Công Chúa Đường Nguyệt
Đánh giá
Tác giả
Editor
Lượt đọc
Công Chúa Đường Nguyệt
Hoàng huynh hận ta thấu xương.
Cho rằng ta là người đã đẩy người trong lòng hắn xuống vách núi. Sau đó hắn đăng cơ làm vua, người trong lòng hắn mặc một bộ váy trắng quay về, được lập làm Hoàng Hậu. Còn ta thì bị nhốt vào u đình, sống không bằng chết.
Hắn để mặc cho nàng ta làm nhục ta, giẫm đạp tôn nghiêm của ta, ép ta phải quỳ xuống xin lỗi.
Lại không biết ta đã trúng độc rất nặng rồi, chẳng còn bao nhiêu thời gian sống sót nữa.
Vào lúc người trong lòng hắn huênh hoang hống hách khoe khoang chuyện nàng ta đang mang long thai, thì ta đang siết chặt con dao giấu trong tay áo, đâm một nhát vào bụng nàng ta: "Thích Oản Oản, cùng chết đi!"
Sau khi giết Thích Oản Oản, ta cũng chết vì trúng độc.
Thế nhưng không ngờ khi mở mắt ra, ta đã trọng sinh về năm mười sáu tuổi.
Khi đó Thích Oản Oản còn chưa nhảy núi giả chết, ta vẫn còn là công chúa Đường Nguyệt lá ngọc cành vàng của Đại Chiếu.
Nhìn Thích Oản Oản lặp lại chiêu cũ giống như kiếp trước, ta cười lạnh.
Muốn giả chết hả? Vậy để ta cho ngươi chết thật luôn!