Cuộc Chiến Với Cặp Vợ Chồng 1501 - Chương 1
01.
Ngày chuyển nhà tốt lành, mẹ tôi đặc biệt chọn cho tôi một ngày đẹp để dọn vào.
“Biên Nguyệt, con… kiểm soát cảm xúc của mình nhé, có chuyện gì thì tìm bố mẹ.”
Tôi lười để ý đến họ, trực tiếp đóng cửa tiễn khách.
Chỉ là khi cúi đầu, tôi thấy một tấm danh thiếp nhỏ trước cửa nhà.
Gã đàn ông dầu mỡ khoe cơ bắp trên tay, trên đó còn in sáu chữ to lấp lánh:
“Chất lượng tinh trùng đỉnh cao”
Tôi đảo mắt, xé tấm card và ném vào thùng rác.
Nhưng chưa kịp vào nhà, một cuộc gọi đã tới điện thoại của tôi.
“Cung cấp nam giới chất lượng cao, tinh trùng vượt trội, đảm bảo một lần sinh con trai.”
??
Tin lừa đảo ở đâu ra thế?
Sao mà…
Mới dọn vào đã bị bán số điện thoại cho tổ chức đa cấp rồi à?
Thấy tôi không nói gì, người phụ nữ bên kia lại tiếp tục chào mời:
“50.000 tệ mua cho bạn nửa đời sau không lo lắng, mua cho bạn tuổi già con cháu đầy đàn, bạn còn do dự gì nữa?”
Tôi thản nhiên “ồ” một tiếng, “Chuyện tốt thế này để mẹ cô sinh đi.”
Nói xong liền cúp máy.
Đóng cửa lại, tôi đứng bên cửa sổ thở dài một hơi.
Sống một mình, cuộc sống hạnh phúc của tôi sắp bắt đầu.
Nhưng chưa kịp sắp xếp xong đồ đạc, điện thoại lại liên tục reo lên.
Tôi bực bội muốn chửi người, cầm lên xem mới phát hiện quên tắt thông báo nhóm cư dân.
Nhưng mở ra xem, nội dung bên trong làm tôi cười phá lên.
Trong nhóm cư dân, một người hàng xóm mang bầu không biết xấu hổ, yêu cầu mỗi nhà đưa cho cô ta 50.000 tệ.
“Chỉ cần 50.000, chồng tôi có thể giúp các cô mang thai đấy.”
“Chồng tôi siêu đỉnh, chắc chắn giúp các cô sinh con trai. Một đêm bảy lần, thời gian có hạn, nhanh tay lên nào!”
“Đến lúc đó, con cái cả tòa nhà đều là anh em ruột, chuyện tốt biết bao.”
Phía dưới là một loạt ảnh đàn ông mặc quần lót tam giác, cởi trần khoe thân hình.
Chính là gã trên tấm card tôi vừa thấy dưới đất.
Tôi ngạc nhiên nhướng mày.
Lúc mua nhà tôi đã chọn rất kỹ, sao lại xui xẻo chọn trúng khu công khai bán dâm thế này?
Thế là tôi gọi thẳng cho ban quản lý hỏi về chuyện này.
Nhưng bên đó lại nói: “Ây da, nhà đó luôn như vậy, ai cũng bó tay.”
“Bởi vì nhà bọn họ, không biết bao nhiêu cư dân đã chuyển đi.”
“Cô đã dọn vào rồi, cố chịu đựng chút nhé.”
Nói xong, điện thoại liền bị cúp.
Tôi cắn ngón tay nhìn nội dung trong nhóm, những người hàng xóm ra mặt trách mắng cô ta đều bị chửi mắng thậm tệ.
“Vợ chồng chúng tôi đang làm phúc cho nhân loại, tôi đã thống kê rồi, trong nhóm có 500 người, 272 phụ nữ độc thân.”
“Ngày ngày nói không kết hôn không sinh con, các cô đều không sinh thì trái đất diệt vong thì sao? Chỉ cần 50.000, là có thể để cuộc sống của các cô được tiếp nối.”
Tôi chầm rãi nhếch khóe môi.
Xem ra hôm nay thật là ngày tốt, dọn nhà một ngày đã gặp được chuyện thú vị thế này.
Thế là tôi đổi avatar, đăng một tấm ảnh chàng trai cơ bắp đầy e thẹn
“Anh trai mạnh mẽ quá, em thích lắm, anh xem em có được không?”
“Không cần sinh con trai đâu, người đến là được rồi, thời buổi này tìm một ‘top’ không dễ mà.”
Nói xong, nhóm chat trở nên im lặng như tờ.
02.
Khoảng 5 phút sau, người phụ nữ đó gửi mấy đoạn tin nhắn thoại 60 giây trong nhóm.
Tôi chẳng thèm nghe, mà gửi thêm mấy hình đồ chơi đồng tính nam qua.
