Chuyện Tình Cảm Lạnh - Chương 5
…..
Lý Tư Mộ chậc chậc hỏi tôi muốn uống gì.
“Không phải cậu nói có mấy anh chàng đẹp trai muốn giới thiệu cho tớ sao?”
“Ồ, à, cái đó…”
Lý Tư Mộ đang nói đột nhiên nghẹn lời.
Biểu hiện thật kỳ lạ.
“Cậu sao vậy hả?”
Cô ấy ra hiệu cho tôi nhìn ra sau.
Quay lại thì thấy Tề Triệt đeo ba lô đứng sau lưng tôi.
Tôi:”……”
Tại sao anh ấy lại ở đây?
Tề Triệt liếc nhìn tôi, không nói gì, ngồi thẳng vào ghế sofa cạnh tôi.
“Tề Triệt, sao cậu lại tới đây? Hôm nay không phải ngày cậu đi làm thêm sao.”
“Tớ tới chơi.”
Tôi:”……”
Tôi và Lý Tư Mộ nhìn nhau không nói nên lời.
Lý Tư Mộ phản ứng rất nhanh, lập tức cười híp mắt.
“Cậu muốn uống gì? Cậu là bạn trai của Khương Khương nên hôm nay tớ mời khách.”
“Cô ấy uống gì thì tôi uống cái đó.”
“Cậu ấy vừa gọi một ly whisky và một ly Bloody Mary…”
Tôi chặn những lời còn lại của Lý Tư Mộ.
“Vớ vẩn! Không có đâu! Tớ uống nước lọc mà, cho một ly nước lọc!”
Tôi vừa bịt miệng Lý Tư Mộ vừa nở nụ cười với Từ Triệt.
Tề Triệt cười nói: “Thật sao? Vậy cũng cho tớ một ly nước lọc.”
Tôi:”……”
Lý Tư Mộ thoát khỏi sự kiềm chế của tôi.
Cô ấy liếc nhìn tôi đầy ẩn ý.
Tôi hiểu.
Cô ấy đang nói: Hai người có bệnh không?
Sau đó, cô ấy thực sự gọi phục vụ lấy 2 ly nước lọc mang lên.
Nhìn tôi và Tề Triệt ngồi im lặng hai bên.
Có lẽ cô ấy cũng cảm thấy bầu không khí quá cứng nhắc.
“Khương Khương, cậu cứ ở đây chơi đi, tớ đi đón khách.”
Cô ấy nói đi chào khách.
Thực chất, cô ấy chỉ lên sàn nhảy và tán tỉnh mấy anh chàng khác.
Ánh mắt ai oán của tôi rơi vào Lý Tư Mộ đang phấn chấn.
Đáng tiếc, cô ấy đang chơi quá vui nên không thèm để ý đến tôi.
Ngược lại là Tề Triệt.
Im lặng nhấp một ngụm nước lọc.
“Muốn đi thì có thể đi.”
Đùa sao!
Người đàn ông này theo tôi đến quán bar.
Tôi còn dám làm như Lý Tư Mộ trước mặt anh ấy sao?
Tôi cười khúc khích: “Tớ không đi, tớ chỉ ngồi xem thôi.”
Nói xong câu đó tôi cũng không còn gì để nói.
Tề Triệt liếc nhìn tôi, lấy máy tính từ trong ba lô ra và đeo kính vào.
Tôi: “Cậu đang làm gì vậy?”
Tề Triệt: “Xem dữ liệu thí nghiệm.”
Tôi:”……”
Xin hỏi?! ! ! Ai sẽ xem dữ liệu thí nghiệm trong một quán bar? !
Tề Triệt nghiêm túc nhìn chằm chằm máy tính trước mặt.
Nhưng tôi thấy chán quá.
Có nơi náo nhiệt hơn đang ở ngay trước mắt nhưng tôi không tham gia được.
Cảm giác này thực sự rất khó chịu.
Quan trọng là trong lúc đó còn có một anh đẹp trai đến chào hỏi tôi.
“Chào chị, em có thể mời chị một ly không?”
Đôi mắt đen láy, sáng ngời đó ngay lập tức chạm vào trái tim tôi.
Tôi vui mừng khôn xiết và chuẩn bị gật đầu.
Đột nhiên, một ánh mắt sắc bén hướng về phía này.
Quay sang, người đang xem tư liệu thí nghiệm, Tề Triệt, đang nhìn thẳng vào tôi.
Cảm giác như nếu tôi gật đầu, ánh mắt anh ấy sẽ xuyên thủng người tôi.
“Không, cưng không phải gu của chị. Đi chỗ khác chơi đi.”
Anh đẹp trai buồn bã ra đi.
