Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Livestream Bói Toán Nổi Đình Đám - Chương 133
[Tôi nguyện ở lại] từ từ mở mắt, ngay lập tức thấy mẹ đang dịu dàng vuốt ve đầu mình.
Đây là quyền hạn mà Tần Nhan Kim ban cho bà, để bà có thể chạm vào đồ vật trong thời gian ngắn, đồng thời đây cũng là một chi tiết nhỏ nhằm đánh lừa [Tôi nguyện ở lại].
“Yến Yến lại khóc nhè rồi đúng không?”
Mẹ nhẹ nhàng lau nước mắt nơi khóe mắt cô, trách yêu: “Con bé này, từ nhỏ đã hay khóc.”
“Mẹ?”
[Tôi nguyện ở lại] không thể tin nổi, nhìn mẹ với đôi mắt đẫm lệ, nước mắt tuôn trào không ngừng: “Mẹ, thật sự là mẹ sao? Mẹ quay về thăm con phải không?”
“Con ngốc, con là bảo bối của mẹ, mẹ đương nhiên phải thường xuyên về thăm con chứ. Yến Yến, con cuối cùng cũng phải trưởng thành. Bây giờ chỉ còn lại mình con thôi, phải học cách chăm sóc bản thân.”
Mẹ mỉm cười dịu dàng, nhưng nước mắt không ngừng rơi.
“Yến Yến, con ngoan, hứa với mẹ, con sẽ thi đỗ đại học, tìm một công việc, cưới một người yêu con thật lòng. Hoặc khi con có điều kiện, hãy đưa mẹ đi du lịch. Mẹ thích những nơi có cảnh đẹp đặc biệt. Trước đây mẹ từng nghĩ, nếu có thời gian, chúng ta sẽ cùng đi Hương Giang. Ở đó phong cảnh rất đẹp, đồ ăn vặt cũng rất nhiều. Nhưng những đau khổ liên tiếp khiến mẹ chẳng còn tâm trí. Bây giờ…”
Bà nghẹn ngào nói: “Bây giờ Yến Yến có thể giúp mẹ hoàn thành tâm nguyện này được không?”
[Tôi nguyện ở lại] ban đầu lắc đầu nhẹ, sau đó lắc đầu điên cuồng, nhào vào lòng mẹ, khóc không thành tiếng.
“Không, mẹ đừng bỏ con. Con không sống được một mình đâu. Mẹ, nói con nghe mẹ đang ở đâu, con sẽ tìm mẹ có được không? Con nhớ mẹ lắm…”
Một câu “Con nhớ mẹ lắm” khiến mẹ hoàn toàn suy sụp. Hai mẹ con ôm nhau khóc nức nở.
Cảnh sinh ly tử biệt này làm cộng đồng mạng không khỏi đỏ mắt, lau nước mắt liên tục.
[Thật đau lòng, thật nghẹt thở. Mẹ muốn con gái sống tiếp, nhưng con gái lại chỉ muốn tìm mẹ. Hu hu, trước đây tôi rất thích đọc truyện kết thúc buồn, giờ tự nhiên không thích nữa!]
[Sau này tôi sẽ không làm mẹ giận nữa. Tôi sẽ học hành chăm chỉ, tìm một công việc tốt, kiếm tiền đưa mẹ đi du lịch.]
[Tôi cũng là con của một gia đình đơn thân. Mẹ tôi đã vất vả cả đời, vậy mà tôi suốt ngày giở tính khí trẻ con. Hu hu, tôi thật đáng chết, sau này sẽ không làm mẹ buồn nữa.]
[Làm việc 3 năm, số lần tôi về nhà đếm trên đầu ngón tay. Vừa gọi video cho mẹ, đột nhiên thấy hai bên tóc mẹ đã bạc. Tôi thấy nghẹn lòng. Những năm qua tôi đã làm gì vậy?]
