Chàng Là Định Mệnh Của Ta - Chương 5
Ta tức giận đến đập vỡ bình hoa nàng ta thích nhất, mẫu thân khóc ôm ta.
“Nương buổi chiều đi tìm nó, nương thay con đánh nó.”
“Mẫu thân, “Ta nói,” Tỷ tỷ rốt cuộc có đầu óc không, có phải nàng muốn ta chết hay không. ”
Tỷ tỷ xông vào,” Thái tử hạ thiệp mời, mời phu thê chúng ta đi, ta có thể không đi sao?”
Ta đã tát nàng ta.
Tỷ tỷ cũng giận, “Ngươi lại đánh ta, ngươi cho rằng ta không dám đánh trả đúng không.”
Mẫu thân cùng Thúy Quyên hợp lực tách chúng ta ra.
Ta vén ống tay áo lên, lộ ra vết sẹo trên cánh tay.
“Ngươi là tỷ tỷ của ta sao? Ngươi hồ nháo đổi thân, gây ra đại họa, ta đều đang cố gắng giúp ngươi khắc phục hậu quả.”
“Ta, ta đã quên việc này. ”
Tỷ tỷ muốn đi lên đỡ ta, nhỏ giọng nói thầm,” Ta thật sự quên, ngươi nên nhắc nhở ta trước. ”
Ta tức giận ngã ngồi trên ghế.
Vết sẹo này là Thái tử dùng kiếm rạch.
Đêm thành thân, Ninh vương hỏi ta làm sao biết tính tình hắn tốt, ta nói lần đó ăn cơm ở Trạm Hà Nguyên, tiểu nhị thô lỗ hắt canh lên người hắn, hắn cũng không tức giận.
Hôm đó ta và tỷ tỷ cũng có mặt.
Ngày đó Thái tử uống say, lúc đi ngang qua gian phòng của chúng ta, nhìn thấy ta liền thấy sắc nảy ý, đi lên lôi kéo ta, ta dùng chung trà đập hắn, hắn rút kiếm muốn giết ta.
Trùng hợp Ninh vương đi ngang qua cửa phòng chúng ta, hắn không nhìn thấy, nhưng nghe được giọng nói của Thái tử, hô một tiếng: “Hoàng huynh cũng ở đây?”
Thái tử sợ Ninh vương biết hắn đang hồ nháo, thu liễm tức giận.
“Sao ngươi lại ở chỗ này?”
“Tiểu nhị lỗ m ãng vẩy ướt xiêm y của ta. ”
Ninh vương có chút chật vật kéo kéo trường bào ướt sũng,” Hoàng huynh ở cùng một chỗ với ai, nghe rất náo nhiệt.”
Thái tử đánh giá xiêm y trên người Ninh vương, sự đề phòng trong mắt tản đi, hắn tiện tay đánh mất kiếm, giống như người vô sự rời đi cùng Ninh vương.
Ta được giải vây, từ cửa sau trở về nhà.
Thái tử ngày đó say, đại khái không biết ta là cô nương nhà ai, hoặc có lẽ là biết thân phận của ta, nhưng không muốn sự tình làm hỏng thanh danh của mình, chuyện này liền không giải quyết được gì.
Nhưng trong lòng ta tức giận, tỷ tỷ cùng người trong nhà đều biết.
“Tỷ làm sao khẳng định, Thái tử nhìn thấy mặt của tỷ, sẽ không nhớ tới chuyện ngày đó?”
“Ta sai rồi. ”
Tỷ tỷ cũng khóc lên,” Hơn nữa ngày hôm qua ta không gặp Thái tử, nữ quyến cùng nam tử bên kia tách ra. ”
Tỷ tỷ nghĩ đến chuyện ngày đó cũng sợ hãi.
“Khương Nghiên, ta hy vọng tỷ có đầu óc một chút, hiện tại mỗi một bước chúng ta đều như đi trên miếng băng mỏng, tỷ không vì người trong nhà, cũng vì chính mình mà suy nghĩ. ”
Tỷ tỷ lẩm bẩm một câu:” Kỳ thật ta cũng hối hận.”
