Chú Nhỏ - Chương 3
11.
Đàm Tư Lễ công khai mối quan hệ của hai chúng , nhưng đã ngăn .
Tôi nhớ đến ánh mắt của mẹ Đàm hôm , bà củng cố tâm lý mới công khai.
thể ngờ rằng, đầu tiên phát hiện là Tống Cửu.
12.
Ngày thứ 6 tiết học.
Tôi học xong tiết cuối cùng của ngày thứ 5 về nhà.
Khi mở cửa , thấy một cảnh tượng bất ngờ. Tống Cửu mặc váy ngủ ren, chân trần ghế sofa xem TV.
Tôi mất hai giây mới cất giọng .
“Sao cô đây ?”
Tống Cửu nhướng mày, trong mắt tràn đầy quyến rũ.
“Đương nhiên cho mật khẩu biệt thự, đây là công khai mà .”
“Cháu gái nhỏ, gọi cháu như nha?”
Tôi thẳng cô và bình tĩnh hỏi: “Cô đang cố đánh lừa rằng chính chú của đã cho cô mật khẩu?”
Tống Cửu lẽ ngờ rằng sẽ chỉ ý đồ của cô , cũng ngờ rằng tin ý đồ chia rẽ của cô .
Sau khi sững sờ vài giây, cô hất mái tóc xoăn lên và mỉm lãnh đạm.
“Sao cháu nghĩ về thế?”
“Là bởi vì cháu từ nhỏ cha mẹ, thiếu tình thương? Cảm giác như cả thế giới tràn ngập ác ý với cháu?”
Chắc bà Đàm đã cho cô những chuyện .
Tôi đã những lời trêu chọc khi còn học trung học cơ sở. Lúc đó, đã nhấc giỏ rác lớp, đổ lên đầu bé trêu chọc nhất.
Vì thế, chủ nhiệm lớp đã mời phụ hai bên đến họp.
Lúc Đàm Tư Lễ đang học năm cuối đại học, xong liền hiểu rõ mọi chuyện.
Trước mặt mẹ bé và bộ văn phòng, đã đá bé một cách vô cùng tự nhiên.
Anh mặc một chiếc áo len màu đen, đôi môi cong lên một đường cong lạnh lùng.
“Có cha mẹ mà con hư như , đá một phát cho nhớ.”
Đàm Tư Lễ liếc bé và mẹ tính của , cau mày thiếu kiên nhẫn.
“Loại chuyện chắc cũng xảy nhiều ? Cậu đầy đủ tình thương nhưng nghèo ý thức.”
Ký ức nhạt dần, bình tĩnh Tống Cửu, giải thích cẩn thận.
“ là cha mẹ, nhưng thiếu tình yêu thương. Bởi vì chú với , bao giờ khiến cảm thấy đối xử tệ bạc.”
“Anh đã cho nhiều tình yêu, đủ để lấp đầy những trống tình cảm của , nhiều đến mức choáng ngợp.”
Sau đó, khó hiểu hỏi cô .
“Dì Tống, vì ai yêu thương dì ngoại trừ bố mẹ, nên dì mới nghĩ về khác như ?”
Tống Cửu trợn mắt tức giận khi chọc điểm đau đớn.
Cô cao giọng và hét: “Cháu gọi là gì ?!”
“Tôi chỉ mới 26 tuổi thôi!”
Tôi nghiêng đầu, đôi mắt đầy vẻ bối rối.
“Không lúc nãy dì gọi là cháu gái ?”
Tống Cửu vẻ mặt ủ rũ lên, nghiến răng nghiến lợi : “Mày…”
Lúc Đàm Tư Lễ đã .
Ngay khi bước tiền sảnh, lao vòng tay , ép hai giọt nước mắt, than phiền với giọng gượng gạo.
“Chú ơi, cô cháu cha mẹ, còn cháu tâm địa độc ác.”
Đàm Tư Lễ xoa đầu .
Tôi lén , thấy ánh mắt đang Tống Cửu lạnh lùng đến thấu xương.
“Không… Tư Lễ, hãy em …”
Đàm Tư Lễ thờ ơ ngắt lời cô.
“Cô Tống đã lén lút đột nhập nhà riêng cả . Mọi lời giải thích xin vui lòng cho công an.”
Thân là của công chúng, Tống Cửu hoảng sợ.
“Anh Tư Lễ, là dì Đàm cho em biết mật mã cửa.”
“Không dì đã với là chúng sắp kết hôn ?”
Nép trong vòng tay của Đàm Tư Lễ, choáng váng.
Cô tiếp tục la hét.
“Anh sẽ hối hận nếu đối xử với thế vì nó!”
Đàm Tư Lễ thờ ơ với lời của cô , trực tiếp yêu cầu vệ sĩ đưa cô ngoài.
Cùng với đó là ném luôn cái sô pha cô đã bên ngoài.
13.
Cánh cửa đóng .
Khi chúng ở một trong phòng, một tiếng hài hước vui sướng vang lên từ phía .
“Diễn đủ , bảo bối?”
Tôi ngẩng đầu lên, chớp đôi mắt trong veo, hề .
“Ồ, vẻ như bạn trai em sắp kết hôn.”
Đàm Tư Lễ cởi áo khoác ném lên nóc tủ.
Thong thả ung dung mà tới gần , mang theo ý quyến rũ.
“Tức giận?”
Tôi lùi , gật đầu chán nản.
“Một chút.”
