Ngâm, hiện giờ việc, ngoài một chuyến, đợi về sẽ chuyện với em, ?”
Lại là việc, mỗi lần việc đều giải thích với , là , bỏ một .
Tôi biết, vẫn coi là trẻ con.
Trẻ con thì làm hiểu chuyện của lớn chứ?
5
Tôi chút mất sức sang một bên: “Anh .”
Nói xong nhặt chiếc túi rơi mặt đất, chuẩn đợi khỏi cửa, sẽ về nhà.
Tôi ở trong căn nhà rõ ràng tràn đầy hy vọng, nhưng lạnh lẽo , chờ đợi một biết ngày về.
Vài giây , Chương Hi Hoài nhúc nhích.
“Sao ? Không chuyện gấp ?”
Đầu ngón tay ấm áp rơi xuống khóe mắt , nhẹ nhàng vuốt ve.
Thì bất giác .
“Ngâm Ngâm ngốc, lần công tác ở huyện Hoài, còn trai em và Ngụy Thiên Nhiên cùng .”
“Điện thoại của trai em hỏng, chặn số của Ngụy Thiên Nhiên , cho nên cô chỉ thể mượn điện thoại của khác để gọi cho .”
“Anh và Ngụy Thiên Nhiên bất kỳ quan hệ gì, em hiểu ?”
Tôi hít hít mũi, ngơ ngác Chương Hi Hoài.
Anh đang giải thích với ?
“Không cho em là sợ em lo lắng, trai em giúp đội cứu hộ cứu , thương một chút.”
“Anh đón về, em ngoan ngoãn ở nhà ?”
“Anh trai em thương! Bị thương như thế nào, nghiêm trọng ?”
“Yên tâm, , nhất định sẽ đưa bình an đến mặt em.”
Nói xong liền cửa, nhịn , nắm lấy tay .
“Chương Hi Hoài, cũng bình an trở về.”
Anh gật đầu: “Đợi .”