Dao Kỳ - Chương 2
6.
Sáng sớm hôm sau, tôi run run hai chân đi ra khỏi phòng.
Bạn thân vừa khom lưng bôi thuốc lên đầu gối ửng hồng của tôi, vừa báo tin vui: “Hạ Du Cảnh sẽ báo giải trừ hôn ước với tớ, gửi tin nhắn thoại. Buổi sáng tớ cố ý mở lên cho Hạ Kinh Nghiên nghe.”
“Hai anh em đội mũ xanh nhất định sẽ tâm linh tương thông.”
Quả nhiên, buổi chiều Hạ Kinh Nghiên bèn gửi tin nhắn cho tôi, nói sẽ giải trừ hôn ước.
So với tin nhắn thoại Hạ Du Cảnh gửi cho bạn thân, Hạ Kinh Nghiên quả nhiên lạnh lùng hơn nhiều, chỉ tám chữ duy nhất: [Hôn ước đã bị hủy, ba trăm triệu.]
Tôi xém chút nữa đã muốn trả lời anh bằng một cái dập đầu.
Bởi vì còn chưa chính thức ký giấy kết hôn, chỉ mới ký hợp đồng nên cần phải trả cho chúng tôi phí thất hứa và phí trợ cấp phát sinh.
Hiệu suất làm việc của hào môn khá cao. Ngày tiếp theo, ba trăm triệu đã được chuyển vào tài khoản của tôi và bạn thân.
Nhìn mấy số 0 liên tiếp, chúng tôi đếm đi đếm lại mấy chục lần.
Cuối cùng ôm nhau, điên cuồng dậm chân.
“Sáu trăm triệu, đại diện cho cái gì!”
“Từ đây núi cao biển rộng, người mẫu đẹp trai đều để cho chúng ta cưỡi!”
Tôi và bạn thân thậm chí còn chẳng mang theo vali, trực tiếp bẻ gãy sim điện thoại, xóa bỏ Wechat, mua vé máy bay ra nước ngoài trong đêm rồi lén lút chuồn đi.
Mỗi ngày cứ trôi qua bình thản như vậy.
Mãi tới sau khi chúng tôi ra nước ngoài được một năm, máy tính của tôi bị hỏng phải mang đi sửa…
7
Vào buổi trưa ngày xảy ra sự việc, tôi đang tựa người vào chiếc ghế bập bênh trong căn biệt thự bên hồ.
Bên cạnh là nam quản gia tóc vàng mắt xanh cao 1m88.
Anh ta mặc tạp dề vai trần, để lộ ra cơ bắp rắn chắc. Anh ra đút cho tôi một ngụm nước trái cây: “Tiểu thư, uống chậm một chút. A, cô đẹp quá, đẹp tới mức khiến tôi choáng váng.”
Tôi tùy tiện rút mấy tờ tiền mặt ra thưởng cho anh ta, nhân tiện chọc chọc cơ bụng của anh ta.
Nam quản gia ngại ngùng nói: “Cảm ơn cô gái xinh đẹp nhất vũ trụ. Hôm nay. Chuyện kỳ lạ thú vị hôm nay tôi tìm kiếm cho cô là về một cặp chị em bị điên ở thành phố Bắc Kinh, mời cô nghe thử.”
Bắc Kinh còn có bà điên? Sao tôi ở lâu vậy rồi lại không biết nhỉ?
Tôi tò mò nhận lấy máy tính bảng, chỉ thấy trên hot search weibo hiển thị rõ là –
# Lục ca Hạ Kinh Nghiên, lục đệ Hạ Du Cảnh #
# Toàn bộ cỏ nhà họ Hạ đều xanh hơn bên ngoài #
# Mùa hè tới, ăn tâm trạng màu xanh lục, nhìn anh em màu xanh lục #
Tôi đột ngột ngồi dậy!
Sao lại thế này, bà điên vậy mà lại là mình?
Vừa nhấn vào mới thấy, lịch sử trò chuyện của tôi và bạn thân đã bị chỗ sửa máy tính làm lộ ra!
Huệ Dao: [Mẹ nó, tên mặt lạnh như than Hạ Kinh Nghiên kia, lắc sướng rồi cũng không biết chuyển tiền, chỉ biết ngoài miệng lạnh lùng khen tớ “Biết lắc”. Tên bà đây là Huệ Dao, còn có thể không biết lắc sao?!]
