Đáy Biển - Chương 2
6
Món chính cho bữa tối là bò bít tết tái sống.
Anh trai nuôi ăn hết sức ngon miệng, còn Bạch Niệm Vũ tuy rõ ràng rất ghê tởm nhưng vẫn cố gắng ăn hết một miếng.
Cuối cùng, cô ta nặn ra vẻ mặt khoa trương thốt lên:
“Bò bít tết tái sống này vẫn giữ được độ ngon ngọt của thịt bò, anh thật biết ăn!”
Nụ cười trong mắt anh trai nuôi của tôi càng sâu hơn, anh ta thong thả lau vết máu bên môi:
“A Tê thích là được.”
Thích cái gì chứ? Ăn như vậy còn chẳng bằng đi theo bò gặm cỏ.
Họ không nghe được tiếng phàn nàn của tôi, bầu không khí ở chung vẫn rất hòa hợp.
Ăn bữa tối cùng nhau khiến Bạch Niệm Vũ càng thêm hối hận.
“Nếu biết con khốn kia giàu vậy thì mình đã ra tay từ lâu rồi.”
“Thôi, giờ cũng chưa muộn.”
“Chờ mình nắm lấy được trái tim Lâm Trì. Cả căn nhà này sẽ là của mình!”
Khi sắp đến giờ ngủ, Bạch Niệm Vũ vừa tắm rửa xong, háo hức đẩy cửa phòng ngủ của anh trai nuôi ra, nũng nịu như một đứa trẻ:
“Anh ơi, A Tê không tìm thấy đồ ngủ, đành phải mặc quần áo của anh, anh không trách A Tê chứ?”
Chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của đàn ông khoác trên cơ thể thiếu nữ trắng nõn nà, hai bắp chân trắng ngần như búp sen non lộ ra bên ngoài.
Anh trai nuôi nheo mắt, lộ ra vẻ si mê:
“Đôi chân của em đẹp quá, như thể chỉ cần bẻ mạnh một chút là sẽ gãy ngay.”
Bạch Niệm Vũ không nghe ra sự biến thái trong lời nói của anh ta.
Cũng không biết anh ta thật sự muốn bẻ gãy chân của ả.
Cô ta còn tưởng rằng anh trai nuôi bị trò đùa giỡn của mình làm cho đắm đuối, nên tán tỉnh lại cô ta, cô ta không nhịn được đẩy anh trai nuôi một cái:
“Anh đáng ghét quá đi!”
Nói rồi, cô ta chạy một mạch về phòng mình.
Trước khi ngủ, Bạch Niệm Vũ không khóa cửa như lời khuyên hồi trước tôi từng nói.
Ngược lại, cô ta còn để một cánh cửa mở.
Vào đêm khuya, một bóng người lẻn vào phòng cô ta, vuốt ve khuôn mặt của Bạch Niệm Vũ.
Bây giờ mà Bạch Niệm Vũ mở mắt ra nhìn, cô ta sẽ phát hiện anh trai nuôi đang cầm dao nhọn trong tay.
Nhưng cô ta không hề hay biết, mà còn nắm lấy tay anh ta, kéo xuống đặt lên ngực mình.
Nếu có thể, Bạch Niệm Vũ muốn nhân cơ hội này bắt lấy trái tim anh trai nuôi.
Đáng tiếc, anh trai nuôi của tôi đã tỉnh táo lại.
Sau khi cảm giác được anh ta đã rời đi, Bạch Niệm Vũ không khỏi tiếc nuối mà cảm thán:
“Ôi đúng là một người nhát gan.”
Nếu anh ta mà biết được những lời này, có lẽ sẽ biến cô ta thành quỷ.
Bây giờ Lâm Trì đang rửa tay đi rửa tay lại vì bị Bạch Niệm Vũ chạm vào.
Anh ta có một thói quen ở sạch vô cùng biến thái, chỉ cho phép anh ta giở trò với con mồi.
Nếu ngược lại thì anh ta sẽ hận không thể cắt phăng cái chỗ bị con mồi chạm qua kia.
Tuy nhiên Lâm Trì không có khả năng mọc lại da thịt, nên đành phải rửa đi rửa lại cái tay kia, giữ cho nó luôn sạch sẽ.
