Cuộc Sống Thường Ngày Của Bạn Trai Mất Trí Nhớ - Chương 4
10.
Tôi bị nhìn chằm chằm đến mức tim đập loạn nhịp.
Vô thức đảo mắt, liền nghe thấy một giọng nói trầm thấp vang bên tai.
“Đừng cử động.” Giang Thâm đưa tay vuốt lại mái tóc của tôi.
Nhẹ nhàng vuốt hai cái, lòng bàn tay liền xuất hiện một chiếc lá không biết bị dính vào tóc từ khi nào.
Tôi giật mình trước hành động đột ngột của anh ấy.
Đến khi bước ra khỏi hộp đêm, chân trái lẫn chân phải của tôi suýt vấp vào nhau.
Giang Thâm nhanh tay nhanh mắt kéo tôi lại: “Cẩn thận!”.
Nhìn vẻ mặt lo lắng hiện lên một cách tự nhiên trên khuôn mặt anh ấy, tôi nhẹ nhàng nhếch khóe môi, rồi hôn lên mặt anh ấy một cái.
“Cảm ơn nha, bạn trai!”.
Giang Thâm sửng sốt một chút, vành tai lặng lẽ đỏ lên.
Sau đó nghiêm túc giáo huấn tôi: “Nghiêm khắc mà nói tôi vẫn chưa phải, em bớt ăn đậu hũ của tôi đi!” *Ý là bớt sờ mó anh nhà đê
Sau khi xuống lầu, bàn tay đặt ở trên eo của tôi vẫn chưa từng rời khỏi.
Tôi ngân nga một giai điệu, trong lòng cảm thấy ngọt ngào.
Bày đặt ghê, niết chặt anh ấy trong tay cũng chỉ là chuyện trong vài phút.
….
Đáng tiếc, tâm trạng tốt này không duy trì được bao lâu.
Tôi cũng không rõ, rõ ràng bị Giang Thâm liên tục từ chối rồi, tại sao Thẩm Y Y còn nhất quyết quấy rầy lấy anh ấy?!
Nói là cô ta hồi tâm chuyển ý vẫn còn yêu Giang Thâm thì tôi cũng không tin!
Mọi người đều là người trưởng thành rồi, sau ba năm thời gian, tình cảm năm xưa còn lại được bao nhiêu?
Vậy thì chỉ có một khả năng…
Ở Giang Thâm chắc chắn có thứ gì đó khiến cô ta quan tâm…
Rất rõ ràng, lần này Thẩm Y Y tới có sự chuẩn bị.
Cô ta trực tiếp chơi một ván lớn.
Váy trắng, đầu đội khăn sa, trên tay cầm một bó hoa đi tới chỗ Giang Thâm.
Bùm một tiếng, quỳ xuống bằng một đầu gối.
Mắt chứa đầy lệ, thâm tình nhìn Giang Thâm.
“A Thâm, bảy năm trước em đã đưa ra quyết định khiến cuộc đời mình hối hận nhất, hiện tại vẫn còn cơ hội, em không muốn cả đời phải sống trong hối hận nữa.”
“Lần này đổi lại là em dũng cảm thực hiện một bước kia, cưới em, có được không?”.
Chuyện càng khiến người ghê tởm hơn nữa là….
Thẩm Y Y vẫn còn ủy khuất baba chỉ trích tôi!
“Chuyện tình cảm không có đến trước hay đến sau, chỉ có người không được yêu mới là sai!”.
“Ngay cả ông trời cũng đều quyến luyến tôi và A Thâm, cô Dư này, cô làm việc thiện, thành toàn cho tôi và A Thâm, có được không?”.
Hay cho mồm mép ba hoa của cô!
11.
Tôi ngay tại chỗ xanh mặt.
Xanh còn hơn cả luống hoa ở gần đó!
Thẩm Y Y đem màn “cầu hôn” này khuyếch đại thanh thế…lại còn đeo thêm một cái micro.
Chiếc loa thu hút tất cả khách du lịch xung quanh.
Một màn bày tỏ thâm tình đã đánh lừa rất nhiều người không biết sự tình.
“Trời ạ, cô ấy thật táo bạo, chủ động theo đuổi hạnh phúc, những cô gái dũng cảm như thế này không có nhiều đâu!”.
“Năm xưa chắc chắn bọn họ đã từng rất yêu nhau, vạn nhất đừng bỏ lỡ nhau nhé!~”
“Ở bên nhau! Ở bên nhau! Ở bên nhau!….Ở bên nhau!”.
Không biết là ai đã bắt đầu trước, chẳng mấy chốc, xung quanh đều là những lời chúc phúc.
Những đôi mắt đang xem kịch kia, khiến tôi cảm thấy bản thân như một con động vật bị nhốt trong lồng vậy!
