Chị Dâu Xấu Tính - Chương 4
16
Cư dân mạng cãi vã đến mức sục sôi khí thế, nhưng lại không hề ảnh hưởng đến quan hệ của hai nhà bọn tôi.
Từ đó về sau, hai người bọn họ càng ngày càng to gan.
Thẩm Mặc nhiều lần lái xe chở Liễu Diễm ra ngoài.
Bọn họ đi đến rất nhiều nơi, đến trên xe cũng đều để lại dấu vết của bọn họ.
Hết thảy tôi đều coi như không nhìn thấy.
Mấy hôm sau, trung tâm giám định thân nhân gọi điện thoại cho tôi nói rằng có báo cáo rồi.
Giây phút cầm được báo cáo ở trong tay, trái tim tôi vẫn không có chút gợn sóng.
Dù sao thì tôi đã xem chán video thực chiến của bọn họ ở trong camera giám sát rồi.
Đúng vào lúc tôi chuẩn bị nói với Thẩm Minh, anh ấy lại nói muốn đến nhà bọn tôi ăn cơm.
Hơn nữa trên bàn ăn lại nói đến việc anh ấy muốn vượt biên ra nước ngoài.
Tôi thật sự có hơi giật mình rồi, không nhịn được mở miệng hỏi anh ấy: “Anh cả, không phải đã quyết định không đi nữa rồi sao? Sao lại muốn đi rồi?”
Thẩm Minh lộ ra một nụ cười ngại ngùng, nói: “Chị dâu em nói qua hai năm nữa muốn sinh đứa thứ hai, nhưng khắp nơi đều cần tiền, bảo anh ra nước ngoài kiếm một khoản lớn rồi quay về.”
Anh ấy vừa nói xong, Liễu Diễm liền nói tiếp lời anh ấy: “Đúng thế đó, nếu như muốn sinh đứa thứ hai, chắc chắn số tiền ít ỏi của anh chị không đủ đâu, bây giờ chỉ đành tủi thân cho chồng, đi kiếm nhiều tiền hơn một chút rồi.”
Thẩm Mặc cũng đồng ý: “Chị dâu nói đúng, bản thân việc kiếm tiền chính là việc của đàn ông, huống chi anh trai anh là người có trách nhiệm như vậy, chắc chắn không nỡ để tương lai vợ con chịu khổ.”
Hai người họ anh một câu tôi một câu, thế là là ép Thẩm Minh tức chết mà!
Sinh đứa thứ hai?
Đó là Thẩm Minh và Liễu Diễm sinh, Thẩm Minh tiếp tục giúp bọn họ nuôi đứa thứ hai chứ gì!
Tôi thật sự sắp bị tức chết rồi, đồng đội Thẩm Minh này đúng là quá ngu ngốc rồi, kéo không nổi.
Nếu tôi còn không nói sự thật với anh ấy, anh ấy sắp chết thật rồi.
Vậy thì tôi sẽ để anh ấy cũng tận mắt nhìn thấy hiện trường ngoại tình của bọn họ!
17
Có camera giám sát, tôi nắm được thời gian và địa điểm bọn họ hẹn hò dễ như trở bàn tay.
Khi bọn họ lái xe ra ngoài, tôi lập tức liên lạc với Thẩm Minh, bảo anh ấy đến đây một chuyến.
Lúc bắt đầu anh ấy còn không tình nguyện, nói rằng phải chuẩn bị hành lý.
Ngay tức khắc tôi suýt thì bị tức chết rồi, trực tiếp hỏi anh ấy: “Còn không đến thì vợ anh sắp chết rồi, anh có tin hay không?”
Tôi biết điểm yếu của anh ấy, đó chính là Liễu Diễm là người quan trọng nhất trong lòng anh ấy.
Quả nhiên, nghe thấy câu này, anh ấy lập tức đi tới.
Sau khi vào cửa tôi liền hỏi anh ấy: “Liễu Diễm và đứa nhỏ đâu?”
Thẩm Minh sững sờ, sau đó có chút không vui nói: “Cô ấy nói muốn về nhà mẹ đẻ một chuyến, anh bảo hàng xóm trông Tiểu Lãng một lúc rồi. Nếu không phải em nói Liễu Diễm sắp chết rồi anh còn lâu mới qua đây, sao em lại hỏi ngược anh? Tôi Nguyệt em đang làm cái gì?”
Tên ngu ngốc này, lần đầu tiên gọi tên họ của tôi!
Ngữ khí của tôi cũng không tốt nữa, trực tiếp ném điện thoại đến trước mặt anh ấy, lạnh lùng nói: “Anh xem trước đi, ngu ngốc!”
Hình như anh ấy chưa từng thấy tôi mắng anh ấy như vậy, bỗng chốc sắc mặt cũng trở nên không vui, không tình nguyện cầm điện thoại lên xem.