7
Sớm tinh mơ, Bạch Niệm Vũ đi xuống cầu thang bị hụt chân té xuống dưới.
Trong quá trình lăn xuống, cánh tay ngoài ý muốn đâm trúng dao, bị rạch một đường dài.
Chất lỏng màu đỏ tươi chảy lênh láng.
Anh trai nuôi từ sau lưng cô ta đi qua, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, trong cặp mắt xinh đẹp chứa đựng đôi chút tiếc nuối.
Như đang tiếc rằng chỉ mới cắt được một chút thịt.
Mặc dù Bạch Niệm Vũ giả dạng thành tôi, nhưng dù sao thân phận thật vẫn là người cá, nếu đến bệnh viện, cô ta lo lắng mình sẽ bị lộ.
Nghĩ vậy, cô ta ra vẻ kiên cường đứng dậy, khăng khăng muốn tự mình xử lý vết thương đó.
Cô ta không dám đi bệnh viện, không dám nhờ Lâm Trì giúp đỡ, nên tự băng bó miệng vết thương trong phòng, sau đó tự khâu lại.
Không có thuốc tê, không có sự trợ giúp của y tá chuyên nghiệp, Bạch Niệm Vũ đau đến mức môi trắng bệch.
Ngay khi cô ta run rẩy khâu xong mũi cuối cùng, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.
“Lâm Trì, cha bảo con đưa Tiểu Tê về nhà, con chăm sóc con bé như vậy à?”
Cha nuôi nhướng mày, cho anh trai nuôi một đấm.
So với anh trai nuôi, thì cha nuôi có vẻ trưởng thành hơn, khí chất của người lãnh đạo càng rõ ràng hơn.
Có chút độc đoán cố chấp, tuy nhiên cũng có đôi phần dịu dàng.
Bạch Niệm Vũ nhìn thấy cha nuôi thì mặt đỏ bừng.
Tôi im lặng thở dài.
Anh trai nuôi biến thái, nhưng vẫn cho người ta chết nhanh gọn.
Còn cha nuôi lại rất thích nuôi con mồi, sau đó đe dọa bọn họ vào lúc tinh thần của bọn họ đang thoải mái nhất.
Ông ta nói làm vậy để cho con mồi thay đổi cảm xúc một cách bất chợt, khi ăn là ngon nhất.
8
Tất nhiên Bạch Niệm Vũ sẽ không cảm kích vì điều này.
Cách một cánh cửa, anh trai nuôi bị đánh một trận te tua.
“Lâm Trì, mày là thằng ngu si cuồng bạo lực, nếu mày không ra tay thì tuần này tao đã được ăn nó rồi!”
“A, ăn thịt đám sinh vật hạ đẳng.”
Biệt thự cách âm rất tốt, Bạch Niệm Vũ không nghe rõ nội dung hai người nói chuyện.
Có điều vì thiên phí của người cá là mê hoặc nên cô ta tin rằng, đây là hai nam tranh một nữ.
Mấy ngày sau, Bạch Niệm Vũ ngày càng làm dáng, giọng nói của cô ta õng ẹo đến mức khó chịu.
Một tháng sau, Bạch Niệm Vũ lại hoàn hảo như lúc ban đầu.
Từ sáng sớm cô ta đã ngồi trong phòng thay đồ chọn quần áo, trang điểm, muốn sớm dọn vào nhà họ Lâm.
Vì giữ đồ ăn luôn ở trạng thái lý tưởng, ngày nào cha nuôi cũng gửi cho Bạch Niệm Vũ váy công chúa xinh đẹp, đồ trang điểm thuần thiên nhiên, với đủ loại quà vặt vãnh khác.
Khiến cho lòng tự tin của cô ta tăng mạnh, hận không thể lập tức dọn vào nhà họ Lâm, ngồi vào ghế nữ chủ nhà.
Hôm Bạch Niệm Vũ về nhà, trên trời đột nhiên đổ mưa rào.
Cô ta vốn đã trang điểm tỉ mỉ giờ nhìn như chuột lột, sau khi nhìn thấy có người tới, tâm trạng mất mát của cô ta càng thêm khó chịu.