Với cả trên đầu có khả năng cỏ nó mọc lên xanh um!
Nói cho cùng…
Tất cả đều là lỗi của Giang Thâm!
Càng nghĩ càng tức giận.
Quay người lại, dùng hết sức lực nhéo mạnh cánh tay của anh ấy!
Giải quyết không xong, thì hôn lễ vào tháng sau anh tự tham gia một mình đi!
Giang Thâm nghiến răng chịu đựng đau đớn.
Sau đó quay đầu liền đem sự phẫn nộ trút giận lên Thẩm Y Y.
“Thẩm Y Y, có phải hay không cô bị thiểu năng trí tuệ? Cứ nhất thiết muốn tôi chỉ vào mũi mà mắng cô, cô mới biết là tôi đang mắng cô?”.
“Ba năm trước chúng ta đã chia tay, có biết thế nào gọi là chia tay không? Cho dù cô chết rồi, ông đây dù chỉ một đóa hoa cúc trắng cũng đều lười mua cho cô!”.
“A Thâm, em chỉ là quá yêu anh thôi!”.
Thẩm Y Y nức nở khóc, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía tôi:
“Sao anh lại có thể hiểu nhầm em như vậy? Có phải là có người lợi dụng việc anh bị mất trí nhớ, cố ý nói dối đánh lừa anh…”
“Mẹ kiếp!”
Tôi còn chưa kịp nói gì, Giang Thâm đã tức đến mức bật cười nói:
“Ai cho cô dũng khí dám ở trước mặt tôi nói xấu vợ của tôi?”.
“Người đã xấu mắt cũng vậy, đã xấu lại còn mang theo, tùy tiện đội cái túi rác lên cũng đều hơn cô!”.
Anh ấy còn đem “bí mật không thể không nói ra của Thẩm Y Y cùng lão già hơn 80 tuổi”, thêm mắm dặm muối kể lại lần nữa:
“Cô cũng đừng có xem người khác là kẻ ngốc!”
“Nhiều lần tiếp cận tôi như vậy, nói đi, có mục đích gì?”.
Nói hay lắm!
Tôi ở trong lòng hoan hô cổ vũ cho Giang Thâm.
Cũng khá tò mò, Thẩm Y Y một bộ âm hồn bất tán, rốt cuộc là vì cái gì?
Tôi nhìn Thẩm Y Y hiện vẫn đang quỳ một chân, vẻ mặt cô ta trông rất kinh hãi, như thể bí mật của mình bị phơi bày.
Những giọt nước mắt rơi ra vẫn còn vương ở khóe mắt, cộng với vẻ mặt choáng váng kia, nhìn khá là buồn cười.
Sau đó…cô ta lại bỏ chạy rồi!
Bỏ lại một đám quần chúng ngơ ngác.
Giang Thâm hừ một tiếng, nắm lấy tay tôi rời khỏi chỗ thị phi này.
Cái bĩu môi hiện trên mặt như muốn nhắn: Ông đây một khi ra tay, liền biết có tồn tại hay không!
Tôi nhìn không nổi, liền lén nhéo anh ấy mấy cái.
Liền chút tiền đồ này, xem anh đắc ý chưa kìa!
Có một số việc, còn quá sớm để vui mừng.
Qua vài ngày sau,
Từ chỗ trợ lý Lưu truyền đến một tin xấu: Dự án tôi và Giang Thâm chuẩn bị hơn nữa năm đã bị hủy hoại, đều là bị Thẩm Y Y làm hại!
12.
Tôi và Giang Thâm cùng nhau mở công ty.
Anh ấy là sếp lớn, tôi là tổng giám đốc, bị người trong ngành gọi đùa là anh hùng xạ điêu.
Năm ngoái, chúng tôi thực hiện một dự án lớn, bận rộn trong vài tháng, chỉ hy vọng có thể hợp tác thành công, sớm đạt được tự do tài chính.
Thấy tiền sắp lọt vào túi, trong nháy mắt nó lại bay đi.
Ban đầu chúng tôi rất bối rối.
Có một người quen với Bên A đã tiết lộ cho chúng tôi một số tin tức.
Liên quan đến một đoạn video ngắn đã thành xu hướng ở kênh địa phương.
Thật trùng hợp, nội dung chính là cảnh Thẩm Y Y quỳ xuống trước mặt Giang Thâm ở công viên giải trí lần trước.
Phía dưới còn có đoạn văn:
“Bảy năm thanh xuân của một cô gái vẫn là bị lãng phí một cách sai trái!”
Tôi và Giang Thâm lập tức bị coi là tra nam tiện nữ, họ lại càng đau lòng cho Thẩm Y Y.
Cũng không phải là không có người giúp chúng tôi làm rõ, chỉ là chân tướng sau khi được đăng tải không bao lâu thì bị chủ tài khoản xóa đi.