Mạnh Kỳ: [Tên Teddy tinh Hạ Du Cảnh kia, có phải lúc còn nhỏ xem nhiều <> quá rồi không? Suốt ngày chỉ biết cưỡi cưỡi cưỡi, tớ cũng không phải ngựa. Bà đây tên Mạnh Kỳ thì phải biết cưỡi ngựa sao?!]
Huệ Dao: [Tớ phát hiện ra Hạ Kinh Nghiên không biết cười, có lẽ cơ bắp trên mặt đã bị liệt rồi. Chậc chậc, điềm báo não cũng bị liệt theo.]
Mạnh Kỳ: [Hạ Du Cảnh nói quá nhiều lời cợt nhả, suốt ngày gọi tớ là bảo bảo, tớ nghi ngờ anh ta thích Giả Bảo Ngọc.]
Huệ Dao: [Lục ca đã trở về, băng sơn tới rồi, phải mặc áo bông thôi!]
Mạnh Kỳ: [Nghe nói hôm nay Lục đệ giành được hạng mục của tập đoàn Lục Hóa, thật hiểu rõ bản thân mình, ha ha.]
Càng lướt xuống dưới lịch sử trò chuyện càng khó coi.
Chúng tôi thảo luận đủ loại chuyện lớn nhỏ, thời gian, nhanh chậm.
Phần bình luận trở nên “hot” vô cùng, cư dân mạng liều mạng tag tên tập đoàn Hạ thị.
Xong rồi xong rồi, việc này hoàn toàn bại lộ rồi!
Huệ Dao cũng gọi điện tới: “Mạnh Kỳ! Cậu còn dám sửa máy tính, cậu đã quên bài học sương máu của anh Quan Hi năm đó rồi sao?!
“Chúng ta đều đã là phú bà chục ngàn tỉ rồi, máy tính hỏng còn sửa cái gì, trực tiếp đổi mới là được mà!”
Tôi ấm ức nói: “Nhưng máy tính này là món quà đầu tiên cậu tặng cho tớ, người ta tiếc không nỡ bỏ đi! Cậu còn mắng người ta, hu hu hu!”
Huệ Dao im lặng một giây: “Sửa hay bỏ! Lộ cũng đã lộ rồi!”
“Mẹ kiếp, dù sao hai anh em bọn họ cũng không tìm thấy chúng ta, sợ cái rắm! Coi như đánh rắm đi!”
8.
Nghe bạn thân nói vậy, tôi cố ý ăn một rổ lớn đậu để đánh rắm mấy cái, đúng là không còn sợ nữa.
Có lẽ ông trời cảm thấy tiếng rắm của tôi rất dễ nghe, vì thế đêm đó hot search đã bị xóa bỏ.
Ngay sau đó mấy chuyện minh tinh ngoại tình bị lộ.
Tôi và Huệ Dao đều đoán là do nhà họ Hạ bịt miệng.
Chúng tôi vốn định rời khỏi nơi này ngay lập tức, tránh bị hai anh em xanh lục lần theo IP tìm thấy.
Nhưng lúc này, Hạ Du Cảnh chưa bao giờ xuất hiện trước truyền thông lại phá lệ tiếp nhận phỏng vấn.
Cậu ta mỉm cười nói với camera: “Những lịch sử trò chuyện bị lộ trên mạng nhất định là giả, chị dâu trước của tôi sẽ không nói ra mấy lời dơ bẩn đó. Cô ấy chỉ là một cô gái đơn thuần, lương thiện.”
“Hơn nữa tôi và anh trai tôi đều sắp kết hôn rồi, sẽ không để ý tới những việc này.”
Nghe cậu ta nói vậy, tôi và Huệ Dao hoàn toàn yên lòng.
Xem ra sau khi chúng tôi biến mất, mẹ Thái tử đã đi trực thăng tới kiếm con dâu mới.
Tôi khẽ cảm thán: “Nhưng phải nói lục đệ cũng khá tốt, còn tin lời tôi nói, tinh lực dư thừa hơn Teddy. Không biết người vợ mới của anh ta có thích đàn ông quyến rũ hay không.”
Huệ Dao cũng than: “Nghĩ lại lục ca cũng không tệ, tuy lạnh như băng nhưng chỗ đó lại nóng rực. Không biết vợ anh ta có thể chịu đựng được nóng lạnh đan xen hay không.”
Chúng tôi liếc nhìn nhau, rồi đột ngột ngồi dậy. Lúc nhớ một người đàn ông, biện pháp tốt nhất chính là chơi một đám đàn ông!
