Chim Hoàng Yến Nắm Giữ Thiên Địa! - Chương 5
Ta sờ sờ đầu thằng bé: “Tiểu Hòa, con lại cao hơn rồi, có nghe lời mẫu thân nói, chăm chỉ tu hành luyện võ hay không?”
Bạch Hòa gật đầu mạnh mẽ: “Liền phụ thân cũng đều nói con văn thao võ lược xuất sắc…”
Khóe môi ta nở nụ cười: “Đi đi, đi theo Phong cô cô, mang theo đệ đệ con ra ngoài hít thờ không khí trong lành đi”.
Bạch Hòa hiểu ý liền kéo đích tử rời đi.
Suy cho cùng, trẻ con vô tội…
Lúc này thị nữ đến mời:
“Tiên quân nói, điệu múa của Hoàng Yến nương nương trác tuyệt, đã nhiều năm trước múa cầu mưa, đến nay vẫn còn nhớ mãi không quên. Yến tiệc hôm nay, các vị tiên nhân đều đến, thỉnh nương nương thể hiện một điệu nhảy.”
Đích tỷ cuối cùng cũng nắm được cơ hội liền nói: “Thân phận lại cao thì có ích gì, còn không phải là một con chim nhảy múa à?”.
Ta bình tĩnh nói: “Có thể làm một con chim hoàng yến khuynh đảo chúng sinh cũng là một bản lĩnh! Đích tỷ tự hào là người thanh cao, nhưng đến hài tử của mình cũng đều bị chán ghét, thậm chí năm xưa còn lợi dụng ta, người mà trong miệng ngươi luôn nói là “nha hoàn ti tiện” để chèo lên giường của phu quân mình, rốt cuộc ai lại càng cao quý hơn?”.
“Ngươi!”
Ta phớt lờ vẻ mặt đang xanh ngắt vì tức giận của đích tỷ, chỉnh lại y phục, cùng thị thư rời đi thay đồ.
Một lúc sau, yến tiệc gần đến hồi kết, vài tiên vũ lui xuống.
Ở giữa dao trì, một chiếc lồng bằng vàng từ từ nhô lên.
Bên trong nữ tử ăn mặc sặc sỡ, dáng người duyên dáng, dung mạo trác tuyệt, thậm chí khiến ngay cả bách hoa tiên tử cũng phải phai màu.
Ta duyên dáng nhảy múa, cất giọng hát bay lên tận trời xanh.
Trong chốc lát, tất cả các vị tiên quân đều dừng đũa, bị vẻ ngoài của ta hớp hồn.
Bạch Diệu nhìn ta, lẩm bẩm với bản thân: “Uyển Uyển, từ lúc từ biệt, ta lúc nào cũng tương tư, không ngờ rằng hôm nay còn có thể gặp được, thật sự muốn cùng nàng nối lại tình cũ…”
Ta mím môi mỉm cười, điệu nhảy càng thêm rực rõ.
Đàn ông là vậy, thứ không thể có được chính là thứ tốt nhất!
Cái gì mà trinh tiết, cái gì mà tái giá. Chỉ cần có thực lực, ai dám nói gì nữa?
Nhưng dần dần, các tiên nhân ở đây đều cảm thấy có gì đó không ổn.
Linh lực trong cơ thể họ ngày càng yếu đi, chúng đang chảy về phía tôi như bị thu hút!
Cuối cùng cũng có người phản ứng:
“Không tốt, con chim hoàng yến này đã bố trí tru tiên trận, lồng vàng kia chính là mắt trận! Vũ điệu của cô ta rất cổ quái, tựa hồ muốn tiêu hao tu vi của chúng ta!”.
Mọi người trên khán đài đột nhiên hoảng sợ, muốn đứng dậy thoát khỏi trận pháp.
Muốn rời khỏi?
Một nụ cười khinh bỉ xuất hiện trên môi, điệu nhảy của ta trở nên mãnh liệt hơn.
