Cô Em Gái Thân Yêu - Chương 1
1
Tôi sống lại vào ngày em gái nói muốn kết hôn với kẻ cờ bạc.
Em gái đang ở nhà khoe khoang một cách đắc ý: “Tuấn Phong vừa mới thắng bạc ở Ma Cao, chuyển cho em mười bảy triệu xài chơi!”
Mẹ tôi thở dài: “Từ xưa đến nay, mười vụ cờ bạc thì chín vụ thua. Tiền kiếm được từ cờ bạc cuối cùng cũng sẽ thua gấp mười gấp trăm lần mà thôi.”
Ngay sau đó, mẹ tôi ra hiệu cho tôi.
Bà muốn tôi khuyên em gái, đừng cưới kẻ cờ bạc.
Tôi bỗng nhớ ra, kiếp trước, tôi đã khuyên em gái như thế này.
Tôi nói: “Cờ bạc là một thói nghiện, con người một khi đã bắt đầu cờ bạc thì khó mà kiềm chế được.”
“Em không nhớ à? Chú Vương hàng xóm, vì cờ bạc mà mượn nợ lãi suất cao không trả được, rồi bị chặt tay, thậm chí để con gái đi phục vụ cho người khác để trả nợ.”
Lời khuyên chân thành của tôi, em gái không nghe.
Cô ta ngược lại còn giận dữ nói với tôi: “Chị luôn phản đối em cưới Tuấn Phong, chẳng lẽ chị ghen tị vì em tìm được một người biết chơi bạc kiếm tiền sao?”
Tôi thật lòng nghĩ cho nó.
Nhưng nó lại nghĩ tôi đang ghen tị với nó à?
Tôi chỉ thấy tức cười.
Dù sao cô ta cũng là em gái tôi, tôi vẫn kiên nhẫn tiếp tục khuyên nhủ: “Em gái, nếu em thật sự thích cậu ấy tới như vậy thì đừng vội kết hôn, hãy ở bên cậu ấy thêm vài năm nữa rồi hẵng tính được không?”
Ý tôi là, để cô em gái yêu đương mù quáng này nhìn thấy rõ bộ mặt thật của bạn trai mình.
Nhưng em gái lại nghĩ, tôi khuyên cô ta không đăng ký kết hôn là để có cơ hội tán tỉnh bạn trai cô ta.
Em gái giận dữ, quay lại định tát tôi: “Tôi nói cho chị biết, tôi sẽ không cho chị cơ hội quyến rũ Tuấn Phong đâu, tôi nhất định phải kết hôn với anh ấy!”
Sau đó, mẹ tôi ra tay giúp đỡ.
Bà cầm dao kề lên cổ mình, đe dọa em gái: “Trương Sở Sở, nếu con dám cưới cái thằng nghiện cờ bạc này, mẹ sẽ chết cho con xem!”
Cuối cùng, em gái cũng nhượng bộ.
Cô ta không cam lòng chia tay với kẻ cờ bạc.
Khoảng thời gian đó, em gái tôi luôn u sầu.
Để giúp cô ta nhanh chóng quên đi kẻ cờ bạc, tôi đã sử dụng các mối quan hệ của mình, giới thiệu anh trai của người bạn thân cho cô ta.
Người tôi giới thiệu có điều kiện gia đình rất tốt.
Người địa phương ở tỉnh, nhà có ba căn, là con một, bố mẹ đều làm trong cơ quan nhà nước.
Chỉ có điều, tính cách cậu ấy hơi khô khan, không biết lãng mạn.
Sau khi kết hôn, em gái vẫn không quên được tên bạn trai nghiện cờ bạc.
Cô ta gần như ngày nào cũng phàn nàn với mẹ tôi rằng lấy phải người chồng tệ bạc.
Cô ta nói: “Chị chỉ ghen tị với con, chị cố ý giới thiệu cho con một tên đàn ông xấu xí, hơn nữa còn chẳng bao giờ tặng quà vào bất cứ dịp lễ nào!”
Tôi thực sự không còn lời gì để nói.
Đúng là em rể không tặng quà cho nó.
Tuy nhiên, tháng nào cậu ấy cũng giao toàn bộ cho nó!
Hơn nữa, chồng em gái không hề xấu, cao 1m78, nặng 65kg, hoàn toàn phù hợp với cô ta.
Em gái luôn phàn nàn với mẹ tôi.
Lâu dần, mẹ tôi cũng hơi hối hận.
Bà lườm tôi: “Cô nói thật đi, cô có thực sự ghen tị với em gái cô không? Cô không giới thiệu cho em gái mình người đàn ông giàu có chút thì thôi đi, sao lại giới thiệu người có lương tháng được có bảy chục triệu, như vậy đủ làm gì chứ?!”
“Biết thế thì để em gái cô cưới Tuấn Phong luôn cho rồi, dù sao Tuấn Phong cũng hào phóng, mỗi lần thắng bạc đều phát bao lì xì cho em gái cô.”
Tôi không thể biện bạch.
Bạn trai nghiện cờ bạc của em gái quả thực sẽ phát bao lì xì cho nó.
Nhưng vài tháng mới thắng bạc một lần.
Nhiều nhất là bao lì xì mười bảy triệu.
Phát bao xong, hôm sau lại lấy lý do không đủ tiền đánh bạc, để đòi lại từ cô ta.
“. . .”
2
Sau đó, tên nghiện cờ bạc gọi điện cho em gái.
