Chia Tay Người Từng Yêu - Chương 1
1
Lúc đội mưa to chạy quán bar bầu khí đang sôi nổi
Phó Trì giữa tiếng ồn ào nắm cằm Tiểu Thanh Mai và hôn môi cô
Tiểu Thanh Mai lóc trông đầy ấm ức
Ánh mắt Phó Trì thâm trầm hỏi: “Còn chạy nữa ”
Cô nức nở lắc đầu: “Không chạy nữa chỉ cầu xin đừng bắt nạt ”
“Ngoan uống cốc sẽ bắt nạt nữa”
Tôi bất động quên cả việc đẩy cửa
Nỗi đau trong lòng dần lan tỏa giống như hàng nghìn mũi kim đâm
Tôi đã theo Phó Trì ba năm chê lắp bao giờ dẫn thế giới của cả
Trong khi đó Tiểu Thanh Mai còn gọi là Lâm Tiên Tiên của năm đó đã bỏ Phó Trì Viễn nghèo túng để nước ngoài
Giờ về nước cô Phó Trì đưa tới mặt bạn bè
Lâm Tiên Tiên uống một ly rượu mạnh rõ ràng đã say cô bất lực ôm cổ Phó Trì như thể dễ dàng để thu thập
Sự chiếm hữu trong mắt Phó Trì càng mãnh liệt hơn
Trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn quyết định đẩy cửa
2
“Phó Trì thuốc của …”
Tôi ở cửa ướt sũng giọng điệu mang theo sự run rẩy
Vào những ngày mưa khớp ngón tay Phó Trì sẽ đau Đây là di chứng từ lần cứu năm đó đến để đưa thuốc cho
Trong mắt Phó Trì sự lo lắng: “Bên ngoài trời vẫn đang mưa tới đây”
“Em sợ đau…”
Phó Trì hiệu cho nhân viên phục vụ nhận thuốc cắt ngang lời : “Nơi loạn lắm mau trở về ”
“Ơ Phó thật sự đau lòng cho chị dâu …”
Lâm Tiên Tiên cuộn tròn trong lòng Phó Trì ánh mắt mờ mịt
Cô khoác áo của Phó Trì cũng bảo nhân viên phục vụ điều chỉnh nhiệt độ điều hòa vì sợ cô lạnh Đám bạn bè dù nóng đến chảy mồ hôi cũng dám oán trách nửa câu
Đây mới gọi là đau lòng
Lâm Tiên Tiên đột nhiên túm lấy Phó Trì : “Để cô hát ”
“Em ”
Phó Trì thả lỏng khuôn mặt vui mừng vì Lâm Tiên Tiên chủ động nhượng bộ Hắn biết rõ bộ dạng của nếu ca hát chỉ khiến hổ thêm
Tôi lùi hai bước: “Em đây”
Lâm Tiên Tiên đột nhiên khanh khách học theo lặp : “Em đây”
Đôi mắt Phó Trì sáng lên trong con ngươi ánh lên ý Hắn nắm cổ tay Lâm Tiên Tiên: “Để cô cái gì”
Mặt nóng rát đẩy cửa
Lúc cuối cùng thấy bạn của Phó Trì hỏi: “Cậu và cà lăm cãi như thế nào ”
Lâm Tiên Tiên mơ màng lẩm bẩm: “Một câu mà mất ba phút thật ngốc”
“… Lần cô nên lời trông như sắp luôn”
Phó Trì nhạo một tiếng ánh mắt sắp tràn sự yêu chiều
“Anh Phó khi nào thì chia tay với cà lăm Nhìn như tối nay chắc đưa Lâm Tiên Tiên đến khách sạn chứ”
Phó Trì dựa sô pha lạnh lùng : “Một lắp thôi mà chơi chán thì chia tay”
Nói xong về phía Lâm Tiên Tiên trong mắt hiện lên chút đen tối “Chỉ cần thể khiến Tiên Tiên hồi tâm chuyển ý tất cả đều đáng giá”
biết chứng lắp của đã hơn phân nửa Lần đến vốn định báo tin cho Giờ đây vẻ còn cần thiết nữa
3
Tôi thất thần bước khỏi quán bar
Bầu trời xám xịt vẫn đang mưa
Trước cửa một chiếc Bentley màu đen đậu sẵn
Tôi đội mưa tiến đến xe và lau nước mưa còn dính lông mi
Cửa sổ xe hạ xuống lộ một gương mặt tuấn sắc bén
Người đàn ông trong xe mặc âu phục màu đen toát lên sự quý phái thể che giấu
“Phó tổng xin khiến thất vọng ” Tôi thì thầm xin