Ta cùng mẫu thân đều nhìn nàng, nàng cúi đầu nghẹn ngào:
“Mẫn Thời Dĩ dĩ nhiên không phải lương phối, ở bên ngoài có nữ nhân, thái độ làm người cũng không đoan chính như hắn biểu hiện.”
“Sớm biết hắn là người như vậy, ta khẳng định sẽ không đổi thân.”
Nàng thì thầm: “Ta muốn hòa ly, nhưng lại cảm thấy mất mặt, hơn nữa, ta không muốn để cho hắn sống tốt, cho dù hòa ly ta cũng phải chỉnh chết hắn.”
Ta cùng mẫu thân trợn mắt há hốc mồm nhìn nàng.
“Ngươi nên cảm ơn ta vì đã đổi người. ”
Nàng trừng mắt nhìn ta,” Nếu ngươi gả đi, nhất định sẽ nén giận, mỗi ngày đều bị hắn khi dễ. ”
“Cho nên, cho nên ngươi cũng đừng hận ta, chúng ta huề nhau.”
13.
Mẫu thân để quản sự trong nhà theo tỷ tỷ trở về nhà chồng.
Quản sự ngày ngày báo cáo cho ta về chuyện của tỷ tỷ.
Nàng ngoan ba ngày không ra khỏi cửa, nhưng cũng chỉ ba ngày, nàng liền ứng với bái thiếp của Triệu Tòng Ngọc, mời Triệu Tòng Ngọc về nhà chơi.
Ta bảo quản sự cảnh cáo tỷ tỷ, tỷ tỷ không cho là đúng.
Lại cách một ngày, quản sự qua báo lại với ta, tỷ tỷ cùng Mẫn Thời Dĩ cãi nhau, tỷ tỷ cào mặt Mẫn Thời Dĩ.
“Hồ ly tinh cô gia nuôi ở bên ngoài có thai. ”
Quản sự thở dài,” Đại cô nãi nãi không đồng ý cô gia nạp thiếp, hai người tranh nhau trước, sau đó liền động thủ.”
Càng nghe càng đau đầu.
“Ngươi không nhắc nhở nàng, để huynh trưởng ra mặt sao? ”
Mới thành thân, Mẫn Thời liền nạp thiếp, đây là không để Khương gia thậm chí Ninh vương phủ vào mắt.
Cho nên huynh trưởng ra mặt là có thể.
“Đại gia chủ động tìm cô gia, cô gia vốn đáp ứng, nhưng đại cô nãi nãi cũng không biết nghĩ cái gì, lại sai người hạ dược hồ ly tinh kia. ”
“Cô gia biết, nói đại cô nãi nãi ác độc, tức giận nói nhất định phải đem hồ ly tinh mang về nhà.”
Ta nghe sửng sốt, tỷ tỷ tới cửa đánh người là phong cách của nàng, nhưng hạ độc loại chuyện này nàng không nghĩ tới, ta nhíu mày, “Nàng nơi nào lấy được loại độc này?”
Quản sự lắc đầu, nói nàng cũng không biết.
“Ngươi đi nói cho huynh trưởng, bảo huynh ấy chú ý Triệu Tòng Ngọc, tám chín phần mười là nàng ta cho tỷ tỷ, ”
Ta dừng một chút thấp giọng nói,” Cũng đừng để Triệu Tòng Ngọc cùng tỷ tỷ gặp mặt. ”
Quản sự đáp ứng mà đi.
“Phu nhân,” Ninh vương vào cửa, ta thu tâm tư đi qua đón hắn, hắn nhíu mày.
“Tay sao lại lạnh như vậy?” ta đỡ hắn ngồi xuống.
“Thời tiết nóng, thiếp cho người mang băng đặt trong phòng.”
Ninh vương dừng một chút, không nói gì.
“Làm sao vậy? “Ta hỏi hắn.
“Nàng có chuyện gì muốn nói với ta không? ”
Hắn hỏi ta.
Ta…
Mũi ta cay cay, vừa tức vừa cảm thấy ủy khuất, nhưng ta đoán không được phản ứng của hắn sau khi biết, ta gánh không nổi nguy hiểm này.