[Mẹ tôi quản tôi rất nghiêm, không cho mặc váy, không cho trang điểm. Nhưng tôi đang ở tuổi thanh xuân, muốn giống như các cô gái khác, mặc váy đẹp, trang điểm xinh, thổ lộ với chàng trai mình thích. Vì thế tôi luôn chống đối mẹ, cố tình không học hành tử tế, thậm chí còn nói xấu mẹ với bạn bè. Chỉ vài ngày, mắt mẹ đã đầy tơ máu, nếp nhăn trên mặt cũng nhiều hơn vài đường. Hu hu, giờ tôi biết mình sai rồi. Từ nay tôi sẽ ngoan ngoãn học hành, nghe lời mẹ, không ngang bướng nữa…]
[Bố tôi làm công việc khuân vác, nhưng chiếc điện thoại tôi đang dùng lại có giá hơn 9000 tệ. Lúc đó tôi không hiểu ánh mắt của bố, nhưng giờ thì hiểu. Đó chính là: Thất vọng!]
[Hu hu tôi khóc như chó trong văn phòng, sếp tưởng nhà tôi có chuyện, đặc biệt cho tôi nghỉ một ngày, còn là nghỉ có lương!]
[Tôi mua một bát mì ốc, thiếu 2 tệ, đang xem livestream thì khóc nức nở. Ông chủ âm thầm tặng tôi thêm một bát…]
[Ách… Nước mắt vừa mới ấp ủ, trong nháy mắt bị hai anh em trên lầu phá hư không còn một mảnh.]
[Tôi không hiểu lầu trên và lầu trên đang khoe khoang cái gì, thật muốn xem ai sẽ không khóc… Tốt lắm, tôi bị cha tôi đá ra khỏi nhà, còn ném tôi năm đồng.]
Tần Nhan Kim nhìn thời gian, lên tiếng nhắc nhở: “Không còn nhiều thời gian nữa, cô phải đi rồi, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc đầu thai.”
[Tôi nguyện ở lại] cả người run rẩy, ánh mắt đầy hoảng loạn, ôm chặt lấy mẹ, khẽ cầu xin: “Mẹ, đưa con đi…”
“Yến Yến, mẹ hứa với con, nhất định sẽ quay lại thăm con. Mẹ có thể sẽ biến thành một chú chim nhỏ đến chào con, có thể sẽ là một chú mèo nhỏ ở bên cạnh con, cũng có thể trở thành một người bạn tốt, trò chuyện vui vẻ với con. Yến Yến, hãy để ý xung quanh, mẹ sẽ luôn ở trên trời dõi theo con, mãi mãi bên con…”
Giọng mẹ dần xa, cơ thể cũng từ từ biến mất. Cuối cùng, [Tôi nguyện ở lại] chỉ nhào vào khoảng không, như vừa bừng tỉnh khỏi một giấc mơ, ngơ ngác nhìn xung quanh.
“Mẹ?”
Nhìn căn phòng trống rỗng, [Tôi nguyện ở lại] sững sờ.
Lúc này, ngoài cửa sổ bỗng xuất hiện một chú chim nhỏ, đậu trên bậu cửa, lặng lẽ nhìn cô.
Khoảnh khắc đó, cô như lại thấy mẹ, nghiêng đầu, mỉm cười: “Mẹ, con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, sống thật tốt.”
[Tôi nguyện ở lại] lau nước mắt trên mặt, nhìn Tần Nhan Kim, giọng mang theo chút nhẹ nhõm.
“Đại sư Tần, cảm ơn chị. Em sẽ sống thật tốt, tích cực điều trị, hoàn thành kỳ vọng của mẹ. Còn nữa… mẹ thực sự không trách em…”
Câu cuối cùng, em ấy nói rất nhỏ, nhỏ đến mức chính em ấy cũng không nghe rõ.
Nhưng sau khi đưa ra quyết định, tử khí trên đỉnh đầu em ấy dần tan biến, cuối cùng chuyển từ âm sang dương. Ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ, mang đến một chút sức sống cho em ấy.
Bình luận trực tiếp lập tức sôi động hẳn lên.
[May quá, may quá, kết thúc vẫn làm tôi hài lòng.]
[Đúng vậy, sống tốt, đừng để lại nuối tiếc. Hơn nữa, mẹ của em còn đang chờ em dẫn đi du lịch. Cố lên nhé, cô bé. Đại Hạ có rất nhiều cảnh đẹp, nhất định phải đi chơi nhiều hơn.]
