Cố Tiểu Tiểu - Chương 8
1. Về vòng tay ngọc bích:
Vòng tay là mẹ Trương cho. Bởi vì lúc cho nói là bảo vật gia truyền, cho nên Cố Tiểu Tiểu rất quý trọng.
Bình thường cô đều luyến tiếc không lấy ra, ngoại trừ đeo nó lúc học trung học không hiểu chuyện đã từng đánh nhau với côn đồ. Trừ chuyện đó ra, tất cả đều để trong tủ.
Cho đến khi Thịt Nướng leo lên nóc tủ khều cái hộp trên đó xuống, Trương Sinh mới nhớ tới còn có thứ như vậy.
Cố Tiểu Tiểu vô cùng đau lòng, Trương Sinh mờ mịt lấy từ trong két sắt ra một loạt vòng tay giống nhau như đúc: “Bố anh nói, mẹ anh lúc còn trẻ hoạt bát hiếu động, dứt khoát mua một loạt vòng tay làm bảo vật gia truyền, hiện tại đều truyền lại cho chúng ta.”
Cố Tiểu Tiểu bị nhà hào môn Trương gia làm cho nghẹn lời, sau đó đeo vòng tay nhảy lên nhảy xuống, cùng Thịt Nướng chạy quanh nhà.
2. Về Thịt Nướng
Thịt Nướng là đứa trẻ hoạt bát, ở trong nhà ban đầu chính là một tiểu bá vương, lại có sức ăn lớn vô cùng, một mình nó có thể bú sạch một nửa sữa của mèo mẹ.
Lớn thêm một chút, nó lại bắt đầu trèo hoa bẻ liễu, ngay cả ổ mèo của bà ngoại cũng dám bới móc.
Chủ của nó không thể nhịn được nữa, vừa vặn chủ mới tới thăm hỏi, chủ nó dứt khoát một khóc hai nháo ba thắt cổ, cuối cùng cũng tiễn được Thịt Nướng ra ngoài.
Khi đến Trương gia, Thịt Nướng tìm được đồng loại của mình, một con thú hai chân giống cái xinh đẹp.
Con thú hai chân có tập tính cực kỳ giống nó, đều có miệng lưỡi điêu ngoa, thích đi chơi đêm, dùng cách cọ xát cơ thể để đánh dấu chủ quyền, không có việc gì thì làm nũng với người chăn nuôi.
Thịt Nướng cảm giác rất vui vẻ, vì thế cùng đồng loại ở nhà vui chơi, có gây họa cũng không sao, dựa vào làm nũng lại có thể làm ổ ở trong lòng người chăn nuôi rồi được cho ăn.
3. Về sính lễ:
Trương gia rất thích Cố Tiểu Tiểu, cho nên sính lễ cho Cố Tiểu Tiểu nhiều muốn chet.
Hơn nữa mẹ Trương còn là một người cuồng mua sắm, trang sức mua về chồng chất như núi, thật vất vả mới tìm được cơ hội đưa ra ngoài, dứt khoát đều cho con dâu hết.
Cố Tiểu Tiểu có một ngày nhiệt huyết dâng trào, đem tất cả trang sức đeo hết ở trên người, lắc lư qua lại triển lãm cho Trương Sinh xem.
Thịt Nướng bên cạnh cũng khoác vàng đeo bạc, gian nan đi theo sau Cố Tiểu Tiểu.
Lúc ấy Trương Sinh đang nói chuyện điện thoại với trợ lý, quay người lại liền thấy hai quả cầu đèn một lớn một nhỏ lóe sáng đứng sừng sững trong thư phòng, trong nháy mắt còn tưởng rằng mình đang nhảy nhót trong quán bar kiểu cũ.
Nhưng sau đó nghĩ lại, có thể làm cho một người bình tĩnh, biết tự kiềm chế, người lạ chớ gần như Cố Tiểu Tiểu buông bỏ lớp ngụy trang, vậy thì cứ nghịch ngợm một chút đi.
[HẾT]