Cẩu Nam Nữ - Chương 3
“Bảo bối, trong tình huống vừa rồi, anh nhất định phải làm như vậy, nếu không bí mật sẽ bị lộ.”
“Nghĩ mà xem, chỉ cần cô ta đồng ý ly hôn, anh liền đi cửa hàng nhận giải, giải thưởng kia sẽ chỉ thuộc về hai chúng ta, số tiền đó chúng ta có thể tiêu cả đời này cũng không hết!”
“So với khoản tiền thưởng hàng trăm triệu này thì nhà, xe có là gì?”
Vu Hạ lập tức hét lên: “Anh đồng ý đưa nhà và xe cho chị ta?”
Nhậm Nghị do dự một chút, nói: “Đúng vậy, cô ta còn đòi thêm một triệu…”
Sau đó là tiếng hét của Vu Hạ kèm thêm âm thanh “bốp”.
Cô ta lại tát Nhậm Nghị một tát nữa.
Cú đánh rất mượt, dường như trước đó bị đánh không ít lần.
Nhưng có điều tôi muốn nói, đánh hay lắm, lần sau đánh tiếp.
“Anh ngốc à? Làm sao anh có thể đồng ý cho chị ta thêm 1 triệu tệ nữa?”
Nhậm Nghị vội vàng giải thích:
“Nếu anh không đưa, cô ta nói gì cũng không chịu ly hôn, vậy sau này một nửa khối tài sản trăm triệu kia cũng phải chia cho cô ta, em có bằng lòng không?”
Vu Hạ lập tức nói: “Đương nhiên là không, số tiền kia đều là của em!”
Thật không biết xấu hổ, rõ ràng tôi là người mua vé số.
Khi hai người trò chuyện, họ bắt đầu chửi rủa tôi lẫn con gái tôi, mong rằng chúng tôi sẽ sớm chết để tránh rắc rối.
Kiếp trước mẹ con chúng tôi đã chết rất thảm, nhưng kiếp này tôi sợ chúng tôi sẽ khiến đôi chó đẻ này thất vọng rồi.
Hai chúng tôi phải sống thật tốt để xem họ có thể tiếp tục nhảy múa được bao lâu!
9.
Bởi vì nóng lòng muốn ly hôn với tôi, Nhậm Nghị mấy ngày nay đã phải vay nhiều khoản nhỏ lớn khác nhau, cuối cùng cũng huy động được một triệu tệ.
Hai người chúng đã ký thỏa thuận trước mặt luật sư. Khoản nợ một triệu nhân dân tệ sẽ do Nhậm Nghị đích thân gánh chịu và không liên quan gì đến tôi.
Sau khi ký xong, chúng tôi đến Cục dân chính để làm thủ tục ly hôn.
Chúng tôi vừa bước ra khỏi Cục dân chính, Vu Hạ liền lao ra, ôm lấy Nhậm Nghị.
“Chồng tôi cuối cùng cũng bỏ người đàn bà mặt vàng như chị rồi, mấy ngày nay chúng tôi diễn xuất cũng thật khổ!”.
Bên ngoài tôi giả vờ sốc nhưng trong lòng lại cười lớn.
Vu Hạ vẫn đang cố gắng kích thích tôi.
“Không giấu gì chị, tôi cùng Nhậm Nghị từ lâu đã ở bên nhau, những năm này anh ấy lười chạm vào chị vì tôi đã anh ấy ăn đủ no.”
“Chị thật là thất bại, ngay cả chồng mình cũng không nguyện ý đụng vào chị, nếu là tôi là chị, căn bản không có mặt mũi để sống!”
“Nhà ở và xe đều giao cho chị thì sao chứ? Toàn bộ con người của Nhậm Nghị đều là của tôi, sau này chúng tôi có nhiều tiền rồi, là con số mà chị nghĩ cũng không dám nghĩ đến!”.
“Tôi và chồng tôi giờ có thể quang minh chính đại nuôi dưỡng con của chúng tôi rồi! Sau này gia đình chúng tôi sẽ sống một cuộc sống vinh hoa phú quý, cho người phụ nữ mặt vàng như chị phải đố kỵ chết!”
Trước kia tôi đã từng đối xử với cô ta rất tốt, giờ cô ta lại lấy ơn báo oán.
Hận không thể khiến tôi nghe xong những lời đó của cô ta lập tức đi tự sát.
Tôi tức không nhịn được lập tức đáp lại:
“Loại tiểu tam không biết xấu hổ như cô, ai cho cô dũng khí làm tiểu tam mà quang minh chính đại như vậy?”.
“Năm xưa khi cô đến thành phố này, nếu không phải tôi có lòng tốt tiếp nhận cô, cô liền chết cóng chết đói rồi, thật sự là không có lương tâm!”.
Chỉ mắng thôi cũng không thể giải tỏa được sự hận thù này, tôi muốn lao tới đấm cô ta vài phát.
Có điều tôi đã kìm lại, đợi đến lúc xem hai người này khóc!
Ở kiếp trước, khi chúng tôi ly hôn, Vu Hạ dùng mọi cách kích thích tôi, tôi suýt nữa tức chết tại chỗ.
Lần này, sự khiêu khích của Vu Hạ không thể khơi dậy được chút cảm giác nào trong lòng tôi.
Sau khi hai người bắt taxi rời đi, tôi tự nhủ: “Sau này trung tâm xổ số sẽ náo nhiệt lắm đây”.
10.
Tiếc là tôi không dám lộ mặt, sợ Nhậm Nghị và Vu Hạ đến quấy rầy, ép tôi đưa ra tấm vé trúng thưởng thật sự.