Người đàn ông lạnh lùng trong xe là ruột của Phó Trì cũng là chủ tịch của Phó thị tên là Phó Yến
Vài tháng đã tìm thấy
Hắn nhiều nhưng ý đồ rõ ràng: Phó Trì là ruột của nên hi vọng hai mối quan hệ
Có lẽ vì hạnh phúc của trai Phó Yến đã mời chuyên gia nước ngoài tiêu tốn nhiều tiền để cải thiện tình trạng lắp của
hiện tại Phó Trì yêu nữa
Phó Yến thu hồi tầm mắt khỏi máy tính bảng và : “Lên xe”
Tôi mở cửa xe lo lắng rằng nước sẽ làm bẩn ghế da của Sau khi lên xe liền rúc góc
Phó Yến một khí chất đặc biệt quý phái tự chủ khiến khác kính nể sợ hãi
Hắn cúp điện thoại công việc và về phía
“Vậy cô cân nhắc đến việc đổi khác để yêu ”
“Cái gì”
Tôi cảm thấy căng thẳng khi đối diện với ánh mắt trong trẻo nhưng vô tình của
Phó Yến như đang bàn chuyện làm ăn
“Cô thể kết hôn với ”
“Cái gì Phó Trì cũng thậm chí còn nhiều hơn”
“Về mặt lợi ích phù hợp hơn ”
Sau câu trong xe rơi một im lặng
Mưa rơi nóc xe giống như một bản giao hưởng mãnh liệt
Tôi giữ bình tĩnh : “Tại …”
Hắn giống như đang đào góc tường của trai …
Phó Yến nhếch khóe môi ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng
“Cô biết đấy ông nội gấp gáp thúc giục chuyện kết hôn Nếu cô đồng ý hỗ trợ thì gì hơn nữa”
“Để báo đáp sẽ cho cô tất cả những gì cô ”
“Đương nhiên cô cũng thể từ chối Tôi sẽ cho cô thời gian suy nghĩ”
Lúc cảm giác như đang thấy một thương nhân chân chính
So với Phó Trì Phó Yến còn thành thục và trọng hơn Hắn hiểu biết cục và biết cách tối đa hóa lợi ích
Phó gia đã cứu mạng ân tình lớn như đặt mặt lý do gì để từ chối cả
Cuối cùng cẩn thận : “Tôi sẽ suy nghĩ một chút Nếu thích chúng vẫn ly hôn”
Ánh mắt Phó Yến về máy tính bảng nhẹ giọng : “Đến lúc đó xem”
4
Đêm nay Phó Yến đưa về nhà
Khi chiếc xe màu đen lặng lẽ biến mất mở điện thoại di động
Vài phút Phó Trì đã đăng một tin trong nhóm bạn bè Trong ảnh là cảnh trong phòng khách sạn Lâm Tiên Tiên đang ngủ say cuộn tròn bên cạnh
Môi cô sưng mái tóc dài tán loạn bài đăng kèm theo dòng chữ: “Thật ngoan”
Tôi lên bầu trời hít sâu vài để đè nén cảm xúc sụp đổ
Gửi cho Phó Trì một tin nhắn: “Tôi chuyện với ”
Hắn trả lời giống như đã chết
Tôi biết Phó Trì sẽ bao giờ trở nữa
Suốt một tháng Phó Trì mất liên lạc
Hôm nay điều chỉnh tâm trạng gửi tin nhắn chia tay cho Phó Trì chặn tất cả phương thức liên lạc của
Rồi cố lấy dũng khí để lĩnh giấy chứng nhận với Phó Yến
Công việc của Phó Yến bề bộn khi đăng ký kết hôn xong liền công tác
Từ cục dân chính Phó Yến bảo tài xế đưa về biệt thự trong nội thành
Đồ đạc của mang khỏi taxi một lần nữa
Ngày thứ ba khi đăng ký kết hôn Phó Yến vẫn còn ở nơi khác
Khi màn đêm buông xuống biệt thự trở nên trống rỗng
Tôi thắp một ngọn đèn nhỏ và phòng ngủ chính
Phòng ngủ màu xám trắng thiết kế đơn giản gian rộng rãi
Trong phòng thay đồ bên cạnh treo đầy quần áo và đồng hồ đeo tay đắt tiền của Phó Yến cùng với đó là một ít quần áo của