“Anh là S hay M?”
“Anh ở phòng 1501 phải không? Em đến ngay đây.”
Nói xong, tôi thật sự cầm mũ lên, mắt sáng rực, vào thang máy chạy lên.
Người phụ nữ đó sợ hãi đăng thông báo trong nhóm: “Đồng tính nam xin đừng làm phiền! Đồng tính nam xin đừng làm phiền!”
“Chồng tôi có xu hướng tính dục bình thường, cô đừng có đến!!”
Đến trước cửa phòng 1501, tôi đập cửa thình thình, còn đá cửa.
Bên trong vang lên tiếng thét của người phụ nữ và tiếng chửi rủa của người đàn ông.
“Cút đi! Ông đây không thích đàn ông!”
“Cẩn thận tôi báo quấy rối tình dục đấy biết không!”
Cút? Khó khăn lắm mới tìm được món đồ chơi thế này, tôi không cút đâu.
Thấy tôi không nói gì, người đàn ông bên trong tự cho rằng mình đang bí mật, lén nhìn qua mắt mèo ra ngoài.
Nhưng lại thấy đúng ngay con mắt tôi đang áp sát cửa.
“Mẹ kiếp!! Làm lão tử giật cả mình!”
“Đồ biến thái chết tiệt, cút đi!!”
Tôi cố tình làm giọng khàn, phát ra hai tiếng cười xấu xa, rồi tiện tay bịt kín mắt mèo nhà họ.
Về đến nhà, tôi lại tiếp tục gửi tin trong nhóm.
“Giả vờ ngại ngùng gì chứ, đàn ông thời kỳ động dục rất ngắn, ra ngoài bán còn kén cá chọn canh.”
“Em thích người mạnh mẽ nhất, đừng giả bộ nữa, bên anh chắc đạn đã lên nòng rồi nhỉ?”
“He he he.jpg”
Tôi xoa tay mong đợi phản hồi của kẻ bại hoại đó, nhưng đôi vợ chồng này lại co rút như rùa rụt cổ.
Các hàng xóm trong nhóm bắt đầu lần lượt kết bạn với tôi, đều nói cuối cùng có người trị được họ rồi!
Có vài người nhanh nhảu, còn chạy đến nhà tôi uống rượu trò chuyện, thấy tôi là một cô gái trẻ thì ngẩn ra.
Nụ cười nhanh chóng đông cứng lại.
“Em gái, sau này em cẩn thận chút, đôi vợ chồng đó không phải loại dễ chơi đâu.”
Tôi cố kìm nén sự hưng phấn trong mắt, sợ những hàng xóm tốt bụng này nghĩ tôi là kẻ kỳ quặc.
“Em gái, hay em về nhà, ở với bố mẹ một thời gian đi.”
“Bọn họ chắc chắn sẽ tìm em gây chuyện, nghe chúng tôi đi, em tránh đi một thời gian.”
Tôi không quan tâm, gãi đầu cười.
“Không sao đâu, em học qua võ tự vệ rồi.”
Còn đang chờ bọn họ đến cửa đây.
03.
Tôi ở nhà chờ đợi nhàm chán cả ngày, phòng 1501 vẫn không có động tĩnh gì.
Kết quả là đến tối, điện thoại của tôi bắt đầu liên tục nhận được các cuộc gọi lạ.
“Ai đấy?”
Đầu dây bên kia toàn mấy kẻ biến thái kín đáo.
“Em trai ơi, nghe nói em nhiều chiêu trò lắm, có muốn đến khách sạn chơi với anh không?”
“Đến khách sạn 1924 đi, anh đích thân dùng La Mer chăm sóc ‘bé mông’ của em nhé…”
“Đạo cụ đã chuẩn bị xong, phòng 2413 khách sạn 5 sao, đến nhanh nha.”
Tôi tức đến bật cười.
“Các anh lấy số điện thoại của tôi từ đâu vậy?”
“Không phải chính em đăng thông tin liên lạc lên nhóm sao? Chủ nhân của số điện thoại này đâu? Trả giá cao tìm ‘top’, mau đến đi em trai…”
Ha ha.
Dùng ngón chân nghĩ cũng biết chắc chắn là do nhà 1501 giở trò.
Nhưng xin lỗi nhé, tôi là con gái cơ.
Tôi cố ý thở dài một hơi đầy chán nản.
“Các anh à, chắc các anh bị người ta cố tình chơi xấu người đồng tính rồi.”
“Tôi là con gái, chắc không nằm trong sở thích của các anh đồng tính nam đâu nhỉ.”
Mỗi lần nói xong câu này, giọng giả tạo bên kia điện thoại lập tức trở lại bình thường.
Đồng thời, cũng khiến các anh ‘top’ nổi trận lôi đình.