“Thiếp không sao.”
“Ừ. ”
Ninh Vương buông tay ta ra, thần sắc nhàn nhạt uống trà.
Ta cũng không biết nói cái gì, qua một khắc, hắn lại thở dài, buông chung trà xuống sờ sờ đầu của ta.
“Chúng ta là phu thê sao?”
“Phải!”
“Nàng nói phải là được.”
Hắn kéo ta vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ vỗ, “Đừng sợ, sống không được bao lâu đâu.”
Ta trong lòng nhảy dựng, nhưng Ninh vương lại không có nói thêm nữa.
Hai ngày sau, là sinh nhật của ta và tỷ tỷ, ta nhận được lễ vật cùng bái thiếp của Triệu Tòng Ngọc.
Ta đã từ chối nàng ta.
Ta cùng huynh trưởng gặp mặt, “Triệu gia không có nhược điểm sao?”
Chúng ta phải phòng ngừa chu đáo, phòng ngừa Triệu gia lấy chuyện này làm văn chương.
Huynh trưởng nói, “Chỉ cần nhà hắn dám nói ra, ta cùng phụ thân có thể lập tức làm cho bọn họ chết không có chỗ chôn.”
Ta gật đầu, “Huynh đưa mẫu thân cùng tiểu đệ đi Giang Nam trước, ta chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ thẳng thắn với vương gia.”
“ Được.”
Ta cùng phụ thân cùng huynh trưởng đều cảm thấy sự tình không thể giấu diếm nữa.
Vô luận Vương gia xử trí chúng ta như thế nào, chúng ta đều nhận.
Nhưng không nghĩ tới qua hai ngày sau, chuyện phụ thân Triệu Tòng Ngọc làm việc thiên tư trái pháp luật đã bị bắt ra, hắn nhận tội hình phạt, cả nhà Triệu gia dời khỏi kinh thành, cả nhà chúng ta đều không nghĩ tới, sẽ là kết quả này.
“Cũng quá trùng hợp,” huynh trưởng lẩm bẩm.
“không cần chúng ta ra tay,” ta luôn cảm thấy là lạ.
“Lúc tết Đoan Ngọ nói đi. “Ca ca cùng ta nói,” Các ngươi về nhà ăn cơm, cả nhà chúng ta cùng nhau hướng Vương gia xin lỗi, cầu xin hắn tha thứ.”
Mẫu thân nói: “Ta thấy Vương gia đối xử với A Lê không tệ, có thể Vương gia sẽ không truy cứu.”
Ta cũng đồng ý.
Ngày tết Đoan Ngọ, ta về nhà mẹ đẻ tiễn lễ, lại ở hậu viện gặp Mẫn Thời Dĩ.
Hắn ngăn cản ta, nói hắn hối hận, tỷ tỷ tính tình nóng nảy, không ổn trọng thông minh bằng ta.
“Khương Lê, ta biết nàng cùng Vương gia còn chưa viên phòng.”
Mẫn Thời Dĩ nói, “Vương gia vốn muốn cưới cũng là Khương Nghiên, không bằng nàng cùng tỷ tỷ nàng đổi về đi.”
“Chỉ cần đổi lại, tất cả mâu thuẫn và nguy cấp đều được giải quyết dễ dàng. ”
Ta không dám tin nhìn Mẫn Thời Dĩ.
“Nàng không muốn cùng Vương gia viên phòng, không phải là vì trong lòng vẫn còn ta sao? ”
Mẫn Thời Dĩ nghĩ đi lên kéo tay ta, trong mắt nồng tình mật ý,” Khương Lê, đừng sợ! Chỉ cần đổi lại, chuyện nàng sợ sẽ không còn.”
“Thời Dĩ! “Ta nhặt tảng đá trên mặt đất, đập lung tung vào người hắn.
” Sách thánh hiền của ngươi đều nói tới bụng chó sao? Ngươi coi Khương gia ta là cái gì, coi tỷ muội chúng ta là cái gì.”
Đầu Mẫn Thời Dĩ bị ta đập vỡ, chảy máu mặt.