Tôi cảm thấy hơi đau lòng.
Tề Triệt ở bên kia cười lạnh: “Thật là không ngờ đó.”
“Ồ, tớ bây giờ cũng rất muốn đi với cậu ấy đấy.”
“Nói lại lần nữa đi.”
Tôi:”……”
Không dám.
Tôi nhấp một ngụm nước suối để làm dịu cơn sốc.
Lại có thêm một anh đẹp trai đến bắt chuyện, tôi liền lắc đầu.
Cuối cùng, anh ta chỉ tay vào Tề Triệt.
“Đây là?”
“Người nhà.”
Tôi trả lời.
Người đến bắt chuyện nhìn tôi rồi nhìn Tề Triệt.
“Hai người các người bị bệnh, tới quán bar uống nước lọc, còn làm việc nữa chứ.”
Tề Triệt: “…”
Tôi:”……”
Nói xấu Tề Triệt? Tôi không thể nhịn.
Tôi đứng dậy nói: “Sao cậu lại nói như vậy? Bạn trai tôi chăm chỉ hiếu học! Anh ấy là thiên tài học bá! Học trong quán bar thì có gì sai?! Có làm phiền cậu không?”
Người đàn ông giật mình trước sự kích động đột ngột của tôi.
Chửi thề, quay người bỏ đi.
Càng nghĩ tôi càng tức giận.
Tôi lén liếc nhìn Tề Triệt, mới phát hiện anh ấy cũng đang nhìn tôi.
Đôi mắt đen, điềm tĩnh đó nhìn chằm chằm vào tôi, khiến tôi cảm thấy xấu hổ.
“Nhìn tớ làm gì, không lo làm việc của cậu đi?”
Tề Triệt hỏi tôi.
“Sao lại tức giận như vậy, người ta cũng không có nói gì quá đáng.”
“Hắn nói cậu làm việc trong quán bar là có bệnh, tuy là tớ thấy cũng hơi đúng, nhưng là hắn ta sao được phép nói như vậy? Cậu là bạn trai của tớ, muốn nói cũng phải để tớ nói.”
Tề Triệt: “…”
“Vậy tớ có nên cảm ơn cậu không?”
“Không cần, ai bảo cậu là bạn trai của tớ chứ?”
Tôi quay lại và ngồi về chỗ của mình.
18.
Tề Triệt không còn nhìn vào máy tính nữa.
Anh ấy đột nhiên đặt máy tính xuống và nắm lấy tay tôi.
“Đi thôi.”
“Gì?”
“Mang cậu đi chơi.”
Tề Triệt kéo tôi đến một bên sân khấu.
“Cậu biết chơi nhạc không?”
“Không biết “
Tôi thành thật lắc đầu.
“Không sao, tớ dạy cậu.”
Anh ấy nói gì đó với DJ, rồi cầm mic đi tới.
Sau đó lại kéo tôi lên sân khấu.
Anh nắm tay và dạy tôi từng bước một.
“Nhớ chưa?”
“…”
Này này! Làm sao nhớ nhanh vậy được?!
Tề Triệt: “…”
“Vậy thì cậu làm khán giả, tớ hát cho cậu nghe được không?”
“Được rồi được rồi.”
Tôi nở nụ cười rồi chạy xuống đứng dưới đài.
Còn chu đáo bật đèn pin điện thoại lên định cổ vũ cho anh ấy.
Đang định lắc lư điện thoại.
Đột nhiên, tiếng nhạc nhịp nhàng dồn dập vang lên từ sàn nhảy.
Sau đó là tiếng Tề Triệt hát rap cuồng nhiệt.
Tôi:”……”
Đây chính là ca hát mà Tề Triệt vừa nhắc đến?
Tôi còn chưa kịp phản ứng.
Những người trên sàn nhảy đã trở nên hưng phấn.
Tất cả đều lắc lư và nhún nhảy theo nhịp điệu của Tề Triệt.
Tôi:”……”
Nhìn một đám người lắc lắc đầu như điên.
Rồi nhìn Tề Triệt trên sân khấu.
Lần đầu tiên tôi nghiêm túc ngắm nhìn dáng vẻ khác của Tề Triệt.
Hóa ra Tề Triệt bình thường hiền lành và điềm tĩnh.
Cũng sẽ có một mặt trẻ trung và không gò bó như vậy.
Cậu ấy là học bá điềm tĩnh trong mắt nhiều người.
Trong ấn tượng của tôi cậu ấy là người sẽ mặc bộ đồ thí nghiệm và ở trong phòng làm thí nghiệm cả ngày lẫn đêm.
Nếu không, thì cũng sẽ ở thư viện đi sớm về muộn.