Các người không phải thích nữ tử hiến vũ mua vui sao? Hôm nay liền cho các người chết dưới váy của chim hoàng yến!
Bao nhiêu năm nhận được nhân gian sùng bái nuôi dưỡng, hệ thống khí vận đã đạt đến cấp 99, sắp đại thành rồi!
Muốn vượt qua cấp độ khó nhất, cần phải thu thập khí vận của toàn thiên hạ này!
Những tên tiên nhân này tu luyện đã nhiều năm, khí vận thâm sâu, đâ là nguyên liệu tốt nhất!
Bữa tiệc bách hoa hôm nay, đến tham dự đều là người có tu vi cao, cơ hội chỉ có một lần trong đời, sao có thể bỏ qua được?
Báo thù rửa hận, liền ở hôm nay!
Những vị tiên nhân vừa mới đứng dậy đều mềm nhũn ngã xuống đất, khí vận đều bị ta hút sạch.
Nhìn thấy tiếp nếu cứ tiếp tục như vậy sinh mệnh đều có khả năng trực tiếp mất đi, đích tỷ tỏ vẻ kinh hãi: “Muội muội, niệm tình tỷ muội, muội hãy tha cho ta đi…”
Ta không bị tác động, vẫn tiếp tục nhảy múa:
“Tỷ muội? Năm xưa sau khi ngươi tự tay bẻ gãy cổ tiểu muội, luôn miệng nói cái gì mà phải bảo vệ trinh tiết! Đáng thương tiểu muội của ta còn nhỏ, chết không toàn thây! Hôm nay tỷ tỷ đã sinh con, mất hết trinh tiết, phải chăng cũng nên đi chết rồi?”.
Ta từng từ từng chữ tuyên án tội trạng của nàng ta:
“Ngươi cấu kết với ngoại địch, tàn sát tông môn, ép nữ gia quyến trong tộc phải tự sát, chính là vì để bản thân bám lấy Bạch Diệu, tâm tư ác độc!”.
Nghe những lời này, đích tỷ không thể tin trợn to mắt:
“Không thể nào, ngươi, ngươi làm sao biết?”
Điểu phái chiếm lĩnh linh mạch, lối vào sơn môn bị ẩn giấu.
Vào ngày diệt môn, chính là có người trộm mở kết giới hộ sơn đại trận, dẫn dụ kẻ địch lên núi!
Sau khi được đắc sủng, ở trong thư phòng của Bạch Diệu liền nhìn thấy một lá thư, trong đó mô tả chi tiết cách phòng thủ và bố trí của trận pháp của Điểu tộc.
Ta nhận ra đó là nét chữ của đích tỷ, mới biết được nàng ta đã bí mật cùng Bạch Diệu liên lạc với nhau được một thời gian dài!
Điểu phái yếu đuối, cho nên thay vì gả cho đệ tử tông môn, không bằng bám lấy Bạch Diệu làm Thiên phi, tự nhiên vinh quang gấp trăm lần.
Sở dĩ Bạch Diệu cho đích tỷ làm Thiên phi, chỉ là để trói nàng ta ở bên cạnh mình không thể rời xa, cũng là để giữ bí mật này đến hết đời…
Bạch Diệu tu vi thâm hậu nhất, nghe được lời này, biết hôm nay ta sẽ không bỏ qua cho hắn ta.
Tạm thời đề khí kích hoạt tu vi, vậy mà lại có thẻ thoát khỏi trận pháp.
Hắn ta nhanh chóng cưỡi lên Hắc Hổ, liên tục thúc giục: “Mau đưa ta rời khỏi đây!”.
Hắc Hổ vậy mà lại đột nhiên nói tiếng người, con người toàn bộ là màu đỏ:
“Bạch Diệu! Ta vốn là Hổ vương chiếm giữ ngọn núi, người vì để Trích Tinh tông chiếm lĩnh linh mạch, đưa thiên binh thiên tướng đến trấn áp ta, ép ta đeo tỳ bà cốt làm thú cưỡi, bao nhiêu năm chịu tủi nhục, hôm nay cũng đến lúc báo thù rồi!”.