“Sao lại là bà? Cha nuôi đâu?”
“Ông ấy bận việc trên công ty, không thể đến được, về nhà với mẹ cũng giống vậy thôi mà.”
Mẹ nuôi thân thiện nắm tay Bạch Niệm Vũ, bị cô ta hất bay.
“Dơ muốn chết, bà già đừng có đụng vào tôi.”
Lời nói xúc phạm, bất lịch sự kinh khủng.
Thế nhưng mẹ nuôi tốt bụng, bị nói thế mà trên mặt vẫn giữ nụ cười thỏa đáng, không chút hờn giận.
Bạch Niệm Vũ thấy mẹ nuôi dễ tính như vậy thì càng muốn bắt nạt bà ta thêm nữa.
Cô ta cầm lấy điện thoại, không có sự đồng ý của mẹ nuôi đã tự tiện chụp ảnh, rồi đăng lên tài khoản mạng xã hội của cô ta.
【Đoán xem đứng cạnh tôi là ai?】
Sau khi đăng ảnh chụp, rất nhanh cô ta đã nhận được một đống bình luận.
Bạch Niệm Vũ đưa điện thoại đến trước mặt mẹ nuôi, ra vẻ khoa trương:
“Ha ha ha, bà xem mấy người hâm mộ này đùa vui quá này, nói bà là bà già nhặt rác.”
“Còn có người kêu giúp việc từ nông thôn đến đây còn đẹp hơn bà nữa nè.”
“Bà già mặt xương xẩu…”
Cô ta cố ý chọn những bình luận khó nghe nhất để đọc cho mẹ nuôi nghe.
Đọc xong cái bình luận cuối cùng, cô ta càng thêm đắc ý.
“Bà già, lúc trước nhà mấy người nhận nuôi tôi, có phải vì sợ nuôi con gái quá xinh đẹp sẽ khiến bà tự ti hơn đúng không?”
“Đúng là không thể hiểu nổi, daddy hào hoa phong nhã như vậy, lại còn nhà người thừa kế nhà tài phiệt, sao lại nhìn trúng bà già xấu xí như bà chứ?”
“Nếu tôi mà xấu như bà chắc tôi không sống nổi luôn quá.”
Bạch Niệm Vũ lải nhải, cười nhạo mẹ nuôi suốt quãng đường đi.
“Bà già, chuyện hôm nay không được kể với ai, biết chưa? Không thì coi chừng lớp da của bà đó!”
Khi nói chuyện, Bạch Niệm Vũ nhìn lướt qua cha nuôi đang chờ ở ngoài.
Cô ta nhíu mày lại, sau đó òa khóc:
“Mẹ ơi, là con sai rồi, sau này con sẽ không mặc đầm công chúa xinh đẹp như vậy nữa.”
Nói xong, cô ta xuống xe, kéo tay cha nuôi:
“Daddy, là lỗi của con, con không biết mẹ thấy con mặc váy công chúa sẽ tức giận như vậy, nhưng đây là quà cha tặng con, không mặc thì con thấy tiếc lắm.”
Bạch Niệm Vũ vô cùng thành thạo việc giả làm nai tơ.
Lúc này, trời bắt đầu sập tối.
Mẹ nuôi vốn yếu đuối dễ bắt nạt bỗng trở nên quỷ dị.
Sau khi nghe Bạch Niệm Vũ mách tội, bà ta cho ả một cái tát.
Ả còn chưa kịp khóc thì một sợi tóc đã bay xuống đất.
Mẹ nuôi vẫy chiếc kéo bạc trong tay, cười khan:
“Lần sau mà còn nói lung tung, thì tao sẽ cắt lưỡi mày nhé ~”
“D… daddy!”
Giờ mà Bạch Niệm Vũ chạy trốn thì vẫn còn kịp.
Có điều cô ta quá tự tin vào bản thân.
Cha nuôi sợ miếng mồi đến miệng còn chạy mất, nên vội tách hai người ta.
Sau đó, gọi cho Lâm Trì đến đưa Bạch Niệm Vũ vào biệt thự.
Từ xa nhìn lại, cô ta thấy cha nuôi đang răn dạy mẹ nuôi.