Chúng tôi tay cầm tay đi vào câu lạc bộ, thoải mái chọn ra hai mươi trai bao.
Lần lượt có mấy anh đẹp trai cao trên 1m89 đi tới xếp thành hàng dài vẫy tay với họ.
Chỉ có hai người cuối cùng không ổn lắm, trông có vẻ không tình nguyện.
Hơn nữa bọn họ còn cúi đầu, khuôn mặt tối thui bị khuất ánh sáng nên nhìn không rõ, trông như những con vịt ngây ngô, lạc lối.
Tiếc là cặp chị em chỉ thích chơi cưỡng ép chút.
Tôi và Huệ Dao lần lượt chọn bọn họ.
Nhưng khi người tới trước mặt, tôi mới say khướt nhận ra… Sao trai bao này lại giống Hạ Du Cảnh vậy?
Lúc này, Huệ Dao ở bên cạnh cũng cười ha hả nói: “Woa, trai bao này trông thật giống Hạ Kinh Nghiên!”
9.
Tôi lập tức bỏ qua sự nghi ngờ trong lòng.
Nhất định là do chúng tôi uống say rồi, muốn chơi thế thân play.
Rất tốt, đây là một sự tự giác mà một phú bà trưởng thành nên có.
Tôi vươn tay vuốt ve cơ ngực người đàn ông trước mặt, không cứng cũng không mềm, rất đàn hồi. Một khi chơi thế thân, ngay cả xúc cảm cũng giống hệt.
Tôi vốn còn có chút rụt rè, nhưng tôi phát hiện ra Huệ Dao ở bên cạnh đã chôn sâu đầu vào ngực trai bao.
Cứ tiếp tục đi vậy, ngày mai chúng tôi sẽ xuất hiện ở mục nội địa của một trang web video nhỏ.
Tôi vung tay lên, giám đốc lập tức gọi xe Rolls-Royce chuyên dụng tới đưa bốn chúng tôi về nhà.
Vừa mới tiến vào biệt thự, nam quản gia mặc tạp dề vai trần đã tiến lên đón: “A, tiểu thư đẹp nhất hệ Ngân Hà của tôi, cô có đói bụng không? Nếu cô đói, Tường Vũ sẽ nấu… A!”
Trai bao đỡ tôi hình như hung hăng đạp anh ta một cái, sau đó bế ngang tôi lên, đi lên lầu.
A, thật bá đạo.
Xem ra tính cách cũng có chút giống Hạ Du Cảnh.
Tôi càng hài lòng với cậu ta, khẽ chọc chọc vào yết hầu của cậu ta: “Lát nữa nhảy một điệu sexy cho chị đây xem, hơn nữa anh phải gọi tôi là bảo bảo, hiểu chưa?”
“A… Huệ Dao đâu?”
Trai bao nói: “Cô ấy bị anh trai tôi đưa tới một phòng khác rồi, bảo bảo yên tâm.”
“A” Tôi cười ha hả: “Cậu nhập vai rất nhanh, còn biết phối hợp với tôi”
Dứt lời, tôi phát giác ra có gì đó không đúng, vội mở bừng mắt.
Tôi lập tức đối diện với một đôi mắt lạnh lùng mang ý cười rất đẹp.
Rõ ràng là Hạ Du Cảnh buổi chiều còn vừa xuất hiện trên truyền thông!
Tôi thoáng giật mình, bị dọa sợ tới mức lập tức tỉnh rượu: “Cậu cậu cậu –”
Hạ Du Cảnh khẽ mỉm cười: “Bảo Bảo, làm sao vậy, nhìn thấy Teddy tinh không vui sao?”
“À, tôi biết rồi, bảo bảo thích quyến rũ, vậy để em trai này quyến rũ cho chị xem.”
Nói rồi cậu ta lập tức cúi thấp người về phía tôi. Tôi lập tức chống trước ngực cậu ta: “Từ từ đã! Mau ôm tôi đi WC trước đã! Tôi bị dọa sắp tiểu ra rồi! Sắp ra rồi!”
Có lẽ em trai Thái tử vẫn thích sạch sẽ, nước tiểu khiến cho động tác của cậu ta thoáng dừng lại, rồi cúi đầu nhìn xuống…
Tôi lập tức nắm lấy khoảnh khắc vài giây này, lập tức phóng ra khỏi dưới thân cậu ta, vừa lăn vừa bò ra bên ngoài.
Tôi hét lớn: “Huệ Dao!”
“Tớ tới cứu cậu đây –”