Nói xong, cắt bỏ phần đuôi, ném Bạch Diệu ra khỏi lưng!
Bạch Diệu sợ tới mức muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng thứ hắn nhìn thấy chính là cái miệng đầy máu của Hắc Hổ…
Hắc Hổ cắn một phát đứt cổ họng của hắn, thi thể lập tức ngã xuống đại sảnh, máu chảy khắp nơi.
Những tiên nhân còn xống đều cầu xin: “Hoàng Yến tiên tử, xin hãy tha mạng cho chúng ta!”.
Ta cười lạnh nói: “Những kẻ tu sĩ các ngươi đều là tiên nhân, tiên phong đạo cốt, kỳ thực cao cao tại thượng, đe dọa con người cướp bóc cung phẩm, cướp bóc tài lực! Đến khi muôn dân gặp nạn, các ngươi lại gặp chết mà không cứu, đơn giản là không muốn ra tay, đắc đạo lại có ích gì?”.
Nói xong liền vẫy tay lên trời, hút đi từng chút khí vận cuối cùng.
Khí vận của những tiên nhân này đã bị ta hút sạch, thất khiếu chảy máu, đều toi mạng.
Ta đứng trong chiếc lồng vàng, y phục dính đầy máu, khuôn mặt xinh đẹp như tula.
Thiên lôi cuồn cuộn, tia chớp giáng xuống, đó là dấu hiệu của độ kiếp thành công.
Giọng nói của hệ thống vang lên bên tai ta:
“Chúc mừng túc chủ đột phá cấp 100! Tu luyện đại thành! Có được kim tiên thân thể, khống chế khí vận toàn thiên hạ!”.
Thù nước hận nhà, hôm nay đã báo.
Hôm nay trên yến tiệc đều là những tông chủ có tu vi cao thâm, bây giờ đã chết hoặc bị thương nặng, tiên giói không còn người lãnh đạo.
Lẻ tẻ các tiên nhân có tu vi địa vị thấp ở bên ngoài pháp trận đều hướng ta cúi lạy: “Bái kiến Hoàng Yến tiên tử! Từ nay về sau nguyện tuân theo mệnh lệnh của tiên tử!”
Ta bước ra khỏi lồng vàng, ngửa mặt tắm dưới ánh nắng từ cửu thiên, nhận được tôn thờ của vạn chúng.
Ta muốn thiên địa này, muốn cúi đầu trước ta.
10.
Đích tỷ vậy mà chưa chết.
Nàng ta làm bao nhiêu chuyện, nếu như chết rồi, chẳng phải tiện nghi cho nàng ta rồi ư?
Nàng ta bị hút cạn linh lực, mất hết tu vi, bây giờ trở thành một phế nhân.
Ngày Bạch Hòa tiếp quản Trích Tinh tông, ta đặc biệt cho người thả nàng ta ra ngoài.
Nhìn thấy Bạch Hòa một thân nữ trang lên làm vị trí tông chủ, nàng ta không dám tin, tựa hồ vùng vẫy thoát khỏi gông xiềng:
“Không thể nào, Bạch Hòa là nữ? Ngươi dựa vào đâu dựa vào một đứa nha đầu liền có thể giành được sủng ái của tiên quân, chỉ là một thứ nữ đê tiện, liền có thể chưởng quản tiên giới và nhân giới?”.
Ta mỉm cười nhẹ nhàng, dùng ngón chân nâng cằm nàng ta lên:
“Tỷ tỷ, ngươi luôn tự hào mình là người có huyết thống cao quý, nhưng thực tế, bản thân ngươi cũng là nữ tử, lại coi thường nữ tử nhất! Ngươi nhất quyết coi thường xuất thân của người khác, chỉ là để thể hiện sự cao quý của ngươi. Nhưng chim hoàng yến ti tiện thì sao? Bây giờ Bạch Hòa tiếp quản thiên giới, Tô Xung là nhân hoàng, thiên địa đều thuộc về mẫu tử ta!”.