Sự vô liêm sỉ của cặp đôi chó đẻ đó đã giúp tôi mở rộng tầm mắt ở kiếp trước.
Vì để trúng số, anh ta sẽ làm bất cứ điều gì.
Vì vậy trước khi nhận được tiền thưởng một cách an toàn, tôi phải tự bảo vệ mình và không lộ mặt trước mặt anh ta.
Nhưng tôi thực sự cũng không có tính toán bỏ lỡ náo nhiệt.
Tôi đã liên hệ trước với phương tiện truyền thông có ảnh hưởng nhất đăng tải vụ bê bối của Nhậm Nghị với Vu Hạ, giúp công ty truyền thông này kiếm được lưu lượng truy cập miễn phí.
Quả nhiên đêm đó Nhậm Nghị và Vu Hạ được đưa tin lên bản tin.
Tiêu đề tin tức là: Một người đàn ông bỏ rơi vợ con và dẫn nhân tình đi nhận giải, sau đó phát hiện ra tờ vé số là giả!
Đoạn video Nhậm Nghị gây náo loạn ở trung tâm xổ số đã được lan truyền trên mạng.
Tôi tìm thấy video đầy đủ trên mạng và xem nó một cách thích thú.
Ở đầu video, Nhậm Nghị đánh nhân viên ở trung tâm xổ số, lại còn nói một cách có lý:
“Con mẹ nó, chính cậu đã trộm vé số của tôi!”
Vu Hạ cũng bước tới giúp anh ta.
Nhân viên bảo vệ ở trung tâm xổ số đã bước tới ngăn cản Nhậm Nghị, anh ta thậm chí còn đánh cả nhân viên bảo vệ.
Cuộc hỗn loạn tiếp diễn cho đến khi cảnh sát đến, đem mọi chuyện hỏi rõ ràng mới bình thường được một chút.
Nhưng anh ta cứ nói rằng những người ở trung tâm xổ số đã lấy trộm vé số của anh ta.
Anh nhân viên lấy tay che cái trán đang chảy máu của mình rồi đáp lại:
“Vé số anh vẫn đang cầm trên tay, tôi và anh đều đối chiếu từng số một, tờ vé số vẫn luôn không rời khỏi tay anh, ở đây có nhiều camera như vậy, con mẹ anh gì mà gài bẫy đổi vé số của anh? Muốn làm giàu phát điên rồi à!”
Vu Hạ cũng mất khống chế hét lên: “Vậy tiền của chúng tôi đã đi đâu?”
Nói xong cô ta chạy tới hỏi Nhậm Nghị:
“Không phải anh nói anh trúng giải siêu độc đắc 200 triệu sao? Tiền đâu?”
Nhậm Nghị tức giận vặn lại: “Em hỏi anh, anh làm sao biết?”
Vu Hạ gấp gáp bắt đầu gặng hỏi: “Không phải là anh định nuốt tiền thưởng một mình chứ?”
Nói xong cô ta tát Nhậm Nghị một phát trước mặt mọi người.
Khoản tiền thưởng khổng lồ không còn, tâm lý Nhậm Nghị suy sụp, lập tức tát lại một cái.
Cả hai lao vào đánh nhau trước sự chứng kiến của mọi người.
Người từ đài truyền hình bắt đầu rải muối.
“Anh Nhậm, vì nghi ngờ mình trúng số tiền thưởng lớn nên đã bỏ rơi vợ con, dẫn theo tình nhân đến nhận giải. Bây giờ anh phát hiện ra số tiền thưởng khổng lồ chỉ là ảo tưởng của mình. Bây giờ anh cảm thấy thế nào?”
Lời vừa nói ra, người xem lập tức bắt đầu bàn tán.
“Thì ra là như vậy. Cặp đôi khốn nạn này thật là không biết xấu hổ.”
“May là tờ vé số là giả, nếu không thì thật sự có lợi cho cả hai người họ. Bây giờ náo loạn thành như vậy chính là quả báo!”. Bị người khác bàn tán xong liền tới lượt cảnh sát.
Người ở trung tâm xổ số đã gọi cảnh sát, nói rằng Nhậm Nghị đã đánh người. Bằng chứng xác đáng, Nhậm Nghị đã bị bắt ngay tại chỗ.
11.
Sau khi trung tâm xổ số ổn định xong, tôi bí mật đến trung tâm xổ số để nhận giải thưởng lớn.
Khi nhận được tiền, tôi lập tức đổi địa chỉ và mua một căn nhà để vào ở ngay.
Trước đây, tôi và Nhậm Nghị phải chen chúc trong căn nhà 60m vuông, cảm thấy khá ngột ngạt.
Bây giờ chuyển đến căn phòng lớn khác, người vui nhất là con gái tôi, con bé ở trong căn phòng chạy vài vòng.
Có tiền, tôi thu xếp đưa con gái đi du lịch. Khi chuẩn bị đi thì tôi bị cảnh sát triệu tập về đồn.
Tôi tưởng cảnh sát tìm tôi là vì Nhậm Nghị, kết quả khi đến đồn cảnh sát, tôi lại nhìn thấy Vu Hạ.
Vu Hạ chống tay lên hông, như con chó điên đối với cảnh sát kêu gào, tố cáo tôi ăn trộm tờ vé số của cô ta để đòi giải.
Nhìn thấy cô ta như thế, tôi tức đến bật cười.
Người phụ nữ xấu tính xấu nết này, tôi đang lo không tìm được cách đối phó cô ta thì cô ta lại tự tìm đến.
Khi cảnh sát thẩm vấn riêng, tôi đã nói lại lại toàn bộ sự việc.