Hắn ta nói một cách ngạo mạn: “Trương Sở Sở, hôm nay tôi thắng banh bóng ba chục tỷ!”
“Vốn dĩ cô đã có thể trở thành phu nhân của triệu phú.”
“Nhưng tiếc là, cô lại không có mắt nhìn người, giờ vị trí phu nhân của triệu phú sẽ là của người khác rồi.”
Em gái sụp đổ.
Cô ta la hét, gào khóc, nhào vào đánh tôi: “Tất cả là tại chị, chính chị đã phá hủy giấc mộng làm phu nhân giàu có của tôi!”
Mẹ tôi không hiểu chuyện gì, nhanh chóng bước tới can ngăn.
Khi mẹ tôi biết tên bạn trai nghiện cờ bạc của em gái kiếm được ba mươi tỷ, bà quay lại tát tôi một cái: “Tao không nên nghe theo mày, mày thật sự đã hủy hoại cuộc đời em gái mày!”
Mặt tôi bị đánh đến đỏ bừng.
Khóe miệng trào ra máu.
Tôi không thể tin nhìn mẹ mình.
Bà đã quên.
Bà quên rằng, chính bà là người đầu tiên phản đối em gái cưới tên nghiện cờ bạc đó.
Càng quên, chính bà đã ra hiệu cho tôi ngăn cản em gái!
Sau đó, tôi không còn qua lại với gia đình nữa.
Cho đến gần Tết năm nay, mẹ tôi bất ngờ gọi điện, nói muốn cả gia đình đoàn tụ.
Thái độ của mẹ tôi thay đổi rất nhanh.
Tôi nghĩ rằng, cuối cùng bà cũng hiểu nỗi lòng của tôi.
Tối giao thừa hôm đó, thái độ của em gái cũng rất tốt.
Cô ta nắm tay tôi, chân thành xin lỗi, nói không nên đánh tôi.
Cô ta trông rất chân thành.
Vậy nên tôi đã tha thứ cho cô ta.
Nhưng không ngờ, khi tôi không chú ý, em gái đã đẩy tôi xuống giếng cổ ở nhà.
Nước đen lạnh lẽo nhanh chóng tràn vào mũi miệng tôi.
Tôi điên cuồng vùng vẫy, tuyệt vọng nhìn miệng giếng tròn: “Cứu tôi, cứu tôi với. . .”
Em gái lại nhổ nước bọt vào tôi, gương mặt dữ tợn, nghiến răng nói: “Chính chị khiến tôi mất cơ hội trở thành phu nhân giàu có, tôi đã muốn giết chị từ lâu rồi!”
“. . .”
“Thanh Thanh, Thanh Thanh, em gái con muốn cưới thằng nghiện cờ bạc kìa, sao con không nói gì đi?”
Lúc này, mẹ tôi đang ra hiệu cho tôi một cách điên cuồng.
Bà muốn tôi giống như kiếp trước, đứng ra khuyên em gái chia tay với tên nghiện cờ bạc, chịu đựng cơn giận của cô ta.
Ha ha.
Được thôi.
Đã muốn tôi nói, thì tôi sẽ nói vài câu.
Tôi vỗ vai em gái, lạnh nhạt nói: “Cờ bạc nhỏ thì vui, cờ bạc lớn mới hại thân, bạn trai em gái đánh bạc nhỏ thôi, con nghĩ cho em gái kết hôn với cậu ta cũng không sao.”
Em gái rõ ràng không ngờ tôi lại ủng hộ cô ta.
Cô ta ngẩng cao cổ, vẻ mặt đắc ý nói với mẹ tôi: “Đúng thế, nhà Tuấn Phong giàu như vậy, số tiền đặt cược này chẳng đáng là bao, dù có thua thì chúng ta cũng chịu được!”
Tôi cười.
Kiếp trước, sau khi Tuấn Phong thắng bạc được ba mươi tỷ đồng, hắn ta đánh bạc càng ngày càng lớn, cũng ngày càng quá đáng.
Cuối cùng hắn ta thua một trăm bảy mươi tỷ.
Hắn ta đã trực tiếp đưa vợ mình cho người cho vay nặng lãi.
Em gái à, em thật sự có thể chịu đựng được không?
Lần này, không có sự giúp đỡ của tôi.
Dù mẹ tôi muốn ngăn cản em gái cưới tên nghiện cờ bạc, bà cũng không có sức nữa.
Em gái như ý lấy được Trần Tuấn Phong.
Trần Tuấn Phong đi Ma Cao đánh bạc, cũng dẫn cả em gái đi cùng.
Hai người vừa tới Ma Cao hai ngày, em gái đã hào hứng gọi điện: “Chồng yêu Tuấn Phong nhà em chơi một ván bạc thôi mà thắng ba mươi tỷ lận đó!”
Tối hôm thắng bạc, em gái gửi rất nhiều ảnh và video mua sắm hàng xa xỉ vào nhóm.
Cô ta nằm trên giường khách sạn đầy túi LV, Gucci, Chanel, gương mặt đắc ý vô cùng.
“Mẹ, mẹ thấy không, con cưới Tuấn Phong, cuộc sống tốt đẹp của con đã đến rồi.”
“Trước đây túi LV, con nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng bây giờ LV con đưa mẹ làm giỏ đi chợ còn được nữa là.”
Em gái không ngừng gửi tin nhắn vào nhóm, liên tục khoe khoang.