Vào mười giờ tối tiếng mở cửa từ phòng khách truyền đến
Tôi tưởng Phó Yến đã trở về mở cửa liền thấy âm thanh quen thuộc đã lâu
Không ngờ đó là Phó Trì
“Anh công tác đêm nay chúng ở đây ”
Tiếng thở gấp của Lâm Tiên Tiên truyền đến
“Phó Trì… Em thở nổi”
Tiếng thấp của Phó Trì vang lên: “Lát nữa sẽ làm dễ chịu”
Đêm khuya yên tĩnh rúc giường động tĩnh cách vách cảm thấy khó chịu đến thở nổi
Khi Phó Yến đẩy cửa phòng ngủ mắt đã sưng lên vì
Hai mắt đẫm lệ mông lung hỏi: “Phó tổng về sớm ”
Trên cánh tay khoác áo khoác dường như là trực tiếp từ cửa nhà tới ngay cả thời gian cất quần áo cũng
Trông mệt mỏi mang theo cảm giác mát mẻ của ban đêm
“Khóc cái gì”
Giọng điệu trong trẻo nhưng lạnh lùng của vô tình mang đến cho cảm giác an lớn lao
Hắn tháo đồng hồ cúi nâng cằm lên: “Đây là nhà của cô mời họ ngoài”
Sự xúc cảm cực nóng và thô ráp từ bàn tay thiêu đốt da thịt
Tai trong nháy mắt đỏ bừng
“Anh là trai của …”
Phó Yến vì Phó Trì mà cam lòng chữa khỏi bệnh lắp của
Tôi tư cách gì để đuổi trai ruột của ngoài
Bên cạnh lúc truyền đến động tĩnh khác thường
Giọng của Lâm Tiên Tiên uyển chuyển lưu luyến
Tôi xuống giường để tìm tai đeo nhưng vì quá vội vàng nên đã vấp ghế thấp
Đầu gối quỳ mặt đất phát một tiếng rầm
“A…”
Tôi đau đớn kêu lên
Cách vách lập tức dừng
Phó Yến thở dài khom lưng ôm lấy : “Gấp cái gì”
Hắn đang bế khỏi phòng ngủ thì đột nhiên tiếng gõ cửa
Phó Trì thử dò hỏi: “Anh… dẫn về nhà ”
Một giây tay nắm cửa liền ấn xuống
Tôi căng thẳng dám cử động
Trong thời khắc khẩn cấp Phó Yến nhanh chậm nâng lên để tựa cửa
Tôi sợ hãi ôm chặt lấy cổ giống như một con gấu túi
Nhiệt độ cơ thể một lạnh một nóng cứ thế đan xen
Tôi xuống vặn thấy trong con ngươi mát lạnh của ánh lên một chút ý lười biếng
Cà vạt của kéo lệch để lộ một khe hở nhỏ yết hầu đủ để thấy xương quai xanh tinh xảo và mê của
Cấm dục đến mê Thật sự là… phạm quy
“Phó tổng…” Âm thanh của run rẩy
Tôi đột nhiên ý thức tư thế vô cùng mập mờ
Phó Yến đè xuống cảm xúc rõ ý tứ trong đáy mắt: “Biết kêu ”
Tôi lắc đầu
Ngoài cửa Phó Trì chút nóng vội: “Anh mở cửa dẫn theo một phụ nữ trở về ”
Phó Yến giọng mang theo cảm xúc gì: “Tôi yêu đương cần báo cáo với ”
Rõ ràng là đã quen với việc độc tài
Phó Trì nghẹn họng: “Vừa hình như thấy…”
“Cậu lầm ”
Phó Yến vuốt thắt lưng của chậm rãi di chuyển xuống
Trong thở dồn dập của nhẹ giọng hỏi: “Không biết kêu thì hát ”
“Yên tâm giọng của cô dễ ”
Đây là lần đầu tiên khen
Tôi ngại đến mặt đỏ bừng biết vì thốt : “Thỏ con ngoan ngoãn…”
Tôi ngừng hát giữa chừng khi nhận thấy ánh mắt Phó Yến đúng
“Câu của cô khó làm cho kháng cự”
Trong giọng của chút trêu chọc như lông vũ gãi lòng
Tôi cúi đầu dám mặt đỏ bừng
Ngoài cửa đột nhiên im lặng
Giọng Phó Trì run rẩy: “Anh bạn gái … rốt cuộc là ai”
Phó Yến lách cách khóa cửa giọng điệu thể kháng cự : “Hôm nay là đêm tân hôn của và chị dâu Cô thích tạp âm vì mang theo phụ nữ của cút ngoài”