[Phải rồi, tôi vừa mua vé đi hẻm núi lớn, định đưa cả gia đình đi du lịch. Đã muốn đi từ lâu, nhưng những năm qua mãi bận rộn với công việc, không nhận ra mình đã bỏ quên cha mẹ, những người sinh ra và nuôi nấng mình. Lần phát sóng này khiến tôi nhận ra, đời người ngắn ngủi, phải tận hưởng kịp thời.]
[Ha ha ha, tôi ở Ma Đô, tuần sau đã hẹn với bạn cùng phòng đi Thanh Liên Quan, tìm đại sư xem bói, tiện thể mua bùa. Bố tôi bảo, nếu hiệu quả thì mua thêm vài cái.]
[Thật ghen tị, tôi nhìn ông bố đang nằm dài trên ghế sofa chơi điện thoại và ngắm vớ đen, lén lút quay video gửi cho mẹ!]
[Bố nhà trên thế nào rồi?]
[Bố thế nào tôi không biết, chỉ biết ông ấy chắc chắn sắp không còn nhà để về.]
Rất tốt, bình luận lại lạc đề rồi.
Tần Nhan Kim khẽ lắc đầu, nhìn về phía người dùng tên [Tôi nguyện ở lại]: “Tôi có một loại bùa, có lẽ sẽ giúp ích cho chứng trầm cảm của em. Đến lúc đó, tôi sẽ gửi qua cho em, nhớ kiểm tra nhé.”
“Cảm ơn đại sư.”
[Tôi nguyện ở lại] tặng một chiếc tên lửa rồi thoát livestream. Tần Nhan Kim cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng, lần phát sóng này suýt nữa thì hỏng bét, may mà cuối cùng kết quả vẫn viên mãn, không để lại tiếc nuối.
“Được rồi, tiếp theo chúng ta kết nối với người hữu duyên thứ hai, [Nhân gian thanh tỉnh].”
Rất nhanh, cả hai kết nối thành công. Đối diện hiện ra hình ảnh của một cô gái xinh đẹp. Đôi mắt sáng, hàm răng trắng đều, làn da mịn màng như ngọc, ngũ quan tinh tế không chê vào đâu được, còn rực rỡ hơn cả các ngôi sao bình thường.
“Chào đại sư Tần!”
“Chào cô!”
Bình luận:
[Wow wow wow, cô gái xinh đẹp quá, y như ngôi sao vậy.]
[Cô gái này có bạn trai chưa? Tôi đang thiếu một cô bạn gái. Hay là hẹn hò với tôi đi, dù tôi mới 12 tuổi nhưng tôi cao lắm đó.]
[Cậu nhóc trên kia nhà ai chơi điện thoại vậy, còn không mau đi làm bài tập, cẩn thận mẹ thấy rồi đánh đòn đấy.]
[Người đẹp ơi, cô tin vào tình yêu sét đánh không? Nếu tôi nói, tôi đang ngồi trong văn phòng tổng giám đốc công ty XX để nói câu này, không biết cô có thấy được thành ý của tôi không.]
[Nhân gian thanh tỉnh] nhìn những lời trêu chọc của cư dân mạng, lông mày hơi nhíu lại nhưng cũng không nói gì, chỉ quay sang nhìn Tần Nhan Kim.
“Đại sư, tôi muốn hỏi xem, bạn trai tôi có phải không còn yêu tôi nữa không?”
Cô hít mũi, khóe mắt hơi đỏ, như tìm được cây lỗ để tâm sự, trút hết nỗi lòng.
“Đại sư, tại sao anh ấy lại muốn chia tay tôi? Là tôi chưa đủ tốt hay chưa đủ xinh đẹp? Rõ ràng trước đây anh ấy còn thề non hẹn biển với tôi, vậy mà quay đi đã đề nghị chia tay. Tôi thậm chí còn không biết lý do.”
“Đại sư, đàn ông chia tay có phải đều rất tuyệt tình không? Xóa hết liên lạc, chuyển nhà, như thể bốc hơi khỏi thế gian, biến mất khỏi thế giới của tôi.”
“Nếu anh ấy không thích tôi nữa, có thể nói thẳng với tôi. Tôi sẽ không níu kéo, nhưng đây là ý gì? Đại sư, rốt cuộc là tại sao?”
Khóe miệng Tần Nhan Kim giật nhẹ.
Cô làm sao mà biết được tại sao chứ, cô chỉ là một con cẩu độc thân thôi mà!