Giới thiệu truyện
Cố Nhân Tâm
Năm thứ ba làm hoàng hậu, cuối cùng cũng chết tâm.
Phu quân phong làm hậu, nhưng đêm đêm nghỉ tại cung của quý phi.
Con ở ngay gối, nhưng mong mẹ là khác.
Một liều thuốc giả chết, thành cho bọn họ.
Sau gặp phố, cha con họ đều đỏ hoe mắt:
“Cùng trẫm trở về, ngươi vẫn là hoàng hậu của trẫm.”
“Mẫu thân cần nhi tử nữa !”
“Kẻ lừa đảo từ tới?”
Ta ôm chặt hài tử trong tay, họ bằng ánh mắt xa lạ:
“Ta từng sinh hai đứa bé?!”
Cô ấy không oán, không hận, nhưng cũng không còn có thể yêu thương được nữa. Chuyện tình cảm mài mòn không phải là điều cô ấy có thể can thiệp được. Đứa con, chồng, hoàn cảnh… Tất cả là giọt nước tràn ly, màn mòn hết tình cảm còn sót lại đối với những người ở giai tầng khác ấy. Cô ấy không vì chồng, không vì con mà bỏ đi, cô ấy vì bản thân không thuộc tầng lớp đó. Đứa con quyền quý có thể từ bỏ phú quý để sống cùng mẹ sao? Không. Giai tầng xã hội khác nhau, họ không còn là mẹ con được nữa.