Đợi đến khi anh ấy nhìn thấy khung cảnh trong camera giám sát vẫn còn nói một câu: “Xem cái gì? Không phải là em trai trai anh chở cô ấy về nhà mẹ đẻ sao?”
Tôi: “…”
Rốt cuộc trong đầu của người này chứa cái gì vậy?
Chẳng trách Liễu Diễm có thể ngoại tình dễ dàng như trở bàn tay.
Tôi không lên tiếng, anh ấy chỉ đành tiếp tục nhìn xem.
Bởi vì khung cảnh trong camera giám sát đã thay đổi rồi, bên trong còn truyền ra giọng nói của bọn họ.
Liễu Diễm: “Cảng Tây Sơn này không có người lại còn vắng vẻ, quá thích hợp để chúng ta thân mật rồi!”
18
Thẩm Mặc đã dừng xe lại, hai người nhanh chóng ra ghế sau, lần lượt cởi cả quần áo ra rồi.
Rất nhanh liền chiến đấu kịch liệt với nhau.
Vẻ mặt của Thẩm Minh cũng trắng bệch rồi, đờ đẫn ở đó không một cử động.
Tựa như có thế nào cũng không dám tin tưởng hai người trong khung cảnh kia chính là người thân nhất của anh ấy.
Giọng nói mang theo tiếng thở dốc của Thẩm Mặc lại truyền từ trong điện thoại ra: “Đợi anh cả của anh vừa đi, chúng ta có thời gian rồi, đến lúc đó anh liền có thể thường xuyên dẫn em và con trai ra ngoài chơi.”
Hiển nhiên Liễu Diễm đang đắm chìm trong đó: “Ừm, nếu như anh ta có thể chết trên đường vượt biên thì tốt rồi, như vậy em và con trai liền tự do rồi.”
Thẩm Mặc: “Anh cũng lại tìm cơ hội giết chết Tô Nguyệt nhé, không thì quá chướng mắt rồi.”
Bận rộn như vậy còn suy nghĩ giết chết tôi như thế nào à, được thật đó!
Tôi nhìn Thẩm Minh một cái, chỉ thấy anh ấy nhìn điện thoại không chớp mắt, nắm chặt bàn tay, gân xanh nổi lên.
“Người thật thà” này cuối cùng sắp nổi giận rồi?
Vậy thì tôi liền cho thêm một mồi lửa đi!
Tôi trực tiếp ném báo cáo giám định thân nhân ở trước mặt anh ấy, anh ấy nhìn tôi một cái, liền cầm lên xem.
Anh ấy càng xem sắc mặt càng trắng, càng nắm chặt nắm đấm.
Anh ấy hỏi tôi: “Em biết từ bao giờ.”
Tôi chỉ nhàn nhạt trả lời anh ấy một câu: “Biết từ rất lâu rồi.”
Lúc này anh ấy mới ý thức được: “Thế nên hai lần em đều cố ý ngăn cản anh ra nước ngoài?”
“Đúng.”
Anh ấy đột nhiên đứng lên: “Coi như tối nay anh chưa từng tới, nếu như anh không trở lại thì giúp anh đưa Thẩm Lãng đến nhà bố mẹ của Liễu Diễm nhé!”
Sau đó không đợi tôi lên tiếng, liền cầm lấy báo cáo xét nghiệm xông ra ngoài cửa.
19
Hơn nửa tiếng sau, Thẩm Mặc và Liễu Diễm đã xong việc rồi, không mặc quần áo ôm nhau nói chuyện ở trong xe.
Đột nhiên điện thoại của Liễu Diễm vang lên, khi chị ta nhìn thấy số điện thoại, vẻ mặt trắng bệch.
Thẩm Mặc cũng vội vàng tùy tiện nhặt một cái áo rồi mở cửa xuống xe.
Anh ta tưởng rằng ở chỗ này không có người, không mặc quần áo xuống xe cũng không sao.
Kết quả anh ta vừa mở cửa xuống xe, chỉ thấy một bóng đen nhanh chóng xông tới, trực tiếp đẩy anh ta ngã vào ghế sau!
Liễu Diễm cũng bị xô ngã, điện thoại rơi xuống, cao giọng hét lên!
Bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại, nắm đấm như mưa rơi xuống người bọn họ!
Bóng đen kia rất cường tráng, anh ấy vừa đấm vừa mắng:
“Hai người chúng mày một người là em trai ruột của tao, một người là vợ tao, tại sao bọn mày lại đối xử với tao như vậy!
“Là trông tao dễ bắt nạt đúng không?”
“Là cảm thấy tao rất ngu ngốc đúng không?”
“Đúng, chính là tao quá tin tưởng bọn mày rồi, chưa từng nghi ngờ bọn mày!
