Điều Điều - Chương 5
15.
Ta mở to mắt ngẩn ngơ nhìn xà nhà, trời bên ngoài dần hửng sáng.
Sáng sớm yên tĩnh bị tiếng chuông trang nghiêm mà bi tráng phá vỡ, ta nhắm chặt đôi mắt khô khốc lại, thầm đếm trong lòng: “Một, hai, ba… Hai mươi chín nghìn chín trăm chín mươi tám, hai mươi chín nghìn chín trăm chín mươi tám, ba mươi nghìn.”
Tiếng bước chân hỗn loạn, tiếng đánh nhau loạn xạ vẫn tiếp diễn bên ngoài, nhưng trong phủ vẫn yên tĩnh như thường lệ, ngay cả thị vệ thường cố thủ nơi cửa chính cũng chẳng thấy đâu.
Hầu phủ rộng lớn như thế, dường như chỉ còn lại mình ta.
Sự tình rối ren vẫn kéo dài đến chiều ngày thứ ba.
Bỗng một người “đàn ông” mặc giáp đỏ đen, tóc dài cột cao, tay nắm chắc trường thương đâm toạc cửa Hầu phủ.
“Cô là Lục Điều Điều?”
Mắt mày cô ấy thanh tú, ngũ quan cũng tuấn mỹ, giọng nói không tục tằng thô lỗ như đàn ông, lại chẳng dịu dàng thánh thót như phụ nữ, thế nhưng vẫn vang vọng rõ ràng, không hiểu sao lại khiến người ta tin phục.
Ta hành lễ: “Lục Điều Điều ra mắt Biên Tướng quân.”
Biên Trường Lam hơi gật đầu: “Bệ hạ bảo ta đến đón cô.”
Cục đá treo trong lòng ta cuối cùng cũng rơi xuống.
Trời của đế đô, cuối cùng cũng đổi.
16.
Đường phố vẫn yên bình không người qua lại, trật tự trong cung cũng đang dần khôi phục, cung nhân khắp nơi đang tu sửa quét dọn đâu ra đấy.
Chu Sở Dao thấy ta, hai mắt sáng lên:
“Điều Điều, cuối cùng cô cũng tới.”
Thấy nàng đang vận một bộ hoàng bào không vừa người chút nào, ta lại vội vàng hành đại lễ.
“Thần nữ Lục Điều Điều, tham kiến Hoàng đế bệ hạ.”
Chu Sở Dao đỡ ta lên, ngoài miệng thì nói “không cần không cần”, nhưng nụ cười trên mặt vẫn cứ ngày càng rực rỡ.
Ta kéo cánh tay bị băng bó kín kẽ của nàng qua xem, hỏi: “Vẫn ổn chứ?’
Nàng lập tức đau khổ nói: “Thái y xem rồi, nói phải chăm sóc mấy tháng lận.”
Xem ra cuộc biến loạn lần này còn nguy hiểm hơn ta nghĩ nhiều.
Chu Sở Dao lại ôm cánh tay ta, kéo ta ngồi xuống bàn, ánh mắt lấp lánh:
“Điều Điều, trẫm cần cô.”
“Tay của trẫm mấy tháng này là không cầm bút được rồi đó, Trường Lam thì lại bận bịu lo chuyện bên võ tướng, giờ chỗ quan văn bên này còn nhiều chuyện lắm, phải nhờ cô tới giúp ta.”
Lòng ta sớm đã cuộn trào như sóng, chỉ biết cứng đờ đứng dậy, hành một cái lễ vua tôi với Chu Sở Dao, kiên định nhìn nàng: “Điều Điều quyết không làm nhục mệnh!”
Chu Sở Dao vẫn cười đến yêu kiều như trước: “Đúng rồi, ta có giữ lại mấy người trong thiên lao cho cô đó, tuỳ cô xử lý đi.”
Thế nên ta lại cùng Biên Trường Lam tới thiên lao.
Thẩm Tu Nghiêu thấy ta tới, khuôn mặt dính đầy máu tươi dơ bẩn bỗng hốt nhiên hiểu ra.
“Không ngờ, lại là nàng.”
“Không sai, là ta.”
17.
Lúc thiếu thời, Lão hoàng đế lạm dụng thuốc mua vui, bị thương tới căn cơ, đường con cháu vô cùng mỏng manh.
Cả đời ông ta chỉ có một Trưởng công chúa do Hoàng hậu sở sinh, và Nhị hoàng tử do một cung nữ sở sinh.
Phụ thân của Hoàng hậu là Hữu Tướng, nhìn tên Chu Sở Dao là hiểu mẫu tộc của Hoàng hậu có bao nhiêu quyền lực trong triều.
Mà Nhị hoàng tử lại không hề có nhà mẹ đẻ ủng hộ.
Lão hoàng đế ngu muội cả đời, tận lúc sắp chết mới thấy được thế cục tiền triều.
Lão sợ giang sơn nhà họ Chu sẽ huỷ trên tay lão, biến thành giang sơn của họ Sở.
Thế nên mấy năm nay lão một mực âm thầm lôi kéo quyền lực cho Nhị hoàng tử.