Đích tỷ nghĩ cũng không sai, trứng thả vào suối lạnh, chỉ có thể nở ra nữ nhi.
Nhưng vậy thì có sao?
Ngày hôm đó, ta làm Bạch Hòa giả làm nam nhi, đối với bên ngoài tuyên bố là trưởng tử, có điều đây chỉ là biện pháp tạm thời.
Bây giờ, đã đến lúc nó hồi phục lại thân phận nữ nhi của mình.
Bạch Hòa cũng cười cười, khá uy nghi:
“Dì trước giờ thường mắng ta là tiện chủng, ta vẫn chưa bao giờ quên. Ta sẽ đưa ngươi dưỡng tại Trích Tinh tông, để ngươi hàng ngày nếm thử tư vị bị giày vò!”.
Đích tỷ không nói nên lời, lúc sau liền phát ra một tiếng đau đớn thống khổ.
Nghe nói đích tỷ từ đó phát điên, nàng ta bị giam trong một hang động ở ngọn núi phía sau của Trích Tinh tông, suốt ngày lẩm ba lẩm bẩm:
“Không thể nào, ta rõ ràng là xuất thân cao quý, dựa vào cái gì tiện nhân đó lại có thể trở thành thiên địa chi chủ?”
Khắp người nàng ta đều bẩn thỉu, thậm chí còn ngủ trong đống rác, không người hầu nào muốn đến gần.
Không may là trong thức ăn của nàng ta có cho thêm nấm linh chi nhằm kéo dài tuổi thọ, muốn chết cũng không chết được.
Nàng ta chỉ có thể sống, tiếp nhận sự tra tấn vô tận này…
Hiện tại Bạch Hòa chấp chưởng Trích Tinh tông, Tô Xung ở nhân giới làm nhân hoàng.
Một tử một nữ thống trị thiên giới lẫn nhân giới, ta trở thành thiên địa chi chủ.
Tiên tủy của phượng nữ và Hắc Hổ cũng được ta khôi phục bằng khí vận.
Giờ đây ta nắm giữ khí vận của thiên hạ, làm mấy việc nhỏ này bất quá là một cái nhấc tay.
Đây là lời hứa ta đã hứa với hai người bọn họ.
Như vậy, phượng nữ mới có thể trung thành bảo vệ Bạch Hòa.
Cũng cảm ơn Hắc Hổ ngày hôm đó đã giúp ta bố trí tru tiên đại trận… Thiên hạ ngày càng bình ổn, ta dự tính sẽ ra ngoài vân du.
Hắc Hổ hóa thành một nam tử anh tuấn, nhất định muốn đi theo ta.
Hắn do do dự dự nói: “Tiên tử có còn nhớ, nhiều năm trước, trong chuồng thú, lần đầu Hắc Hổ gặp mặt, tóc dài lưu ly?”.
Ta lập tức hiểu rõ.
Hắc hổ lời này, là đối với ta bày tỏ tâm ý.
Tình cảm của hắn đối với ta vẫn vậy, giúp ta, chỉ sợ không phải là vì khôi phục tiên tủy…
Ta cười nhẹ: “Ta-Tô Uyển Uyển làm chim hoàng yến cho người khác nhiều năm, giờ đây không muốn rơi vào lưới tình nữa. Nếu ngươi nguyện ý, liền làm thú cưỡi đồng hành của ta, vĩnh viễn suốt đời không phản bội!”.
Hắc Hổ lập tức vui mừng khôn xiết, cúi người hóa thành hình hổ: “Vĩnh viễn suốt đời nguyện làm thủ hạ của tiên tử!”.
Ta trèo lên lưng hắn, Hắc Hổ gầm lên một tiếng, cong ta bay lên trời cao.
Từ giờ trở đi, hái sao ngắm trăng, thiên địa này mặc ta ngao du!
Hết.