“Thúy Quyên, đi gọi ca ca và phụ thân ta đến.”
Ta chỉ vào Mẫn Thời Dĩ,” Hôm nay nếu hắn không xin lỗi tỷ muội ta, chúng ta liền đồng quy vu tận!”
“Kêu phụ mẫu làm cái gì, tỷ muội chúng ta hôm nay có thể chỉnh chết hắn. ”
Tỷ tỷ chạy tới, ven đường rút cây gậy trúc, dựa theo Mẫn Thời mà quất.
“Thi Trạng Nguyên thì xương cốt nhẹ, ngươi cũng không lấy gương soi sắc mặt mình, lại dám ở nhà ta triệt dã. ”
“Hôm nay nếu ta không đánh chết ngươi, ta sẽ không phải Khương Nghiên!”
Tỷ tỷ đuổi theo.
Mẫn Thời Dĩ lau máu trên mặt, bị tỷ tỷ đuổi chạy khắp sân.
Ta thở hổn hển bật cười, nhưng quay người lại nhìn thấy người cách đó không xa, lại cười không nổi.
“Vương gia. “Ta thấp giọng nói.
14.
Tôi ngồi trước mặt Ninh Vương, cẩn thận nhét một tách trà lạnh vào tay hắn.
Hắn không uống, vẫn nghiêm mặt “Nên nói ta đã nói.”
Ta thấp giọng nói, “Muốn giết muốn róc thịt, tùy ngài xử trí.”
Ta mặc dù nói như vậy, nhưng vẫn ngồi cạnh hắn, cẩn thận kéo kéo ống tay áo hắn.
Hắn lộp bộp một tiếng đặt chung trà, “Vừa rồi đập trúng Mẫn Thời Dĩ không?”
“A? “Tôi gật đầu,” Đập, đập một lần.”
Điểm hắn chú ý thật kỳ quái.
“Không được, lần sau ta giúp nàng luyện tập. ”
“Được, được.” Ta gật đầu, suy đoán tâm tư của hắn.
Hắn vẫn nghiêm mặt, “Không gả cho hắn, nàng rất khổ sở sao?”
Ta lắc đầu, “Không có, thiếp thấy may mắn, may mắn được gả cho Vương gia, không phải hắn.”
Khóe miệng hắn nhếch lên, “Thật sự?”
“…” Vội vàng bò theo cột, cầm tay hắn, “Ta thích Vương gia thật sự, thiên chân vạn xác!”
Khóe miệng hắn kéo kéo, lại kéo căng thu hồi ý cười, “Ta không phát hiện nàng thích ta. Ta hỏi nàng bao nhiêu lần nàng có tâm sự gì, nàng cũng không nói.”
“Thiếp không dám nói. ”
“Nàng không phải nói không sợ ta?” Hắn nói.
“Cũng không phải sợ, chính là chột dạ.”
Ta nhìn hắn, “Chàng có thể tha thứ cho chúng ta không?”
“Ta nghe nói trước khi thành thân, nàng thích Mẫn Thời Dĩ.”
Ta chột dạ, thấp giọng nói: “Cũng, cũng không thích hắn, chỉ là sau khi đính hôn, ảo tưởng về tương lai mà thôi.”
“ Vương gia không phải cũng thích tỷ tỷ sao. ”
Ta nói thầm,” Thiếp còn lo lắng tâm ý của chàng đặt sai chỗ, sẽ thẹn quá hóa giận.”
Hắn bị ta chọc tức nở nụ cười.
“Ta thích tỷ tỷ nàng lúc nào?”
“Chàng vốn muốn cưới chính là tỷ tỷ, đối tốt với ta không phải là nghĩ ta chính là tỷ tỷ sao.”
Ta nhỏ giọng nói,” Ta cũng không phải để ý nhiều, vậy mọi người công bằng một chút, ai cũng không cần nhắc tới.”
Hắn lộ ra biểu tình dở khóc dở cười, “Nàng nghe ta gọi nàng là Khương Nghiên lúc nào?”
Ta lắc đầu.
Hắn quả thật chưa từng gọi tên.