“Nếu không phải hôm nay em dâu cho tao xem camera giám sát, tao còn không biết bọn mày ngủ với nhau rồi!”
“Bọn mày ngủ thì ngủ, tại sao đến con trai cũng không phải là của tao! Á á á á! Đôi tiện nhân bọn mày!”
“Tao giết chết chúng mày!”
Trên mặt Liễu Diễm cũng bị đấm mấy cú, cô ta sợ đến mức nói chuyện cũng run lẩy bẩy: “Chồng ơi, chồng ơi, bọn em không cố ý đâu, anh tha cho bọn em đi!”
Đừng thấy Thẩm Mặc cao hơn Thẩm Minh, nhưng anh ta lại không cường tráng như Thẩm minh, lúc này anh ta bị đè đánh không có sức đánh trả!
Nhưng Thẩm Minh đánh đỏ cả mắt hoàn toàn không nghe lọt tai lời bọn họ nói.
Đột nhiên, hình ảnh trong camera giám sát lóe lên một ánh sáng bạc, là dao!
20
Vậy mà anh ấy mua cả dao?
Tiếp theo đó, tôi nhìn thấy hình ảnh trong camera giám sát bị máu tươi phun ra che phủ, có mấy giọt máu còn đang nhỏ giọt trước ống kính.
Khung cảnh bắt đầu trở nên mơ hồ.
Nhưng tiếng hét chói tai của Thẩm Mặc và Liễu Diễm lại thay nhau vang lên!
Lúc bắt đầu là tiếng thét xin tha, đến cuối cùng chỉ còn tiếng mắng chửi của Thẩm Minh và tiếng đâm chọc dao ghim vào trong thịt.
Tôi ở trong nhà xem đến mức điện thoại run rẩy.
Nhưng trong lòng lại dâng lên một tai sảng khoái!
Đôi tiện nhân này lại bị giết như vậy rồi?
Giết người xong, Thẩm Minh ngồi bệt giữa thi thể của hai người bọn họ, rút điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại:
“Alo, 110 sao? Tôi muốn báo cảnh sát, tôi giết người rồi…”
Mười mấy phút sau cảnh sát đến rồi.
Khi nhìn thấy hiện trường, có mấy nữ cảnh sát khẽ kêu lên một tiếng: “Á, tàn nhẫn quá!”
“Thế này là có thù gì hận gì vậy, đâm nhiều nhát dao như vậy!”
“Trên xe toàn là máu thôi trời ơi! Thảm quá đi!”
….
Thẩm Minh bị cảnh sát đưa đi, còn tôi, rất nhanh cũng nhận được điện thoại rồi.
21
Tôi khóc lóc đi đến đồn cảnh sát.
Câu nói kia Thẩm Minh nói trước kia rời đi chắc là anh ấy dự tính muốn gánh vác hậu quả này một mình.
Tôi chỉ đành giả bộ cái gì cũng không biết.
Dù sao tính chất của vụ án này cũng rất đơn giản, chính là giết người vì tình.
Thẩm Minh biết em trai ruột ngoại tình với vợ của mình, còn biết con trai không phải con ruột của anh ấy.
Tôi hôm đó lại nhìn thấy hai người bọn họ tằng tịu với nhau, nhất thời phẫn nộ giết người rồi!
Cuối cùng, Thẩm Minh giết chết hai người, chắc chắn sẽ bị xử tử hình.
Còn sau khi tôi nhận xong thi thể, ghi chép lời khai liền được về nhà rồi.
Tôi đến nhà hàng xóm của Thẩm Minh, sau khi đón được Thẩm Lãng liền đưa thằng bé đến nhà bố mẹ của Liễu Diễm.
Bọn họ cũng đã nhận được điện thoại, biết được chân tướng cái chết thảm của con gái mình.
Cũng được gọi đến đồn cảnh sát để nhận xác.
Khi bọn tôi đến nơi, đúng lúc bọn họ đi ra ngoài.
Thấu tôi dẫn theo Thẩm Lãng tới, bỗng hốc mắt của bọn họ đỏ lên.
Cuối cùng do mẹ của Liễu Diễm ở nhà trông Thẩm Lãng, bố của chị ta đến đồn cảnh sát.
Cho dù trông bọn họ đáng thương, nhưng không phải bọn họ không biết hành động của Liễu Diễm.
Dù sao ở kiếp trước, từ lâu bọn họ đã biết Thẩm Lãng là con của Thẩm Mặc rồi.
Sau khi tôi và Thẩm Minh đều chết hết, bọn họ rất vui lòng trở thành bố mẹ vợ của Thẩm Mặc.
Sau khi để lại Thẩm Lãng, tôi quay người rời đi.
Kiếp này, cuối cùng tôi cũng có thể sống khỏe mạnh rồi.
[Hoàn thành]