Ban đầu gọi Thẩm Tu Nghiêu hồi kinh, cũng là để lấy lại binh quyền trong tay Thẩm Tu Nghiêu.
Thẩm Tu Nghiêu đương nhiên không muốn đưa, lại nghe được tin cơ thể Lão hoàng đế không tốt, nhớ ra năm đó hắn từng cứu ta một mạng.
Sơn tặc và độc y là người của Nhị hoàng tử, nhận lệnh tìm ra người có thể nghiên cứu thành “dược nhân” để tẩm bổ nguyên khí đàn bà cho Lão hoàng đế.
Thế nên bọn chúng mới có thể ở hoàng thành tiêu diêu ngoài vòng pháp luật nhiều năm như vậy.
Chỉ cần có năng lực, thì không khó đào ra được những chuyện này.
Thế nên sau khi Thẩm Tu Nghiêu về kinh đã sắp xếp hàng loạt chuyện, bao gồm cả việc lan truyền tin đồn bậy về ta, phá hủy danh tiếng của ta, ép phụ mẫu ta giết ta.
Cuối cùng lấy thân phận anh hùng xuất đầu lộ diện, “cứu” thoát mỹ nhân ra khỏi biển lửa.
Nhưng thật ra là để lợi dụng dược nhân như ta nuôi âm táo, dùng âm táo bàn chuyện hợp tác với Lão hoàng đế, bảo vệ binh quyền của hắn.
Thế nên, ta hạ độc trong táo.
Nhị hoàng tử tự tiến cung dâng thuốc, độc chết Lão hoàng đế.
Sở Tướng sao có thể bỏ qua cơ hội này, lập tức giương cao lá cờ chính nghĩa tấn công Nhị hoàng tử.
Nhị hoàng tử dẫn dắt đám người Thẩm Tu Nghiêu phản kháng.
Tiếc là –
Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình phía sau.
Không ai ngờ được, một công chúa bị nuôi tại khuê phòng, bị xem như chó cái kéo dài dòng giống cho Sở gia, lại thành công làm ngư ông đắc lợi lúc cuối cùng.
18.
Cách một phòng giam, Thẩm Tu Nghiêu đột nhiên cụp mắt, khuôn mặt đầy vẻ cô đơn.
“Điều Điều, nàng thật sự muốn đối xử như vậy với ta sao?”
“Chớ quên, trên đời này người yêu nàng nhất chỉ có mình ta.”
Ta khẽ cười: “Không thì ngươi đi theo ta đi.”
“Giống như trước đây vậy, sau này ngươi sẽ là chính thê của Lục Điều Điều, cứ yên tâm ở trong nhà cho tốt, ta sẽ ở bên ngoài che gió chắn mưa cho ngươi.”
“Nếu ngươi đồng ý, ta sẽ cầu bệ hạ tha cho ngươi một mạng.”
“Dù sao ngươi cũng dũng mãnh, kỹ thuật lại tốt, nếu phục vụ ta đàng hoàng, ta khỏi phải tìm người khác.”
Thẩm Tu Nghiêu không dám tin trợn to hai mắt: “Ngươi biết ngươi đang nói gì không?”
“Ngươi là đàn bà, sao có thể có những suy nghĩ hoang đường, đại nghịch bất đạo như thế, quả thật là dâm phụ!”
Thấy sự chán ghét không tài nào che giấu trên mặt hắn, trong lòng ta đã không còn gợn sóng.
Người đằng sau cũng không cần nhìn nữa, đơn giản là độc y và đám sơn tặc.
Ta phẩy hạt bụi vốn không hề có trên người, nói với Biên Trường Lam đứng đằng sau: “Điều Điều thật sự không nghĩ ra phương pháp đặc biệt nào để xử lý phạm nhân, vẫn phiền Biên Tướng quân xử trí theo luật.”
Biên Trường Lam hành lễ với ta, rồi đưa ta ra khỏi thiên lao.
19.
Cân Trì nguyên niên.
Tả Tướng Lục Phong Niên vì phản đối quyết định “Phụ nữ có thể tham gia khoa cử” của Nữ đế, lấy cái chết can gián trên điện Kim Loan.
Nữ đế nghĩ tình Tả Tướng suốt đời cống hiến cho Chu triều, đích thân hạ chỉ để Lục Điều Điều, con gái của Lục Phong Niên tiếp nhận vị trí Tả Tướng.
Triều đại thay đổi, còn rất nhiều việc phải hoàn thành, Lục Tướng và Nữ đế cùng nhau nỗ lực, dùng ba tháng soạn ra một bộ luật mới.
Thay đổi rất nhiều quyền lợi dành cho phụ nữ.
Cân Trì năm thứ ba.
Dưới sự dẫn dắt của Trung Võ Hầu Biên Trường Lam Biên Tướng quân, Ngọc Môn quan xuất hiện quân đội nữ giới đầu tiên, quân số vượt hơn ngàn người.
Cân Trì năm thứ mười.
Lịch sử triều Chu lần đầu tiên xuất hiện một vị nữ Trạng nguyên.
…
Kết thúc.