Thực ra, phải là cha nuôi đang xin tha với mẹ nuôi.
“Bà cô của tôi ơi, anh đói lâu như vậy rồi, hiếm lắm mới gặp được món mới. Em để lại cho anh một miếng đi, đừng có dùng mấy cái độc dược kỳ quái của em làm tan biến không còn một khúc xương của nó được không?”
“Hừ, gì cũng ăn, anh đói lắm à?”
9
Vào bữa cơm chiều, Bạch Niệm Vũ mở chai rượu vang năm tám hai.
Cha nuôi săn sóc chu đáo, khiến cho cô ta lại nảy sinh thêm chút tâm tư bậy bạ, lòng hư vinh cũng được tăng cao.
Thậm chí to gan đến độ động tay động chân với cha nuôi:
“Daddy, con khó thở quá, cha ôm A Tê về phòng ngủ được không?”
Tất nhiên cha nuôi sẽ không đồng ý với Bạch Niệm Vũ.
Ông ta tìm đại một cái cớ, kêu anh trai nuôi đưa cô ta về phòng.
Anh trai nuôi lại không để ý, ăn cơm xong là đứng dậy rời đi ngay.
Bạch Niệm Vũ tự nhận định hành động của Lâm Trì là đang ghen.
Trong suy nghĩ của cô ta, cha nuôi với anh trai nuôi đều là đầy tớ dưới chân cô ta.
Về đến phòng ngủ, Bạch Niệm Vũ bắt đầu lên kế hoạch thay thế mẹ nuôi.
Cô ta lợi dụng sức ảnh hưởng của mình, đăng lên mạng xã hội hai tấm ảnh, bịa ra câu chuyện mẹ nuôi ghen ghét ngược đãi mình.
Trong chuyện của cô ta, mẹ nuôi là người xấu cả trong lẫn ngoài.
Bà ta chuyên nhận nuôi những cô gái có bề ngoài tầm thường hoặc xấu xí từ cô nhi viện.
Bà ta không có phép có người đẹp hơn mình trong biệt thự, sẽ tìm đủ mọi cách khiến cho Bạch Niệm Vũ khốn đốn…
Trong câu chuyện của cô ta thì mẹ nuôi là một mụ điên.
Bạch Niệm Vũ có rất nhiều người hâm mộ nhỏ tuổi, dễ bị kích động.
Dưới sự dẫn dắt của cô ta, trước tiên người hâm mộ công kích vào ngoại hình của mẹ nuôi.
Có người hâm mộ quá khích còn nói muốn giúp Bạch Niệm Vũ làm thịt mẹ nuôi, để bà ta trả giá đắt.
Còn một bộ phận người qua đường thì thấy Bạch Niệm Vũ nói chuyện lộn xộn, chỉ trích lỗ hổng logic của cô ta.
Hai bên đánh nhau, cuối cùng bài đăng ngày càng hot.
Đương nhiên, điều khiến Bạch Niệm Vũ hot là vì có người nhận ra căn biệt thự cao cấp trong ảnh của cô ta có giá năm trăm triệu tệ.
Người hâm mộ gọi cô ta là tiểu thư nhà giàu đi lạc.
Rất nhiều người năn nỉ Bạch Niệm Vũ mở phát sóng trực tiếp, để bọn họ được mở mang tầm mắt.
Cô ta cũng không phụ lòng bọn họ chờ mong.
Ở nhà họ Lâm một tháng, Bạch Niệm Vũ được thêm vào thân phận thiên kim nhà tài phiệt, người theo dõi tăng nhanh chóng lên năm trăm vạn.
Cô ta vốn thích trở thành tiêu điểm của mọi người.
Trong phòng phát sóng trực tiếp được người hâm mộ nịnh bợ, cô ta lại càng muốn khoe khoang.
Một tường toàn túi xách đắt tiền, phòng để quần áo rộng gấp ba lần căn hộ bình thường, giày mang ba năm cũng không trùng.
Bạch Niệm Vũ vừa phát sóng trực tiếp cho cư dân mạng xem, vừa thầm tức giận.
Cô ta lại lần nữa hối hận, tại sao không ra tay với tôi sớm hơn, không giả thành tôi vào nhà họ Lâm sớm hơn!