“Mẹ nó chứ, hai cái lão già đó, thật coi ‘0’ là con gái, tưởng bọn này không có tính khí à, dám đùa giỡn bọn này sao??”
Hắc hắc.
Tôi thêm mắm dặm muối vài câu, tiện thể cho họ biết địa chỉ nhà của 1501.
Còn thuận tiện trà trộn vào nhóm chat của họ.
Thấy mọi người phẫn nộ chuẩn bị đi tìm 1501 tính sổ, tôi hưng phấn cười khúc khích.
Căn nhà này mua đúng thật.
Mỗi ngày đều thú vị thế này, tôi muốn trầm cảm cũng khó.
Nửa tiếng sau, trên lầu vang lên tiếng đập cửa ầm ầm và tiếng chửi bới.
Quả không hổ danh ‘top’, tính khí nóng nảy ghê.
Tôi ở ngay dưới nhà họ, tiếng đồ đạc bị đập loảng xoảng nghe rõ mồn một.
Tiếng chửi rủa kéo dài nửa tiếng mới ngưng.
Tựa vào cửa, tôi lặng lẽ bắt đầu đếm ngược.
Biết tôi là con gái, hắn chắc chắn sẽ lập tức xuống tìm.
3
2
Còn chưa kịp đếm đến 1, cửa nhà tôi đã bị đá mạnh một cú.
04.
Tôi canh đúng lúc mở cửa, gã đàn ông đá hụt một cú rồi ngã sấp mặt.
Tiện tay, tôi ném cho hắn một đồng xu nhỏ từ trên tủ.
“Lần đầu gặp mặt, không cần hành lễ lớn thế đâu.”
Hắn lồm cồm bò dậy, chỉ vào mũi tôi chửi ầm lên.
“Con khốn này, còn giả làm đồng tính hù dọa tao, ghê tởm chết đi được!”
“Cô xem mặt ông đây bị bọn họ đánh thế này, nói cho cô biết, cô phải bồi thường phí chữa trị cho tôi!”
Vợ hắn bụng bầu to lù lù chậm rãi bước tới, tiếp lời:
“Còn có phí tổn thất công việc nữa!”
Tôi nghiêng đầu, “Sao lại tổn thất công việc?”
Cô ta bóp mặt chồng, cố gắng để tôi nhìn rõ vết thương trên mặt hắn.
“Chồng tôi chuyên nghiệp cung cấp tinh trùng chất lượng cao cho phụ nữ, giúp họ mang thai nối dõi tông đường! Trải nghiệm và hình thức trong công việc này là hàng đầu, mặt mày bầm dập thế này làm sao phục vụ người khác?”
Tôi im lặng nhìn đôi vợ chồng trước mặt.
Lần đầu tiên thấy có người nói việc bán thân một cách đường hoàng như vậy.
“Nhìn chúng tôi làm gì, 100.000 tệ, mau đưa ra!”
“Mua được căn nhà này, tôi không tin cô không có tiền. Không đưa thì tôi sẽ…”
Bà ta ôm bụng ngửa ra sau, ai u ai u bắt đầu kêu đau bụng.
Nhìn động tác thành thạo này, rõ ràng là quen diễn rồi.
Liếc nhìn camera trong hành lang, tôi trực tiếp cắt ngang màn kịch.
“Cô nói trong nhóm là 50.000 tệ một lần, giờ đòi tôi 100.000 tệ, ý là tôi mua luôn chồng cô à?”
“Muốn tôi bỏ tiền cũng được, nhưng ít nhất phải kiểm hàng trước chứ, ‘lừa’ hay ‘ngựa’ cũng phải dắt ra xem mới được.”
Đôi vợ chồng ngớ người, thái độ của người phụ nữ cũng dịu lại.
“Cô muốn tìm chồng tôi? Thật sự trả 100.000 tệ?”
Tôi nhướng mày, không nói thêm.
Chỉ thấy hai người họ nhìn nhau, bà vợ ra sức nháy mắt với chồng.
Gã đàn ông ngẩng cao đầu, mặt đầy kiêu ngạo, giây tiếp theo trực tiếp cởi quần.
Tôi giả vờ sợ hãi hét lên một tiếng, rồi la to “Lưu manh!”
Nói xong liền đóng sầm cửa lại.
Hai người ngẩn ra, lại bắt đầu đập cửa chửi mắng không ngừng.
“Ra đây, cô không thể nhìn chùa ‘bảo bối’ của chồng tôi được!”
“Vừa rồi là cô muốn xem, mau ra đây!”
Nhưng lần này, tôi nhất quyết không mở cửa.
Đôi vợ chồng kiên trì đập cửa 10 phút rồi phẫn nộ bỏ đi, trước khi đi còn để lại một câu độc địa.
“Được, có giỏi thì mày đừng ra khỏi nhà!”
“Sau này tao thấy mày lần nào sẽ đánh lần đó!”