Ý vị trong mắt Đàm Tư Lễ rõ ràng.
m thanh nghiền ngẫm: “Vậy để dỗ em nhé?”
Tôi ngơ ngác bế phòng ngủ.
Cách giường một bước. Tôi nghĩ… đã biết phương pháp dỗ là gì .
14.
Không khí trong phòng dường như ngưng trệ, trở nên ướt át.
Tôi đưa tay lên che mắt, buộc chuyển hướng sự chú ý của .
điều chỉ khơi dậy ý đồ của Đàm Tư Lễ.
Anh thích dirty talk với .
“Đừng nhúc nhích nào bé cưng, ngoan, cho .”
chẳng bao lâu , còn hài lòng với việc chỉ “” nữa.
Tôi nhận nụ hôn của , rơi khắp .
Lúc thì nhẹ, lúc thì nặng, và cứ lặp lặp .
Mọi cảm xúc của đều điều khiển.
Một lúc lâu , Đàm Tư Lễ mới thành thạo chuyện.
Giọng dường như nhiễm sự ướt át.
“Sao em ngọt như quả đào thế?”
Tôi vùi đầu gối giả vờ chết.
Tôi giao tiếp với những kẻ biến thái.
15.
Mấy ngày nay, đều cự tuyệt cùng Đàm Tư Lễ hôn môi.
Anh nhịn hai ngày, còn cứ thấy mặt là trốn .
Cuối cùng nhịn nổi nữa, bá đạo chặn ở góc ghế sofa.
Tôi ngay lập tức che nửa khuôn mặt của , phản đối một cách yếu ớt.
“Không cho hôn.”
Đàm Tư Lễ chút khinh thường.
Ngay khi rút tay , điện thoại di động của reo lên.
Là thư ký gọi.
Đàm Tư Lễ nhấn nút trả lời và loa ngoài ném điện thoại xuống bàn.
Anh liên tục mổ môi và chóp mũi . Sau đó kéo dài hết sang một bên cổ.
“Đàm tổng…”
“Nói.”
“Nguyễn tiểu thư đang ở tin tức…”
Anh ngần ngại nhắc đến .
Đàm Tư Lễ dừng , cúp điện thoại và bấm đường link do thư ký gửi.
【Sốc! Một mỹ nữ đại học nào đó sẵn sàng trở thành đồ chơi của đại gia để tiếp thị bộ sưu tập dành cho phụ nữ giàu ?】
Hình ảnh kèm theo là ảnh Đàm Tư Lễ bế khách sạn tối hôm đó.
Góc chụp chỉ chụp khuôn mặt của .
Bài báo dài hàng nghìn chữ và hùng hồn chỉ trích đã bỏ rơi lòng tự trọng vì tiền bạc, làm mặt sinh viên đại học.
Họ thậm chí còn nhắm thẳng trường học của và kêu gọi đuổi học .
Phần bình luận đẩy lên đầu: “Làm blogger biết đó là giao dịch tiền bạc và tình dục? Vì bạn bằng chứng nên tin lắm .”
Khi làm mới , bình luận đã xóa.
Những bình luận hot nhất đã trở thành: “Tôi đã thấy cô ở trường. Cô chơi với nhiều trai khác mỗi ngày. Quả là một bắt cá giỏi nha!”
Các bình luận bên đều đang mắng mỏ .
Tôi nhớ lời cảnh báo cuối cùng của Tống Cửu ngày hôm đó.
Rất rõ ràng, là ai đã dẫn dắt vấn đề .
Đàm Tư Lễ dường như cũng đã nghĩ đến điều .
Anh trực tiếp lấy điện thoại và gọi cho thư ký.
Sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ, nhưng giọng chút cảm xúc nào.
“Tin còn đợt tự giải quyết?”
“Nếu vô năng như thì nghỉ việc .”
Thư ký trả lời nhanh.
“Tôi sẽ xử lý ngay lập tức.”
“Còn .” Đàm Tư Lễ đặt tay lên lưng ghế sofa, gõ gõ đều.
Anh chậm rãi : “Phong sát Tống Cửu.”
16.
Thư ký làm việc hiệu quả.
Trong vòng 20 phút, bài đã xóa.
Tôi thở phào nhẹ nhõm thì hot search tiếp theo bất ngờ xuất hiện mặt.
Nó làm hít một khí lạnh.
Được đăng bởi tài khoản chính thức của tập đoàn Đàm thị.
“Cô Nguyễn Tinh Miên thực là vợ sắp cưới của chủ tịch Đàm, ngài Đàm Tư Lễ.”
“Đàm thị sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý đối với tất cả các tài khoản tung tin đồn và bôi nhọ cô Nguyễn Tinh Miên.”
Tôi ngơ ngác đầu đàn ông bên cạnh.
Đàm Tư Lễ đang đeo kính gọng kiểm tra thông tin do thư ký gửi.
Anh cận thị, chủ yếu chống ánh sáng xanh.
Tôi im lặng hồi lâu, cuối cùng nhẹ nhàng : “Đàm Tư Lễ, còn cầu hôn em mà em là hôn thê của .”
Anh mỉm , tháo kính .
“Trước mắt vẫn cầu .”
“Bé ngoan tức giận ?”
“Hay “dỗ” em một lần nữa nhé?”
Phương pháp dỗ của Đàm Tư Lễ, nếm thử lần thứ hai.
Tôi đỏ mặt, vội vàng lắc đầu.
“Không .”
“Em cảm thấy nghi thức cầu hôn cũng quan trọng lắm…”