Nhưng tôi cảm nhận được Tề Triệt vào lúc này năng động hơn, cũng chân thật hơn.
Vào lúc đó, tôi chắc chắn.
Dù là mặt nào của Tề Triệt đều có sức hấp dẫn chế/t người đối với tôi.
19.
Trên đường về, Tề Triệt nắm tay tôi.
Lòng bàn tay ấm áp, thỉnh thoảng siết chặt tay tôi.
“Tề Triệt cậu có vẻ hơi lo lắng?”
Tôi có chút bối rối.
Tề Triệt ho khan hỏi tôi: “Cậu có thích nghe tớ rap không?”
Tất nhiên là thích.
Nhưng tôi chợt suy nghĩ lại, Tề Triệt có vẻ không chỉ muốn hỏi vấn đề này.
“Đương nhiên là hay rồi! Cực kì hay”
“Thật sao?”
Đôi mắt của Tề Triệt sáng lên.
Có vẻ có câu chuyện xưa gì đó.
Tôi lặng lẽ nhìn Tề Triệt.
Quả nhiên, một lúc sau, Tề Triệt xấu hổ sờ sờ đầu.
“Bố mẹ tớ đều không thích tớ hát rap. Họ đều là giáo sư nên thấy rap không phù hợp, vì vậy tớ chỉ có thể lén lút sau lưng họ. Giờ tớ đã lớn, nên đỡ hơn rồi, khi còn nhỏ bị đánh không biết bao nhiêu lần.”
Tề Triệt nhẹ giọng nói.
Nhưng tôi vẫn nghe ra sự buồn bã trong giọng nói của cậu ấy.
Không nhận được sự ủng hộ của ba mẹ, cho dù bây giờ đã có thể tự thực hiện đam mê của mình thì cũng cảm thấy không trọn vẹn, không quá vui vẻ.
Tôi cong mắt.
“Đúng là trùng hợp thật! Tớ cũng vậy.”
Tề Triệt sửng sốt một lát.
Tôi kể lại khi còn nhỏ cũng bị ba mẹ quản thúc rất nghiêm ngặt.
Họ nói con gái phải dịu dàng, hiểu biết.
Nếu không, sẽ không được con trai yêu thích.
Lúc đó tôi đã nghe lời họ và trở thành một cô gái ngoan.
Nhưng trong lòng tôi vẫn mong muốn được bung xỏa, nếu không thi đại học xong đã không chơi bời điê.n cuồng như vậy.
Sau này lại vừa gặp đã yêu Tề triệt ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Đánh giá từ tính cách hiền lành của anh ấy, tôi nghĩ anh ấy thích những người hiền lành và dịu dàng.
Làm hại tôi phải giả vờ lâu như vậy.
“Tớ cũng vậy, thấy cậu ngất đi lúc huấn luyện quân sự. Tưởng cậu mềm yếu, ai ngờ…”
Tề Triệt trêu chọc tôi.
Tôi cười ngượng ngùng.
Tề Triệt đột nhiên chân thành nói với tôi.
“Nhưng tớ hi vọng cậu có thể làm chính mình, không cần phải giả vờ làm một người khác vì tớ.”
“Tớ hi vọng cậu cũng vậy. Tề Triệt cậu thật sự rap rất hay.”
Tề Triệt bị tôi chọc cười, mỉm cười ôm tôi vào lòng.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Tề Triệt đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ.
Mặc dù tôi đã gặp bố của Tề Triệt ở trường.
Nhưng đây là lần đầu tiên chính thức ra mắt gia đình của cậu ấy.
Cha mẹ của Tề Triệt rất hiền lành và cởi mở.
Cha của Tề Triệt đã biết từ lâu rằng tôi và Tề Triệt đã yêu nhau được 4 năm.
Ông ấy rất ủng hộ tôi và Từ Triệt ở bên nhau.
Sau đó chúng tôi dự định kết hôn.
Tôi muốn bí mật dành cho Tề Triệt một bất ngờ.
Tôi đến gặp giáo viên để học bài rap tỏ tình để biểu diễn trong đám cưới.
Điều tôi mong đợi không chỉ có thế.
Vào ngày cưới, Tề Triệt còn chuẩn bị một bất ngờ cho tôi.
“Làm sao cậu thể thuyết phục được chú rể và phù rể nhảy cùng nhóm nhạc nữ vậy? Cười ngọt quá đi!!!”
Lý Tư Mộ che ngực.
Dùng đôi mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào bốn phù rể đi phía sau Tề Triệt.
Nhưng trong mắt tôi chỉ có Tề Triệt mà thôi.
“Thích nó à?”
“Nếu em thích, anh có thể nhảy cho em xem cả đời được không?”
“Đương nhiên rồi.”