Chỉ để lại những lời mắng chửi tôi và Giang Thâm.
Hay cho một tay làm đảo loạn đen trắng.
Thật trùng hợp nữa là đối tác lại là một sếp nữ đã ly hôn.
Năm xưa cuộc hôn nhân của cô ấy tan vỡ là do sự can thiệp của nhân tình, hôn nhân mới đi đến hồi kết.
Bây giờ tôi và Giang Thâm bị coi là tiểu tam lẫn tra nam, cô ấy nhìn quen chúng tôi, mới có quỷ!
Mặc dù tôi và Giang Thâm đã nhanh chóng giải thích với đối tác nhưng đối phương rõ ràng không tin tưởng.
Quay đầu liền ký kết thỏa thuận hợp tác với đối thủ cạnh tranh của chúng tôi.
Năng lượng lẫn tâm huyết nửa năm coi như đã bị lãng phí.
Mặc dù xem như không ảnh hướng đến công ty bao nhiêu, nhưng tôi vẫn rất tức giận.
Giang Thâm còn tức giận hơn cả tôi!
Thậm chí trên mũi còn mọc một cái mụn!
Anh ấy trực tiếp đến công ty, bận một hồi, mang theo một đống chứng cứ, nói với tôi:
“Đi, báo cảnh sát.”
“Vẫn nên để Thẩm Y Y tranh thủ ăn cơm miễn phí ở trong tù!”
Tôi bước ra khỏi đồn cảnh sát với tâm trạng sảng khoái.
Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao Thẩm Y Y lại “ám ảnh” với Giang Thâm.
Đây là công việc của cô ta.
Hóa ra một năm trước, Thẩm Y Y đã bị lão chồng cũ 80 tuổi đá bay, bước chân vào một ngành đặc biệt.
Không thể biểu lộ thái độ, mà chuyên làm những việc bẩn thỉu, hạ lưu.
Nói chính xác hơn, chính là lợi dụng việc “giăng bẫy đàn ông” để gài bẫy và hãm hại.
Cặp đôi vợ chồng ân ái cảm tình yêu thương nhau vì sự lừa dối vô cớ mà tan vỡ, hai cha con nương tựa lẫn nhau bởi vì hiểu lầm cuối cùng trời nam đất bắc mỗi người một nơi…
Công ty vốn sắp được niêm yết trên thị trường vướng vào một vụ bê bối tranh chấp không thể giải thích được, cuối cùng bị phá sản, gánh một đống nợ…
Thẩm Y Y cùng đội nhóm của cô ta đã lợi dụng phương thức này “kiếm” được hàng chục triệu NDT, hại từng gia đình lẫn doanh nghiệp một.
Lần này cô ta được đối thủ cạnh tranh của chúng tôi thuê với số tiền lớn.
Ban đầu họ nghĩ rằng lợi dụng danh “mối tình đầu” để có thể phá hủy hạng mục, kết quả không nghĩ đến Giang Thâm mặc dù mất trí nhớ, nhưng cái não kia của anh ấy cũng không có khả năng để cho Thẩm Y Y dựa dẫm vào.
Cuối cùng chỉ có thể dựa vào tin đồn để giải quyết.
Đáng tiếc, người bị bọn họ đắc tội lại là Giang Thâm.
Cuối cùng vẫn là lộ ra tay chân.
Cảnh sát đã phát lệnh truy nã Thẩm Y Y.
Đúng như dự đoán, tài khoản trước đó cũng do chính bọn người Thẩm Y Y tạo ra.
Bọn họ hại nhiều người như vậy, thì cũng nên trả giá cho hành vi ngu ngốc của mình.
“Tôi đã gọi món cá nướng mà em thích nhất, tối nay phải ăn mừng thật lớn!”.
Đúng lúc phải băng qua đường, Giang Thâm liền chủ động nắm lấy tay tôi.
Nghĩ đến món cá nướng yêu thích của mình, tôi vô cớ cảm thấy hơi buồn nôn.
“Em muốn ăn thứ gì đó thanh đạm một chút…”
Lời còn chưa dứt, một chiếc oto màu đen đột nhiên lao về phía tôi.
Tôi sợ đến mức đứng hình tại chỗ.
“Tiểu Dư—”
Bên tai truyền đến giọng nói lo lắng của Giang Thâm, giây tiếp theo, tôi được anh ấy kéo lại.
Rầm—
Chiếc xe tông vào một trụ đá rồi lăn bánh mất kiểm soát.
Đằng sau tấm kính chắn gió bị vỡ, là khuôn mặt đầy máu của Thẩm Y Y cùng với đôi mắt điên cuồng…
Hai mắt tôi tối sầm lại, hoàn toàn ngất đi.